Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 524: Nữ Vương tiếp kiến

Người làm thuê tin tặc này liên minh cung cấp tin tức vô cùng quan trọng cho một gã trai trẻ bản địa của Vương Quốc Mạch Đan. Hiện tại Vương Quốc Mạch Đan cần một vài xí nghiệp nổi tiếng toàn cầu giúp họ vận hành cảng biển bến tàu, không chỉ vậy, còn cần công ty điện lực, gas, mỏ than và những dự án năng lượng tương tự. Nghe được những tin này, Trần Căn Sinh đã cảm thấy chuyến đi Vương Quốc Mạch Đan lần này nhất định là một cuộc chiến tiền bạc. Ai có nhiều tiền hơn sẽ giành được nhiều dự án hơn. Hiên Viên Thắng Nguyệt hỏi: "Lão công, lần này anh định đầu tư vào Vương Quốc Mạch Đan bao nhiêu?" "Tôi dự định sơ bộ đầu tư 100 tỷ, nếu Vương Quốc Mạch Đan thiếu tiền, vậy chúng ta có thể đôi bên cùng có lợi, có thể đặt chân ở Vương Quốc Mạch Đan, chúng ta sẽ thâm nhập được vào thị trường Châu Âu." Hiên Viên Thắng Nguyệt trầm ngâm nói: "E là gia tộc Rowle cũng nghĩ như vậy." Trần Căn Sinh không lo lắng về vấn đề này: "Nếu họ cũng nghĩ vậy thì cứ so xem ai nhiều tiền hơn, ai khiến Vương Quốc Mạch Đan động lòng hơn, thì người đó sẽ thắng." 100 tỷ không đủ, thì 200 tỷ. So tiền, Trần Căn Sinh thật sự không sợ ai cả. Bữa tiệc tối đã đến giờ. Quốc phủ Mạch Đan phái hơn trăm chiếc xe sang trọng đến đón các phú thương đến từ khắp các quốc gia trên thế giới. Bữa tiệc này không hề tầm thường, hoàn toàn được tổ chức theo kiểu quốc yến để chiêu đãi các phú thương. Trần Căn Sinh mang theo vợ là Hiên Viên Thắng Nguyệt tiến vào hội trường, ở cửa ra vào, các phóng viên chen chúc nhau điên cuồng quay chụp, giống như đang gặp được kho báu vậy. Trần Căn Sinh cũng rất hào phóng vẫy tay chào hỏi họ. Hiên Viên Thắng Nguyệt cười nói: "Lão công, các phú thương mà Vương Quốc Mạch Đan mời lần này đều là các phú hào nằm trong top 100 bảng xếp hạng trên toàn cầu, các đại gia tộc cũng toàn thuộc top 100, các thế lực khắp nơi thì càng nhiều vô số kể." Trần Căn Sinh vừa chào hỏi các phóng viên, vừa cười nói: "Đến bao nhiêu, bại bấy nhiêu." Bước vào phòng yến tiệc, một khung cảnh vàng son lộng lẫy hiện ra. Trong đại sảnh có nhân viên bảo vệ chuyên dẫn đường. Trần Căn Sinh và Hiên Viên Thắng Nguyệt vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý của mọi người. Đại thần chiêu thương của Vương Quốc Mạch Đan mặt mày hớn hở tiến lên đón: "Trần tiên sinh, Trần thái thái, hoan nghênh hai vị đến với Vương Quốc Mạch Đan, Nữ Vương và thủ tướng gửi lời hỏi thăm đến hai vị." Trần Căn Sinh lễ phép cười đáp: "Gửi lời hỏi thăm Nữ Vương và thủ tướng." Đại thần chiêu thương nói thêm: "Chúng tôi hết sức coi trọng chuyến viếng thăm của Trần tiên sinh và Trần thái thái, thủ tướng đại nhân đã dặn dò tôi nhất định phải chiếu cố hai vị thật chu đáo." "Không cần phải khách khí." "Trần tiên sinh." Một người đàn ông cao lớn mang giày da tiến đến trước mặt Trần Căn Sinh. Trần Căn Sinh không nhận ra người này, nghi hoặc nhìn về phía đại thần chiêu thương. "Tự giới thiệu một chút, tôi tên là Lãng Bác · La Nhĩ." Trần Căn Sinh không biết, nhưng nghe qua cái họ này liền hiểu ra chuyện gì. Trần Căn Sinh bắt tay với hắn, qua loa nói: "Tôi là Trần Căn Sinh." "Thật lòng mà nói, trong số những người có mặt ở đây, tôi chỉ để ý đến mình anh thôi." Lãng Bác ngạo mạn nói, cho dù ở đây có rất nhiều phú hào giàu có một phương, trong mắt Lãng Bác cũng chỉ như lũ sâu kiến. Lãng Bác lại nói: "Người có thể đánh một trận với tôi, cũng chỉ có Trần tiên sinh, không biết hai ta có thể nói chuyện riêng không?" Đại thần chiêu thương nghe hắn muốn nói chuyện riêng, liền có chút hoảng hốt. Bởi vì gia tộc Rowle trên trường quốc tế còn có một danh hiệu khác là "Gia tộc Cường Đạo." Bọn họ rất giỏi trong việc dùng thủ đoạn chèn ép, lôi kéo, hợp tác các kiểu để đấu thầu các dự án. Đại thần chiêu thương biết, nếu gia tộc Rowle liên kết với Trần gia Hoa Hạ, như vậy cảng biển bến tàu của họ sẽ bị cho thuê với giá rất rẻ. Nếu như họ thay đổi ý định, gia tộc Rowle sẽ dùng thế lực của Ưng quốc là bá chủ thế giới để gây áp lực cho Vương Quốc Mạch Đan. Vì vậy, đại thần chiêu thương không hề muốn thấy gia tộc Rowle và Trần gia Hoa Hạ có cơ hội nói chuyện riêng với nhau. Trần Căn Sinh cười nói: "Đương nhiên không ngại nói chuyện riêng, nhưng ở đây không thích hợp cho việc nói chuyện riêng, đợi yến tiệc kết thúc rồi tính tiếp." "Chỉ làm mất của Trần tiên sinh mười phút đồng hồ thôi." Lãng Bác khăng khăng muốn cùng Trần Căn Sinh nói chuyện riêng, ý đồ đã quá rõ ràng. Lãng Bác cũng biết, nếu so về tiền tài, trong tứ đại gia tộc trên thế giới, Trần gia Hoa Hạ giàu có nhất. Mà dự án lần này, phú thương toàn cầu đều đang tranh giành, Trần Căn Sinh có phần thắng rất lớn. Kế sách của Lãng Bác chính là, nếu không có trăm phần trăm nắm chắc thắng được Trần Căn Sinh, vậy thì chi bằng tìm Trần Căn Sinh hợp tác, cùng nhau vận hành các bến cảng, bến tàu và dự án năng lượng ở Vương Quốc Mạch Đan. Thấy tình hình này, đại thần chiêu thương vội vàng mở lời: "Lãng Bác tiên sinh, thực sự xin lỗi, Trần tiên sinh còn có một cuộc hẹn khác, Vương thất Mạch Đan muốn gặp Trần tiên sinh." "Ồ?" Lãng Bác thẳng thắn hỏi: "Gặp Trần tiên sinh có chuyện gì không?" Lãng Bác ỷ vào gia tộc mình là gia tộc tối cao trên thế giới, ngay cả khi đối mặt với các yếu nhân của quốc gia, thái độ của hắn cũng không hề lễ phép. "Cái này tôi cũng không rõ." Trần Căn Sinh nhún vai: "Vậy xin lỗi nhé, hai ta hôm khác nói chuyện sau." Trần Căn Sinh cũng không muốn gặp mặt quá nhiều với gia tộc Rowle. Lãng Bác cười cười, không nói một lời, quay người rời đi. Trần Căn Sinh hướng đại thần chiêu thương bày tỏ cảm ơn: "Cảm ơn anh đã giúp tôi giải vây." Đại thần chiêu thương nói: "Trần tiên sinh, Vương thất Mạch Đan thực sự muốn gặp anh." "Ồ? Không phải đã nói tùy thời à, gặp tôi có chuyện gì?" "Tôi nghe nói là muốn mua thuốc tiềm năng, hơn nữa còn muốn mua số lượng lớn." Mặc dù hiện tại số lượng thuốc tiềm năng được sản xuất đã tăng lên, nhưng trên toàn cầu có quá nhiều người muốn mua, vẫn là cung không đủ cầu. Để mọi người đều có cơ hội mua được thuốc tiềm năng, tập đoàn Ba Thục Sinh Vật Khoa Kỹ buộc phải tuyên bố, mỗi người mỗi năm chỉ được mua 10 viên. Trong yến tiệc, rất nhiều phú thương đến từ Hoa Hạ đã tìm đến bắt chuyện với Trần Căn Sinh. Ở nơi đất khách quê người, họ lộ vẻ đặc biệt thân thiện. Còn có một số người Hoa đến từ các quốc gia khác, họ đang làm ăn ở đây, ít nhiều cũng có một chút hiểu biết về thị trường châu Âu, tự biết bản thân khó có cơ hội lấy được dự án, bèn hy vọng có thể từ trong tay người có khả năng lấy được dự án chia cho một chút lợi nhuận. Vì vậy, họ đều gửi hy vọng vào Trần Căn Sinh. Dù sao cũng đều là người Hoa, đều là con cháu Viêm Hoàng. Yến tiệc kéo dài đến 10 giờ tối thì kết thúc. Sáng hôm sau, đại thần Bộ Lễ tân đích thân đến khách sạn đón Trần Căn Sinh và Hiên Viên Thắng Nguyệt đến vương cung Mạch Đan. Hơn mười chiếc xe con hạng sang tiến vào vương cung Mạch Đan. Vương cung nguy nga tráng lệ, bên trong lẫn bên ngoài đều có lính gác canh phòng nghiêm ngặt. Tại một pháo đài trong cung điện, Trần Căn Sinh đã gặp được Nữ Vương Mạch Đan. Trần Căn Sinh theo tục lệ của Hoa Hạ bắt tay với Nữ Vương Mạch Đan. "Trần tiên sinh, đây là đang ở vương cung Mạch Đan, đừng theo tục lệ của các anh ở Hoa Hạ, anh phải quỳ xuống làm lễ." Đằng sau Nữ Vương Mạch Đan, Lãng Bác của gia tộc Rowle cũng đang có mặt ở đó. Trần Căn Sinh không kiêu ngạo không tự ti cười nói: "Ở Hoa Hạ, chúng ta chỉ lạy cha mẹ." Nữ Vương Mạch Đan cười nhẹ nhàng nói: "Vậy thì cứ theo tục lệ Hoa Hạ đi, không cần khách sáo, mời vào." Trong cung điện vô cùng vàng son lộng lẫy. Không có phóng viên ở đây, tất cả mọi người đều rất thoải mái. Con trai, con dâu, các con gái của Nữ Vương đều có mặt. Nghe nói Trần Căn Sinh của Hoa Hạ sắp đến, hôm nay tất cả đều đến từ rất sớm. Bọn họ đều đến vì thuốc tiềm năng. Không hiểu vì sao, trong thế hệ thứ ba của vương thất Mạch Đan, có một nửa số người không đạt tiêu chuẩn về trí tuệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận