Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 79: Cho lão sư mua phòng nhỏ đi

Chương 79: Mua nhà nhỏ cho thầy giáo Thầy giáo dạy tiếng Anh cùng cô dâu mỗi người một bàn thay nhau mời rượu.
Trần Căn Sinh thu hết phong bì lì xì của các bạn học: “Chuẩn bị rót rượu, bia, rượu trắng, rượu đỏ pha lẫn cả vào nhé.” “Oa, Trần Căn Sinh cậu biết chơi thật đấy.” Mỗi phong bao lì xì đều dày cộp, được đặt dưới đáy ly.
Đợi đến khi thầy giáo và cô dâu đi tới bàn của bọn họ, các bạn học đồng loạt đứng dậy.
“Chúc mừng tân hôn.” “Chúc thầy cô đầu bạc răng long.” Thầy giáo tiếng Anh nhìn thấy nhiều lì xì như vậy, kinh ngạc nói: “Chẳng phải đã bảo không cần các cậu bỏ tiền mừng rồi sao?” “Đây là chút tấm lòng của bọn em, không thể ăn không uống chùa được mà.” “Đúng đó, thầy không được từ chối.” “Muốn nhận được lì xì thì nhất định phải uống hết rượu trên phong bao.” Thầy giáo tiếng Anh liếc nhìn cô dâu, lúc này đang cười không ngậm được miệng: “Cảm ơn các em.” Cô dâu liền dùng vai huých nhẹ vào người thầy giáo.
Thầy giáo vốn không muốn những tiền mừng này, đây không phải ý định ban đầu của hắn: “Tấm lòng của các em, thầy xin nhận, số tiền này các em cầm lại đi.” Trần Căn Sinh nói: “Thầy đừng khách sáo nữa mà, uống đi.” Cô dâu không nhịn được nữa, bưng một chén rượu lên nói: “Thầy của các cậu uống không ít rồi, để em uống thay cho.” Uống xong một ly rượu đỏ, cô dâu cầm lấy một cái lì xì.
“Ông xã, anh uống đi nào.” Cô dâu đứng sau lưng thầy giáo, lén lút mở phong bao ra nhìn thoáng qua, lập tức vui mừng nhướng mày.
Phong bao lì xì 8000 tệ, thế là đủ một bàn tiệc rồi.
Học sinh mừng nhiều tiền như vậy, hôm nay bọn họ mở tiệc căn bản không cần dùng tiền của mình, tất cả đều kiếm lại được.
Trần Căn Sinh bưng một ly bia lên: “Thưa thầy, em mời thầy một chén, chúc thầy tân hôn hạnh phúc.” Thầy giáo tiếng Anh rất cảm động, khi nhìn thấy trong lì xì là 8000 tệ thì hiểu ra chuyện gì đang xảy ra, chắc chắn là vừa rồi lúc hắn cãi nhau với mẹ vợ và cô dâu đã bị bọn họ nhìn thấy.
Thầy bưng chén uống một hơi cạn sạch.
Cô dâu thu lại phong bao lì xì.
Thầy giáo uống một chén, cô dâu liền cầm lấy một cái lì xì.
Học sinh cũng không chịu nổi nữa: “Sư mẫu, em mời cô một chén, thầy của bọn em sắp say rồi.” “Được, em cũng uống.” Trần Căn Sinh cảm thấy bất bình cho thầy giáo tiếng Anh, một người thanh niên ưu tú, có chí hướng như vậy, lọt vào top mười thanh niên kiệt xuất toàn thành phố, mà chuyện kết hôn của bản thân lại không thể tự quyết định được.
Uống xong rượu, cô dâu mang hết toàn bộ lì xì đi.
Thầy giáo tiếng Anh ngồi xuống, có chút hơi say: “Thực sự xin lỗi, khiến các em chê cười rồi.” “Lúc bọn em đến mang ít tiền quá, vẫn là Trần Căn Sinh lấy thêm một chút tiền.” “Trần Căn Sinh, cùng thầy uống một ly nhé.” Thầy giáo tiếng Anh khẽ giật mình, nhìn về phía Trần Căn Sinh: “Căn Sinh, thầy uống với em một cái, cảm ơn em đã giữ gìn thể diện cho thầy.” Trần Căn Sinh cười toe toét: “Giữa hai chúng ta không cần phải khách sáo vậy đâu ạ.” “Thực ra thầy và vợ là bạn học đại học, tình cảm rất ổn định.” Thầy giáo tiếng Anh cố gắng giải thích một chút.
Trần Căn Sinh nói: “Thầy nhất định sẽ thành công thôi.” Mẹ vợ giận dữ đùng đùng đi tới.
“Còn đứng đây nói chuyện phiếm làm gì, khách khứa còn chưa tiếp hết đâu, mau đi mời rượu đi chứ.” Đối mặt với mẹ vợ quát tháo, các bạn học đều rất kinh ngạc, thầy giáo tiếng Anh một mặt xấu hổ, cảm thấy mẹ vợ chẳng nể nang hắn một chút nào.
Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc âu phục giày da đi tới trước mặt thầy giáo tiếng Anh, mỉm cười gật đầu: “Chào ngài, ông chủ của chúng tôi rất ngưỡng mộ ngài, ngài là một trong mười thanh niên kiệt xuất của thành phố Thượng Hải, lại có cống hiến xuất sắc trong lĩnh vực giáo dục, hôm nay toàn bộ chi phí của ngài đều được miễn phí.” “Hả?! Là tôi sao?” Thầy giáo tiếng Anh mặt đầy kinh ngạc, còn tưởng mình nghe nhầm: “Toàn bộ miễn phí?” “Đúng vậy, tiệc cưới hôm nay của ngài tổng cộng có 21 bàn, hơn 16 vạn tệ đều miễn phí.” Người thanh niên mặc âu phục giày da móc ra một tấm thẻ VIP hai tay đưa cho thầy: “Đây là thẻ VIP của khách sạn chúng tôi, hạn mức 1 triệu tệ, ngài có thể tùy ý đến khách sạn chúng tôi tiêu dùng, chỉ cần dùng tấm thẻ này là có thể thanh toán.” Thầy giáo tiếng Anh đứng dậy, có chút mơ hồ: “Anh nhầm người rồi phải không? Chuyện này đột ngột quá.” “Không nhầm người đâu ạ, mời ngài nhận cho.” Mẹ vợ, cô dâu thấy cảnh này, lập tức mặt mày hớn hở, cười không ngậm được miệng.
Mẹ vợ muốn nhận lấy, quản lý liền từ chối: “Ông chủ của chúng tôi nói, tấm thẻ VIP này nhất định phải giao tận tay cho thầy giáo.” Cô dâu thúc giục: “Nhanh nhận lấy đi mà.” “Tôi muốn gặp mặt ông chủ của các anh một lần.” “Sẽ có cơ hội gặp mặt thôi ạ.” Nói xong, quản lý đưa thẻ VIP cho thầy giáo tiếng Anh.
Chuyện vẫn chưa hết, ở cửa khách sạn lại có một người thanh niên mặc âu phục giày da đi tới, bước đến trước mặt thầy giáo tiếng Anh.
“Chào ngài, tôi là người được chủ tịch tập đoàn giáo dục Chính Quang phái đến, vì ngài đã có cống hiến xuất sắc tại trường Tử Kim, chủ tịch biết được hôm nay ngài kết hôn, nên gửi chút quà mọn.” Nói xong, đưa phong thư cho thầy giáo tiếng Anh.
“Đây là?” “Một vé máy bay sử dụng không giới hạn, nói cách khác, ngài và vợ có thể đi hưởng tuần trăng mật, dùng tấm vé này có thể đi máy bay của sáu hãng hàng không khác nhau, muốn đi đâu thì đi, không cần tốn một xu tiền vé máy bay.” Thầy giáo tiếng Anh liên tục từ chối: “Cái này quá quý giá, tôi không thể nhận được.” “Mời ngài nhất định phải nhận cho.” Nói xong quay người rời đi.
Quản lý khách sạn cười nói: “Nếu ngài muốn hưởng tuần trăng mật, ông chủ của chúng tôi vừa rồi có tặng cho ngài tấm thẻ VIP, thẻ này có thể sử dụng tại các khách sạn Ba Thục trên toàn cầu.” Chỉ trong chốc lát, thầy giáo tiếng Anh đã nhận được nhiều quà như vậy, quả thực đúng là trên trời rơi xuống bánh.
Cô dâu hưng phấn ôm thầy giáo tiếng Anh, hôn lên má thầy một cái: “Ông xã, anh tuyệt quá đi! Cuối cùng anh cũng hết khổ rồi! Yêu anh.” Mẹ vợ cười ha hả nói: “Tôi đã bảo con rể của tôi chắc chắn không sai mà.” Thầy giáo tiếng Anh vẫn còn đang ngơ ngác, sao tự dưng lại gặp thời như vậy chứ?
“Oa! Thầy giáo, chúc mừng thầy cuối cùng cũng hết khổ.” “Thầy giáo sáng suốt thật sự có con mắt tinh tường mà.” Trần Căn Sinh lúc này mới lên tiếng: “Em đề nghị! Chúng ta góp tiền mua cho thầy giáo một căn nhà nhỏ được không?” “Ý tưởng hay đó! Tôi thấy được.” “Được!” “Tôi ra 20 vạn.” “Tôi cũng ra 20 vạn.” Trần Căn Sinh nói: “Các cậu đều ra 20 vạn, chỗ còn lại tớ ra.” “Trâu bò, Trần Căn Sinh, đúng là người nổi tiếng trên mạng có khác, có tiền thật đấy.” Tất cả các bạn học đều nhao nhao chuyển khoản cho Trần Căn Sinh.
Thầy giáo tiếng Anh vội vàng ngăn lại: “Không được, tuyệt đối không được, tôi đã rất áy náy khi nhận quà của các em rồi.” Trần Căn Sinh cười toe toét nói: “Thầy đừng phụ tấm lòng của bọn em mà, hơn nữa 20 vạn với bọn em chỉ là tiền tiêu vặt thôi, mỗi người bỏ ra 20 vạn, trong khu Nhị Hoàn mua cho thầy một căn nhà 100 mét vuông, như vậy là thầy có thể an nhàn rồi.” “Thầy cứ để bọn em mua cho thầy một căn nhà nhỏ đi.” Rất nhanh, Trần Căn Sinh đã nhận được khoảng 4 triệu tệ.
Cô dâu lúc này lên tiếng: “Em nhìn trúng một căn nhà không tồi ở khu Xuân Ý Viên.” “Cô im miệng cho tôi!” Thầy giáo tiếng Anh đột nhiên giận dữ mắng cô dâu: “Đây là tiền của học sinh, cô cũng có mặt mũi muốn?” Cô dâu giữ chặt cánh tay thầy giáo: “Ông xã, đừng hung dữ vậy mà, em sai có được không?” Đây chính là hiện thực, thầy giáo tiếng Anh hiện tại đã được coi trọng, thái độ của người nhà cô dâu đối với hắn đã nhanh chóng thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận