Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 512: bán thành tiền đồ cưới tiền

Chương 512: Bán đồ cưới lấy tiền
Trần Căn Sinh hành hạ người của gia tộc địch Tư ròng rã hơn nửa đêm, đến tận sáu giờ sáng. Hắn cuối cùng cũng chịu hết nổi, khai ra toàn bộ mấy người mà gia tộc địch Tư phái tới. Trần Căn Sinh sắp xếp mấy thành viên của Nữ Thần Điện đi giám thị đám người của gia tộc địch Tư này, đồng thời căn dặn không cho phép đến gần bọn hắn, một khi bị phát hiện phải lập tức rời đi. Mấy thành viên Nữ Thần Điện này tuy nói đều là cường giả, thế nhưng ở trước mặt gia tộc địch Tư, gần như đều sẽ bị miểu sát. Các thành viên nữ đem người đàn ông bị Trần Căn Sinh tra tấn đến tinh thần thất thường đưa đến chỗ ở của gia tộc địch Tư, đây là lời cảnh cáo mà Trần Căn Sinh muốn gửi tới.
Người của gia tộc địch Tư nhìn thấy tộc nhân bị tra tấn không ra hình người, mắt đờ đẫn, tinh thần càng sụp đổ từng hồi, sợ hãi trốn trong góc, miệng lẩm bẩm một mình. “Đáng giận, ta nhất định phải giết Trần Căn Sinh.” “Ước Hán đã bị giết, gia tộc phái chúng ta đến, không khác gì tìm cái chết.” Trong gia tộc địch Tư vẫn có những tộc nhân tương đối lý trí. “Ngươi biết cái gì! Ý của gia tộc là muốn chúng ta đồng tâm hiệp lực giết chết Trần Căn Sinh, chứ không phải hành động độc lập.” “Chết tiệt, chúng ta đến bảo hộ gia tộc Rowle, giờ ngược lại thành chuyện của gia tộc địch Tư, còn gia tộc Rowle lại rũ bỏ sạch sẽ.” “Đúng đấy George, trước cứ đi tìm Sắt Đề, để hắn thanh toán 10 triệu đô la.” Địch Tư Kiều Trì, được xem như đầu đàn của gia tộc địch Tư lần này, người này trong gia tộc địch Tư được coi như là trụ cột vững chắc, thực lực mạnh không nói, còn cực kỳ âm hiểm xảo trá. Địch Tư Kiều Trì uống hết ngụm Whisky cuối cùng: “Trước đi tìm Sắt Đề, yêu cầu 15 triệu, nếu hắn không chịu bỏ ra số tiền này, vậy thì chúng ta sẽ không đảm bảo an toàn cho hắn.” “Rõ rồi.”
Trần Căn Sinh trở về tổng bộ cao ốc ở Hỗ Thị. Vừa mới ngồi xuống, Hiên Viên Thắng Nguyệt vội vã từ tỉnh Nam Phương chạy về. “Lão công, ngươi không bị thương chứ? Để ta xem nào.” Hiên Viên Thắng Nguyệt một mặt lo âu kéo Trần Căn Sinh đứng dậy, trái phải nhìn ngó. “Không sao, bọn chúng còn chưa làm gì được ta.” Hiên Viên Thắng Nguyệt tự trách nói: “Đều tại ta, không sắp xếp thành viên Nữ Thần Điện ở Đàn Cung.” Trần Căn Sinh trong lòng dâng lên một dòng nước ấm, ôn nhu nói: “Một mình ta cũng đối phó được.” “Ngươi mỗi ngày bận rộn như vậy, còn phải đối phó với những chuyện rắc rối này, còn không được nghỉ ngơi.” Hiên Viên Thắng Nguyệt ngược lại nói với Tiểu Hạc: “Thông báo cho lão Tam, lão Tứ, tập hợp toàn bộ thành viên Nữ Thần Điện, tiến hành tiêu diệt gia tộc địch Tư ở Hoa Hạ!” “Dạ!” Trần Căn Sinh gọi Tiểu Hạc lại: “Gia tộc địch Tư đều là cường giả, các ngươi không phải đối thủ của bọn chúng.” Tiểu Hạc nói: “Cô gia yên tâm, chúng ta đã gặp những đối thủ mạnh hơn cả gia tộc địch Tư, cũng đều thua trong tay chúng ta.” Tiểu Hạc không đợi Trần Căn Sinh nói gì thêm, trực tiếp rời phòng làm việc. Trần Căn Sinh nhìn Hiên Viên Thắng Nguyệt, cười nói: “Thật ngại quá, để nàng phải lo lắng.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt quan tâm nói: “Ta không ngờ gia tộc địch Tư lại trả thù nhanh như vậy, bất quá lần này chúng ta sẽ giải quyết triệt để gia tộc địch Tư, giải quyết xong gia tộc địch Tư, gia tộc Rowle cũng không dám làm càn.” Trần Căn Sinh hỏi: “Việc đàm phán ở mấy cảng thành phố thuộc tỉnh Nam Phương thế nào rồi?” “Đã xong ba thành phố, ta nghe được tin tức liền lập tức chạy về, để mấy vị lãnh đạo cấp cao của công ty ở bên đó đàm phán.” Trong mắt Hiên Viên Thắng Nguyệt, Kim Sơn Ngân Sơn cũng không quan trọng bằng Trần Căn Sinh, huống chi chỉ là mấy cái cảng này. Trần Căn Sinh lại hỏi: “Nàng có chắc sẽ thao túng được các cảng không?” “Chắc chắn thì có, có điều ta không biết tiền của chúng ta có đủ không, dù sao chàng còn muốn thao túng các ngành nghề khác nữa.” “Chuyện tiền bạc nàng không cần lo lắng, cứ làm đi.” Hiên Viên Thắng Nguyệt đứng lên, ngồi trong lòng Trần Căn Sinh: “Lão công, ta ở tỉnh Nam Phương rất nhớ chàng, chàng có nhớ ta không?” “Nhớ.” Lúc này, cửa phòng làm việc gõ vang. Hiên Viên Thắng Nguyệt vội vàng xuống khỏi người Trần Căn Sinh, sửa sang lại quần áo nhăn nhúm. “Vào đi.”
Trần Chi Hoa đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Hiên Viên Thắng Nguyệt cũng ở đó, gật đầu chào. Trần Căn Sinh hỏi: “Sao thế?” “Có khoản tiền cần anh ký tên, Tập đoàn kiến trúc Ba Thục, Trần Diệp Chiếu trúng thầu một dự án lớn, cầu Thâm Trùng Đại, quốc phủ chi 500 ức, có điều giai đoạn đầu chúng ta cần cung cấp 100 ức, tập đoàn kiến trúc không có nhiều vốn như vậy.” Trần Căn Sinh cầm lấy tờ đơn, không thèm nhìn, trực tiếp ký tên: “Nói với Diệp Chiếu, chỉ cần có đấu thầu cứ việc đi, ta toàn lực ủng hộ.” “Được.” Trần Chi Hoa nhanh chóng rời phòng làm việc, trước khi đi, còn dán tờ giấy A4 in sẵn lên cửa ra vào. “Trong 3 giờ không được vào.” Hiên Viên Thắng Nguyệt lại ngồi lên đùi Trần Căn Sinh. Trần Căn Sinh cầm lấy bờ mông đầy đặn của Hiên Viên Thắng Nguyệt: “Lão bà, nhỡ có người đến thì sao?” “Vậy thì nắm chắc thời gian thôi.” Nói rồi, Hiên Viên Thắng Nguyệt vén váy lên…
Hai canh giờ, Hiên Viên Thắng Nguyệt nhét tất chân vào túi của Trần Căn Sinh, sửa sang lại chiếc váy nhăn nhúm, rồi mang túi ra ban công. Trần Căn Sinh uống một ngụm nước, tiếp tục làm việc. Đến cuối ngày hôm đó, Trần Căn Sinh kinh ngạc phát hiện, mỗi ngày duyệt chi tiền vốn đều lên tới 50-60 tỷ, từng tập đoàn công ty đều có chút thiếu trước hụt sau. Rõ ràng là không chịu nổi mục tiêu thao túng của Trần Căn Sinh. Liên tục hơn một tháng, các tập đoàn công ty thuộc Trần Gia ở Ba Thục đã tiêu xài một số tiền vốn lên đến 3400 tỷ, đây là một con số kinh người. Trong gia tộc, những tiếng phản đối Trần Căn Sinh càng ngày càng lớn, thậm chí có người còn yêu cầu Trần Căn Sinh từ chức tộc trưởng, và tổ chức lại cuộc bầu cử.
Trần Căn Sinh dưới yêu cầu của Trần Lão Quái, buộc phải trở về gia tộc, cần trấn an cảm xúc của các tộc nhân. Trong Đại Lễ Đường. Trần Căn Sinh đối diện với hàng nghìn người trong gia tộc chất vấn, mặt Trần Căn Sinh từ đầu đến cuối mang một nụ cười bình tĩnh. Trần Căn Sinh khoát tay ra hiệu cho mọi người im lặng: “Nói đi nói lại, thì cũng chỉ một vấn đề, đó chính là tiền, các người sợ lợi ích của mình sẽ giảm sút, chứ chẳng để ý đến việc xí nghiệp gia tộc phát triển như thế nào, chẳng phải là tiền sao? Chi Hoa, báo cáo cho họ một chút.” Trần Chi Hoa mặt nghiêm túc nói: “Hiện tại trong tài khoản kế toán tổng ước chừng 5900 tỷ, so với tháng trước tăng trưởng 12%, tháng sau sẽ còn tăng, rất nhiều xí nghiệp có tính thao túng giờ đều đang trong giai đoạn tích lũy tiền vốn, bắt đầu sinh lợi nhuận, nên những điều các người lo lắng căn bản không thể nào xảy ra.” “Ngươi nói nhiều tiền như vậy, liền có nhiều tiền như vậy sao? Chúng ta không tin.” “Ngươi có thể tùy tiện bịa ra số liệu để lừa chúng ta mà.” Trần Chi Hoa giơ giấy gửi tiền ngân hàng: “Đây là giấy gửi tiền của ngân hàng, tự các người xem đi.”
Trần Chi Hoa bật máy chiếu ảnh, cho mọi người xem giấy gửi tiền của ngân hàng, rõ ràng xác thực. Thực tế số tiền này, là do Hiên Viên Thắng Nguyệt bán một phần đồ cưới của nàng. Tài khoản kế toán trước đó chỉ còn lại chưa đến 300 tỷ, có nhiều tập đoàn công ty như vậy, chỉ có tập đoàn Khoa kỹ Sinh Vật Ba Thục là không yêu cầu Trần Căn Sinh trả tiền, thu nhập vẫn đang tăng mạnh. Trong khoảng thời gian trước đó, Hiên Viên Thắng Nguyệt đã bán hết một phần đồ cưới của mình, nếu không thì Trần Căn Sinh trở lại Ba Thục Truân, thật không có cách nào giao phó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận