Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 1050 ngoài hành tinh trọng công khoa học kỹ thuật có bao nhiêu phát đạt

Chương 1050: Khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh phát triển đến mức nào?
Muốn thống nhất giới hắc đạo, nhất định phải có nền tảng vững chắc. Công nghiệp nặng chính là vấn đề hàng đầu mà Trần Căn Sinh hiện tại gặp phải. Rất nhiều loại máy móc không thể chế tạo được, Trần Căn Sinh chỉ có thể nghĩ cách tìm đến các đội thương nhân lữ hành. Có lẽ Joy có thể từ chỗ sinh vật trí tuệ hình cấp A có được một chút vật dụng hữu ích. Trần Căn Sinh tìm đến Ba Cơ, để hắn dùng xúc giác truyền lời, hy vọng Joy có thể mua được một ít máy móc, Hắc Nham Thành nguyện ý đổi vật phẩm.
Trần Căn Sinh nói: “Mua của người khác, chúng ta lại mở ra phục chế, dù sao cũng nhanh hơn tự mình nghiên cứu, tiết kiệm tiền mà còn tiết kiệm thời gian. Ta năm nay đã 30 rồi, ta muốn thống nhất giới hắc đạo trước 50 tuổi, không biết có khả năng này không.”
Điền Chân bĩu môi nói: “Thật sự là không hiểu được ý nghĩ của ngươi, ở Địa Cầu đã nghĩ đứng trên đỉnh thế giới, đến ngoài hành tinh còn muốn thống trị.”
“Bản chất khác nhau, ở Địa Cầu ta dù có nhiều tiền cũng không dám nói thống trị Địa Cầu, nhưng đã đến ngoài hành tinh thì không giống trước nữa, ta muốn thử một chút cảm giác ngạo nghễ thiên hạ.”
Trần Căn Sinh vừa đến Hắc Lam tinh đã bắt đầu chiêu binh mãi mã, rồi lại bắt đầu xây dựng thành mới, những thao tác này chính là nhắm tới việc thống trị giới hắc đạo.
Chẳng bao lâu sau, đội thương nhân lữ hành sắp đến, trước khi bọn họ tới, Trần Căn Sinh muốn đi thị sát trang trại chăn nuôi Bạch Nga trước, nhất định phải có đủ rau quả để trao đổi. Bây giờ Điền Chân và đám nhà khoa học của hắn đã khai thác nhà kính đến cực hạn, tổng diện tích nhà kính là năm mẫu, có thể trồng trọt rất nhiều rau quả, mà hạt giống mang từ Địa Cầu tới cũng có mấy trăm cân.
Trong nhà kính, một khung cảnh tràn đầy sức sống. Rất nhiều nữ người ngoài hành tinh ở đây dốc lòng chăm sóc. Bạch Nga cũng sẽ dạy các nàng cách trồng trọt, cách tưới nước các kiểu.
“Sao rồi? Rau quả thu hoạch được bao nhiêu?” Bạch Nga hỏi.
“Ngươi định dùng bao nhiêu?”
“Càng nhiều càng tốt, lần này chúng ta cần dùng rau quả để đổi một ít máy móc với Joy, không biết cần bao nhiêu nữa.”
Bạch Nga rất tự tin nói: “Yên tâm đi, tuyệt đối đủ, hiện tại rau quả đã thành nguyên liệu nấu ăn quý hiếm ở đây, xu hướng tăng phi thường tốt, mà tốc độ sinh trưởng cũng rất nhanh, trước mắt trữ hàng mấy chục tấn, đủ dùng.”
“Mấy chục tấn sao? Vậy đủ rồi, thêm một chút thép gỗ nữa là OK.”
Bạch Nga nói: “Ta hiện tại cũng đang nghiên cứu những loại rau quả có thể sinh trưởng ở đây. Tiểu Sâm nói cho ta biết, thật ra ở đây cũng có rau quả, chỉ là bọn họ xem những rau quả này như cỏ, căn bản không nghĩ tới là có thể ăn được.”
“Tiểu Sâm? Đứa nhỏ này không chỉ nghiên cứu lịch sử mà còn nghiên cứu cả những cái khác sao?”
“Hắn đối với mọi thứ trên hành tinh này đều cảm thấy vô cùng hứng thú, lần sau nếu ngươi diệt Hắc Hà Thành thì nhớ giữ lại thư tịch cho Tiểu Sâm nhé.”
“Ta nhớ rồi.”
Khoảng 600 giờ sau, Joy dẫn đội thương nhân lữ hành một lần nữa đến Hắc Nham Thành. Trần Căn Sinh đã trông ngóng đến mỏi mắt: “Joy, sao lần này lâu vậy?”
“Không phải ngươi cần máy móc sao? Ta cố ý đi đến thành thị của sinh vật trí tuệ hình cấp A để mua một ít máy móc, không biết ngươi có dùng được không.”
“Chỉ cần là máy móc, ta đều có thể dùng đến.” Coi như không dùng được cũng có thể tháo ra để nghiên cứu khoa học kỹ thuật của bọn họ.
Điền Chân và đám nhà khoa học xúm lại quanh xe bò, mỗi người một lời nghị luận. Joy đầu tiên giới thiệu chiếc máy móc đầu tiên trên xe bò: “Đây là một máy động cơ vĩnh cửu, có thể vận hành liên tục không ngừng.” Một đám nhà khoa học kinh hô không thôi.
“Đây chính là động cơ vĩnh cửu sao?” Trên Địa Cầu, các nhà khoa học của các quốc gia đều đã từng nghiên cứu về động cơ vĩnh cửu, nhưng tất cả đều thất bại. Joy thấy vẻ mặt kích động của các nhà khoa học, không hiểu hỏi: “Trên hành tinh của các ngươi không có loại động cơ vĩnh cửu này sao? Đây là sản phẩm công nghiệp cấp thấp nhất do sinh vật trí tuệ hình cấp A nghiên cứu ra đấy.”
Điền Chân và những người khác nhìn nhau, ở Địa Cầu, mấy đời người bọn họ đều chưa nghiên cứu thành công động cơ vĩnh cửu, mà ở đây lại chỉ là sản phẩm công nghiệp cấp thấp nhất. Điền Chân cảm thán: “Đừng nhìn đám sinh vật trí tuệ hình cấp C, cấp B man rợ như vậy, chứ sinh vật trí tuệ hình cấp A thì thật sự rất mạnh, chúng ta còn kém bọn họ xa lắm.”
“Đừng ngẩn ra đó nữa, mang về chỗ nghiên cứu của các ngươi mà tìm hiểu đi.” Trần Căn Sinh sắp xếp binh lính mang động cơ vĩnh cửu này đến nơi nghiên cứu của Điền Chân. Joy lại giới thiệu một chiếc máy móc cỡ lớn: “Chiếc máy này chắc các ngươi rất cần, nó là một máy chế tạo linh kiện đa chức năng.”
Điền Chân nói: “Máy điều khiển kỹ thuật số, so với cái chúng ta chắp vá thì tốt hơn rất nhiều, công năng đầy đủ. Có sách hướng dẫn hay loại hình gì không?”
Joy lắc đầu: “Không có, bọn họ cũng không bán máy mới, đây đều là đồ cũ.”
Trần Căn Sinh nói: “Đồ cũ cũng được, dù sao cũng hơn là không có gì. Cái này giữ lại, còn gì nữa không?”
“Còn có một máy tinh luyện kim loại, so với lò rèn của các ngươi tốt hơn nhiều, có thể dùng được với tất cả các loại khoáng thạch, nhưng mà nó bị hỏng rồi, nếu các ngươi muốn thì phải tự sửa chữa.”
“Đám sinh vật trí tuệ hình cấp A có phải biết những máy móc này là ta cần, nên mới không chịu bán máy mới không?”
Joy nói: “Nếu bọn họ biết ngươi muốn thì có đánh chết cũng không bán. Ta đã phải tốn rất nhiều nước bọt, lại thêm quà cáp trân quý thì bọn họ mới chịu bán cho ta mấy cái máy này.”
“Được rồi, mấy cái máy này của ngươi ta đều lấy hết. Ta cũng đã chuẩn bị chút vật phẩm để đổi với ngươi.”
Joy cười: “Ta mong chờ nhất là giao dịch với Trần thành chủ đây.”
“Rau quả mười tấn, lợn da vàng 200 con, hổ vằn đen huyết 400 cân, hắc liên con 1000 cân, trứng thải điểu 6000 quả.”
Joy kinh hãi nói: “Nhiều vậy sao? Ta chỉ sợ không có nhiều tinh tệ đến vậy đâu.”
“Ta tin tưởng ngươi, sau khi trừ những vật phẩm đổi kia, còn lại ngươi cần thanh toán ta bao nhiêu tinh tệ?”
“78 vạn tinh tệ.”
Vật phẩm của Trần Căn Sinh đều là những trân phẩm hiếm có, đội săn mỗi lần trở về đều sẽ mang về một đống lớn đồ vật quý giá. Trần Căn Sinh hiện tại chính là cần loại vật phẩm này để trao đổi khoa học kỹ thuật và tinh tệ. Hiện tại thì tinh tệ có thể chưa cần nhiều, nhưng tương lai chắc chắn sẽ cần số lượng lớn để nuôi quân.
Joy cười hỏi: “Trần thành chủ, ngài còn muốn đổi gì nữa không?”
“Tạm thời không cần, bây giờ ta chỉ cần tinh tệ.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Trần Căn Sinh phát tài chính là dựa vào rừng rậm đen đấy. Khu rừng rậm đen rộng lớn này có rất nhiều bảo bối, trước đây Hắc Nham Thành không dám tiến vào sâu. Càng đi sâu, mãnh thú càng lợi hại. Mà đội săn do Trần Thụ Lang xây dựng, người lợi hại nhất phải kể đến Tiết Mục Nghĩa, đó chính là một dị nhân, còn có rất nhiều cường giả hạng chín. Với một đội ngũ hùng mạnh như vậy, có thể nói là tung hoành bá đạo trong rừng hắc sâm, bất kỳ mãnh thú nào gặp họ đều giống như kiến bị ngược sát vậy.
Tiễn Joy đi, Trần Căn Sinh vội vàng chạy đến nơi nghiên cứu của Điền Chân. Đây là một khu đất trống nằm gần phủ thành chủ. Tổng cộng có hơn 20 gian nhà ba tầng, sân rất rộng, mà thiết bị động lực hạt nhân cũng ở đây, đây chính là nơi phát điện cho toàn bộ Hắc Nham Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận