Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 1084 Trần Thụ Sâm trí thông minh

Chương 1084: Trí tuệ của Trần Thụ Sâm
Việc Điền Chân quản lý bộ phận nghiên cứu khoa học kỹ thuật cũng rất thú vị. Anh ta chia các nhà khoa học đến từ Trái Đất thành từng nhóm nhỏ, chuyên phụ trách nghiên cứu phát minh các sản phẩm khoa học kỹ thuật của Trái Đất.
Kỹ thuật đã rất thành thục, đối với họ mà nói đây chỉ là chút lòng thành. Ví dụ như máy chơi game, trò chơi máy tính, TV và các loại đồ điện gia dụng khác. Ác thú thành không có khả năng chơi game.
Vậy là những nhà khoa học này liền nghiên cứu ra máy tính, laptop dùng để viết lập trình, chế tạo trò chơi, làm phim hoạt hình, vân vân, để phong phú đời sống giải trí của mọi người.
Điền Chân ra lệnh cho bọn họ rằng những thứ gì có trên Trái Đất, có thể đem đến đây thì phải đem hết đến đây.
Trần Chi Hoa ở Tân Thành muốn một tòa nhà cao sáu tầng để làm siêu cấp thương trường, bày bán dược phẩm, quần áo, đồ ăn, thực phẩm, sản phẩm khoa học kỹ thuật, sách vở, v.v... mọi thứ đều có. Ngày khai trương, số lượng khách hàng lên tới mấy trăm ngàn người. Dù sao thì chỉ có Ác Thú Thành là có mức chi tiêu cao, các thành phố khác tạm thời chưa có ý định xây dựng siêu cấp thương trường.
Không chỉ vậy, Joy nghe được tin tức liền cố ý tìm đến Trần Căn Sinh để hợp tác, đưa hàng của hắn vào bán ở siêu cấp thương trường. Lần này Joy còn mang đến 500 tấn thuốc nổ B1. Trần Căn Sinh mời Joy ăn cơm.
“Dựa theo quy củ ở Trái Đất của chúng ta đi, ta cho ngươi thuê một khu vực, cứ mỗi 700 giờ thì ngươi trả ta 10.000 tinh tệ, như thế nào?”
Joy hơi giật mình: “10.000 tinh tệ? Có phải hơi mắc không?”
Trần Căn Sinh cười nói: “Khu vực cho ngươi thuê rất lớn, rất nhiều thương hộ khác đều chỉ thuê một cái quầy thôi, mỗi 700 giờ trả ta 500 tinh tệ, cho nên ngươi không lỗ đâu, mà hàng hóa của ngươi chắc chắn cũng rất nhiều nữa.”
“Được, không vấn đề.”
Trần Căn Sinh nâng chén cười nói: “Cũng cảm ơn ngươi đã đưa đến thuốc nổ B1, giúp mưa rơi đạn đạo của ta tăng thêm sức mạnh. Ngoài ra, ta còn phải nói cho ngươi một tin tốt, Ác Thú Thành của chúng ta đã mở cửa cho tất cả mọi người rồi, ai muốn đến mua sắm cũng được. Ngươi giúp ta tung tin này ra nhé.”
“Không cần ta tung tin đâu, hiện giờ rất nhiều người trong giới hắc đạo đã biết có siêu cấp thương trường tồn tại rồi, đều nói là trong siêu cấp thương trường có thể mua được nhiều đồ rất tốt.”
Trần Căn Sinh nói: “Ta vẫn muốn cho người trong giới hắc đạo được sống một cuộc đời tươi sáng tốt đẹp. Để đạt được cuộc sống tươi sáng đó, bước đầu tiên là thống trị toàn bộ giới hắc đạo, thứ hai là phát triển kinh tế, khôi phục kinh tế, mà muốn phát triển kinh tế thì không thể thiếu ngươi.”
Joy cảm thán: “Trần Thành Chủ có một mộng tưởng thật vĩ đại, mong là ngươi có thể sớm thống trị được giới hắc đạo, mang đến một tương lai tươi sáng cho người dân trong giới.”
Siêu cấp thương trường khai trương được 500 giờ. Những người từ các thành phố cấp A khác sau khi xác định Ác Thú Thành là một thành phố rất ôn hòa thì ngày càng có nhiều người đến đây mua sắm.
Người thắng lớn nhất cũng không phải là Trần Căn Sinh. Anh ta đúng là kiếm được rất nhiều tiền. Thế nhưng, người thắng lớn nhất lại là Trần Thụ Sâm.
Manga do hắn vẽ ra được người người hâm mộ, cuồng nhiệt săn đón. Tại khu vực sách vở của siêu cấp thương trường, hắn còn tổ chức một buổi ký tặng. Người dân ở hành tinh này lần đầu tiên cảm nhận được niềm vui của việc “đu idol”.
Trần Thụ Sâm đem những bộ manga mà hắn từng xem ở Trái Đất vẽ lại hết, không chỉ có manga, mà còn thành lập một đội sản xuất phim hoạt hình. Sau đó đem nội dung manga chỉnh sửa lại thành phim hoạt hình, cứ 24 giờ chiếu hai tập. Nhà ai có TV thì sẽ vô cùng hạnh phúc.
Các nhà khoa học từ Trái Đất cũng làm ra mạng cục bộ để mọi người có thể xem một vài website. Về phần nội dung trên internet, Trần Căn Sinh giao chuyện này cho Trần Thụ Sâm xử lý, đứa nhỏ này học cái gì cũng rất nhanh.
Trần Thụ Sâm đem mấy anh em và em họ đều sắp xếp vào công ty do mình làm chủ. Đây là bước đầu tiên trong việc lôi kéo của Trần Thụ Sâm, thoạt nhìn như là đang cho mọi người một công việc, nhưng thực chất là đang lôi kéo. Mà đối tượng mà hắn đang lôi kéo là tộc nhân, người thân tín.
Không chỉ người thân tín, Trần Thụ Sâm còn chiêu mộ rất nhiều người cấp A đến làm việc cho bộ phận quản lý của mình. Trần Thụ Sâm luôn khiêm tốn với tất cả mọi người.
“Hôm nay mọi người vất vả rồi, mỗi người mười hộp trái cây đóng hộp coi như là phúc lợi. Việc đầu tiên mà chúng ta cần làm là xây dựng trang web tin tức, cần rất nhiều tài liệu, để mỗi ngày mọi người đều có thể biết những chuyện gì đang xảy ra ở bên ngoài.”
Trần Thụ An, con trai của cô ba, hỏi: “Ngành này nhiều người như vậy, làm sao mà thu thập tin tức được?”
Trần Thụ Sâm cười nói: “Cha ta cho ta 1 triệu tinh tệ để lập ra bộ phận internet này, tiền không nhiều, nhưng chúng ta có đồ hộp. Dùng đồ hộp để trao đổi thông tin tài liệu. Chúng ta sẽ chia nhau ra hành động, lái xe bay đến các thành phố khác dán tin tức chúng ta cần, mỗi ngày đều phải có tài liệu tin tức mới. Ai cung cấp được, ta sẽ cho người đó một ít thù lao, một tinh tệ hoặc là 10 hộp đồ hộp, đồng thời ghi số mã liên lạc của tổng đài trò chuyện chúng ta vào đó.”
Mỗi bộ máy bộ đàm đều sẽ có một mã số. Muốn liên lạc với ai thì có thể nhập số mã này. Những người cấp B, cấp C ở thành phố khác không có tiền mua bộ đàm cũng không sao, Trần Thụ Sâm quyết định làm một chuyện lớn, để thể hiện bản thân với cha.
Hắn tìm đến cha mình là Trần Căn Sinh. Lúc đó Trần Căn Sinh đang họp cùng Trần Chi Hoa, Trần Tiểu Tứ, Trần Tiểu Tam.
“Tiểu Sâm, con tìm cha có việc gì sao?”
“Dạ, con có một ý tưởng muốn nói với ngài.”
Ban đầu Trần Thụ Sâm thấy có nhiều người như vậy cũng không muốn làm phiền cha. Nhưng nghĩ lại, đây chính là cơ hội để hắn thể hiện mà. Trần Thổ Cao, Trần Chi Hoa, Lý Mãn Đăng, Kim Chiến, những người đang ở đây đều là những cánh tay đắc lực của cha, sau này cho dù cha thoái vị, bọn họ cũng tương đương với Nhiếp Chính Vương.
Nếu có thể được họ ủng hộ, thì tương lai trở thành tộc trưởng Trần Gia là rất có hy vọng. Trần Thụ Sâm quyết định sẽ thể hiện một chút trước mặt mọi người.
Trần Căn Sinh cười hỏi: “Con có ý tưởng gì? Nói đi.”
“Chẳng phải ngài giao cho con thành lập bộ phận mạng lưới sao, khi đang làm phim hoạt hình, con muốn chủ yếu là thành lập một trang web tin tức, để tất cả mọi người có thể mỗi ngày nhìn thấy tin tức gì xảy ra trong giới hắc đạo, nhưng vì thiếu tài liệu nên con muốn dùng cách thưởng để kêu gọi mọi người viết bài.”
Trần Căn Sinh mắt sáng lên: “Trang web tin tức, cái này được đấy, ý tưởng không tồi.”
Trần Thụ Sâm lại nói: “Nhưng mà hơn nửa người trong 16 tòa thành phố không mua nổi bộ đàm, không cách nào gọi điện thoại gửi bài cho chúng ta, thứ hai là họ cũng không mua nổi máy tính để xem tin tức, con muốn xem có thể lắp đặt 20 cái tổng đài trò chuyện ở mỗi thành phố không? Như vậy họ có thể trả tiền gọi điện, miễn phí xem tin tức.”
“Tổng đài trò chuyện? Cái này ta sao chưa nghe nói bao giờ?”
Trần Thụ Sâm nói: “Đây cũng là một ý nghĩ táo bạo của con, nó tương tự như buồng điện thoại ở Trái Đất, với màn hình quảng cáo ngoài quảng trường, nghiên cứu chế tạo ra chúng cũng rất dễ dàng thôi, mỗi thành phố lập 20 buồng điện thoại như vậy, trả tiền để gọi điện thoại, rồi đặt một màn hình lớn ở trên cao ốc của phủ thành chủ, mỗi ngày sẽ có tin tức chiếu lên.”
Trần Thổ Cao nói: “Biện pháp của Tiểu Sâm rất hay đấy, hành động này sẽ khiến nhiều người ủng hộ chúng ta hơn, để họ thấy có tộc trưởng họ Trần rất hạnh phúc. Ta đề nghị không chỉ lắp một cái mà là một thành phố 10 cái.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận