Phong Khí Quan Trường

Chương 763: Tin tức thật giả (2).


Chương 763: Tin tức thật giả (2).
Nửa đường trời đổ mưa, đánh lốp đốp vào cửa sổ, Tống Hồng Kỳ
cho xe dừng ở ngõ tắt, mở dù che xe, gõ cửa cổng, nhìn thấy thư ký của bố liền
hỏi:
- Bố tôi đâu?
- Ở thư phòng đấy.
Lúc này một trận cuồng phong thổi qua, chà xát khiến các cây
bạch quả trong sân vang lên vù vù.
Ngọn đèn ngoài sân sáng xanh, cao hơn nóc nhà một đoạn, nhạt
nhẽo hiện lên trên bầu trời đêm, Tống Hồng Kỳ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thầm
nghĩ rằng một đêm mưa gió như thế này sẽ khiến các cây bạch quả tan nát hết,
mùa đông năm nay sắp đến rồi.
Tống Hồng Kỳ đi đến dưới mái hiên, khép lại dù đưa cho bảo mẫu,
đẩy cửa thư phòng ra, thấy trong phòng khói thuốc lượn lờ, bình thường bố rất
ít hút thuốc, lúc này tay phải kẹp điếu thuốc, đứng bên của sổ.
- Bố…
Tống Hồng Kỳ rất kinh ngạc, trong ngăn kéo thường dùng là thuốc
để tiếp đãi khách, thỉnh thoảng sẽ cùng khách hút thuốc, anh ta cũng không nhớ
bao nhiêu lâu không nhìn thấy một mình bố hút thuốc ở thư phòng.
Tống Kiều Sinh quay người lại, thấy Hồng Kỳ đẩy cửa tiến vào,
dụi thuốc vào cái gạt tàn ở góc bàn, hỏi:
- Đã ăn cơm cùng đồng nghiệp ở cơ quan rồi à?
Tống Hồng Kỳ gật gật đầu, nói:
- Vâng ạ.
- Hai năm nay Yến Kinh sẽ không thái bình, hai bên đều mở to
hai mắt nhìn chằm chằm, đều hận không thể nắm chặt nhược điểm của đối phương,
giáng một gậy chết tươi.Con quả thực nên đi tránh trận phong ba này, thậm chí đều
hơi chậm rồi.
Tống Kiều Sinh đối với đứa con trai trước mắt này vẫn gửi lấy
kỳ vọng cao đấy, nói chuyện cũng tận tình khuyên bảo, nói tiếp:
- Các con là cán bộ trẻ tuổi như vậy, ở các bộ và uỷ ban
trung ương có tầm nhìn tốt hơn so với địa phương, nhưng từng trải đơn giản cũng
là sự thật không thể phủ nhận; hiểu biết không đủ sâu sắc và rộng khắp hiện trạng
và lịch sử trong nước, rèn luyện chịu đựng không đủ toàn diện và nghiêm khắc, đặc
biệt là thiếu kinh nghiệm công tác lãnh đạo cơ sở đối với công tác địa phương.
Đây cũng là bình cảnh hạn chế các con tiến thêm một bước phát triển. Con đến địa
phương, bản thân về tâm lý vẫn chỉ có thể là tranh thủ có thể toàn diện chủ trì
công tác khu huyện. Tương lai mười năm hai mươi năm, kiến thiết kinh tế khu vực
huyện vẫn sẽ là quốc nội có thể tiếp xúc nhất, nhận thức, phân tích và giải quyết
chỗ mâu thuẫn, chỉ cần ở những địa phương này sờ đi lăn lại, mới có thể chân
chính đi tôi luyện năng lực chấp chính và khống chế toàn cuộc.
Tống Hồng Kỳ cho dù biết bố an bài như vậy, đối với con đường
phát triển làm quan về sau của anh ta là có lợi nhất đấy, nhưng nhiều ít có
chút không cam lòng.
Giữa năm, khi ông cụ mở miệng đuổi anh ta xuống địa phương,
khi Tống Hồng Kỳ đến trung tuần tháng chín, tên liền chính thức xếp vào danh
sách giao lưu cán bộ thanh niên của tổ chức tỉnh ủy Giang Đông.
Sắp xếp chức vụ đến tỉnh Giang Đông, ngày gần đây cuối cùng
cũng xác định được, Tống Hồng Kỳ đã uống rượu tiễn biệt cùng với đồng nghiệp cơ
quan, ngày mai sẽ trực tiếp tới ban tổ chức tỉnh ủy Giang Đông báo cáo.
Tuy nói thế lực của Tống hệ ở tỉnh Hoài Hải mạnh nhất, nhưng
Tống Hồng Kỳ không có ý định đi qua tụ tập. Một là khiến người ta lời ong tiếng
ve, thứ hai đến tỉnh Hoài Hải không có vị trí thích hợp cho anh ta, còn có thể
lúc nào cũng so sánh với Thẩm Hoài, khiến anh ta lúc đầu đến địa phương nhậm chức
liền chịu đựng áp lực rất lớn.
Giang Đông và Hoài Hải rất gần, anh ta đến Giang Đông nhậm chức
càng thuận tiện gặp Tạ Chỉ, đồng thời là nền móng tốt về các phương diện ở
Giang Đông, mâu thuẫn địa phương không có phát triển bén nhọn như vậy, tương đối
dễ dàng hoàn thành quá độ từ các bộ và uỷ ban trung ương đến địa phương.
Tống Hồng Kỳ ở các bộ và uỷ ban trung ương đề bạt lên cương vị
cấp Cục trưởng đã tròn hai năm, nếu anh ta không giành được chức ban lãnh đạo địa
phương, chỉ là điều đến địa phương rèn luyện, treo cái chức Phó thị trưởng quá
hai ba năm rồi về các bộ và uỷ ban trung ương đảm nhiệm Phó vụ trưởng, đó chính
là phương thức lên chức thông thường, sau đó lại chính thức đến địa phương phát
triển, con đường làm quan sẽ càng thuận lợi hơn.
Tuy nhiên, kế tiếp trong năm đến mười năm, bố anh ta tiến vào
Ủy viên bộ chính trị thậm chí vị trí rất cao, vậy anh ta lại đi đường tắt như vậy
ở lại các bộ và uỷ ban trung ương nhanh chóng phát triển, sẽ dẫn đến chê trách
càng lớn, trở thành điểm yếu khiến đối thủ cạnh tranh nắm được.
Trong khoảng thời gian này phải tránh đi thị phi cùng con đường
làm quan hiểm ác trong thành Yến Kinh, Tống Hồng Kỳ cũng cần rời khỏi Yến Kinh,
đến địa phương phát triển.
Tống Hồng Kỳ muốn dùng phương thức giao lưu cán bộ, trực tiếp
mọc rễ vào địa phương, tình hình lại sắp có bất đồng rồi.
Nói cho cùng chính là năng lực chấp chính và khống chế toàn
cuộc của Tống Hồng Kỳ bây giờ còn không có cách nào được tỉnh ủy Giang Đông tán
thành. Không cần nói trực tiếp đến đảm nhiệm vị trí lãnh đạo cấp phó thành phố,
dù là cương vị lãnh đạo cấp chính huyện, tỉnh ủy Giang Đông cũng không có ý đề
xuất.
Tiết Tăng- Phó trưởng ban thường trực ban tổ chức tỉnh ủy
Giang Đông cùng Sa Chính Anh – bí thư Ủy ban kỉ luật, phó bí thư ủy ban Bình
Giang đều là tướng lĩnh đời sau xuất thân từ cánh quân Quảng Nam năm đó, xem
như một phần tử của Tống hệ. sau khi trải qua giao lưu, bọn họ cũng chỉ là kiến
nghị Tống Hồng Kỳ đến một huyện thuộc thành phố Bình Giang đảm nhiệm Phó bí thư
huyện ủy một năm nửa năm, sau khi quen thuộc tình hình địa phương mới chính thức
điều nhiệm cương vị lãnh đạo cấp chính khu huyện, toàn diện chủ trì công việc một
phương.
Đề nghị này rất bình thường, năm gần đây từ các bộ và uỷ ban
trung ương giao lưu trong cán bộ thanh niên địa phương, ngoại trừ Kỷ Thành Hi
trực tiếp đến Ký Hà nhậm chức Bí thư huyện ủy, một số khác trực tiếp đến địa
phương đảm nhiệm vị trí số một số hai đấy, mất một năm nửa năm quen thuộc tình
hình vẫn coi là thời gian hơi ít.
Chỉ là nghĩ đến mình cũng ba mươi hai rồi, đến địa phương còn
phải treo chức Phó bí thư huyện ủy, mà Thẩm Hoài ít hơn mình bốn tuổi sang năm
có thể nhậm chức Bí thư huyện ủy, cục diện như vậy ít nhiều khiến Tống Hồng Kỳ-
là người lãnh đạo tiểu bối của Tống hệ cảm thấy khó mà chịu nổi.
Khó chịu nổi cũng không có cách nào, Ban Tổ chức Tỉnh ủy
Giang Đông không đồng ý anh ta trực tiếp đảm nhiệm nhân vật số một của khu huyện,
mà anh ta đến địa phương trực tiếp đảm nhiệm chức Phó thị trưởng thì quá mức
chói mắt, đồng thời sẽ khiến bố anh ta gặp bất lợi, khiến người ta tranh giật vị
trí.
Anh ta hẳn nên chịu khó khoảng một năm nửa năm, tranh thủ ở địa
phương từ Phó bí thư trực tiếp thăng lên bí thư.
Lúc này ngoài cửa sổ mưa gió dần nhỏ, có tiếng ô tô dừng lại
ngoài sân, tiếng gõ cửa vang lên.
Tống Hồng Kỳ nhìn thấy thư ký của bố chạy trong mưa đi mở cửa,
mới ý thức tới có lẽ bố đang đợi người nào đến đây trong đêm.
Cánh cổng vang lên tiếng kít kít, Tống Hồng Kỳ nhìn thấy cô
út Tống Văn Tuệ quay về Yến Kinh đảm nhiệm Bí thư tổ đảng viện nghiên cứu khoa
học thuộc Bộ Điện lực cầm dù đi vào trong sân, thấy kỳ lạ, liền hỏi bố anh ta:
- Đã xảy ra chuyện gì ạ?
- Ồ, con không nhận được điện thoại của Tạ Chỉ à?
Tống Kiều Sinh bình tĩnh nói,
- Sau khi thủ tướng Vương Nguyên chủ trì công việc của Quốc vụ
viện, rất có thể sẽ lập tức thúc đẩy cải tổ xí nghiệp trung ương trực thuộc các
bộ và ủy ban trung ương.Lại theo như lời của Thẩm Hoài, thủ tướng Vương Nguyên
cuối cùng chỉ biết giữ lại khoảng một trăm doanh nghiệp trung ương loại lớn.
Tin tức này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tập đoàn Hoài Năng.
Nghe thế, Tống Hồng Kỳ giật mình, không thể tin, nói:
- Làm sao có thể. Không phải là trước đó phỏng đoán thủ tướng
Vương Nguyên sẽ thúc đẩy công tác tinh gọn lại các bộ và uỷ ban trung ương trước,
sau đó mới có thể từng bước khởi động công tác cải tổ cơ chế xí nghiệp công ủy
cùng xí nghiệp trung ương thuộc các bộ và ủy ban trung ương sao?
Tống Kiều Sinh nói:
- Nếu không phải Vương Nguyên là ứng cử viên mà vài lão già
nhận định, ông ta năm nay nên lui xuống mới đúng. Cho dù không lui, cũng chỉ có
thể làm một kì nữa, thời gian giữ cho ông ta rất có hạn, ông ta quả thật không
thể làm từng bước được.
Tống Kiều Sinh nói.
Tống Hồng Kỳ hỏi:
- Việc này ngoài Thẩm Hoài ra, còn có ai truyền tin tức ra
không?
Dù thế nào Tống Hồng Kỳ cũng không cam chịu để Tập đoàn Hoài
Năng bị hủy đi hết.
Nếu hết thảy đều có thể làm từng bước, Quốc vụ viện sẽ xoá bỏ
Bộ điện lực trước, đồng thời tổ chức và thành lập nhiều công ty năng lượng và
phát điện, mạng lưới điện gia dụng, tập đoàn Hoài Năng có thể sáp nhập một bộ
phận tài sản năng lượng và phát điện thuộc Bộ điện lực, thúc đẩy xây dựng công
trình đường sắt hai chiều Từ Đông. Cuối cùng trước khi khởi động công tác cải
cách chế độ của toàn bộ các xí nghiệp trung ương, tập đoàn siêu hình có tài sản
từ ba đến bốn tỷ sẽ đủ để thành một hệ, chịu lâu dài ảnh hưởng và khống chế của
Tống hệ.
Đây cũng là kế hoạch mong chờ của bọn họ từ trước tới nay. Bọn
họ mong muốn sẽ có thời gian hòa hoãn từ ba đến bốn năm, mặc dù hơi nhanh,
nhưng vẫn đủ dùng đấy.
Nhưng mà, nếu như sang năm Bộ điện lực bị xóa bỏ và đồng thời
khởi động kế hoạch cải cách xí nghiệp trung ương, hơn nữa xí nghiệp trung ương
siêu hình cuối cùng chỉ duy trì một trăm nhà, lúc này quy mô tài sản của tập
đoàn Hoài Năng vẫn không đủ tám tỷ, trước cuối năm tới, rõ ràng là rất khó có
hy vọng đi tranh giành một vị trí nhỏ nhoi gì.
Trực giác Tống Hồng Kỳ không tin tin tức như vậy. Anh ta
không rõ vì sao tin tức quan trọng như vậy, bọn họ bên này một chút phong thanh
đều không có, ngược lại Thẩm Hoài ở Hoài Hải có thể nghe được phong thanh.
Anh ta không nhận được điện thoại của Tạ Chỉ, cũng không rõ Tạ
Chỉ làm thế nào mà nghe được chuyện này từ miệng Thẩm Hoài, cho nên cũng không
hoài nghi Thẩm Hoài nói dối. Sự việc rất rõ ràng, bố anh ta sau khi nhận được
điện thoại của bên kia, hiển nhiên cũng hoài nghi có khả năng Thẩm Hoài đang
nói dối, liền trực tiếp bảo cô út gọi điện thoại xác minh việc này, bằng không
cô trong đêm mưa sẽ không vô duyên vô cớ đến nhà.
Tống Hồng Kỳ thế mới biết vì sao bố đã cai thuốc nhiều năm,
hôm nay lại một mình hút thuốc trong thư phòng.
Tống Văn Tuệ gõ cửa tiến vào, thấy Hồng Kỳ cũng ở đây, nói:
- Hồng Kỳ cũng ở đây à, vị trí sau khi đến tỉnh Giang Đông đã
có quyết định chưa?
- Đi Sa Cảng đảm nhiệm chức Phó bí thư, nghe nói trước kia cô
cũng làm việc ở Sa Cảng một khoảng thời gian.
Tống Văn Tuệ hơi ngẩn ra, nhớ đến Chử Giang của huyện Sa Cảng
thành phố Bình Giang nằm cách Hà Phổ và Mai Khê, Tống Hồng Kỳ không đi Hoài Hải,
Giang Đông lại cố tình đến huyện Sa Cảng nhậm chức, kết quả như vậy vào lúc này
lại khiến cô có chút kinh ngạc.
- Thời gian cô làm việc ở Sa Cảng rất ngắn.
Tống Văn Tuệ nói, rồi trực tiếp chuyển chủ đề đến việc chính,
nói với anh hai Tống Kiều Sinh:
- Em vừa nói chuyện điện thoại với Thẩm Hoài, những lời này
đúng như lời của Điền Gia Canh, có điều cuối cùng giữ lại một trăm xí nghiệp
trung ương hay là bao nhiêu,Thẩm Hoài cảm thấy đây hẳn có thể là một mục tiêu
mà thủ tướng Vương Nguyên muốn làm, có lẽ bí thư Điền muốn khích lệ chúng ta.
Giọng điệu nói chuyện của nó có chút trầm trọng, lại chưa chắc là quyết tâm.
- Cái gì!
Tống Hồng Kỳ tức giận đến mức muốn đập vỡ cái cốc trên bàn,
tên Thẩm Hoài chết tiệt này nói gì thế.
Vương Nguyên là nhân vật chính trị có tính cách cứng rắn, thủ
đoạn mạnh mẽ, mà bên trong Đảng lại có mấy người già muốn gửi gắm hy vọng cải
cách thành công xã hội,kinh tế trong nước vào ông ta. Đằng sau hai từ “Quyết
tâm của Vương Nguyên” và “Mục tiêu của Vương Nguyên” truyền lại hoàn toàn là
khái niệm và ý nghĩa không giống nhau, Thẩm Hoài cố ý đưa ra giới tuyến mơ hồ về
của hai cái này, rõ ràng là muốn đem bọn họ ra làm trò đùa.
Tống Hồng Kỳ nhìn thấy sắc mặt bố mình thay đổi liên tục, thầm
nghĩ trong lòng ông ấy cũng nảy sinh phiền não, nhưng mà biết rõ Thẩm Hoài ở
phía trên chơi thủ đoạn,bọn họ cũng vô kế khả thi.
Nếu bọn họ nói Thẩm Hoài “ác ý đe dọa”, phá hư đoàn kết, Thẩm
Hoài sẽ vô tội nói xạo rằng hắn chỉ có ý tốt nhắc nhở. Nếu bọn họ không để ý tới
“ý tốt nhắc nhở” của Thẩm Hoài thì tương lai nếu xảy ra hậu quả nghiêm trọng, hậu
quả bọn họ phải gánh vác chính là uy tín và sức ảnh hưởng của Đới Thành Quốc sẽ
bị suy yếu nghiêm trọng,mà bố anh ta cũng sẽ tiến thêm một bước mất đi ưu thế
tài nguyên chính trị bên trong Tống hệ khi cạnh tranh với Thành Văn Quang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận