Phong Khí Quan Trường

Chương 607: Thế thái (1).


Chương 607: Thế thái (1).
Dù trong lòng nhau có oán giận thế nào, Tổng bộ Tập đoàn Hoài
Năng chuyển đến Từ Thành và lễ khởi công nhà máy điện Chử Nam, Từ Thành vẫn
theo trình tự đã định vào 9 giờ sáng ngày hôm sau chính thức cử hành.
Mặc dù biết đám người Chu Tri Bạch, Chử Nghi Lương, Dương Hải
Bằng đêm qua đều đã đến Từ Thành, nhưng vì để tránh lộ ra ý diễu võ giương oai,
gây lên những liên tưởng và dự đoán không cần thiết nên đều không tham dự buổi
lễ sáng nay.
Tống Hồng Quân, Tôn Á Lâm, Hùng Văn Bân, Quách Toàn bọn họ
ban đêm đều ở khách sạn, cùng với Tống Văn Tuệ ngồi xe buýt do Tập đoàn Hoài
Năng bố trí đến khu công nghiệp Chử Nam tham dự lễ khởi công. Thẩm Hoài nói là
từ ký túc xá chạy tới tham gia lễ khởi công nhưng gần lúc buổi lễ bắt đầu vẫn
không nhìn thấy bóng dáng hắn đâu.
Cái gọi là lễ khởi công cũng chỉ là mỗi người một bài phát biểu,
mỗi người cầm 1 cái xẻng.
Khu công nghiệp Chử Nam tuy thành lập đã lâu nhưng từ khi Từ
Bái đến nhậm chức thúc đẩy mới có sự phát triển vượt bậc, trước mắt là khu vực
trọng điểm của sản nghiệp trong thành phố Từ Thành chuyển ra bên ngoài.
Nhà máy điện Chử Nam là công trình trọng điểm phát triển thêm
một bước của khu công nghiệp Chử Nam, thành phố Từ Thành và Tập đoàn Hoài Năng
cũng bàn rất lâu rồi, lần này nhanh chóng thúc đẩy và đặt nền móng, cũng là một
trong những công trình bước đệm của cải tạo đường sắt Từ Thành và than Hoài xuất
đông.
Cuộc gặp của đám người Từ Bái và Tống Kiều Sinh bố trí vào
lúc chạng vạng, không có hoạt động gì đều tham gia; Buổi sáng lễ khởi công chủ
yếu do Phó bí thư Thành ủy Từ Thành, Chủ tịch thành phố Chu Nhiệm Quân và một số
cán bộ của công ủy đảng khu công nghiệp Chử Nam cùng đi.
Lễ khởi công kết thúc, bố trí tiếp theo là tham quan xây dựng
dự án trọng điểm trong khu công nghiệp, mọi người sắp giải tán từ công trường mới
từ xa nhìn thấy Thẩm Hoài lái xe Golf dừng lại bên đường cạnh công trường.
Tống Hồng Quân và Tôn Á Lâm liền đứng ở bên cạnh đám người
nói chuyện, nhìn thấy Thẩm Hoài đi đến bèn hỏi:
- - Sao bây giờ mới đến?
- - Lúc xuất phát không muộn bao nhiêu so với mọi người, mọi
người vừa qua cầu thì phía sau đã bị tắc rồi.
Thẩm Hoài cười nói,
- - Tôi cũng không thể chắp cánh bay qua được…
Những thành phố chính của Từ Thành đều ở bờ Bắc Chử Giang, nối
với khu huyện bờ Nam có một cây cầu từ năm 1970 còn chưa xây dựng lại. Cây cầu
này đồng thời đảm trách trách nhiệm giao thông chủ đạo như đường sắt Giang
Hoài, quốc lộ Giang Hoài, theo cường độ khai thác khu vực Từ Thành với Giang
Nam tăng mạnh, cây cầu ngày càng không gánh vác nổi.
Cho dù một lượng lớn hàng hóa vận chuyển qua sông, cầu lớn giờ
cao điểm bị kẹt xe, nửa tiếng đến 1 tiếng, là chuyện xảy ra bình thường.
Tống Hồng Quân bọn họ qua được sông có xe cảnh sát dẹp đường,
có giám sát giao thông, qua sông đương nhiên là thuận tiện, không bị kẹt xe; Thẩm
Hoài lui lại một bước, không kịp hội hợp với đoàn xe trước lúc qua sông, bị kẹt
lại ở Giang Bắc cũng là chuyện bất đắc dĩ.
- - Còn tưởng cậu đang gây chuyện ở đâu rồi, tôi nói cậu độ lượng
từ lúc nào lại thành nhỏ mọn vậy.
Tôn Á Lâm cười chế nhạo,
- - Tôi có tâm trạng nào mà gây chuyện chứ?
Thẩm Hoài cười nói
- - Lọc dầu Từ Thành vừa bắt đầu phiên giao dịch, liền có lượng
lớn mua vào, trong nháy mắt lượng giao dịch thành công lớn như vậy đều không ngừng
tăng, chị bảo tôi còn có tâm trạng gì đi gây chuyện?
Tuy rằng Thẩm Hoài bây giờ còn chưa có con đường trực tiếp biết
thái độ của Điền Gia Canh, Từ Bái đối với việc Mai Cương tiếp nhận nhà máy lọc
dầu Từ Thành, nhưng bên cạnh Điền Gia Canh hoặc Từ Bái đương nhiên cũng có thế
lực tư bản có thể biết được thái độ của Điền, Từ sớm hơn bọn họ.
Có đôi khi nghiền ngẫm và phản ứng của suy nghĩ cũng không nhất
định phải giao lưu mặt đối mặt.
Nhà máy lọc dầu Từ Thành là doanh nghiệp nhà nước chứng khoán
tại Từ Thành, lượng lớn cổ phiếu lưu thông nắm giữ đều là cơ quan và nhà giàu của
địa phương Từ Thành.
Tuy rằng sau phiên giao dịch đối với giá cả hấp dẫn, lượng
giao dịch của cổ phiếu lưu thông lọc dầu Từ Thành vẫn rất lớn, nhưng cổ phiếu
bán ra dường như đều là khách lẻ quấy nhiễu giá liên tiếp tăng, có rất ít nhà
giàu hoặc cơ quan bán ra.
Nhà giàu nắm giữ cổ phiếu và cơ quan chứng khoán địa phương ở
địa phương còn gần gũi với Điền Gia Canh, Từ Bái hơn Thẩm Hoài, có nguồn tin tức
bí mật, nếu không mượn cơ hội bán ra, cũng không có một chút dấu hiệu mượn dao
động đầu cơ kiếm lời, chỉ là kiên quyết tham gia đoạt lợi, điều này bản thân đã
nói lên một số vấn đề.
Tống Hồng Quân quay đầu lại liếc nhìn Lưu Kiến Quốc, Tạ Thành
Giang, cười nói với Thẩm Hoài:
- - Cậu không sợ bọn họ xé xác cậu à.
Giá cổ phiếu tăng, rốt cuộc ai có thể đoạt được một ít lợi
ích, còn phải xem ai có thể xếp hàng đầu về số lượng mua vào tích lũy của số cổ
phiếu tăng—— Trừ phi có thể phối hợp gian dối với nơi giao dịch, nhưng thứ tự
này còn tùy cơ hội nữa.
Nếu nói lượng giao dịch, vẫn là giao dịch ngày hôm qua lúc
tin tức vừa lọt ra là lớn nhất.
Bởi vì tin tức ngày hôm qua còn chưa rõ ràng, biến số tồn tại
rất lớn, không khí đầu cơ dày đặc, cho nên có lượng lớn tiền vào, cũng có lượng
lớn tiền ra, lượng giao dịch kéo lên cực lớn, hai tiếng buổi chiều còn có gần
hai triệu cổ phiếu đổi tay.
Mặt khác là hôm nay khi bắt đầu phiên giao dịch, trong vòng gần
15 đến 20 phút, có hơn 5 triệu cổ phiếu giao dịch thành công. Lượng giao dịch lớn
như vậy còn chưa mở ra giá cổ phiếu cao nhất, còn khách lẻ còn lại cho dù không
biết tin tức gì, cũng đương nhiên bắt đầu thấy tiếc. Bây giờ giao dịch cũng mấy
trăm cổ phiếu đang bán, căn bản là không thỏa mãn được nhu cầu đoạt lợi của một
lượng lớn tiền bên ngoài.
Cổ phiếu Trường Phong, Hợp Nguyên nếu bỏ qua cơ hội đoạt lợi
buổi sáng hôm qua và hôm nay, sau đó lại nhập cuộc, trước khi tăng đến mức giá
nhất định, có thể cướp được tiền lời của 1 triệu cổ phiếu hay không còn chưa biết
được, cũng đành phải nhìn giá cổ phiếu từng đợt từng đợt đi lên.
Đối với Trường Phong, Hợp Nguyên mà nói, tiền lời của một hai
triệu cổ phiếu còn không đủ nhét kẽ răng của bọn họ.
Thẩm Hoài cười nói:
- - Không có việc gì, tôi đã nói sẽ đồng ý bọn họ cùng nhau
chơi, bọn họ có thể đợi tăng.
Tống Hồng Quân cười đánh Thẩm Hoài một cái nói:
- - Mấy đồng tiền lời đó có thể giống với giá cổ phiếu tăng đến
4,5 đồng tiếp nhận tăng phát cổ phiếu không?
Thẩm Hoài khẽ mỉm cười
Lượng lớn tiền vào, tất nhiên sẽ khiến giá cổ phiếu tăng
nhanh, nhưng nếu bịt kín tin tức, thật sự muốn choTạ Thành Giang, Lưu Kiến Quốc
bọn họ thời gian đến 3 tháng,để cho bọn họ hút đi một trăm triệu cổ phiếu lưu
thông của lọc dầu Từ Thành cũng là chuyện không khó.
Lọc dầu Từ Thành lúc này pháp nhân dưới sự khống chế của
thành phố Từ Thành có 4 trăm triệu cổ phiếu, lưu thông 200 triệu cổ phiếu, khiến
cho Lưu Kiến Quốc bọn họ âm thầm hút đi mấy chục triệu hoặc hơn một trăm triệu
cổ phiếu, sẽ nắm giữ 15-20% quyền cổ phiếu.
Tương lai nhập tài sản của nhà máy 1, 2 của Mai Cương vào xác
của lọc dầu Từ Thành, Lưu Kiến Quốc bọn họ cũng đạt được quyền tăng phát theo tỷ
lệ tương ứng. Nếu chỉ là Lưu Kiến Quốc bọn họ thông qua công ty xác, ngược lại
nắm giữ 15-20% cổ phần của Tập đoàn Mai Cương, còn chưa hẳn có thể trực tiếp
gây lên sóng gió, mấu chốt cuối cùng sẽ rơi vào quyền khống chế của Tập đoàn
Hoài Năng.
Thông qua trao đổi nắm giữ cổ phiếu, Tập đoàn Hoài Năng lúc
này nắm giữ khoảng 20% cổ phần của nhà máy 1, 2 của Mai Cương, sau đó lại thông
qua Tập đoàn Mai Cương và Tây Ưu Minh Tư, Thực nghiệp Phi Kỳ cùng với đầu tư
Chúng Tin, đầu tư Hồng Cơ, Tập đoàn đầu tư khai thác Tân Phổ của Tôn Á Lâm khống
chế cùng nắm giữ cổ phần đối với Tập đoàn sắt thép Tân Phổ.
Vạn nhất cô út bị cưỡng chế điều đi, Tập đoàn Hoài Năng thay
chủ, hình thức khống chế vốn và cổ phần trước kia do Thẩm Hoài thiết kế có thể
không khống chế được, từ đó làm cho quyền lực khống chế thực tế của Mai Cương,
Tập đoàn sắt thép Tân Phổ rơi vào tay người khác, làm cho đại quyền khai thác
phát triển cảng Tân Phổ rơi vào tay người khác.
Cho dù bọn họ không làm chuyện gì, trong tương lai xây dựng cảng
Tân Phổ làm luyện hóa lớn, sắt thép lớn, cảng khẩu lớn gây trở ngại, cũng làm
cho người khác không chịu nổi.
Tuy rằng độ nguy hiểm của hình thức phức tạp này rất cao, nếu
không cẩn thận sẽ dẫn đến mất quyền khống chế, thậm chí còn có nguy cơ tài
chính tồn tại trong đó, nhưng Thẩm Hoài không có cách nào.
Lợi nhuận tự thân của Mai Cương đến bây giờ cũng chỉ tích lũy
được sáu bảy trăm triệu mà thôi, lợi dụng nguồn vốn sáu bảy trăm triệu đi thu
hút vốn sản nghiệp gần 10 tỷ,căn bản là cũng không có một con đường ổn định có
thể đi.
Cũng bởi vậy, quyền khống chế cuối cùng của Tập đoàn Hoài
Năng vẫn là trong tình hình không biết bao nhiêu, Thẩm Hoài căn bản cũng không
dám để cho Lưu Kiến Quốc bọn họ thông qua công ty xác nắm giữ quá nhiều cổ phần
và quyền phát biểu đối với Mai Cương, đặc biệt là suy nghĩ của bọn họ lại rõ
rành rành như vậy.
Thà rằng bây giờ lật bàn trở mặt, cũng còn hơn về sau phải nuốt
nước mắt.
Tuy rằng chứng khoán Trường Phong, Hợp Nguyên còn có thể tham
dự tăng phát sau này, nhưng bọn họ trong lưu thông cổ phiếu không nắm giữ được
quyền phát biểu, tỷ lệ nắm giữ cổ phiếu của tham gia tăng phát có được là có hạn,
mấu chốt là cái giá phải trả hoàn toàn khác nhau. Bất luận là chứng khoán Trường
Phong hay Hợp Nguyên,bây giờ cũng không lấy được quá nhiều vốn tham gia tăng
phát.
Cô út bên kia ra hiệu cho hắn qua đó, Thẩm Hoài xoa xoa hai
má, cười khoa trương hỏi Tôn Á Lâm:
- - Nụ cười của tôi vẫn được coi là thân thiết chứ?
- - Thân thiết quỷ gì, có muốn tôi giúp cậu xoa xoa da mặt?
Tôn Á Lâm cười mắng, cô không muốn qua đó, liền đứng ở bên
ngoài nhìn Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân đi về phía đám đông.
Trong đám người này, Thẩm Hoài và Chủ tịch thành phố Từ Thành
Chu Nhậm Quân trước kia chưa từng gặp mặt, qua người khác giới thiệu liền bắt
tay với ông ta:
- - Chào Chủ tịch thành phố Chu.
- - Động tác của Mai Cương rất lớn, Bí thư Tiểu Thẩm hôm qua
thả một quả bom, nhưng cũng làm cho thành phố Từ Thành chúng tôi nổ đến gà bay
chó sủa. Ngay vừa mới đây tôi còn nhận được điện thoại dò hỏi tin tức nội bộ, cậu
nói tôi còn có thể có tin tức nội bộ gì chứ? Nếu có tin tức nội bộ, cũng phải
dò hỏi Bí thư Tiểu Thẩm cậu…
Hiện nay thành phố tỉnh lị và kế hoạch cho từng hạng mục
thành phố và thành phố tương đối lớn, thế lực địa phương nghĩ ra khó khăn của
nhân vật số 1 đảng chính rất lớn,Chu Nhậm Quân cũng coi như một ngoại lệ nho nhỏ.
Từ Bái được lên làm Bí thư Thành ủy, bất kể là Điền Gia Canh
hay là Từ Bái, cũng không muốn bổ nhiệm nhân viên của Chủ tịch đến từ nhà họ Hồ,
trong thành phố Từ Thành chống đối với Từ Bái chính là hợp mưu thế lực địa
phương, đẩy Chu Nhậm Quân và Từ Bái vào cùng một bộ máy.
Thẩm Hoài không biết nhiều về Chu Nhậm Quân, trước mắt tiếng
nói của Từ Bái ở Từ Thành lại không quá mạnh, cũng không rõ Chu Nhậm Quân có
can tâm làm kẻ phụ họa cho Từ Bái, hay chỉ là nhất thời ẩn nhẫn.
Chu Nhậm Quân vừa nói như vậy, thái độ của lọc dầu Từ Thành
hoàn toàn sáng tỏ, bằng không dựa vào sự cẩn thận của Chu Nhậm Quân, không thể
trong tình hình không biết rõ thái độ của Từ Bái mà công khai bàn chuyện này.
Thẩm Hoài nói:
- - Cha tôi, bác hai thường xuyên nói tôi làm việc không mưu
tính, có mạnh dạn đi đầu cũng chỉ là cậy thế. Ngày hôm qua Chủ nhiệm Lý thuận
miệng vừa hỏi, tôi cũng là thuận miệng nói, thật là không ngờ sẽ ảnh hưởng lớn
như vậy, nhưng ảnh hưởng đã gây lên rồi, tôi bây giờ chỉ đành chịu sự phê bình
của Chủ tịch thành phố.
Chu Nhậm Quân liếc trộm hai anh em Tống Kiều Sinh, Tống Bính
Sinh, Tống Kiều Sinh vẫn chuyện trò vui vẻ, mặt Tống Bính Sinh trầm xuống,
nhưng trong lòng lại cười thầm, chuyện này ông ta không tham dự vào, liền chuyển
sang đề tài khác. Mà Tống Hồng Nghĩa thì kiềm chế kém hơn, bèn xoay người rời
khỏi, thậm chí ngay cả liếc Thẩm Hoài một cái cũng không thể chịu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận