Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 202: Tân Viện Viện cầu khẩn

Chương 202: Tân Viện Viện cầu xin
Tân Viện Viện mang theo thành ý cực lớn đến cầu xin Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh vô tình cự tuyệt nàng.
“Chuyện của ngươi, ta giúp không được, đi ra ngoài đi.” Tân Viện Viện nói: “Căn Sinh, là ta trách oan ngươi, ta xin lỗi ngươi, thật xin lỗi.” Nói xong, liền hướng hắn cúi lạy.
Rất là thành ý.
Trần Căn Sinh không hề lay động.
Tân Viện Viện nói: “Căn Sinh, xin ngươi cho ta một cơ hội được không? Chỉ một lần thôi, để ta làm cho ngươi xem, được không?” Trương Đức soái ở bên cạnh, nhỏ giọng nói bên tai Trần Căn Sinh: “Nàng ở bên trên.” “Trước xẻng xẻng.” Tân Viện Viện cũng nghe thấy, khẽ cắn môi, do dự một chút, ngước mắt nói: “Nếu như ngươi bằng lòng giúp ta, chuyện mà hắn nói cũng chưa chắc không thể.” Trần Căn Sinh bĩu môi nói: “Ngươi nghĩ hay nhỉ, lão tử còn không thèm ngươi đâu.” Mặt Tân Viện Viện đỏ lên vì xấu hổ: “Vậy ngươi nói điều kiện đi, làm thế nào mới có thể giúp ta?” “Thế nào cũng sẽ không giúp ngươi, loại phụ nữ như ngươi rất đáng ghét.” Tân Viện Viện ảo não không thôi, sớm biết Trần Căn Sinh có bản lĩnh lớn như vậy, nàng đã đối tốt với Trần Căn Sinh một chút, thậm chí có thể nịnh bợ nhiều hơn một chút.
“Chúng ta có thể ra ngoài nói chuyện không? Bọn họ ở đây, có mấy lời không tiện nói.” Trương Đức soái hất hàm với Hoàng Hải, Đông tử và bọn họ: “Mấy người đừng ra, chúng ta ra ngoài.” Bốn người rời khỏi ký túc xá.
Tân Viện Viện đóng cửa ký túc xá lại, đột nhiên hai mắt đẫm lệ: “Ta biết ta hiểu lầm ngươi, đã tổn thương ngươi rất sâu, Căn Sinh, ta cầu xin ngươi nhất định phải giúp ta một chút, ta còn hai năm nữa là tốt nghiệp, ta không muốn bị mất việc học, cha mẹ ta vất vả cung cấp ta lên đại học, ta không muốn họ khổ cực như vậy, cho nên mới đi hẹn hò với người đàn ông kia.” Tân Viện Viện nói như vậy một cách đương nhiên, đem chuyện mình chen chân vào mối quan hệ của người khác nói nghe thật đường hoàng, dường như biến mình thành người bị hại.
Tân Viện Viện thấy Trần Căn Sinh không hề dao động, nói tiếp: “Hiệu trưởng nói ngươi có thể giúp ta xoay chuyển tình thế, ngươi là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của ta, ta van cầu ngươi.” Nói xong, Tân Viện Viện quỳ xuống.
Đột ngột quá, Trần Căn Sinh hoảng hốt: “Ngươi làm cái gì vậy, ngươi đứng lên đi.” Tân Viện Viện nghẹn ngào nói: “Căn Sinh, ngươi cứu ta đi, chỉ cần ngươi giúp ta, ta làm trâu làm ngựa cho ngươi cũng được, sau này ta sẽ không đi qua lại với người đã có gia đình nữa.” Tân Viện Viện thấy Trần Căn Sinh có chút do dự, không còn kiên quyết như vừa rồi, liền nhân lúc này tăng thêm sức mạnh, quỳ đến trước mặt Trần Căn Sinh, đưa tay muốn cởi dây lưng của Trần Căn Sinh: “Ta cho ngươi một chút.” Trần Căn Sinh vội vàng giữ chặt quần, sợ hãi quá độ: “Ngươi thật mạnh bạo đấy, dừng tay.” “Giúp ta một chút đi, Căn Sinh, chỉ cần ngươi giúp ta, khi nào ngươi muốn, ta lúc đó cho ngươi.” “Ngươi không xứng.” Trần Căn Sinh gãi tóc, buồn rầu nói: “Cái ông Lữ hiệu trưởng này cũng quá không đáng tin cậy, ngươi đứng lên trước đã, nếu muốn ta giúp ngươi, ta có một điều kiện.” “Điều kiện gì?” “Để ta làm hội trưởng Ái Tâm Xã.” “Được.” Tân Viện Viện bây giờ mang tiếng xấu, chức hội trưởng Ái Tâm Xã cũng sẽ do Chương Dương đảm nhiệm thôi: “Còn yêu cầu gì nữa? Chỉ cần ta làm được, ta đều sẽ thỏa mãn ngươi.” Trần Căn Sinh nói: “Còn nữa thân phận của ta cũng không thể nói cho bất kỳ ai.” “Thân phận của ngươi? Thân phận gì?” Trần Căn Sinh giật mình: “Hiệu trưởng không nói cho ngươi biết sao?” “Không có.” “Không có thì thôi, ta không có yêu cầu gì với hắn nữa, ngươi về đi.” Tân Viện Viện nghi ngờ hỏi: “Vậy như thế là xong rồi sao? Vậy khi nào ta có thể lên lớp bình thường?” “Ngày mai.” “A?! Thật á?” “Thật, bây giờ thì biến mất khỏi mắt ta đi.” Tân Viện Viện rời khỏi ký túc xá.
Hoàng Hải bốn người bọn họ nhao nhao chạy vào, vây quanh Trần Căn Sinh.
“Nói mau! Dùng tư thế gì?” “Chuyện của Tân Viện Viện thế nào rồi?” “Dáng người ra sao?” Trần Căn Sinh đẩy bọn họ ra: “Lão tử trong mắt mấy người thấp hèn đến thế sao?” “Ngươi không thấp hèn à, nhưng mà có cô gái nào có thể cưỡng lại sự dụ dỗ của người thừa kế duy nhất nhà Ba Thục Trần gia đâu? Gả cho ngươi còn trâu bò hơn làm hoàng hậu ấy chứ.” Trần Căn Sinh nói: “Ta có dễ dàng để người ta cua được vậy sao? Đến Chu Tể Tể ta còn từ chối, Tân Viện Viện càng không vào mắt ta.” Nói xong, Trần Căn Sinh lấy điện thoại gọi cho đại tỷ, đem chuyện này nói rõ.
……………… Hôm sau.
Đôi vợ chồng kia vậy mà đến trường Kinh Đô Đại Học, trước mặt mọi người xin lỗi Tân Viện Viện.
Người vợ quý phái nắm chặt tay Tân Viện Viện: “Tân Viện Viện, thật xin lỗi, ngày đó là ta nhận nhầm người, xin thứ lỗi cho chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ trả lại trong sạch cho cô, để các bạn học ở trường đều biết cô trong sạch.” Tân Viện Viện trợn tròn mắt, nhất thời không nói được gì, trong đầu trống rỗng.
Chuyện này cũng có thể đảo ngược sao?
Năng lực của Trần Căn Sinh cũng lớn quá đi.
Sau đó, còn bồi thường cho Tân Viện Viện mười vạn tệ phí tổn thất tinh thần.
Chuyện này cũng trở thành hot search trên Hỏa Âm, hai vợ chồng đăng một đoạn video xin lỗi lên.
Lữ hiệu trưởng cũng cố ý gửi thông báo về chuyện này đến tất cả học sinh trên APP của trường.
Tân Viện Viện thành công lật ngược tình thế, vãn hồi danh dự, thành công tẩy trắng.
Người trong cuộc đều đến trường xin lỗi Tân Viện Viện, các bạn học đương nhiên đều cho rằng bọn họ thật sự đã nhận nhầm Tân Viện Viện.
Tân Viện Viện lại khôi phục phong quang ngày xưa.
Tại văn phòng Ái Tâm Xã.
Tân Viện Viện mở một cuộc họp: “Hôm nay mở cuộc họp này, ta có chuyện muốn tuyên bố, liên quan đến việc tuyển chọn hội trưởng Ái Tâm Xã.” Chương Dương hỏi: “Có ý gì? Cô muốn từ chức?” “Đúng vậy, xảy ra chuyện lớn như vậy, ảnh hưởng đến ta cũng không tốt, ảnh hưởng đến Ái Tâm Xã cũng không tốt, ta dự định từ chức.” Tân Viện Viện nhìn về phía Trần Căn Sinh: “Hội trưởng kế tiếp, ta đề cử Trần Căn Sinh.” Lời này khiến Chương Dương rất kinh ngạc, bởi vì trước đó, người được chọn là hắn.
Chương Dương không phục lắm: “Dựa vào cái gì chứ? Trần Căn Sinh có tư cách gì làm hội trưởng?” Tân Viện Viện nói: “Trần Căn Sinh có đủ tư cách hay không, chúng ta giơ tay biểu quyết.” Tân Viện Viện đã bàn bạc trước với một số cốt cán của Ái Tâm Xã, lần này biểu quyết trong đại hội, gần như tất cả đều giơ tay đồng ý Trần Căn Sinh được bầu làm hội trưởng Ái Tâm Xã.
Chương Dương càng thêm giật mình, vỗ bàn đứng dậy: “Trần Căn Sinh mới gia nhập Ái Tâm Xã chưa bao lâu, hắn không có tư cách.” Tân Viện Viện nói: “Ta ngược lại cho rằng Trần Căn Sinh còn có tư cách hơn tất cả những người đang ngồi, ở trường sơ trung Đại Giao Khu, lớp 4 khối 2 toàn là học sinh yếu, từ khi Trần Căn Sinh đi chi giáo về sau, thành tích học tập của học sinh lớp đó ngày càng tăng cao, từng người đều có động lực học tập rất lớn, đó là thành tích của Trần Căn Sinh.” Một phen giải thích khiến Chương Dương tức giận không thôi.
Tân Viện Viện nhìn về phía Trần Căn Sinh, đưa tay cười nói: “Trần Căn Sinh, chúc mừng cậu.” Trần Căn Sinh bắt tay Tân Viện Viện, từng người bắt tay với các cốt cán đang ngồi: “Cảm ơn mọi người đã tin tưởng tôi, tôi cũng sẽ không để mọi người thất vọng, sẽ mưu phúc lợi cho Ái Tâm Xã chúng ta, mưu phát triển, tiếp xúc càng nhiều hoạt động, mở rộng hơn nữa.” Chương Dương căm tức nhìn Trần Căn Sinh, giận dữ hét lên: “Ta không phục, ta muốn rời khỏi Ái Tâm Xã, mấy người đang chơi ta đấy.” Trần Căn Sinh nói: “Cậu có thể rời khỏi, coi như cậu không rời khỏi, ta cũng sẽ đuổi cổ cậu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận