Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 305: một tỷ a một tỷ

Chương 305: Một tỷ a, một tỷ
Bạch Nga vì có thể cùng mấy đại lý này đạt thành hợp tác, trước nay chưa từng thấy uống bốn chén rượu trắng, lại bị đưa đến hộp đêm tiếp tục uống rượu.
Một bên Mỹ Tả biết rõ bạn của Bạch Nga là ai, vội vàng hô hào.
Nhưng mấy đại lý này đã bị ma quỷ ám ảnh, căn bản không nghe lọt lời Mỹ Tả.
"Tin ta đi Phương Ca, các người thật sự không đắc tội nổi đâu."
"A, lão tử có hộ khẩu nước ngoài, ở trong nước ai dám đánh ta? Đánh ta chính là tranh chấp quốc tế."
Bạch Nga nói: "Lão bản, chúng tôi thật sự rất cần thị trường Đông Nam Á, nếu các người không hài lòng về lợi nhuận, chúng tôi có thể nhường thêm một chút."
"Hắc hắc hắc, chúng ta không cần tiền, cần mỹ nữ."
Mỹ Tả nói: "Tôi cho các người tìm mấy mỹ nữ được không? Hộp đêm này không có gì ngoài mỹ nữ."
"Mấy thứ phấn son tầm thường sao so được với Bạch tiểu thư?"
"Chúng tôi chỉ muốn Bạch tiểu thư."
Rầm.
Cửa phòng bị đá văng, Trần Căn Sinh tức giận đứng ở cửa.
Hắn rất ít khi tức giận, trừ phi có người chạm đến giới hạn cuối cùng của hắn.
"Mẹ nó, mày là ai?"
Trần Căn Sinh đi tới trước mặt hắn, vung tay đánh một cái.
Đánh bay hắn ra ngoài, ngã vào tường.
Tường bị nện lõm vào.
Thêm một người nữa, Trần Căn Sinh đá một cước tới.
Hắn ngã mạnh vào màn hình, cả người đều lọt vào trong.
Hai người còn lại sợ hãi quỳ xuống, dập đầu cầu xin tha thứ.
Trần Căn Sinh sát khí đang nồng, một cước đá ra.
Bốn người này không chết cũng bị trọng thương.
Trần Căn Sinh đỡ Bạch Nga đang say khướt rời khỏi nơi này.
Sáu thanh niên đeo khẩu trang tiến vào phòng, dìu mấy người này ra ngoài, nhét vào trong xe rồi rời đi.
Trong một tòa biệt thự.
Bảo mẫu làm canh giải rượu.
Bạch Nga tỉnh táo một chút, kinh ngạc nhìn Trần Căn Sinh: "Sao ngươi lại tới đây?"
"Ta không đến, ngươi sẽ uống chết mất." Trần Căn Sinh đau lòng nhìn Bạch Nga: "Đừng liều mạng như vậy, chuyện nguồn tiêu thụ ta đã tìm xong."
Bạch Nga nói: "Khi đó ngươi mời ta về, quản lý Lão Tử Điện, tình hình bây giờ, sao ta có thể không liều mạng?"
"Ai, để ngươi chịu khổ, nguồn tiêu thụ ta tìm xong rồi, ngươi bên này chỉ cần cho xưởng thuốc bắt đầu sản xuất là được."
"Tình hình hiện tại, dù tìm được nguồn tiêu thụ, cũng khó đảm bảo chúng ta không lỗ, hiện giờ tâm nguyện lớn nhất của ta là giữ được không lỗ vốn."
"Ngươi mau uống canh giải rượu đi." Trần Căn Sinh lại nói: "Chuyện giao thiệp, cứ giao cho Trần Diệp Hào, Cao Sóc bọn họ là được, ngươi là CEO của Lão Tử Điện, không cần thiết lúc nào cũng phải tự mình đi làm."
Bạch Nga thấy Trần Căn Sinh quan tâm mình như vậy, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm: "Được, ta biết rồi."
Trần Căn Sinh đứng lên nói: "Tốt nhất ngươi nên ngủ một giấc đi."
Bạch Nga có chút không nỡ hỏi: "Tối nay ngươi đi sao?"
"Không đi, ta còn phải thúc phòng luyện dược bên kia, bây giờ chúng ta chỉ có thể tranh thủ thời gian luyện chế tân dược mới kiếm được chút tiền."
Bạch Nga rất muốn làm gì đó cho Trần Căn Sinh, nhưng đối mặt với Ba Thục Trần Gia cường đại, nàng không có cách nào.
Bạch Nga ngủ thiếp đi, Trần Căn Sinh ngồi ở sân nhỏ biệt thự, nhìn bầu trời đêm đầy sao, một mình gặm đầu thỏ sốt cay...
...
Ngày thứ hai, Trần Căn Sinh tổ chức đại hội cổ đông tại công ty Lão Tử Điện.
Hơn trăm cổ đông lần lượt trình diện.
Trần Căn Sinh thấy các cổ đông đều đến, liền mở miệng nói: "Mọi người đều biết, Lão Tử Điện của chúng ta bây giờ đang gặp khó khăn, Ba Thục Sinh Vật Khoa Kỹ Tập Đoàn lại ép giá thấp như vậy, có thể nói doanh số của chúng ta ở trong nước đang đình trệ, ta muốn nghe ý kiến của mọi người."
Cao Sóc nói: "Chúng ta có thể cùng bọn họ đọ về nghiên cứu chiến."
Dương Thải Phi nói: "Đọ về nghiên cứu chiến không khác gì chịu chết, đối thủ là Ba Thục Trần Gia đấy."
"Thái gia, ngươi nói đi, ngươi bảo chúng ta làm gì thì chúng ta làm cái đó."
Trần Căn Sinh nói: "Ở Lão Tử Điện có một số thành viên lớp 12, trong khoảng thời gian này đang cao điểm thi cử, các ngươi đừng tham gia vào chuyện của Lão Tử Điện nữa, cứ chuyên tâm ôn tập, người còn lại, hãy dùng hết các mối quan hệ của mình, giúp Lão Tử Điện của chúng ta tìm thêm nguồn tiêu thụ."
"Minh bạch."
Trần Tĩnh Tư nói: "Trước kia chúng ta làm cái loại thuốc cao trị phong thấp, thấp khớp, cốt chất tăng sinh ấy, ngươi còn nhớ chứ? Bán rất được, một tuần đã kiếm mấy trăm triệu, chúng ta có thể bán lại nó."
Trần Căn Sinh quả quyết cự tuyệt: "Không được, đây là vốn liếng của ông ta để lại, hơn nữa như thế coi như là bật hack, thắng mà không võ."
Trần Tĩnh Tư nghe trợn trắng mắt: "Tài chính hiện giờ chỉ còn hơn 20 triệu vốn lưu động, lại không bán được hàng thì Lão Tử Điện sẽ phải giải tán thôi."
Bạch Nga vẫn luôn ủng hộ Trần Căn Sinh: "Nếu không có tiền vốn, ta sẽ đi vay."
"Quan trọng nhất bây giờ là phải nhanh chóng cho tân dược của chúng ta luyện chế thành công." Trần Căn Sinh vừa nói vừa nhìn Bạch Nga: "Hiện tại chúng ta còn bao nhiêu càng da cao?"
"Còn khoảng 180 vạn hộp."
"Xuất ra 1 triệu hộp, đóng thùng, gửi đến mấy nước châu Âu, đến lúc đó sẽ có người nhận."
Bên Tiên Lộ đã thuyết phục công ty y dược bên đó, nguyện ý nhận 1 triệu hộp càng da cao.
"Rễ ca lợi hại quá, một phát bán được 1 triệu hộp, chúng ta cũng phải cố lên."
"Đúng vậy, để Lão Tử Điện có thể như Hắc Thần Điện, chúng ta phải cố gắng gấp bội."
Trần Căn Sinh cũng không có gì muốn nói, công trạng không lập được thì nói gì cũng vô ích.
"Tan họp đi."
Trần Căn Sinh đến văn phòng của Bạch Nga.
Bạch Nga mang theo một hộp đầu thỏ sốt cay đặt trước mặt Trần Căn Sinh: "Ăn đầu thỏ đi, hôm nay em mới làm, còn nóng lắm."
Trần Căn Sinh cười hở cả hàm răng nói: "Vẫn là em tốt."
Bạch Nga nói: "Em biết chỉ cần anh ăn đầu thỏ sốt cay là sẽ cười mà."
Quản lý bộ phận tiêu thụ đẩy cửa vào, mặt mày hớn hở.
"Chủ tịch, Bạch Tổng, có một đơn đặt hàng lớn, đơn hàng 10 tỷ."
Trần Căn Sinh bỗng nhiên đứng lên: "10 tỷ? Ai đặt? Công ty nào?"
Quản lý lắc đầu nói: "Không phải công ty nào, là cá nhân, cung cấp địa chỉ giao hàng, hơn nữa đã đặt cọc trước 5 tỷ, rất hào phóng."
Nghe đến mấy câu này, Trần Căn Sinh không còn tinh thần, ngồi phịch xuống.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là người nào đó giúp Trần Căn Sinh.
Bạch Nga cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Có nên nhận đơn hàng này không?"
Trần Căn Sinh kiên quyết nói: "Không nhận, trả lại."
"Trần Căn Sinh, anh còn muốn so đo với ai chứ? Chúng ta sắp chết đến nơi rồi, một tỷ đấy!!" Trần Tĩnh Tư tức giận nói: "Một tỷ đủ để chúng ta cầm cự thêm mấy năm đấy."
Trần Căn Sinh kiên quyết không nhận.
Lúc này, điện thoại của quản lý bộ phận tiêu thụ vang lên.
Quản lý nói: "Chủ tịch, là người mua lớn kia, có nghe máy không?"
Trần Tĩnh Tư giật lấy điện thoại kết nối.
"Xin hỏi anh là?"
"Tôi là đại lý dược phẩm La Tư Quốc, đơn hàng của tôi khi nào giao? Tôi đang rất cần hàng."
Trần Tĩnh Tư vui vẻ nói: "Thì ra là đại lý của La Tư Quốc, chúng tôi sẽ giao hàng sớm thôi."
Trần Căn Sinh hỏi: "Hỏi xem ai bảo anh ta mua đồ của Lão Tử Điện?"
Trần Tĩnh Tư hỏi: "Ai bảo anh mua càng da cao của Lão Tử Điện? Trần Gia à?"
"Trần Gia gì chứ? Chẳng lẽ tôi không thể mua của các người sao? Nếu các người không bán thì tôi mua của Ba Thục Sinh Vật Khoa Kỹ Tập Đoàn vậy."
"Ấy ấy, đừng đừng, chúng tôi bán."
Bạn cần đăng nhập để bình luận