Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 536: Đông Tử thỉnh cầu xuất chiến

Chương 536: Đông Tử xin ra trận
Tại bệnh viện.
Bác sĩ đã kiểm tra thân thể Tiểu Vương Phi, liền để Trần Căn Sinh hiến tặng gen.
Trần Căn Sinh vừa mới vào nhà.
Tiểu Vương Phi đột nhiên đẩy cửa xông vào, nhìn chăm chăm, nhất thời trợn mắt há mồm.
“Úi! Oh My God!” Tiểu Vương Phi kinh hô một tiếng: “Ngươi, ngươi, ngươi, cái này cái này......”
Trần Căn Sinh cuống quít tránh ra: “Sao ngươi lại vào đây?”
Tiểu Vương Phi không chớp mắt nói: “Ta chờ ở bên ngoài rất lâu, ngươi cũng không ra, ta muốn vào xem đến cùng xảy ra chuyện gì.”
Sau khi xong việc,
Bác sĩ đang kiểm tra đo lường xong, cũng không khỏi cảm khái: “Chất lượng tinh trùng của Trần tiên sinh, trên đời hiếm có, vạn người không được một.”
Mặt Trần Căn Sinh đỏ bừng, ta đường đường là tộc trưởng Trần gia, lại phải dùng cách mượn giống để sống.
Tại Trung tâm Y Tế Ái Âm, Tiểu Vương Phi được sắp xếp ở một tòa biệt thự an dưỡng.
Trong biệt thự, tiểu vương tử đưa ra một yêu cầu với Trần Căn Sinh.
“Trần tiên sinh, chúng tôi muốn du lịch ở châu Á, có thể cho chúng tôi một chiếc xe không?”
“Đương nhiên không có vấn đề.”
Tiểu vương tử lại nói “Ý của ta là còn có một khoản tiền, coi như anh thanh toán trước tiền sữa bột.”
“Cái gì?!” Trần Căn Sinh giận sôi lên, lập tức nắm chặt cổ áo tiểu vương tử, tức giận đến nói năng lộn xộn: “Đồ con rùa nhà ngươi quá đáng rồi đấy? Là các ngươi trước tìm ta mượn giống, ta không đồng ý, các ngươi van xin ta, bây giờ lại bảo ta trả tiền sữa bột?”
Trần Căn Sinh không phải không có tiền, mà là cái cách nói này của tiểu vương tử làm hắn bốc hỏa.
Tiểu Vương Phi cũng sững người một chút, đưa tay tát một cái vào mặt tiểu vương tử: “Ngươi quá không biết xấu hổ, chúng ta đã đủ phiền phức cho Trần tiên sinh rồi, ngươi còn đòi tiền của anh ấy, trước đây chính ngươi đòi mượn giống ta còn gì, cũng chỉ vì giữ thể diện cho ngươi và Jessy thôi.”
Tiểu vương tử ôm mặt, ủy khuất nói: “Chúng tôi muốn đi du lịch ở Hoa Hạ, nhưng không có đủ tiền, còn cần một chiếc xe lữ hành tốt, ta muốn cùng Jessy cùng nhau ngắm non sông gấm vóc của Hoa Hạ.”
“Vậy cũng không thể đòi tiền Trần tiên sinh được, anh ấy là ân nhân của ngươi, nếu không, ngươi đã bị tước vương vị rồi.”
Jessy đẩy Tiểu Vương Phi một cái, làm Tiểu Vương Phi ngã xuống giường: “Ngươi, đồ đàn bà thô lỗ, không được đối xử với điện hạ như vậy.”
Jessy hoàn toàn không coi Tiểu Vương Phi ra gì, thậm chí còn có chút thù hận.
Trần Căn Sinh rất ngạc nhiên, Jessy này cậy vào quan hệ với tiểu vương tử mà đối xử vô lý với Tiểu Vương Phi như vậy.
Tiểu Vương Phi tức giận nói: “Jessy, đồ đĩ thõa, ngươi dám đẩy ta?”
Tiểu Vương Phi giơ tay lên muốn đánh Jessy.
Jessy trầm giọng nói: “Nếu ngươi dám đánh ta, ta sẽ công bố bí mật của ngươi cho cả thiên hạ.”
Câu nói này khiến Tiểu Vương Phi khựng lại.
Tiểu vương tử giữ chặt Jessy, còn dỗ dành Jessy: “Em yêu, đừng nóng giận.”
Trần Căn Sinh thấy bộ dạng này của tiểu vương tử, cũng không tức giận được nữa, lấy điện thoại ra chuyển cho hắn hai triệu: “Số tiền này đủ cho các ngươi du lịch khắp cả nước, trong viện có một chiếc xe jeep ngươi pháp, có thể dùng nó làm xe lữ hành.”
Tiểu vương tử vui vẻ nói: “Cám ơn Trần tiên sinh, cũng cảm ơn anh đã ủng hộ chúng tôi.”
Hiển nhiên, tiểu vương tử không có ý định đưa Tiểu Vương Phi đi du lịch, mà chỉ đi cùng Jessy.
Tiểu Vương Phi chán ghét nói: “Bây giờ nhìn thấy ngươi thôi ta cũng đã buồn nôn rồi, nhanh biến khỏi mắt ta đi.”
“Phu nhân, cô cứ ở đây tĩnh dưỡng, chờ chúng tôi về, hy vọng cô có thể mang thai.”
Tiểu vương tử kéo tay Jessy chuẩn bị rời đi.
Trần Căn Sinh đột nhiên nghĩ đến một chuyện, Jessy này không đáng tin chút nào, nhỡ ngày nào hắn làm lộ chuyện này ra ngoài, người bị tổn thương sẽ là Tiểu Vương Phi và đứa bé trong bụng nàng.
Khi đó mưu đồ bá chủ thị trường Châu Âu của Trần Căn Sinh cũng tan thành mây khói.
“Tiểu vương tử, khoan hãy đi đã, ta cho ngươi thêm một người dẫn đường, hắn là đối tác của ta, quan trọng hơn, hắn cũng thích đàn ông, vừa đẹp trai uy mãnh, lại là một phú hào có giá trị tài sản đến hàng chục tỷ.”
Trần Căn Sinh gọi một cuộc điện thoại cho Đông Tử, bảo hắn mau chóng đến trung tâm y tế Ái Âm.
Tiểu vương tử nghe Trần Căn Sinh giới thiệu thì có chút dao động.
Phú hào chục tỷ, lại còn là top, điều kiện tốt như vậy, người ở bottom nào mà không động lòng chứ.
Jessy vô cùng lạnh lùng cự tuyệt lời đề nghị của Trần Căn Sinh: “Chúng ta không cần, chúng ta có hướng dẫn rồi, chúng ta muốn đi thế giới của hai người, không cần ai quấy rầy.”
Tiểu vương tử nhỏ giọng nói: “Jessy, đợi chút đã, người đó là phú hào chục tỷ đấy.”
Đang nói thì Đông Tử tới.
Đông Tử vừa nhìn là biết ngay tiểu vương tử và Jessy là người cùng chí hướng, ánh mắt đột nhiên sáng lên.
Trần Căn Sinh cười nói: “Đến rồi đây, giới thiệu cho ngươi một chút, tiểu vương tử của vương quốc Mạch Đan và bạn top của anh ấy, Jessy.”
Đông Tử bắt tay với tiểu vương tử nói: “Chào mừng đến Hoa Hạ.”
Giọng nói của Đông Tử rất từ tính, thân hình cao lớn, là một top vô cùng có mị lực.
Tiểu vương tử vừa nhìn đã mê hắn.
Đông Tử hỏi: “Rễ ca, anh tìm tôi có chuyện gì không?”
“Tiểu vương tử muốn cùng bạn đi du lịch ở Hoa Hạ, ta muốn để ngươi làm hướng dẫn du lịch cho bọn họ, cùng bọn họ ở Hoa Hạ vui chơi một thời gian.”
“Vậy còn chuyện Ngũ Kiếm Khách?”
“Để mấy việc đang làm qua một bên, việc bồi tiểu vương tử quan trọng hơn.”
“Vậy được, tôi đi dặn thư ký một tiếng.”
Trần Căn Sinh nhìn tiểu vương tử, thâm ý hỏi: “Tiểu vương tử, người bạn này ta giới thiệu, anh có hài lòng không?”
“Hài lòng, đặc biệt hài lòng.”
Jessy thì rất không hài lòng, đây rõ ràng là sắp xếp một tình địch.
Trần Căn Sinh nháy mắt ra hiệu cho Đông Tử, ý bảo hắn ra ngoài nói chuyện riêng.
Hai người đi ra bên ngoài biệt thự.
Đông Tử cười nói: “Rễ ca, sao tự dưng anh lại giới thiệu bạn cho tôi?”
“Đó là một nhiệm vụ, cướp tiểu vương tử về, đá cái tên Jessy kia ra, cho tiểu vương tử chia tay với hắn.”
“Tôi hiểu rồi.”
Trần Căn Sinh vỗ vai Đông Tử: “Khổ cho cậu rồi, để cậu phải bán sắc lấy tiền.”
“Hắc hắc hắc, không khổ cực gì, người bottom lạ, tôi vốn dĩ đang muốn tìm cơ hội thử một chút.”
“Ủng hộ.”
Thế là, Đông Tử mang tiểu vương tử và Jessy lên đường.
Họ không cần dùng chiếc jeep cũ nát kia mà toàn bộ đi bằng vé máy bay hạng nhất, Đông Tử xuất chi rất hào phóng, ăn mặc cũng rất phong độ, lúc nào cũng có ý quyến rũ tiểu vương tử.
Tại biệt thự dưỡng bệnh.
Trần Căn Sinh sắp xếp cho Tiểu Vương Phi hai nhân viên y tế chuyên nghiệp, túc trực hầu hạ nàng mọi lúc.
Tiểu Vương Phi ôm eo Trần Căn Sinh: “Trần tiên sinh, ta đã sa chân vào rồi, anh làm tôi xao động quá, ta chưa bao giờ thấy một màn hùng tráng như vậy, làm sao bây giờ?”
Trần Căn Sinh gạt tay nàng ra: “Ta đã nói rồi, giữa hai ta chỉ có bấy nhiêu thôi, cô hãy cứ ở đây làm thụ tinh ống nghiệm đi, ta đã để lại đủ tinh trùng rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận