Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 315: đêm không về ngủ nữ nhân

Ảnh Muội Nhi ngày càng yêu thích trò chơi kỳ quái của mình. Chỉ có Trần Căn Sinh hiểu, Ảnh Muội Nhi chỉ muốn dùng cách này để quên đi thân thế đau khổ của mình.
Tại cửa hàng tạp hóa của Ảnh Muội Nhi, Trần Căn Sinh nhìn thấy những tủ kính bày la liệt, bên trong toàn là những con thằn lằn xanh đỏ đủ loại, rắn với đủ màu sắc, kỳ nhông, nhện. Trần Căn Sinh nhìn mà da đầu tê dại. Ảnh Muội Nhi lại rất thích thú cho mấy con vật cưng bò sát này ăn.
Trần Căn Sinh hỏi: "Ngươi không thấy mèo nhỏ hay cún con đáng yêu hơn sao?"
"Ta thấy gấu trúc lớn đáng yêu hơn, ngươi có thể cho ta nuôi không?"
Trần Căn Sinh đổ mồ hôi hột: "Không thể, ngươi cứ nuôi mấy con này đi."
Ảnh Muội Nhi vừa cho ăn vừa hỏi: "Cô gái kia là ai vậy? Xem ra ta đã nới lỏng quản ngươi rồi."
Trần Căn Sinh ngồi xuống ghế salon: "Vốn dĩ không quen biết, chỉ là một kẻ tục tĩu ham mê nhan sắc và tiền bạc của ta."
A!!
Trần Căn Sinh kêu lên một tiếng, "Vụt" lập tức nhảy dựng lên khỏi ghế salon. Quay mặt lại thì thấy một con rắn đen tuyền đang cuộn tròn trên ghế salon.
"Ngươi ngốc nghếch! Sao ngươi không nhốt con rắn này vào?"
"Đừng động!" Ảnh Muội Nhi đè Trần Căn Sinh xuống, nghiêm nghị nói: "Đây là rắn độc."
"Tổ cha nó, cắn vào mông ta rồi, mau gọi xe cấp cứu."
"Không kịp đâu."
"Vậy phải làm sao?"
"Nằm xuống!"
Ảnh Muội Nhi ấn Trần Căn Sinh nằm sấp xuống, cởi quần hắn ra. Mặt Trần Căn Sinh đỏ bừng: "Lẽ nào, ngươi, ngươi muốn dùng miệng hút nọc độc ra?"
Vù vù vù......
Trần Căn Sinh nghe thấy phía sau có tiếng động cơ máy, ngay sau đó cảm thấy mông mình bị một lực hút mạnh kéo vào.
Quay mặt lại, sắc mặt Trần Căn Sinh xám xịt. Ảnh Muội Nhi vậy mà lại dùng máy hút bụi để hút nọc độc ra cho Trần Căn Sinh.
Sau đó, Ảnh Muội Nhi còn dùng cồn xoa xoa cho Trần Căn Sinh, vỗ vào mông hắn: "Được rồi, đứng lên đi."
"Ta thấy ta vẫn nên đến bệnh viện đi, ngươi làm thế này không đảm bảo gì hết." Trần Căn Sinh chỉ vào con rắn đen trên ghế salon: "Mau nhốt con rắn của ngươi vào!"
Thủy Ba bị sinh viên trường Kinh Đại tạt nước lạnh vào mặt, không nể nang gì, chuyện này nhanh chóng lên báo. Năng lực "tiền giấy" của Trần Căn Sinh lại một lần nữa gây sốt.
Dù sao Thủy Ba tiên sinh cũng là trang chủ của Phụng Hiền Sơn Trang, trước khi gặp Trần Căn Sinh, ông ta vẫn là người được người người kính trọng, Phụng Hiền Sơn Trang càng là lão trang trăm năm, tổ tiên nhiều người nổi danh. Lần này Thủy Ba vô cùng tức giận.
Nhưng mà, Thủy Ba có hai người cháu trai là thành viên của Quân Thần điện, đồng thời giữ chức vị quan trọng. Trần Căn Sinh không nể mặt Thủy Ba như vậy, coi như đã kết thù sống chết với Thủy gia.
Tiên Lộ bên kia nói với Quân Thần điện về đề nghị hợp tác của Lão Tử Điện, không nằm ngoài dự đoán đã bị từ chối. Mà cháu trai của Thủy Ba đúng lúc lại là người phụ trách mảng này.
Tiên Lộ tức giận tìm đến Trần Căn Sinh, chỉ vào mũi hắn trách mắng một hồi: "Ngươi có biết ngươi đang tự hủy hoại việc làm ăn của mình không? Ngươi nói xem ngươi thích tỏ ra mạnh mẽ làm gì?"
Trần Căn Sinh cười cười: "Ngồi xuống nói."
"Ta còn có tâm tình ngồi sao? Các ngươi đã mất đi một cơ hội lớn như vậy rồi, thiệt hại vượt quá chục tỷ đó, quốc phủ đầu tư 500 tỷ vào hạng mục này, nếu Lão Tử Điện có thể hợp tác, ít nhất cũng kiếm được 100 tỷ lợi nhuận."
Trần Căn Sinh cười nhạt một tiếng: "Tiên Lộ tiểu thư, nguyên do bên trong, ta không tiện nói chi tiết, nhưng ta không hối hận vì chuyện này."
Tiên Lộ tức đến muốn véo tai Trần Căn Sinh.
Vụt.
Ánh hàn quang lóe lên. Dao phay ngay trước cổ Tiên Lộ.
Trần Căn Sinh "Tặc" một tiếng: "Làm cái gì đó? Cất dao phay đi!"
