Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 938: tổng giám đốc nữ nhi rất bất lực

Chương 938: con gái tổng giám đốc bất lực
Lần này Trần Căn Sinh khóc không ra nước mắt, rất khó chịu. Thời khắc mấu chốt, tổng giám đốc Ba Âm lại bị ám sát. Dù Trần Căn Sinh nói gì, tù trưởng Địch Bái cũng không dám mạo hiểm đi mua hộ. Trần Căn Sinh đành phải quay về Long Thành trước.
Long Thành, vẫn ồn ào náo nhiệt như cũ. Phát triển càng ngày càng tốt. Trần Căn Sinh đi tới khu vực mới khai phá. Mấy trăm ki-lô-mét vuông này trước mắt đã quy hoạch xong, đường xá rộng rãi cũng đã sửa chữa hoàn tất. Trần Căn Sinh nói nơi này chủ yếu xây dựng khu phong cảnh, giữa sa mạc sẽ tạo thành một ốc đảo phồn hoa. Còn có mỏ dầu lớn kia, sau khi khai thác, dầu thô liên tục được bơm lên, rồi đưa đến nhà máy lọc dầu của A Liên Tù để tinh chế. Từng tảng đá lớn sừng sững giữa sa mạc. Máy bay vận tải chở đất chất lượng cao từ đông bắc Hoa Hạ về, đổ xuống sa mạc. Chuẩn bị vận chuyển 5 tỷ mét khối đất, trồng cây cảnh, rừng,... Công trình này có thể nói là vô cùng to lớn, số vốn đầu tư đã vượt quá 5 tỷ đô la. Trần Diệp Chiếu và Thủy Ngọc đang ở hiện trường chỉ huy công việc. Biết Trần Căn Sinh đến Long Thành, liền lập tức tới gặp.
"Tiểu thái gia, sao ngài lại đến đây lúc này?"
"Ta có một chút việc, hiện tại đang gặp chút khó khăn."
Thủy Ngọc hỏi: "Khó khăn gì vậy? Chúng ta có thể giúp được gì không?"
Trần Căn Sinh kể lại sự việc. Thủy Ngọc nói: "Việc ám sát tổng giám đốc Ba Âm, ta thấy rất trùng hợp."
"Ngươi nói xem."
"Hôm nay ngươi tìm tù trưởng Địch Bái mua hộ, thì tổng giám đốc Ba Âm bị ám sát, hơn nữa còn để lại lời rằng, Trần Gia giết tổng giám đốc Ba Âm là để trả thù Chung Tể hội. Rõ ràng là có người biết trước ngươi muốn tìm Địch Bái mua hộ, chính là để ngăn cản ngươi mua Ba Âm 777."
Trần Căn Sinh gật đầu: "Vậy sẽ là ai? Mã Tư Khắc sao? Bởi vì ta làm ngành hàng không vũ trụ dân dụng, chỉ có cạnh tranh với hắn thôi, nhưng hắn không thể nào biết trước việc ta muốn đến tìm Địch Bái mua hộ được."
Trần Căn Sinh có lẽ đến chết cũng không biết việc này do vợ hắn, Hiên Viên Thắng Nguyệt làm. Trần Diệp Chiếu nói: "Nếu điều tra việc này sẽ rất khó, chúng ta không có chút manh mối nào."
"Haiz, những việc đó không quan trọng, quan trọng là làm thế nào để mua được Ba Âm 777, vì chỉ có chiếc máy bay này mới phù hợp với động cơ hàng không 9X."
Thủy Ngọc suy tư một lúc, rồi nói: "Hay là tìm quốc gia khác mua Ba Âm 777, A Liên Tù có tới hơn 1000 chiếc máy bay chở khách Ba Âm 777."
Trần Căn Sinh hai mắt sáng lên, cười nói: "Haiz, đầu óc ta càng ngày càng không dùng được, lúc mấu chốt vậy mà không nghĩ ra điều đó."
Thủy Ngọc nói: "Ngươi bị chuyện vừa rồi làm cho choáng váng thôi."
Trần Căn Sinh liền liên hệ đại tù trưởng A Liên Tù, yêu cầu mua một chiếc Ba Âm 777, để bay về Hoa Hạ. Việc này quá dễ. Chỉ cần giao tiền sẽ có người sắp xếp phi công bay về Hoa Hạ. Chỉ ba ngày là xong việc.
Điền Chân lại gọi điện tới, nàng cần động cơ hỏa tiễn của nước Xinh Đẹp và Bạch Hùng Quốc. Vì hai quốc gia này có trình độ hàng không vũ trụ rất cao, động cơ hỏa tiễn cũng đứng thứ nhất, thứ hai thế giới.
Trần Căn Sinh cười khổ nói: "Ngươi cố tình làm khó ta à, nước Xinh Đẹp ta không dám chắc, nhưng ta có thể giúp ngươi đi mua một bộ động cơ hỏa tiễn của Bạch Hùng Quốc."
"Vất vả cho ngươi, nếu như không làm như vậy, mà chỉ dựa vào chúng ta nghiên cứu, đuổi theo, tìm tòi, thì sẽ rất chậm, nếu có thể mở được cơ chế hoạt động động cơ của họ, sau đó chúng ta nghiên cứu, dựa trên kỹ thuật vốn có mà cải tiến, tinh tiến hơn nữa, thì thời gian sẽ rút ngắn đi một nửa."
"Ta hiểu, ta đi ngay đây."
Trần Căn Sinh không thể không đi Bạch Hùng Quốc. Từ biệt Thủy Ngọc và Trần Diệp Chiếu. Trần Căn Sinh liền đi máy bay đến Bạch Hùng Quốc. Hắn dùng mối quan hệ của mình ở Bạch Hùng Quốc, tìm tới thự trưởng Hàng Thiên Tổng Thự Bạch Hùng Quốc.
Nhưng mà, thự trưởng Hàng Thiên Tổng Thự cũng không gặp Trần Căn Sinh. Người phụ trách xí nghiệp Trần Gia ở Bạch Hùng Quốc cũng không hiểu rõ chuyện gì. Trần Căn Sinh hỏi: "Người Bạch Hùng Quốc bình thường đều kiêu ngạo, chậm chạp như vậy sao?"
"Cũng không ngạo mạn lắm mà, đặc biệt là với người Hoa Hạ thuộc Trần gia thì rất nhiệt tình, lần này không hiểu sao nữa."
"Có cách nào liên lạc lại với ông ấy không, để hỏi rõ tình hình thế nào?"
"Được, tiểu gia, khách sạn năm sao Ba Thục đã chuẩn bị xong phòng cho ngài, ngài cứ đi nghỉ ngơi trước đi." Vừa nói vừa đưa cho anh chìa khóa một chiếc xe Hãn Mã.
Trần Căn Sinh lái Hãn Mã trở về khách sạn. Lúc vừa chuẩn bị đi tắm thì chuông cửa vang lên. Mở cửa, một mỹ nữ Bạch Hùng Quốc dáng người cao gầy, tóc vàng mắt xanh đang đứng đó.
"Chào ngài, Trần tiên sinh."
Trần Căn Sinh thấy cô đẩy một chiếc xe, liền nói: "Tôi không có gọi món."
Mỹ nữ quay người, lấy từ trong xe đẩy ra một khẩu súng ngắn có gắn ống giảm thanh, chĩa vào Trần Căn Sinh rồi bóp cò. Trần Căn Sinh không kịp tránh, trúng hai phát, liền lật úp chiếc xe đẩy. Xe đẩy đè lên người mỹ nữ. Trần Căn Sinh lập tức xông lên, tóm lấy cánh tay của nàng, cướp lấy súng lục của nàng: "Mẹ nhà ngươi, không ngờ ở Bạch Hùng Quốc mà cũng có người muốn ám sát ta."
"Pháp Khắc!"
Mỹ nữ phun một bãi nước miếng vào Trần Căn Sinh, lớn tiếng chửi rủa không ngừng. Trần Căn Sinh giật mình: "Không phải người Bạch Hùng Quốc? Rốt cuộc cô là ai?"
"Ngươi giết ta đi."
Trần Căn Sinh giơ tay lên định giết nàng, nhưng thấy nàng rơi nước mắt. Trần Căn Sinh ý thức được đây không phải là một sát thủ chuyên nghiệp. Anh kéo cô trở lại phòng. Trần Căn Sinh chĩa súng vào nàng: "Nếu cô không nói cho tôi biết, cô là ai, ai phái cô tới, tôi sẽ bắn nát sọ cô."
"Muốn giết thì giết, nói nhảm nhiều quá."
"Cô không phải là sát thủ, tôi có thù oán với cô sao?"
"Có, hận thù như biển sâu."
"Hả... Chẳng lẽ cô muốn nói huyết hải thâm thù?"
"Đúng vậy!"
Mỹ nữ xinh đẹp dị quốc này nói một tràng tiếng Hoa không lưu loát. Trần Căn Sinh cúi đầu suy tư: "Tôi có thù gì với cô?"
"Thù giết cha."
Trần Căn Sinh hiểu ra: "Cha cô là tổng giám đốc công ty Ba Âm đúng không?"
"Đúng vậy, giờ ngươi có thể giết ta rồi, ngươi là một tên cầm thú, một tên cầm thú máu lạnh, một tên "Bối Bối không phân chảy xuống".”
"Khụ khụ khụ, hèn hạ vô sỉ hạ lưu tiểu nhân, cái gì mà “Bối Bối không phân chảy xuống” chứ, nói tiếng phổ thông cho tử tế, không thì nói tiếng Anh đi, tôi nghe hiểu được." Trần Căn Sinh trịnh trọng nói: "Ta không giết cha cô, không phải ta làm, là có người hãm hại ta."
"Không thể nào, gia tộc của các ngươi đã thừa nhận, chính là ngươi ám sát."
Trần Căn Sinh giơ tay lên nói: "Ta lấy nhân cách của ta ra đảm bảo, ta thề tuyệt đối ta không sát hại cha cô, ta cũng đang điều tra chuyện này, ngay từ đầu chuẩn bị mua Ba Âm 777, không ngờ cha cô lại bị ám sát ngay thời điểm mấu chốt nhất, nếu ta muốn mua máy bay của công ty các ngươi, vậy sao ta lại phải ám sát ông ấy làm gì? Ta không làm chuyện ngu xuẩn như vậy."
Trần Căn Sinh trả lại súng lục cho nàng. Sau đó dùng cơ bắp cứng hóa, đẩy đạn từ trong cơ thể ra. Một màn này làm mỹ nữ trố mắt kinh ngạc.
Trần Căn Sinh buông tay nói: "Thấy chưa? Đạn của cô bắn không thủng người ta đâu, đừng tốn công vô ích, ta thật sự không có giết cha cô."
Thấy cơ bắp của Trần Căn Sinh biến thái như vậy, mỹ nữ càng thêm tuyệt vọng. Nàng đã thuê sát thủ trên toàn cầu để ám sát Trần Căn Sinh, nhưng không ai nhận nhiệm vụ này. Nàng đành phải tự mình ra tay ám sát Trần Căn Sinh. Nàng bất lực ngồi xuống ghế salon khóc. Trần Căn Sinh khuyên nhủ: "Khóc lóc có giải quyết được gì chứ, bây giờ ngươi và ta đều có chung một kẻ thù, chính là người ám sát cha cô đó, ta đã phái người đi điều tra rồi, đây là hãm hại ta."
Vụ ám sát tổng giám đốc công ty Ba Âm có ảnh hưởng vô cùng lớn. Rất nhiều quốc gia đều cho rằng Trần Căn Sinh đã mắt không trật tự, không kiêng nể gì mà ám sát bất kỳ ai. Điều này đã uy hiếp tới các quốc gia. Trần Căn Sinh có nhiều cao thủ như vậy, lại nhiều tiền như thế. Nền quốc phòng của một quốc gia cũng không chịu nổi hắn. Rất nhiều quốc gia đã bắt đầu hưởng ứng việc trừng phạt của nước Xinh Đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận