Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 354: mạnh nhất bà mối

Chương 354: Bà mối mạnh nhất
Cùng nhau theo Trần Căn Sinh đến tham gia tiệc sinh nhật bạn gái lần thứ mười của Nhị vương tử còn có Tiểu Hạc, Trương Đức soái, Đông Tử, Hoàng Hải.
Dẫn bọn họ tới tham gia loại tụ hội hoàng thất này, chính là muốn để bọn họ kết giao thêm một chút bạn bè quyền quý, tương lai cũng có thể có thêm một con đường, kiểu vòng tròn này ai mà không thích chứ.
Quan trọng hơn là, Tiểu Hạc là Thần Thâu, Trần Căn Sinh giao cho nàng một nhiệm vụ gian nan, đó chính là gắn một cái máy nghe trộm siêu nhỏ lên người Cáp Mạn Đan.
Trần Căn Sinh đến thu hút sự chú ý.
Người thừa kế siêu cấp gia tộc Hoa Hạ này trở thành tiêu điểm.
Bọn họ có rất nhiều người không biết Trần Căn Sinh, nhưng tuyệt đối biết đến Ba Thục Trần Gia, một trong tứ đại gia tộc của thế giới.
Nhị vương tử cùng bạn gái tiến lên đón tiếp.
“Hoan nghênh Trần tiên sinh.”
“Cảm tạ vương tử đã mời ta đến tham gia hội nghị quan trọng như vậy.”
Sau vài câu xã giao, nhân viên phục vụ bưng Champagne tới.
Nhị vương tử không phải đối thủ cạnh tranh của Cáp Mạn Đan, hắn chỉ là một vương tử thích gái đẹp, cũng là một trong số các vương tử phong lưu nhất.
Chỉ là một vương tử không tranh giành quyền thế như vậy cũng có phiền não, đó là không đủ tiền tiêu, hoàng thất mỗi tháng đều phát trợ cấp, số tiền này với người bình thường cả đời không kiếm được, nhưng đối với vương tử vẫn còn chưa đủ một tháng chi tiêu.
Nhị vương tử và Bách Lợi Già có cùng ý nghĩ, đó là leo lên Trần Căn Sinh, từ chỗ Trần Căn Sinh thu được càng nhiều tiền tài.
Hắn biết Trần Căn Sinh nhận dự án ốc đảo, một dự án lớn hàng trăm tỷ đô la, Nhị vương tử cũng có công ty đầu tư của riêng mình, hắn muốn chia một chén canh từ đó.
"Trần tiên sinh để Bách Lợi Già trở thành người phụ trách ở Địa Bái, thật sự là mắt sáng như đuốc."
Toa Mã đang giúp phiên dịch ở một bên.
Nhị vương tử lại nói: "Không biết khi nào Trần tiên sinh khởi công?"
“Trước khi ta rời khỏi Địa Bái, ngày kia khởi công.”
Trần Căn Sinh là chủ tịch Lão Tử Điện, muốn tiến hành một loạt nghi thức khởi công.
Hai ngày nay, Lão Tử Điện đã đấu thầu nội bộ năm công ty xây dựng lớn, ngày mai sẽ có rất nhiều công nhân trong nước đến Địa Bái, trước hết tiến hành xây dựng cơ sở ốc đảo.
Nhị vương tử móc ra một tấm danh thiếp đưa cho Trần Căn Sinh: "Ta có một công ty vận tải, nếu Trần tiên sinh cần đến thì cứ tùy thời tìm ta, ngươi đã cứu muội muội ta, giá cả chắc chắn phải ưu đãi cho ngươi nhiều hơn."
Dù sao cũng là vương tử, sẽ không mở miệng đòi dự án, mà là nói vô cùng uyển chuyển.
Trần Căn Sinh cũng hiểu, mấy vị vương tử của Đa Lạp tìm đến chỗ hắn cũng là một chuyện cực kỳ tốt.
Trần Căn Sinh đưa danh thiếp cho Bạch Nga: "Về phương diện vận chuyển cứ ký hợp đồng với công ty của Nhị vương tử đi."
Nhị vương tử thấy Trần Căn Sinh không hề do dự liền đáp ứng, rất vui vẻ, lại cùng Trần Căn Sinh chạm ly một chén rượu.
Cáp Mạn Đan không thể thấy Trần Căn Sinh cùng các vương tử nói chuyện hợp ý như vậy, chua chát đi tới: "Nhị đệ, làm ăn với người Hoa, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, tâm cơ của bọn họ nhiều như tổ ong vò vẽ vậy."
Trần Căn Sinh không hiểu bọn họ đang nói gì.
Toa Mã liếc Cáp Mạn Đan: "Vậy là ngươi chưa từng tiếp xúc sâu với người Hoa."
Nhị vương tử không có chút cảm tình nào với vị đại ca này, thường xuyên bị hắn áp bức, trước mặt hắn, Nhị vương tử cũng phải khúm núm, nịnh bợ Cáp Mạn Đan, mỗi tháng mới có thể được thêm một ít tiền sinh hoạt.
Nhị vương tử chỉ cười một bên, cũng không nói gì.
Tiểu Hạc đi ngang qua Cáp Mạn Đan, đi lấy một ly Champagne.
Chỉ thoáng qua trong tích tắc đó, một chiếc máy nghe trộm siêu nhỏ đã được gắn lên người Cáp Mạn Đan.
Tiểu Hạc liếc mắt ra hiệu cho Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh cười híp mắt nói: "Đại vương tử có thành kiến lớn như vậy với người Hoa cũng không có gì lạ, dù sao dự án ốc đảo không lọt vào tay ngươi, nếu người Hoa không đáng tin thì phụ thân ngươi cũng sẽ không giao dự án ốc đảo cho công ty Hoa Hạ làm chứ?"
Câu nói này đâm trúng chỗ đau của Cáp Mạn Đan, nhưng lại không thể làm gì Trần Căn Sinh, hắn còn chưa đến mức ngông cuồng muốn g·iết c·hết Trần Căn Sinh, kẻ không biết trời cao đất dày.
Lúc này Bách Lợi Già cũng phụ họa theo Trần Căn Sinh: "Cáp Mạn Đan, ta hy vọng dự án ốc đảo ở Địa Bái có thể thuận lợi thi công, hiện tại Nhị ca cũng là đối tác của dự án này, ta chuẩn bị để cả Tam ca, Ngũ ca, Lục ca cũng gia nhập vào, cho bọn họ thầu một ít công trình, chỉ cần ngươi dám cản trở, vậy thì coi như không chỉ đắc tội một mình ta."
Cáp Mạn Đan cũng có người của mình, Tứ vương tử, Thất vương tử vân vân, đều là c·hó săn trung thành của Cáp Mạn Đan, bọn họ biết người thừa kế vị trí tù trưởng trong tương lai chính là Cáp Mạn Đan, đắc tội hắn thì đừng mơ sống tốt ở hoàng thất và Địa Bái.
Còn Bách Lợi Già dám đắc tội Cáp Mạn Đan như vậy, một mặt là vì Cáp Mạn Đan muốn g·iết hai huynh muội họ, mặt khác là đã leo lên cây đại thụ tứ đại gia tộc là Trần Căn Sinh.
Dù có không thể ở lại Địa Bái được nữa, thì hắn cũng có thể cùng muội muội toàn thân rút lui.
Cáp Mạn Đan tức giận chỉ vào mũi Bách Lợi Già: "Bách Lợi Già, càng ngày ngươi càng không tôn trọng ta, đừng tưởng rằng ngươi và Trần Căn Sinh là bạn mà cho là ta không dám đụng đến ngươi, ngươi nên hiểu rõ vị trí của mình."
Cáp Mạn Đan rất tức giận, hận không thể g·iết c·hết Bách Lợi Già ngay tại chỗ.
Bách Lợi Già không hề bị khí thế của Cáp Mạn Đan làm cho sợ hãi, trực tiếp phản bác: "Cáp Mạn Đan, ta cũng cảnh cáo ngươi, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang lén lút muốn làm trò quỷ gì."
Cáp Mạn Đan giật mình, có chút hiểu ra vì sao Bách Lợi Già lại không tôn trọng hắn như vậy.
Cáp Mạn Đan biết bữa tiệc này, không cần thiết ở lại đây thêm nữa, tức tối bỏ đi.
Nhị vương tử có chút lo lắng hỏi: "Bách Lợi Già, ngươi chọc giận đại ca như vậy, chắc chắn hắn sẽ không để yên cho ngươi đâu."
"Nhị ca, có một số việc rất nhanh thôi anh sẽ biết, đến lúc đó anh sẽ rõ hôm nay vì sao tôi đối xử với hắn như vậy."
Tiểu Hạc đã về đến trong xe, bắt đầu khởi động thiết bị nghe lén, ghi lại cuộc đối thoại của Cáp Mạn Đan.
Trương Đức soái bọn họ đã quen biết rất nhiều bạn bè quyền quý, trao đổi danh thiếp cho nhau, trong loại trường hợp này, tất cả đều là người không giàu cũng quý.
Lúc này, một đám các cô nàng xinh đẹp ngượng ngùng bước tới.
Trần Căn Sinh hỏi thì mới biết, hóa ra tất cả đều là công chúa của hoàng thất.
Từng người xinh đẹp như tiên nữ, quả thật như thất tiên nữ Cửu Tiêu hạ phàm vậy.
Ánh mắt của các nàng đều đang quan sát Trần Căn Sinh, khiến Trần Căn Sinh có chút bối rối.
Các nàng thì thầm to nhỏ, đều nói tiếng Địa Bái, Trần Căn Sinh cũng không hiểu.
Nhưng từ trong ánh mắt của các nàng, Trần Căn Sinh có thể nhận thấy, các nàng đối với Trần Căn Sinh có hứng thú rất lớn.
Toa Mã thấp giọng nói: “Các nàng đều là tỷ tỷ của ta, đều muốn xem thử ngươi hung mãnh đến mức nào.”
“Hả, ta có gì đâu mà phải xem, bất quá tỷ tỷ của ngươi quả là nhiều thật đấy.”
Trần Căn Sinh nảy ra một ý tưởng táo bạo, Đông Tử cùng Trương Đức soái vẫn còn chưa có bạn gái, chi bằng mình tác hợp cho bọn họ một chút, làm phò mã ở Địa Bái cũng tốt.
Trần Căn Sinh hỏi: "Mấy tỷ tỷ của ngươi có thích người Hoa không? Ta giới thiệu cho các nàng."
Toa Mã bĩu môi: "Ý ngươi là những người bạn đó của ngươi?"
“Đúng vậy, bọn họ rất ưu tú.”
"Thôi đi, bọn họ ở đất nước chúng ta chỉ có thể coi là những người bình thường sống không tệ mà thôi."
Trần Căn Sinh không phục, muốn thử xem sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận