Phong Khí Quan Trường

Chương 837: Lòng hoài nghi


Chương 837: Lòng hoài nghi
Ngoài cửa sổ sấm sét đan xen, mưa to không dứt đập vào cửa sổ
thuỷ tinh.
Phùng Chí Sơ đi ra ngoài nhận điện thoại, quay lại nói với
Quách Thành Trạch: - Bí thư Từ vừa mới gặp mặt khách nước ngoài, vẫn còn đang ở
trụ sở Tỉnh ủy, gọi điện thoại bảo chúng ta đến nhà ông ta
Quách Thành Trạch lên trên tỉnh tham dự hội nghị, dĩ nhiên muốn
gặp mặt Từ Bái, chẳng qua là ngày hôm nay Từ Bái có việc gặp gỡ khách hàng nước
ngoài, cả ngày cũng không có thời gian trống. Sau khi tan hội nghị Quách Thành
Trạch ở lại gặp Lý Cốc trao đổi một số công việc.
Biết rõ lúc này Từ Bái đang bận rộn, Quach Thành Trạch thẳng
lưng nhìn ra mưa rơi không ngừng bên ngoài cửa sổ, nói với Lý Cốc:
- Trận mưa này đã liên tục mấy ngày rồi, nhiệm vụ phòng chống
lũ lụt năm nay thật sự là lơi lỏng Lại hỏi Lý Cốc: - Có muốn cùng đến chỗ Bí
thư Từ một chút không.
Lý Cốc nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói: - Tôn Phù Kính mới
từ Hoài Tây trở về, tôi có hẹn cùng anh ta muốn gặp mặt rồi, không đi cùng anh
đến chỗ Bí thư Từ được.
Lý Cốc ở Từ Thành vẫn có cơ hội gặp Từ Bái, Quách Thành Trạch
đứng lên chào ra về.
Khi đang đi thang máy xuống dưới lầu, một tiếng sấm rất to ở
bên ngoài tòa nhà nổ vang, ảnh hưởng đến mạch điện trong tòa nhà, thang máy bị
kẹt một cái, khiến cho Quách Thành Trạch và Phùng Chí Sơ đang đi thang máy giật
mình hoảng sợ.
Ánh đèn loé lên vài cái, thang máy mới khôi phục trạng thái
bình thường, tiếp tục chuyển động, chậm rãi đi xuống.
Tài xế mạo hiểm đi bãi đỗ xe đậu xe khi trời đang mưa lớn,
lái xe tới.
Đứng trước sảnh tòa nhà, nhìn mưa như trút nước, càng cảm thấy
trận mưa này to vô cùng, Quách Thành Trạch cau mày, bảo Phùng Chí Sơ: - Cậu đợi
lát nữa gọi điện thoại cho phòng chống lũ lụt, hỏi thêm tình huống bên đó...
Phùng Chí Sơ ghi lại dặn dò của Quách Thành Trạch lên quyển sổ
luôn mang theo bên mình, tuy nhiên tâm tư của anh ta còn đang ở cuộc nói chuyện
vừa rồi của Quách Thành Trạch và Lý Cốc. Thấy tài xế đánh xe xuyên qua màn mưa
tới bên này, thư ký tiểu Trần lại chạy đi tìm cái ô, nói với Quách Thành Trạch:
- Việc Huyện Hà Phổ thành lập quỹ xây dựng, hẳn Chủ nhiệm Lý
hiểu sâu xa trong đó rồi.
Vừa rồi nói chuyện cùng Lý Cốc, trong lòng Quách Thành Trạch
cũng có chút nghi hoặc:
Việc Thẩm Hoài ở huyện Hà Phổ thành lập quỹ xây dựng Hoài Hải,
trước đó ông ta cũng không đặc biệt nghĩ đến sâu xa trong đó, nhưng từ cuộc trò
chuyện hôm nay cho thấy, dường như Lý Cốc còn nhìn thấu hơn so với ông ta. Ông
ta mới đầu còn tưởng rằng Lý Cốc đặt mình ở ngoài cuộc, cho nên so với bọn họ
nhìn rõ ràng hơn, nhưng mà được Phùng Chí Sơ nhắc nhở, khiến Quách Thành Trạch
nghĩ đến một khả năng khác: Có khả năng trước đó Lý Cốc đã liên hệ với Thẩm
Hoài rồi, hơn nữa vừa rồi khi Lý Cốc cùng ông ta nói chuyện không biết là vô
tình hay hữu ý dẫn dắt sự kiện đi theo một hướng khác.
Trong lòng Quách Thành Trạch lúc này bị bịt kín một tầng bóng
ma.
Lý Cốc thúc đẩy thành lập đầu tư tài chính Hoài Hải, có thể
nói là tương đương phối hợp với Thẩm Hoài, bao gồm cả từ phương án đề xuất phân
tách Mai Khê đến chấp hành, đều không hề phát sinh khó khăn gì.
Người bên ngoài có thể nghĩ đây là Mai thép chịu áp chế từ
trước đến nay, còn Thẩm Hoài lựa chọn che giấu.
Quách Thành Trạch biết Mai Khê phân tách là một khâu quan trọng
có thể nhanh chóng tổ chức và thành lập đầu tư tài chính Hoài Hải, nhưng mà ông
ta lúc ấy cũng không nghĩ nhiều gì cả.
Bây giờ suy nghĩ một chút, đằng sau toàn bộ sự việc e rằng Thẩm
Hoài chưa từng suy nghĩ đơn thuần giống như vậy.
Tổ chức và thành lập đầu tư tài chính Hoài Hải, theo đó Ủy
ban nhân dân tỉnh chính thức dùng hình thức văn kiện của Đảng đề xuất khái niệm
khu kinh tế vịnh Hoài Hải, thành lập tổ phối hợp công tác xúc tiến khu kinh tế
vịnh Hoài Hải do Từ Bái dẫn đầu, Lý Cốc là người có công lao rất lớn.
Những thứ này đều là Lý Cốc sắp tới có thể thoát ly khỏi Bí
thư Tỉnh ủy Điền Gia Canh, năng lực cá nhân cùng lực ảnh hưởng nhanh chóng được
Tỉnh uỷ và Uỷ ban nhân dân tỉnh cùng với nhân vật cấp cao Kinh Kế hệ tán thành,
coi trọng.
Lý Cốc cũng đã biểu hiện năng lực ưu tú xuất sắc trên hàng loạt
sự kiện, tháng sáu năm nay thuận lợi thăng lên vị trí ủy viên Tỉnh uỷ, đảm nhiệm
chức vụ trọng yếu là thành viên tổ Đảng Uỷ ban nhân dân tỉnh, trợ lý tỉnh trưởng.
So sánh ra, trong khoảng thời gian này Quách Thành Trạch thua
kém hơn một chút. Cho dù trong tổ phối hợp công tác khu kinh tế vịnh Hoài Hải mới
thành lập, mọi người cũng đều công nhận bản lĩnh của Lý Cốc mà không phải là
ông ta - thị trưởng, phó bí thư thành phố Đông Hoa.
Những ý niệm này tới dồn dập, khiến bóng ma trong lòng Quách
Thành Trạch càng ngày càng dày đặc.
Hiện tại, cạnh tranh khốc liệt không chỉ tồn tại ở bè cánh
bên ngoài, tranh giành trong nội bộ phe phái cũng hết sức gay gắt.
Tất cả lối đi lên cao đều hiện lên hình cái phễu, càng lên
cao càng chật hẹp.
Bọn họ đã đến cấp độ này rồi tiếp tục đi lên nhất định là cấp
tỉnh bộ, đường đi ở giữa so với yết hầu đều nhỏ hơn.
Có thể bước ra ngưỡng cửa này hay không, bối cảnh đã không
còn là tính chất nhân tố tuyệt đối rồi.
Lúc này Quách Thành Trạch đảm nhiệm chức vụ thị trưởng, Phó
bí thư thành phố Đông Hoa, trong cán bộ cấp vụ, Cục đã chiếm được vị trí tương
đối có lợi, nhưng Lý Cốc thì rõ ràng có ưu thế hơn một chút.
Trợ lý thị trưởng nghiêm chỉnh mà nói, vẫn chỉ là Giám đốc cấp
sở cục, nhưng theo lệ thường có thể hưởng thụ đãi ngộ sinh hoạt, đãi ngộ cấp
chính trị cấp bộ cục. Lần bổ nhiệm này, kỳ thật khiến cho Lý Cốc đã lấp đầy khe
rãnh giữa cấp Vụ, Cục cùng cấp tỉnh bộ. Có thể hai, ba năm về sau, Lý Cốc sẽ
chính thức bước vào hàng ngũ cấp tỉnh bộ.
Đương nhiên Quách Thành Trạch cũng không phải là không có ưu
thế, tại Đông Hoa trình độ phát triển công nghiệp, tài chính và thuế vụ năm nay
có thể sẽ vượt qua Từ Thành, mà một khi khu kinh tế Vịnh Hoài Hải được chính
quyền trung ương coi trọng, Đông Hoa sẽ trở thành thành phố cấp ba trọng yếu,
ông ta sẽ là ủy viên thường vụ tỉnh ủy kiêm bí thư tỉnh ủy, không phải là không
có khả năng phát sinh.
Đối với Quách Thành Trạch mà nói, quan trọng trước mắt chính
là mau chóng giành được chiếc ghế Bí thư Thành ủy của Trần Bảo Tề.
Tài xế từ bãi đỗ đánh xe tới, đỗ sát ở bậc thang, Quách Thành
Trạch ngẩng lên nhìn thoáng qua cánh cửa trên mái hiên dưới làn mưa tầm tã,
không để ý tới thư ký ở bên cạnh căng cái ô ra giúp ông ta che mưa, bước nhanh
xuống bậc thang, mở cửa xe chui vào.
Thư ký tiểu Trần bất ngờ, còn tưởng rằng mình chỗ nào làm
không được tốt, khiến thị trưởng Quách không thoải mái đối với anh ta. Nghĩ như
vậy trong nội tâm thư ký tiểu Trần đều có chút thấp thỏm.
Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân thành phố Phùng Chí Sơ cũng
không mở ô, đội mưa đi xuống bậc thang, trước khi lên xe không kìm được ngẩng đầu
nhìn lên cửa sổ lầu sáu, trong lòng nghĩ: Lát nữa Quách Thành Trạch cùng Phó bí
thư tỉnh ủy Từ Bái gặp mặt, có thể sẽ đem chuyện này vạch trần hay không?
Phùng Chí Sơ ngẩng lên khiến hạt mưa rơi vào trong cổ, dường
như nhìn thấy Lý Cốc ở trên lầu sáu nhìn xuống, anh ta rùng mình một cái, như
trốn tránh nhanh chóng chui vào trong xe.
Phùng Chí Sơ cũng không xác định vừa rồi có phải Lý Cốc đang
nhìn xuống dưới lầu hay không, anh ta đang nghĩ nghĩ hẳn là không phải thì
Quách Thành Trạch đè nặng cổ họng nói với anh ta: - Có một số việc không cần phải
cứ mãi đoán mò lung tung làm gì.
Nghe Quách Thành Trạch ngầm nhắc nhở, răn đe, Phùng Chí Sơ thầm
giật mình, ý nghĩ xoay chuyển lập tức hiểu ra: Sự việc anh ta có thể nghĩ đến,
cho dù Từ Bái không nghĩ đến nhưng không phải vĩnh viễn sẽ chẳng hay biết gì,
phải là bọn họ bên này không biết kiềm chế, Từ Bái cũng không biết trong lúc vô
tình hay hữu ý trước mặt Từ Bái nói xấu Lý Cốc, nói không chừng sẽ khiến Từ Bái
có cách nghĩ không tốt đối với bọn họ.
Quách Thành Trạch trở lại Từ Thành, Từ Bái cũng dành chút thời
gian để gặp mặt.
Hiện tại bên ngoài trời mưa lớn như vậy Từ Bái ngồi xe về đến
nhà, còn yêu cầu Quách Thành Trạch đến cũng là giải thích một số tình hình về
huyện Hà Phổ thành lập quỹ xây dựng.
- Tôi vừa mới gặp Lý Cốc, nghe ông ta nói ở tỉnh ban đầu có
người đề nghị thành lập một hạng mục quỹ xây dựng như vậy, chỉ có điều quy mô
không quá lớn. Hiện tại Thẩm Hoài ở Hà Phổ đã cướp trước một bước, thành lập quỹ
này rồi, ý tưởng trước đó thành lập quỹ xây dựng ở tỉnh liền bỏ đi. Tuy nhiên,
bây giờ nhìn lại, quỹ xây dựng này thật sự cần thiết.
Từ Bái gật đầu, "ồ" một tiếng, đưa tay phủ lên mắt,
sau đó tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt lại cân nhắc, không tiếp tục truy hỏi gì
nữa.
Quách Thành Trạch gồi ở một bên, nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa
sổ, trong lòng có chút bực bội, nhưng ông hết sức kiềm chế cảm xúc bự bội này,
không đi nghĩ ngợi lung tung cái gì, đặc biệt không thể ở trước mặt Từ Bái nghĩ
lung tung. Ông ta nhìn Từ Bái đang nhắm mắt suy nghĩ, cũng biết có một số việc
không cần ông ta đi nhắc nhở gì cả. Đằng sau toàn bộ sự kiện Thẩm Hoài luôn cất
dấu tâm tư, Từ Bái cũng không thể không phát hiện được.
Về phần Lý Cốc và Thẩm Hoài có khả năng âm thầm liên kết,
Quách Thành Trạch nghĩ hẳn Từ Bái cũng có thể có cảm nhận được?
- Tổ phối hợp công tác khu kinh tế Vịnh Hoài Hải, bên Nghi
Thành đề cử Hùng Văn Bân tham dự vào, những người khác dường như còn chưa ý thức
được tầm quan trọng của công việc này. Qua một lát, Từ Bái tựa hồ quá mệt nhọc
mở mắt ra nói với Quách Thành Trạch: - Công việc bên Huyện Hà Phổ thúc đẩy mạnh
khu kinh tế Vịnh Hoài Hải phát triển toàn diện, vẫn rất có lợi ích đấy, ở tỉnh
cần ra mặt ủng hộ hay không, cái này còn phải xem Triệu Thu Hoa bên kia. Tuy
nhiên thành phố Đông Hoa hẳn là sẽ hết sức ủng hộ, hơn nữa trong quá trình này
cũng càng phải tích cực chủ động....
Điền Gia Canh đến Hoài Hải, đề xuất nhận thức cấu trúc lớn, tới
tay Từ Bái thì đề xuất cụ thể khái niệm khu kinh tế vịnh Hoài Hải. Điều này
không chỉ là quan hệ đến lá bài chủ chốt hai ba năm nữa Từ Bái có thể thay thế
Triệu Thu Hoa hay không, mà còn quyết định con đường thăng tiến tương lai của Từ
Bái.
Tất cả mọi người đều ăn thịt trong một cái nồi, nhìn thấy ý đồ
của người khác ăn nhiều một miếng thì có thể lôi kéo một chút, nhưng cũng không
thể đánh đổ nồi được.
Quách Thành Trạch cũng biết rất khó hạn chế hoạt động quỹ xây
dựng tại Hà Phổ, nhưng phải như thế nào mới có thể tích cực chủ động ủng hộ to
lớn" trong chuyện này, Quách Thành Trạch có chút không rõ. Ông ta nhất thời
theo không kịp suy nghĩ của Từ Bái.
Từ Bái dường như cũng biết tư duy của mình quá nhanh, tiếp
theo bổ sung một câu:
- Thúc đẩy khu kinh tế Vịnh Hoài Hải phát triển không đơn thuần
là trách nhiệm của địa phương. Tập đoàn Hoài Năng với tư cách xí nghiệp trung
ương, tận sức ở khu vực duyên Vịnh Hoài Hải tiến hành khai thác than đá, phát
triển và mở rộng, cung ứng năng lượng điện, cùng đồng thời phối hợp thúc đẩy
kinh tế Vịnh Hoài Hải phát triển toàn diện, cũng là trách nhiệm. Đồng thời,
khái nhiệm khu vực Vịnh Hoài Hải này ngoại trừ ba thị trường Đông Hoa, Nghi
Thành, Lam Sơn ở tỉnh Hoài Hải ra, còn bao gồm Bình Giang tỉnh Giang Đông và những
nơi khác. Ở tỉnh thành lập tổ phối hợp công tác, dĩ nhiên cũng phải điều phối
Bình Giang và những nơi khác tham gia vào. Con của Tống Kiều Sinh là Tống Hồng
Kỳ đến Thanh Sa làm Phó bí thư được nửa năm rồi, dường như dồn hết tâm huyết muốn
làm nên sự nghiệp lớn nha
Lúc này thì Quách Thành Trạch đã hiểu rõ ý tứ của Từ Bái rồi.
Bọn họ không thể nào phá hư đại cục, mà còn phải kéo Diệp Tuyển Phong, Tống Hồng
Kỳ vào cục, khiến người của nội bộ Tống hệ tiến vào trong nồi để gây hỗn loạn.
Tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ càng ngày càng gấp gáp, Quách
Thành Trạch cũng không rõ lắm rốt cục Từ Bái có biết Lý Cốc cùng Thẩm Hoài âm
thầm qua lại hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận