Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 191: Lần thứ nhất lập nghiệp

Chương 191: Lần đầu lập nghiệp
Trần Căn Sinh muốn gạt bỏ lời dặn của ông nội, dứt khoát kiên quyết chuẩn bị dấn thân vào giới kinh doanh.
Bất quá trước khi dấn thân vào giới kinh doanh, Trần Căn Sinh cũng muốn học thật tốt chuyên ngành của mình.
Trần Căn Sinh muốn làm mọi thứ đâu vào đấy, dù sao nhất cử nhất động của hắn rất có thể đều bị các nguyên lão để ý đến.
Tan học xong, Trần Căn Sinh gọi cho Trần Chi Hoa một cuộc điện thoại, hẹn nàng ở nhà ăn gặp mặt.
Hai người gặp nhau, các nam sinh trong nhà ăn đều trố mắt nhìn.
Trần Chi Hoa cao ráo xinh đẹp, không lúc nào là không thu hút ánh mắt của mọi người.
"Tiểu gia, ngài tìm ta có chuyện gì?"
"Chuyện lớn, gần đây ta có thể muốn bắt đầu lập nghiệp, cần ngươi hỗ trợ."
Trần Chi Hoa hơi giật mình, kinh ngạc nói: "Lão tổ bên kia không phải cấm ngươi làm kinh doanh sao?"
Trần Căn Sinh thở dài nói: "Dù có cấm chỉ, ta thật sự kém so với biểu ca của ta, hồi trước gặp hắn, từ lời nói của hắn ta mới hiểu, mỗi một ngày ta hiện tại đều đang bị khảo hạch, bị những nguyên lão của Ba Thục Thương Hội kia khảo hạch, ta muốn trong lúc học đại học làm ra chút thành tích."
Trần Chi Hoa lo lắng hỏi: "Nếu bị lão tổ biết thì sao? Chuyện này sẽ rất khó giải quyết."
"Chuyện này ngươi không cần lo lắng, có gì ta sẽ đứng ra gánh hết, ngươi chỉ cần làm trợ lý thân cận của ta là được."
"Tốt, đã Tiểu gia nói vậy, vậy ta nhất định giúp ngài." Trần Chi Hoa lại hỏi: "Nhưng ngài có dự án gì không? Vốn có chưa? Nếu như ngài chỉ muốn thể hiện bản thân, tốt nhất đừng dùng tiền và mối quan hệ của Ba Thục Tập Đoàn."
Trần Căn Sinh nói: "Cũng có, nhưng không nhiều, còn dự án thì chúng ta năm người đang tìm."
Trần Chi Hoa vẻ mặt phục tùng trầm tư một lát, ngước mắt lên nói: "Dự án tốt nhất nên gần gũi với dân một chút, ở chỗ này của chúng ta có trường đại học, vậy thì lấy sinh viên làm đối tượng tiêu dùng, bước đi chính là như vậy."
Trần Căn Sinh tỏ vẻ đồng ý: "Ừm, dù sao vốn khởi động của chúng ta cũng có hạn, ngươi cũng giúp nghĩ một dự án tốt nhé."
"Được."
Trần Chi Hoa rời khỏi nhà ăn.
Hoàng Hải, Trương Đức s·o·á·i bọn họ năm người bưng mâm cơm đi tới.
"Căn Sinh, hôm nay cả ngày bọn mình đều suy nghĩ dự án, nói thật, thị trường bây giờ các phương diện đều bão hòa hết rồi."
Đông Tử nói: "Không thể nào mà nghĩ ra được thị trường bỏ trống để làm đâu, làm gì có nhiều thị trường bỏ trống như vậy chứ."
Trần Căn Sinh khoát tay cắt ngang bọn họ cãi cọ: "Chúng ta trước làm thử một mối buôn bán nhỏ tầm 1 triệu thôi, lấy sinh viên làm đối tượng tiêu dùng, phạm vi nhỏ làm trước một đợt, ta đã để Trần Chi Hoa làm trợ lý thân cận của ta, đến lúc đó các văn kiện liên quan, thủ tục nàng ấy sẽ giúp chúng ta lo liệu."
"Thật hả? Có thể cùng Lão Thánh Nữ làm việc chung, đúng là phúc đức tám đời."
"Không chừng tài hoa của ta còn có thể làm cho nàng ấy nhìn mình bằng con mắt khác cũng nên."
Trần Căn Sinh tức giận nói: "Đừng có lảm nhảm nữa, ăn cơm đi, sau đó chúng ta cùng nhau đi dạo quanh trường đại học xem thế nào."
Ăn xong bữa tối, tầm bảy giờ đêm, năm người cùng đạp xe vòng quanh khu vực gần trường đại học.
Trần Căn Sinh cũng đang nghĩ xem rốt cuộc loại hình kinh doanh nào mới có thể nổi tại trường đại học được?
Lần đầu lập nghiệp này nhất định phải thành công, không thể để người khác chê cười được.
"Có bán nhiều đồ ăn vặt quá." Trần Căn Sinh thấy hứng thú, dừng lại mua một ít.
Hoàng Hải buồn bực nói: "Bọn mình đi ra là để tìm cơ hội kinh doanh mà, sao cậu toàn nghĩ đến ăn uống vậy?"
"Ăn uống cũng là một loại dự án đấy thôi?" Trần Căn Sinh nảy ra một ý nghĩ.
Đông Tử không ngừng lắc đầu nói: "Thôi đi, xung quanh đây chỗ nào cũng bán đồ ăn vặt, lại còn nhiều tiệm cơm như vậy nữa."
Trần Căn Sinh vừa ăn đồ ngon vừa như có điều suy nghĩ: "Bây giờ sinh viên ăn cơm thường quan tâm đến điều gì? Tính thiết thực, ngon, mà dù sao cũng không có nhiều tiền như vậy, tiền gia đình cho cũng có hạn."
Trương Đức s·o·á·i nghi hoặc hỏi: "Cậu có ý tưởng gì hay sao?"
Trong đầu Trần Căn Sinh chợt lóe lên một tia sáng, đôi mắt đột nhiên sáng lên: "Chúng ta mở một gian bếp dùng chung thì sao? Thuê mặt bằng ở gần đây, làm nhiều bếp ga, nồi niêu xoong chảo đều có đủ cả, chúng ta sẽ mua sỉ một ít nguyên liệu nấu ăn, gà vịt thịt cá rau củ quả đều có, có thể đến đây tự xào rau, cũng có thể mua nguyên liệu ở ngoài rồi đến đây nấu, cơm thì ăn miễn phí, canh cũng miễn phí."
Hoàng Hải, Đông Tử và những người khác cũng trở nên hào hứng.
"Ý tưởng này hay đó, vốn đầu tư cũng ít mà lại rất gần gũi với dân, cho dù là sinh viên hay là người trong xã hội đều có thể tới đây nấu ăn."
"Đúng đấy, thu chút phí ga, tiền điện, phí gia vị."
"Giá cả cũng không thể quá đắt, dù sao cơm ở nhà ăn trong trường cũng chỉ tầm 15 đến 20 đồng một bữa đơn giản thôi."
Trần Căn Sinh nói: "Chúng ta có thể làm theo gói tháng, một tháng bao nhiêu tiền đó, có thể ăn ở đây cả tháng."
"Tốt! Ý tưởng này quá được!"
Trần Căn Sinh thấy mọi người ai cũng hăng hái như vậy, mấy người bàn bạc xong, thế là vui vẻ quyết định như vậy.
Tiếp theo chính là chuyện chọn mặt bằng cửa hàng.
Trần Căn Sinh không có nhiều tiền như vậy, ở gần đây thuê một cửa hàng khoảng 100 hoặc 200 mét vuông, mỗi tháng ít nhất cũng mất hai ba vạn tiền thuê.
Trần Căn Sinh liền nghĩ tới Chu Tể Tể, nếu như có thể kéo nàng góp vốn, vấn đề tiền bạc sẽ được giải quyết.
Trần Căn Sinh gọi điện cho Chu Tể Tể, nói rõ chuyện này.
"Cô dùng tiền góp vốn, bọn mình mấy đứa góp sức, được không?"
"Được, khoảng bao nhiêu tiền?"
"2 triệu."
"Gửi số tài khoản đây."
Vấn đề khó khăn của Trần Căn Sinh được giải quyết dễ dàng như vậy đấy.
Không đầy lát sau, tiền đã vào tài khoản rồi.
Trần Căn Sinh nói với Hoàng Hải, Trương Đức s·o·á·i bọn họ: "Mấy ngày này chúng ta lên mạng tìm tin cho thuê cửa hàng ở gần đây, thứ bảy này chúng ta đến từng chỗ bàn bạc."
"Tốt!"
"Chúng ta về nhà lên kế hoạch lại cho kỹ mới được."
Cứ như vậy, năm sinh viên năm nhất bắt đầu bước đi đầu tiên trong sự nghiệp kinh doanh của bọn họ.
Gian bếp dùng chung.
Thứ bảy hôm đó.
Trần Chi Hoa dù sao cũng có kinh nghiệm xã hội, nên chính nàng dẫn đầu cùng nhóm chủ nhà từng người bàn bạc.
Trần Căn Sinh chia năm người thành ba tổ.
"Hoàng Hải cùng Trương Đức s·o·á·i, hai cậu đi mua bếp ga, nồi niêu xoong chảo, bàn ghế, Đông Tử với Triệu Dũng hai cậu đi tìm công ty trang trí, làm theo phong cách mà chúng ta đã thương lượng, còn ta với Tiểu Hoa thì đi bàn bạc chuyện thuê cửa hàng."
Trương Đức s·o·á·i bĩu môi nói: "Vì sao không phải ta đi với Tiểu Hoa?"
Bốp.
Trần Chi Hoa dùng tay vỗ vào đầu Trương Đức s·o·á·i: "Tiểu Hoa là để cậu gọi hả?"
Trần Chi Hoa lái chiếc Audi A4L của cô ấy chở Trần Căn Sinh đi tìm cửa hàng.
Trần Căn Sinh nói: "Cửa hàng ít nhất phải từ 200 mét vuông trở lên."
"Bây giờ ngài có bao nhiêu tiền?"
"2 triệu."
"Cũng tạm được, chúng ta có thể thương lượng với chủ nhà trả trước tiền thuê nửa năm."
Hai người đang bàn tới căn thứ ba thì không tìm nữa, căn thứ ba đúng với hình mẫu mà Trần Căn Sinh đang nghĩ trong đầu, có hai tầng, tầng dưới khoảng trăm mét vuông, tầng trên cũng trăm mét vuông.
Ký hợp đồng thuê một năm, trả trước tiền thuê một năm, mỗi tháng ba vạn tiền thuê, ba mươi sáu vạn tiền thuê nhà.
Cửa hàng trước đây là tiệm cắt tóc, mọi thứ đều đã dỡ bỏ hết.
Tìm tới công ty trang trí, sau khi đo đạc xong, đội thi công bắt đầu tiến hành rầm rộ.
Trần Chi Hoa cảm thán nói: "Nói thật, khi anh nói với tôi về dự án này, tôi thật sự cảm thấy rất mới lạ, bởi vì tôi biết một vài gian bếp dùng chung chỉ có ở bệnh viện mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận