Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 327: cỡ lớn nhận thân hiện trường

Chương 327: Hiện trường nhận thân quy mô lớn.
Thủy Ba cháu trai liên tiếp bị thương, hoàn toàn bị Trần Căn Sinh ngăn chặn, Thủy Ba cũng không nhịn được nữa. Tại Phụng Hiền Sơn Trang, Thủy Ba mặt mày âm trầm nhìn mấy đứa cháu trai trước mặt, bên cạnh vợ đang pha trà cho hắn. Thủy Ba uống một ngụm, thấy nóng, đưa tay tát vào mặt vợ một cái nổ đom đóm mắt, nói: “Làm gì cũng không xong, cả đời cũng không học được à, ngươi là heo sao?” Mấy đứa cháu trai sợ đến câm như hến, đều muốn giúp bà nội nhưng không ai dám động. Thủy Ba là người như vậy, hoàn toàn không để ý nhiều cháu trai bên cạnh, nói đánh là đánh, trong mắt hắn, giá trị của phụ nữ chỉ là sinh con. Thủy Ba nhìn hai anh em Thủy Lãng và Bong Bóng, “Hai người các ngươi ở Quân Thần điện nhiều năm như vậy, liên thủ mà đánh không lại một mình Trần Căn Sinh, làm được cái gì?” Bong Bóng nói: “Ông nội, tên kia sức mạnh rất khủng bố, không chỉ riêng gì cháu, điện chủ Quân Thần điện cũng chưa chắc đánh lại hắn.” “Đồ phế vật, còn mặt mũi cãi, tự vả mình hai cái.” Bong Bóng không dám cãi lời, tự vả vào mặt mình hai cái. Thủy Ba lại nói: “Tiểu Thập Ngũ bị đánh thành đồ ngốc, Thủy Bành bị đánh trọng thương, nhà Thủy chúng ta chưa bao giờ chịu nhục nhã đến vậy, Bong Bóng, điện chủ của các ngươi có thể lợi dụng được không?” Bong Bóng rất khó xử, vì cấp bậc của hắn chưa tới mức gặp được điện chủ, có thể nhìn thấy nhưng không có tư cách nói chuyện. “Ông nội, bọn cháu không có cách liên lạc với điện chủ, cấp bậc không đủ.” Thủy Ba giận dữ: “Xem ra chỉ có thể để anh cả của các ngươi ra mặt giải quyết.” “Ông nội, nếu chúng ta trả thù Trần Căn Sinh, Ba Thục Trần Gia chắc chắn sẽ điều tra, chúng ta không đối đầu nổi Ba Thục Trần Gia.” “À, Thập ca, lời này của ngươi ta không đồng ý, Phụng Hiền Sơn Trang chúng ta tuy không có thế lực lớn bằng Ba Thục Trần gia, nhưng bọn họ Ba Thục Trần Gia cũng không dám làm gì nhà Thủy.” “Ta đồng ý với Thập Nhất Ca, tên Trần Căn Sinh kia khinh người quá đáng, chúng ta nhất định phải cho hắn bài học.” Thủy Ba nhìn mấy đứa cháu tranh cãi, hắn cho rằng đây là điều tốt, tất cả mọi người đều vì nhà Thủy mà suy nghĩ. Thủy Ba đứng dậy nói: “Gọi anh cả các ngươi về, đi ra ngoài nhiều năm như vậy, cũng nên vì gia tộc làm chút việc.” Thủy Lãng thấy ông nội về phòng, liền nháy mắt với anh trai Bong Bóng, hai người đi theo vào phòng. Trong phòng, Thủy Ba thấy hai đứa cháu vào, liền khoát tay nói: “Có chuyện gì, mai hẵng nói.” Lúc này, một người phụ nữ mông to bưng chén nước ấm đi tới cạnh Thủy Ba. Người phụ nữ mông to khẽ nói: “Con đang canh giờ mà, hôm nay chắc chắn có thể có thai, bệnh viện nói thân thể con dạo này điều dưỡng rất tốt, đảm bảo sẽ sinh cho ông một thằng cu mập mạp, uống viên Uy Ca này đi.” Thủy Ba uống thuốc, nuốt bằng nước ấm. Bong Bóng nói: “Ông nội, chuyện này gấp lắm.” Thủy Ba có chút mất kiên nhẫn, ánh mắt ra hiệu cho người phụ nữ rời đi. Thủy Ba hỏi: “Nói đi, rốt cuộc chuyện gấp gì?” “Ông nội, Trần Căn Sinh đánh nhau với cháu thì hỏi một chuyện, hắn hỏi nhà ta đã bỏ bao nhiêu cô gái?” Nghe vậy, Thủy Ba ngớ ra: “Hắn hỏi cái này làm gì? Sao hắn biết?” Thủy Lãng nói: “Tên đó biết không ít chuyện, giống như hiểu rất rõ về nhà ta.” Bong Bóng lại nói: “Còn có cô gái đi bên cạnh hắn, tên là Ảnh Muội Nhi, cô ta cảnh cáo, nói là để ông ngủ cũng phải mở mắt ra, sợ là muốn ám sát ông.” Thủy Ba mặt như vỏ quýt nhăn lại, lộ vẻ ngưng trọng: “Uy hiếp ta? Chẳng lẽ con bé tên Ảnh Muội Nhi đó là người nhà Thủy ta bị bỏ rơi?” Bong Bóng vui vẻ ra mặt: “Nếu thật là vậy thì nhà ta phất lên như diều gặp gió, cô ta rất lợi hại, ngay cả Trần Căn Sinh cũng không phải đối thủ của cô ta.” “Hả?” Thủy Ba như có điều suy nghĩ nói: “Vậy thì, chỉ cần thu nhận lại Ảnh Muội Nhi, nàng có thể bị nhà ta sử dụng.” “Ông nội, con bé Ảnh Muội Nhi này là con của ai vậy? Mấy chú bác của con có thể gọi đến, để họ nhận thử xem.” Thủy Ba uống Uy Ca có tác dụng, khoát tay nói: “Chuyện này mai nói, các ngươi về trước đi.” Bong Bóng và Thủy Lãng đi tới Đại học Kinh Đô tìm Trần Căn Sinh. Tại một nơi nào đó trong sân trường, Thủy Lãng kể lại mọi chuyện cho Trần Căn Sinh nghe. “Ông nội của cháu muốn gặp cô ta một lần, mà ông còn triệu tập các chú bác của cháu đến để bọn họ nhận người.” Trần Căn Sinh nhìn về phía Ảnh Muội Nhi, còn Ảnh Muội Nhi lại một bộ thờ ơ. “Muốn gặp không?” Ảnh Muội Nhi nói: “Muốn gặp.” Trần Căn Sinh sắp xếp máy bay tư nhân, hôm đó có thể bay tới Phụng Hiền Sơn Trang. Trần Căn Sinh nhất định phải đi theo, lo Ảnh Muội Nhi không khống chế được tâm trạng, lại gây ra cuộc đại sát giới. Phụng Hiền Sơn Trang là trang viên siêu cấp mà nhà Thủy đã tốn 1 tỷ xây dựng, cả gia tộc có thể ở lại đây. Trần Căn Sinh và Ảnh Muội Nhi đi vào trang viên, thấy một cảnh tượng tráng quan, cả nhà Thủy lớn nhỏ đều ở trong sân chờ Ảnh Muội Nhi. Trần Căn Sinh khẽ nói: “Lát nữa bất kể nghe thấy gì cũng phải bình tĩnh, nhiều người như vậy mà ngươi giết hết thì có phải tàn nhẫn quá không?” Ảnh Muội Nhi nói: “Ta chỉ giết Thủy Ba và cha mẹ của ta thôi.” Thủy Ba mặt đầy nụ cười giả tạo tiến lên: “Rễ Sinh, hoan nghênh cậu đến nhé, ta đã chuẩn bị tiệc gia đình chiêu đãi hai vị rồi.” Trần Căn Sinh nói: “Không cần đâu, mau bắt đầu đi, cha mẹ của Ảnh Muội Nhi là ai?” Trần Căn Sinh đã chuẩn bị trước, đưa tấm ảnh chụp hồi bé cho Thủy Ba. Thủy Ba xem xét một lúc, nhưng không có một chút ấn tượng nào về đứa bé trong ảnh. “Các ngươi đến hết đây.” Thủy Ba gọi tất cả con trai con dâu của mình đến, ai là con ai là người nào họ đều nhận ra ngay. Ảnh Muội Nhi đứng bên cạnh, nắm chặt tay, lúc này người nhà của nàng đều ở đây, nhưng nàng lại đầy phẫn nộ, nếu không phải Trần Căn Sinh dặn đi dặn lại phải kiềm chế thì giờ phút này Ảnh Muội Nhi đã rút dao ra rồi. Rất lâu sau, mọi người đều nhìn tấm ảnh, nhưng không một ai nhận ra. Trần Căn Sinh nhíu mày nói: “Không ai nhận ra sao?” Thủy Ba cũng rất kỳ quái, cao thủ lợi hại như vậy mà không phải người nhà Thủy? “Các ngươi nhìn lại đi, đừng nhìn sai.” “Bọn ta không có nhìn lầm, đúng là không phải con nhà bọn ta.” Ảnh Muội Nhi cầm tấm ảnh, định rời đi. Thủy Ba vội ngăn lại, cười nói: “Nhất định là nhìn nhầm thôi, ta tin chắc cô nhất định là con của nhà Thủy chúng ta.” “Cút!” Ảnh Muội Nhi lạnh lùng nói: “May là không phải nhà Thủy các ngươi, nếu không ta sẽ diệt tộc các ngươi.” Thủy Ba sợ hãi trước khí thế của Ảnh Muội Nhi, thầm nghĩ, cô gái này không đơn giản, khí thế thật mạnh, dù không phải người nhà Thủy cũng phải nhận lấy nàng, như vậy mới có thể bị gia tộc sử dụng. Thủy Ba liếc mắt ra hiệu cho con trai cả. Con trai cả hiểu ý gọi Ảnh Muội Nhi lại: “Chờ một chút, Tiểu Ảnh.” Con trai cả Thủy Húc bắt đầu diễn kịch, trong mắt rưng rưng nói: “Ba vốn không muốn thừa nhận, bởi vì bây giờ con đang sống rất tốt, ba không nên quấy rầy cuộc sống của con......” Ảnh Muội Nhi dừng bước chân, rút dao phay ra ngay lập tức......
Bạn cần đăng nhập để bình luận