Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 480: hôn lễ trước giờ

Chương 480: Trước giờ hôn lễ Một người đã ký tên, những người còn lại cho dù có vài kẻ cố chấp, Trần Căn Sinh cũng có thể giải quyết. Tiếp đó, người thứ hai cũng ký. Trần Căn Sinh cũng tương tự sắp xếp lại công việc cho hắn, về phần những người trên 60 tuổi, Trần Căn Sinh liền để bọn họ về nhà dưỡng lão.
Trần Căn Sinh dùng thủ đoạn mạnh mẽ, một giờ giải tán Ba Thục Thương Hội. Trần Chi Hoa ở trong nhóm gia tộc liên tục phát thông báo, từ hôm nay trở đi, Ba Thục Thương Hội sẽ không còn tồn tại, tất cả quyết sách trọng đại của các xí nghiệp gia tộc đều do Trần Căn Sinh ký tên quyết định. Tin tức này ở Ba Thục Truân giống như một quả bom tấn, ai nấy đều cảm thấy bất an. Hơn phân nửa tộc nhân đều không tán thành cách làm của Trần Căn Sinh, trong mắt bọn họ, cách làm này của Trần Căn Sinh hoàn toàn chính là muốn hủy hoại xí nghiệp gia tộc.
Trần Căn Sinh nói: “Hiện tại bọn họ không hiểu cũng rất bình thường, chờ đến khi chúng ta làm cho lợi ích của gia tộc tăng lên gấp mấy lần thậm chí mười mấy lần, bọn họ sẽ không còn gì để nói.” Hiên Viên Thắng Nguyệt cùng Trần Căn Sinh tay trong tay, mười ngón giao nhau, tản bộ ven đường ở Ba Thục Truân. Trần Căn Sinh vừa ngước mắt nhìn thấy Vườn Bách Thú Ảnh Muội Nhi ở phía xa. Hiên Viên Thắng Nguyệt mấy ngày nay trên mặt luôn nở nụ cười hạnh phúc: “Lão công, người nhà ta đều đã đến rồi, chúng ta đi gặp họ nhé?”
“Ngày mai đi, bây giờ muộn quá rồi, ngày mai chính thức đến chào hỏi bọn họ.” Ánh mắt Trần Căn Sinh thỉnh thoảng liếc trộm Vườn Bách Thú Ảnh Muội Nhi. Hiên Viên Thắng Nguyệt lúc này kéo Trần Căn Sinh đi về phía biệt thự của Ảnh Muội Nhi. “Hai ngày nay về đây, cứ luôn bận rộn chuyện gia tộc với anh, em còn chưa có thời gian tìm Ảnh Muội Nhi trò chuyện.” Bọn họ đi vào biệt thự, không có đèn sáng, gõ cửa một hồi, cũng không có ai trả lời. Hiên Viên Thắng Nguyệt lấy điện thoại di động ra gọi cho Ảnh Muội Nhi, cũng bị tắt máy.
Hiên Viên Thắng Nguyệt chau mày: “Cô nàng này làm sao vậy? Sao lại dở tính khí?” Trần Căn Sinh cười cười: “Nàng đi theo ta ở trong thành phố lâu như vậy, lại còn học đại học, tâm tính đã sớm có sự thay đổi rất lớn.” “Ai, quốc gia chúng ta không cho phép cưới hai vợ, nếu không thì ta đã đưa chỗ đó cho nàng rồi.” Trần Căn Sinh Hãn Nhan nói: “Hào phóng vậy sao, chúng ta về nhà đi.”
“Được, lão công, hôm nay đừng làm nhiều lần như vậy, chỉ ba lần thôi được không? Em có chút không chịu nổi.” Hiên Viên Thắng Nguyệt thẹn thùng ôm lấy cánh tay Trần Căn Sinh, nhỏ giọng nói. “Được thôi.”
Ngày hôm sau, Ba Thục Truân càng trở nên náo nhiệt hơn, gần đến ngày Trần Căn Sinh kết hôn, thêm vào việc sắp đến tết, Ba Thục Truân được trang hoàng đèn hoa rực rỡ, sân khấu hí kịch cái gì cần có đều có. Các tiểu thương từ khắp nơi đổ về Ba Thục Truân bày sạp bán hàng, người từ khắp mười dặm tám thôn đổ về đi chợ.
Đây là do Trần Lão Quái đặc cách cho phép, bởi vì ông cảm thấy Ba Thục Truân nhất định phải có hơi người, chỉ có người của gia tộc thì lộ ra quá quạnh quẽ, nên phải cho phép các tiểu thương vào Ba Thục Truân kinh doanh. Trần Lão Quái mời được rất nhiều đoàn kịch, các đoàn kịch cấp quốc gia, đoàn kịch tỉnh, đoàn kịch thành phố, đoàn kịch huyện đến Ba Thục Truân dựng sân khấu, phân nhau biểu diễn cả ngày. Các hương thân từ mười dặm tám thôn đều đến xem. Trần Lão Quái còn lo cả cơm ăn, mỗi ngày ba bữa, đi theo một đám các lão đầu đắc ý xem kịch, cùng nhau tham gia náo nhiệt ăn uống. Dù là ông lão bình thường nào, đều cùng Trần Lão Quái xưng huynh gọi đệ, uống rượu nói chuyện phiếm với nhau.
“Lão Quái, chúc mừng chúc mừng nha, chút tấm lòng, vừa giết được heo đen, liền đem đến cho ông đây.” Một ông lão lái xe xích lô điện đến chúc mừng Trần Lão Quái. “Ngươi khách sáo quá rồi, mau mau ngồi xuống đi, không phải ngươi vẫn muốn uống rượu ta cất sao? Bây giờ sẽ cho ngươi uống thỏa thích.” Rượu mà Trần Lão Quái tự ủ thì nổi tiếng gần xa, nhưng có rất ít người được uống rượu ông cất giữ trong hầm ngầm lâu năm.
“Cũng chỉ có đến khi cháu trai ông kết hôn, chúng ta mới có phúc này nha.” “Lúc về, ta sẽ cho ngươi mang năm cân, đủ ý rồi chứ?” “Các ngươi cứ nói chuyện đi, ta đi đào dược liệu đem đến chợ bán, lát nữa quay lại nói chuyện.” Trần Lão Quái cùng một đám các lão đầu trò chuyện rất rôm rả.
Ở một bên khác, Trần Căn Sinh và Hiên Viên Thắng Nguyệt thì đang quay ảnh chụp cô dâu, Ba Thục Truân có rất nhiều phong cảnh đẹp, còn có cả công viên đất ngập nước nhân tạo, thác nước kỳ ảo. Trần Lão Quái năm đó tìm hơn trăm thầy phong thủy đi tìm nơi nghỉ chân cho gia tộc, cuối cùng cũng tìm được nơi này, lại chi ra một số tiền khổng lồ để dẫn một thác nước về nơi đây, hình thành một long mạch do con người tạo ra. Một đám thợ chụp ảnh chuyên nghiệp ra sức chụp cho bọn họ, lại thay một bộ quần áo khác, rồi cùng nhau lên trực thăng tiến về Vân Vụ Sơn, nơi này phong cảnh càng làm người ta thanh thản tâm hồn. Trần Căn Sinh thì vẫn luôn có chút không tập trung, đêm qua hắn đi tìm Ảnh Muội Nhi, nhưng Ảnh Muội Nhi không ở nhà, điện thoại cũng không gọi được, trong lòng rất lo lắng. Sáng nay lại hỏi bà nội, bà cũng không biết Ảnh Muội Nhi đã đi đâu.
Hiên Viên Thắng Nguyệt cười nói: “Đây là nơi trước kia anh sống sao?” “Ừm, mỗi ngày đều ở chỗ này luyện công, chỗ này ta nhắm mắt lại cũng có thể đi được.” Hiên Viên Thắng Nguyệt nói: “Em rất hối hận năm đó rời khỏi Ba Thục Truân, rất muốn cùng anh lớn lên.” Hiên Viên Thắng Nguyệt cũng biết trong lòng Trần Căn Sinh, Ảnh Muội Nhi quan trọng hơn một chút, dù sao bọn họ là cùng nhau lớn lên.
Trần Căn Sinh nói: “Năm đó em có chí lớn mà, ở lại nơi này kết quả cũng giống như ta, cái gì cũng không hiểu, đúng rồi, điện Nữ Thần của em giao cho ai?” “Điện Nữ Thần vẫn do em làm điện chủ, chỉ là em không còn ra tiền tuyến nữa, cũng không nhận nhiệm vụ nữa, để cho mọi người thoải mái mà sống thôi.” Những năm này, Hiên Viên Thắng Nguyệt dẫn dắt đám người ở Nữ Thần Điện kiếm được không ít tiền, đủ để cho hơn tám nghìn tỷ muội của Nữ Thần Điện áo cơm không lo cả đời.
Hiên Viên Thắng Nguyệt nói tiếp: “Trước khi về, em cùng các tỷ muội đều đã nói xong, nếu có ai muốn rời khỏi Nữ Thần Điện, muốn đến Hoa Hạ sống cuộc sống của người bình thường, em sẽ phát cho họ một khoản tiền, để họ tìm bạn đời sống một cuộc sống yên ổn.” “Như vậy là tốt nhất rồi, dù sao về sau em muốn quản lý xí nghiệp gia tộc, sẽ bận rộn lắm.”
Lúc này, Trần Chi Hoa vội vã chạy đến bên cạnh Trần Căn Sinh. “Cậu, cổ phần của mười ba người Trần Căn Dung, Trần Thụ Dư, Trần Thụ Lương đều đã bán, lúc Đất Cao Thái Gia đi nói thì bọn họ không bán cho Đất Cao Thái Gia.” Trần Căn Sinh nhíu mày: “Trước khi đi, còn muốn đối đầu với ta à, bán cho ai?” “Bán cho Trần Căn Lâm, Trần Căn Vinh, Trần Thụ Hoàng một nhánh kia.”
Trần Căn Sinh thở dài một tiếng: “Bây giờ cổ phần của một nhánh Trần Căn Lâm đã hợp lại với nhau rồi, sắp bằng nhà ta rồi.” “Đúng vậy, mà quan trọng hơn là sau này lúc cậu muốn đưa ra quyết sách, cô ta có một phiếu quyền phủ quyết, chỉ cần cô ta không đồng ý, cậu sẽ không có cách nào thông qua.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt suy tư một lát, ngước mắt lên nói: “Lần trước chẳng phải anh nói muốn phát triển cổ dược sao? Hay là nhân cơ hội này, sắp xếp nhiều người vào Ba Thục Sinh Vật Khoa Kỹ Tập Đoàn, Lão Tử Điện dùng cổ dược để nhập cổ phần cho Ba Thục Sinh Vật Khoa Kỹ Tập Đoàn, theo hình thức này để góp cổ phần.” Hiên Viên Thắng Nguyệt quả thật có thiên phú kinh doanh, để Lão Tử Điện lấy hình thức cổ dược góp cổ phần, giống như là dùng hỏa âm nhập cổ phần ngũ kiếm khách là cùng một đạo lý. Như vậy, sẽ có hiệu quả pha loãng cổ phần, làm cho số cổ phần trong tay Trần Căn Lâm giảm đi.
--Tác giả có lời
Bạn cần đăng nhập để bình luận