Ảnh Muội Nhi thu dao phay lại.
Tiên Lộ tức đến phát run muốn đánh Trần Căn Sinh một trận.
Trần Căn Sinh mở rượu vang đỏ, rót cho Tiên Lộ một ly: "Uống một ngụm rượu cho bớt giận, chúng ta bàn lại chút."
"Còn có gì mà bàn nữa, hai người cháu trai của Thủy Ba ở Quân Thần điện giữ chức vụ quan trọng, vừa khéo lại phụ trách hạng mục này, ta còn chưa mở miệng ra thì họ đã trực tiếp phủ định ta rồi."
Trần Căn Sinh biết muốn hợp tác với Quân Thần điện là không còn hy vọng.
"Nếu không hợp tác được với Quân Thần điện, chúng ta có thể hợp tác với người khác."
Vì giúp Ảnh Muội Nhi xả giận, không có cơ hội hợp tác lần này, chỉ có thể dành cho Tập đoàn Khoa kỹ Sinh vật Ba Thục.
Tiên Lộ uống một hơi hết ly rượu đế cao: "Hợp tác với ngươi, ta chắc phải thường xuyên chuẩn bị sẵn thuốc cứu tim mới được."
Trần Chi Hoa hai tay nâng hộp quà tặng tinh xảo đặt trước mặt Tiên Lộ.
"Tiên Lộ tiểu thư, đây là chút tâm ý của đại cô nãi nãi nhà ta, bà biết lần này chọc ngươi không vui, cố ý bảo ta mang đến cho cô."
Nể mặt Trần Lão Đại, Trần Căn Băng, Tiên Lộ vẫn là muốn nhận.
Trần Chi Hoa mở hộp quà ra cho nàng xem, bên trong là hai chai rượu vang đỏ giá mấy triệu, đồng thời có một tấm thẻ vàng.
"Tấm thẻ này là thẻ hội viên của hầm rượu Lafite, trên toàn cầu chỉ có 10 chiếc, đại cô nãi nãi nhà ta tặng cho cô."
Đôi mắt đẹp của Tiên Lộ mở to, đôi môi đỏ khẽ hé ra: "Cái này, cái này quý giá quá, ta không dám nhận."
"Xin cô nhất định phải nhận."
Với bộ quà tặng này, Tiên Lộ chắc chắn sẽ giúp Trần Căn Sinh tranh thủ cơ hội hợp tác với Quân Thần điện lần này.
Tiên Lộ khẽ cười duyên một tiếng: "Thay ta cảm ơn đại tiểu thư."
Trần Căn Sinh chua chát nói: "Đại tỷ ta chưa từng đối xử tốt với ta như vậy."
Tiên Lộ nói: "Ngươi chuẩn bị đi, buổi tối ta dẫn ngươi đi gặp một nhân vật quan trọng của Quân Thần điện."
"Được thôi."
Tiên Lộ rời đi, Trần Căn Sinh thở phào nhẹ nhõm.
Trần Chi Hoa nói: "Tiểu Hạc mấy ngày nay không thấy."
"À, gọi điện thoại cho cô ta xem." Trần Căn Sinh biết Tiểu Hạc đã tán được Dương Bảo Bối, gần đây thường xuyên đêm không về nhà.
"Điện thoại cũng tắt máy rồi."
Đang nói thì Tiểu Hạc về, hơn nữa còn mang về một cô gái. Cô gái này chính là cháu gái của Thủy Ba tiên sinh, Thủy Ngọc.
Trần Căn Sinh bỗng nhiên đứng dậy, quát lớn: "Ai cho ngươi tự ý mang người lạ về?"
Tiểu Hạc không ngờ Trần Căn Sinh sẽ nổi giận như vậy. Thủy Ngọc cũng giật mình hoảng sợ.
Tiểu Hạc hôn lên mặt Thủy Ngọc một cái: "Bảo bối, em về trước đi, lát nữa tan việc tôi gọi cho em."
Khuôn mặt Thủy Ngọc đỏ lên, quay người rời đi. Trần Căn Sinh và Trần Chi Hoa đều xám mặt.
Trần Căn Sinh trêu chọc: "Ngươi cũng được đấy, công thụ đều giỏi."
Tiểu Hạc nói: "Thiếu gia, xin lỗi, ta, ta không biết..."
"Lần sau đi khách sạn, đừng có mang về nhà." Trần Căn Sinh lo lắng lỡ lời sẽ khiến Ảnh Muội Nhi nghi ngờ.
"Ta đã biết."
Trần Căn Sinh bĩu môi nói: "Ngươi cũng quá cặn bã rồi, Dương Bảo Bối đâu?"
Tiểu Hạc cười nói: "Ta với Dương Bảo Bối chỉ là bốc đồng thôi, nhưng mà con bé Thủy Ngọc này, ta lại có chút thích."
"Bớt nói nhảm đi, chuẩn bị xe, buổi tối đi dự tiệc."
"Dạ, thiếu gia."
Khoảng mười giờ đêm, Trần Căn Sinh thay trang phục chỉnh tề lên xe Rolls Royce tới dự tiệc. Nơi tổ chức bữa tiệc này khá kín đáo.
Trong phòng bao có bốn người, ba người đàn ông tinh thần phấn chấn, người còn lại chính là Tiên Lộ.
Tiên Lộ giới thiệu bọn họ: "Vị này là Trần Căn Sinh, người của Trần gia Ba Thục..."
Lời còn chưa dứt thì đã bị một thanh niên vạm vỡ cắt ngang: "Không cần giới thiệu, cả nước ai chẳng biết đại thiếu gia của Trần gia Ba Thục có sở thích giết người phóng hỏa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận