Phong Khí Quan Trường

Chương 543: Dị biến.


Chương 543: Dị biến.
Ý đồ của Hằng Dương đầu tư ở Hà Phổ, trong huyện đương nhiên
là rất hoan nghênh.
Sáng ngày hôm sau, Thẩm Hoài cùng với đại biểu của thực nghiệp
Phi Kỳ, Tập đoàn công nghiệp Tư Ưu Minh Kỳ phái đến Đông Hoa, thảo luận vấn đề
tiến triển xây dựng công trình, không có thời gian đi cùng Tăng Chí Vinh, Ngụy
Trường Lâm, mời riêng Ngụy Thiên Minh cùng bọn họ tham quan tình hình xây dựng
cảng Tân Phổ, nhà máy thép Tân Phổ, thành phố mới gần cảng, giới thiệu huyện Hà
Phổ có thể lấy ra dự án hợp tác thu hút đầu tư và tài nguyên ven bờ.
Lịch sử xưởng đóng tàu Chiêu Phổ đã lâu, quá khứ vẫn luôn là
một trong những xưởng lớn quốc doanh chủ yếu của huyện Hà Phổ, có gần một nghìn
công nhân viên. Nhưng dự trữ kỹ thuật và năng lực đóng tàu thực tế của xưởng
đóng tàu Chiêu Phổ có hạn, chủ yếu sửa chữa và chế tạo các loại tàu quy mô dưới
nghìn tấn.
Ở thị trường cấp 1 này, xưởng đóng tàu Chiêu Phổ lại phải đối
mặt với cạnh tranh với xưởng đóng tàu tư nhân kịch liệt, thủ đoạn linh hoạt
hơn, những năm gần đây vẫn luôn ở trong tình trạng thua lỗ, trong huyện thay đổi
vài người phụ trách cũng không có hiệu quả.
Xưởng đóng tàu Chiêu Phổ trong khả năng dự trữ kỹ thuật và sửa
chữa chế tạo thuyền lớn, không thể cạnh tranh với xưởng chế tạo quốc doanh mô
hình lớn, mà thủ đoạn tiếp thị lại không thể cạnh tranh với xưởng đóng tàu tư
nhân cùng cấp, trước mắt đã trở thành một gánh nặng không nhỏ trong huyện.
Đồng thời vấn đề tam giác của xưởng đóng tàu Chiêu Phổ cuốn
vào cũng rất nghiêm trọng, tiền thân của công nghiệp nặng Hoài Liên, xưởng cán
thép thành phố khất nợ xưởng đóng tàu Chiêu Phổ khoản nợ gần 3 triệu.
Thẩm Hoài sớm đã suy nghĩ, nếu xưởng đóng tàu Chiêu Phổ có thể
lấy được dự án hợp tác trong huyện, mượn thu hút đầu tư tiêu hóa hết, ngoài loại
bỏ một gánh nặng trong huyện, đồng thời còn cởi bỏ 3 món nợ của Đông Hoa.
Xưởng đóng tàu Chiêu Phổ trước đó cũng thuộc về cục Cảng vụ,
đến cuối tháng 7 quyền sở hữu mới cùng với công ty vận tải thủy của huyện chuyển
đến Tập đoàn phát triển Tân Phổ.
Bất kể là góp vốn với Hằng Dương hay là trực tiếp bán cho Hằng
Dương, trong huyện vẫn đầy hy vọng có thể trút bỏ gánh nặng này, công nhân của
xưởng đóng thuyền Chiêu Phổ chưa hẳn đã nghĩ như vậy.
Thẩm Hoài ngày thứ 3 đi đến Giang Ninh, trở về đã là đêm
khuya, sáng ngày thứ 4 hắn đến trấn Tân Phổ mở cuộc họp, buổi chiều đến xưởng
Chiêu Phổ hội họp với Triệu Thiên Minh, Tăng Chí Vinh, Ngụy Trường Lâm.
Nhưng khi lái xe đển gần cổng xưởng đóng tàu, nhìn thấy trên
cửa lớn treo băng zôn “- Bảo vệ nhà máy, bảo vệ tài sản quốc gia, không làm chó
săn cho tư bản.” Trong cổng lớn tụ tập một hai trăm công nhân, Thẩm Hoài liền
biết việc này có gì không đúng.
Vương Vệ Thành thay Thẩm Hoài lái xe, không dám dừng lại ở
trước cổng xưởng đóng tàu, sợ làm cho công nhân ở bên trong chú ý, gây ra chuyện
không cần thiết.
Thẩm Hoài để Vương Vệ Thành dừng xe dưới bóng cây ven đường,
chưa đợi hắn lấy điện thoại ra, điện thoại của Triệu Thiên Minh đã gọi tới.
- - Xưởng đóng tàu rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Thẩm Hoài trong điện thoại hỏi Triệu Thiên Minh,
- - Sao ngày hôm trước, hôm qua vẫn còn ổn, hôm nay lại gây
ra động tĩnh lớn như vậy? Tổng giám đốc Tăng và Tổng giám đốc Ngụy có bị tấn
công không?
- - Phó bí thư Thẩm đã đến rồi sao?
Triệu Thiên Minh hỏi.
- - Tôi ở cổng chính rồi, nhưng chưa tiếp xúc với công nhân.
Thẩm Hoài nói, đôi mày níu lại nhìn về phía công nhân đứng
dày đặc ở cổng chính xưởng đóng tàu, thấy bọn họ túm năm tụm ba, bộ dạng có vẻ
kích động, hẳn lại bị kích thích bởi yếu tố bất ngờ, hắn cũng không thể không
thăm dò tình hình rõ ràng, bèn đi đến gặp bọn họ.
- - Buổi chiều chúng tôi ở phòng họp xưởng đóng tàu thảo luận
phương án hợp tác bước đầu, cũng là tiến hành trong hai khung mà Bí thư Thẩm
đưa ra, công nhân tụ tập rất bất ngờ, mấy người phụ trách xưởng tàu đều ở trong
phòng họp, cũng không rõ vấn đề ở chỗ nào?
Triệu Thiên Minh nói trong điện thoại
- - Tổng giám đốc Tăng, Tổng giám đốc Ngụy và chúng tôi đều ở
văn phòng bên này, bên ngoài văn phòng không có mấy công nhân.
- - Vậy đây là bày ra cho tôi xem!
Thẩm Hoài biết rằng việc này không có liên quan đến Triệu
Thiên Minh, nhưng cũng không nhịn được nói giọng khó chịu.
Vương Vệ Thành cũng không đoán ra vấn đề ở đâu, nhưng những
người công nhân này xem ra là phản đối tái cơ cấu, treo biểu ngữ trên cổng
chính, mà không đi vây lấy đám người Tăng Chí Vinh đang thảo luận thu hút đầu
tư trong văn phòng, rõ ràng là có người biết lúc này Thẩm Hoài đến, trực tiếp
phủ đầu Thẩm Hoài.
Vương Vệ Thành không biết trong huyện Hà Phổ, có ai dám chống
đối Thẩm Hoài như vậy.
Hơn nữa trước khi anh ta cùng với Thẩm Hoài đến, cũng gọi điện
liên hệ với Triệu Thiên Minh, rõ ràng nếu xảy ra vấn đề cũng là người trong 1
tiếng đồng hồ ở cùng với Triệu Thiên Minh.
Có thể chuẩn bị âm thầm, có thể nhanh chóng tổ chức công nhân
xưởng đóng tàu tụ tập, vậy hiển nhiên là có người phụ trách nào đó có tiếng
nói.
Vương Vệ Thành suy đoán như vậy, chỉ nghe thấy Thẩm Hoài trực
tiếp nói qua điện thoại với Triệu Thiên Minh:
- - Anh để lại hai người đáng tin ở lại văn phòng với Tổng
giám đốc Tăng, Tổng giám đốc Ngụy, anh cùng với người phụ trách xưởng đóng tàu
khác ra cửa lớn gặp tôi.
Vương Vệ Thành trong lòng biết Thẩm Hoài có được uy vọng ngày
hôm nay, không phải là ngẫu nhiên, đoán được là công nhân tụ tập ở cổng xưởng
đóng tàu là nhằm vào hắn, trong lúc cảm xúc dâng trào, vẫn nhanh chóng nghĩ được
chỗ mấu chốt của vấn đề, quả thực là có năng lực hơn người.
Nhìn Thẩm Hoài sửa sang lại vạt áo chuẩn bị xuống xe, Vương Vệ
Thành lo lắng hỏi:
- - Có phải thông báo phòng Công an huyện phái những người
này đến đây giữ trật tự rồi nói sau?
- - Nếu ở huyện Hà Phổ còn có trường hợp tôi không dám quang
minh chính đại bước vào, vậy thì tôi sớm cuốn gói rời khỏi Hà Phổ.
Thẩm Hoài lạnh lùng nói, mở cửa xe đi vào cổng chính xưởng
đóng tàu.
Vương Vệ Thành cũng không dám ngăn cản Thẩm Hoài, đành phải
xuống xe, cùng đi về phía cổng lớn xưởng đóng tàu.
Vương Vệ Thành vừa mới nhìn thấy tình hình không ổn, xe cũng
không giảm tốc độ, liền trực tiếp lái qua cổng chính, đứng ở dưới bóng cây ở
bên trong không nhìn thấy, lúc này anh ta cùng với Thẩm Hoài đi vào trong,
trong lòng cũng mong công nhân sẽ không nhận ra Thẩm Hoài đến.
Thẩm Hoài tuy rằng đã lên Tivi vài lần, nhưng khuôn mặt của hắn
vẫn còn rất trẻ, có vẻ mê hoặc, rất khó để người ta nghĩ tới địa vị hiện tại của
hắn.
Nếu không giới thiệu chính thức, trong trường hợp bình thường
có đem Thẩm Hoài đặt cạnh tivi, Vương Vệ Thành trong lòng nghĩ rất nhiều người
cũng chỉ coi hắn trông rất giống như Phó bí thư Huyện ủy mà thôi.
Vương Vệ Thành đoán không sai, cũng có thể lúc này đã có mấy
người qua đường đi vào xem, anh ta và Thẩm Hoài đi vào cổng chính xưởng đóng
tàu mà không gây sự chú ý của công nhân.
Thẩm Hoài cũng không nói năng gì, đứng cùng với Vương Vệ
Thành nghe các công nhân bàn tán, trước khi bọn Triệu Thiên Minh từ văn phòng
đi ra, đã có thể hiểu rõ vì sao công nhân lại kích động như vậy.
Tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ sắp sửa thành lập, phương
án tái cơ cấu của công ty vận tải đường thủy của huyện cũng đã ra lò.
Mai Cương ban đầu là xí nghiệp tập thể thị trấn, ngoài một số
nhỏ công nhân viên chức được hưởng đãi ngộ công nhân nhà nước ra, đa phần đều
là sau này tuyển dụng vào, cho nên tái cơ cấu xí nghiệp, không dính líu đến vấn
đề thay đổi thân phận công nhân.
Thẩm Hoài tái cơ cấu Mai Cương, vẫn là việc sau khi thành
tích Mai Cương tăng trở lại trên diện rộng, nâng cao thu nhập của công nhân
viên, vì vậy tái cơ cấu trong nội bộ Mai Cương không gặp phải lực cản gì.
Tái cơ cấu của công ty vận tải đường thủy bên này vấn đề sẽ
phức tạp hơn một chút.
Phương thức làm việc của công ty vận tải đường thủy trước
kia có chút lạc hậu, mà Tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ mới thành lập muốn
trực tiếp chặn đứt một phần nghiệp vụ, điều này mới dẫn đến một bộ phận công
nhân viên bị trực tiếp đào thải, mà không để vàng thau lẫn lộn chuyển giao cho
Tập đoàn vận tải đường thủy tiếp nhận.
Vấn đề này dính líu đến gánh nặng tái cơ cấu do ai gánh vác.
Tuy rằng Thẩm Hoài có thể yêu cầu Tập đoàn vận tải đường thủy
Tân Phổ nhận toàn bộ cán bộ công nhân viên, nhưng nếu gánh nặng gì cũng đều do
xí nghiệp sau khi tái cơ cấu gánh vác, thì tái cơ cấu sẽ trở thành bình mới rượu
cũ, ước nguyện ban đầu nâng cao hiệu suất rất khó thực hiện, dù sao không phải
mỗi một xí nghiệp đều có khả năng thực hiện trong phương diện bồi dưỡng công
nhân viên.
Tuy rằng nhà nước vừa mới thành lập cơ cấu bảo hiểm xã hội,
nhưng đường lối cũng chưa rõ ràng, chính là muốn hệ thống đảm bảo đơn vị nhà nước
trước đó chuyển biến thành hệ thống đảm bảo xã hội mới.
Trước kia sinh lão bệnh tử của công nhân xí nghiệp nhà nước đều
dựa vào đơn vị.
Đơn vị không tốt, đi theo ăn sung mặc sướng, hiệu quả đơn vị
không tốt, mọi người cũng đều kéo theo, được chăng hay chớ, dù sao nhà nước còn
chưa có tiền lệ xí nghiệp nhà nước phá sản.
Mà trước mắt trong nước dần dần ra đời trào lưu tái cơ cấu
doanh nghiệp, một phương diện rất quan trọng chính là phải chuyển chức năng bảo
đảm về dưỡng lão, thất nghiệp, y tế của công nhân viên cho xã hội tiếp nhận, để
xí nhiệp nhàn thân, tập trung vào hoạt động.
Mặc dù để đảm bảo tái cơ cấu xí nghiệp trong huyện có thể tiến
hành trình tự, tài chính huyện cũng kế hoạch mỗi một tháng chi ra khoản chuyên
dụng 2 triệu, dùng làm chi phí sinh hoạt cơ bản cho công nhân thất nghiệp, hỗ
trợ chữa bệnh và nộp bảo hiểm xã hội. Nhưng đối với rất nhiều viên chức nhà nước
sinh lão bệnh tử và nhà ở đều ỷ lại cho đơn vị mà nói, thay đổi như vậy thật lớn.
Mà rất nhiều nhân viên công tác lâu ở cơ quan nhà nước, trình
độ kỹ năng thấp, một mặt tỷ lệ đào thải thất nghiệp lớn nhất, mặt khác sau khi
thất nghiệp lại có khả năng tìm việc cũng kém cỏi nhất, trực tiếp tăng thêm khủng
hoảng về tâm lý.
Hãng tàu Hằng Dương tính toán đầu tư ở Hà Phổ, muốn tổng hợp
tiền vốn của xưởng đóng tàu, nhưng cũng không muốn tiếp nhận toàn bộ mà không
phân biệt tốt xấu, phương án tổng thể cũng có thể sẽ tạo ra công ty vận tải
đường thủy, có thể còn phải hà khắc một chút.
Tái cơ cấu của công ty vận tải đường thủy, do Triệu Thiên
Minh, Từ Kiến khống chế cục diện, công tác tái cơ cấu cũng không gặp phải lực cản
rõ ràng. Thẩm Hoài cũng thật không ngờ xưởng đóng tàu bên này, trong huyện còn
vừa mới thảo luận với hãng tàu Hằng Dương, liền gây ra chuyện như vậy.
Công nhân có hứng thú với tái cơ cấu, Thẩm Hoài có thể hiểu
được, nhưng mấu chốt cái gì cũng chưa chính thức bàn bạc, chỉ là bước đầu ngồi
thảo luận ý đồ, về phía xưởng đóng tàu ai đã tiết lộ nội dung thảo luận ra, thậm
chí có ý cổ động công nhân tụ tập lại làm cho hắn khó coi?
Thẩm Hoài đứng trong đám công nhân tụ tập, trầm mặt nhìn Triệu
Thiên Minh cùng với 4 phó giám đốc xưởng đóng tàu đi đến.
- - Phó bí thư Thẩm…
Triệu Thiên Minh cũng có chút khó chịu, chuyện này trực tiếp
nhằm vào Thẩm Hoài không nói, còn có thể trực tiếp đánh mất suy nghĩ của Tăng
Chí Vinh bọn họ đầu tư ở Hà Phổ.
Thẩm Hoài không quan tâm đến sự kinh ngạc của công nhân xung
quanh, mà nhìn chằm chằm vào 4 người phụ trách xưởng đóng tàu, giọng lạnh lùng
hỏi:
- - Trong các anh có ai có ý kiến gì có thể nói trước mặt,
sao phải làm trò này?
Bốn gã Phó giám đốc xưởng đóng tàu này hắn đương nhiên đều đã
gặp qua, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bọn họ, đều liếc qua từng người.
- - Tái cơ cấu xưởng đóng tàu, tôi giơ hai tay ủng hộ, nhưng
khiến công viên chức thất nghiệp, bán xưởng đóng tàu cho tư bản thì tôi phản đối.
Nhìn Phó giám đốc xưởng đóng tàu Tần Bính Khuê đứng ra nói
chuyện, Triệu Thiên Minh cũng cảm thấy bất ngờ, công nhân đột nhiên tụ tập, rõ
ràng cho thấy trong bọn họ có người cố ý tiết lộ tin tức, thậm chí còn có khả
năng cố ý đứng sau lưng tổ chức công nhân, từ phản ứng của mọi người trong ba
ngày này, cũng có thể tổng thể đoán được là ai ở sau lưng phá rối.
Chỉ có điều chắc chắn là Tần Bính Khuê đang giở trò, Triệu
Thiên Minh càng cảm đau đầu, biết rằng lão ta là một kẻ cứng đầu, đồng thời còn
là chiến sĩ thi đua cấp quốc gia, mệnh lệnh hành chính đơn thuần hoặc là áp lực
gì khác, e khó làm lão ta cúi đầu.
Triệu Thiên Minh trước đây dự tính lão ta sẽ phản đối tái cơ
cấu, nhưng cho rằng lão ta sẽ trước mặt Thẩm Hoài đưa ra ý kiến khác, thì không
ngờ lão ta lại chơi trò này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận