Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 594: Trần Căn Sinh điên cuồng trang xoa

Chương 594: Trần Căn Sinh điên cuồng trang xoa
Trần Căn Sinh sầu muộn. Vị công chúa điện hạ đầy đặn này vậy mà không cần tiền. Dung mạo của nàng cũng không thể nói xấu, nhưng tuyệt đối không phải xinh đẹp. Mà lại cực kỳ phong mãn. Công chúa điện hạ tức giận rời đi. Trần Căn Sinh cũng khổ não, vốn nghĩ lấy quan hệ của hắn, có thể giúp Lý Mãn Đăng ly hôn. Từ thái độ của công chúa đến xem, đoán chừng là không có hy vọng.
Trần Chi Hoa nói: “Xem loại phụ nữ này, liền biết là dục vọng bất mãn, tiểu gia, chẳng bằng tìm cho nàng một soái ca, tiếp cận nàng, chiếm được nàng, sau đó lại xúi ly hôn, đợi nàng có người trong lòng, liền không còn dây dưa với Lý Mãn Đăng.”
Trần Căn Sinh mắt sáng lên: “Biện pháp của ngươi rất hay, bất quá chúng ta đi đâu tìm soái ca?”
“Ta đi đâu tìm soái ca, ở chỗ này một người cũng không quen biết.”
Trần Căn Sinh nhìn xung quanh, phát hiện một nhân viên phục vụ đặc biệt khỏe mạnh và đẹp trai.
Trần Căn Sinh đưa tay chỉ vào người bán hàng kia: “Gã này thế nào? Hơn nữa còn là người địa phương, khẳng định nguyện ý phục tùng cái cô công chúa đầy đặn kia.”
Đám phụ nữ che miệng cười trộm.
Trần Căn Sinh gọi nhân viên phục vụ lại: “Ê, chính là ngươi đó, nói ngươi đó.”
Nhân viên phục vụ sợ hãi đi đến trước mặt Trần Căn Sinh.
“Trần tiên sinh, có gì cần không ạ?”
“Ngươi muốn làm phò mã không?”
Nhân viên phục vụ khẽ giật mình, vẻ mặt bối rối.
Trần Căn Sinh cười nói: “Ngươi không cần hoảng, ta giúp ngươi trở thành phò mã, ngươi cũng coi như giúp ta một chuyện.”
Nhân viên phục vụ hỏi: “Ta làm sao để giúp ngài?”
Trần Căn Sinh quay sang nói với Trần Chi Hoa: “Sắp xếp hai trợ lý đưa cậu ta đi mua vài bộ quần áo hàng hiệu, sẽ giúp cậu ta tân trang một chút, tóm lại phải để cậu ta đẹp trai lên, sau đó đưa cậu ta trở về, ta muốn cho cậu ta tạo cơ hội.”
“Được.”
Trần Căn Sinh muốn để con cóc ghẻ cũng có thể ăn được thịt thiên nga.
Hải Vi Nhi chậm rãi bước đến, trong đôi mắt đẹp lộ ra một vẻ hung ác.
Trần Căn Sinh mặt tươi cười: “Tộc trưởng Rowle, ngươi đây là muốn ăn thịt người sao?”
“A, ta thật sự muốn ăn thịt ngươi.” La Nhĩ Hải Vi Nhi lạnh lùng nói: “Trần Căn Sinh, ta khuyên ngươi nên dừng tay đi.”
“Có ý gì? Ý nói ta phải dừng tay chuyện gì?”
“Nếu ngươi mà diệt Tư gia tộc, ta thề ta sẽ không để ngươi sống sót rời khỏi địch Bái.”
“Không có ý gì, tôi toàn đi bằng máy bay cả mà.”
Trần Căn Sinh chẳng nể nang Hải Vi Nhi chút nào.
Hải Vi Nhi giận dữ nói: “Trần Căn Sinh! Đừng có được đà lấn tới, khinh thường gia tộc Rowle của chúng ta, Trần Gia các ngươi cũng sẽ xong đời.”
“Vậy thì xong đời thôi, ngươi muốn làm gì thì cứ làm, ta Trần Căn Sinh sẽ không sợ ngươi.”
Trần Căn Sinh nhất định phải trở thành gia tộc chí tôn, nếu không chèn ép gia tộc Rowle xuống, hắn thề không bỏ qua.
“Tốt, đây là ngươi nói đó, ta đã cho ngươi cơ hội rồi.”
“Ừ, ta nói đấy.”
Hải Vi Nhi tức giận bỏ đi.
Bạch Nga lo lắng nói: “Căn Sinh, đắc tội với nàng ta như vậy, đây không phải ở Hoa Hạ, nhất định phải cẩn thận.”
“Nàng chỉ đang vùng vẫy trước khi diệt vong mà thôi, không cần để ý.”
Trần Căn Sinh còn không tin, trên thế giới này còn có ai mạnh hơn hắn sao? Chỉ cần ai dám làm tổn thương đến những người hắn quan tâm nhất, thì người đó chính là muốn chết.
Ngay lúc này, mấy vị tù trưởng đã bàn bạc xong. Đại hội lại một lần nữa bắt đầu. Trần Căn Sinh lại ngồi cạnh Hải Vi Nhi, lần này trên mặt nàng ta nở một nụ cười rất tự tin.
Cáp Lập Đức nói: “Sau khi chúng tôi thương nghị, quyết định đồng ý cho hai vị tham gia cạnh tranh, nhưng mà cạnh tranh như thế nào, chúng ta cần nghe ý kiến của hai vị.”
Hải Vi Nhi mở miệng trước: “Thực lực gia tộc Rowle của chúng tôi, tôi nghĩ không cần phải giới thiệu nhiều đúng không? Ở Liên đoàn các Tiểu vương quốc Ả Rập đã có danh tiếng rất tốt, các công ty của các ông ở Anh Quốc, gia tộc Rowle chúng tôi đều có cổ phần, mà lại có thể giúp tất cả mọi việc, về mặt thực lực, vượt xa Trần Gia của Hoa Hạ.”
Trần Căn Sinh nói: “Thực lực có thể vượt qua Trần Gia của Hoa Hạ hay không thì ta không biết, nhưng mà ta biết gia tộc Rowle đã nhiều lần gây chuyện tại thị trường Hoa Hạ, đều bị ta tiêu diệt, mà không có chút sức phản kháng nào, tổn thất hàng trăm tỷ.”
“Ha, ngươi dùng những thủ đoạn hèn hạ, cũng không biết xấu hổ mà lấy ra nói sao? Gia tộc Ốc Đốn bị ngươi khiến cho tiếng xấu, ngươi đúng là độc ác nhất.”
Trần Căn Sinh buông tay nói: “Gia tộc Ốc Đốn hiện tại là đối tác của Trần Gia Hoa Hạ chúng tôi, chúng tôi hợp tác rất vui vẻ, hơn nữa chúng tôi sẽ hỗ trợ gia tộc Ốc Đốn tiến vào thị trường Hoa Hạ, chỉ cần là bạn của ta, chỉ cần có lợi cho sự phát triển của Hoa Hạ thì chúng tôi đều hoan nghênh đầu tư.”
Trần Gia ở Hoa Hạ chính là một gia tộc lớn, có thể nói trên thị trường rộng lớn như Hoa Hạ, trừ chính phủ ra thì chính là Trần Gia quyết định. Hơn nữa hiện tại Trần Căn Sinh đang làm các xí nghiệp độc quyền, sau này càng trở thành người có quyền thế tuyệt đối. Ai được vào thị trường Hoa Hạ thì người đó được vào. Không cho ai vào, thì có tìm thiên vương cũng không được.
Trần Căn Sinh lại nói: “Ở Liên đoàn các Tiểu vương quốc Ả Rập, nghề du lịch của địch Bái rất phát triển, nhưng những thành phố khác lại không được, nếu Trần Gia Hoa Hạ chúng tôi có thể chủ đạo ngành du lịch ở đây, vậy thì hàng năm chúng tôi ít nhất sẽ mang đến cho Liên đoàn các Tiểu vương quốc Ả Rập 1 tỷ lượt khách du lịch.”
Lời này vừa nói ra, rất được các tù trưởng này ưa thích. Ai cũng biết đến địch Bái, nhưng không biết các thành phố khác của các tù trưởng, bọn họ cũng rất buồn rầu.
“Trần Gia Hoa Hạ sắp mở công ty du lịch lớn nhất toàn cầu, vô luận là Hoa Hạ hay là các quốc gia khác, chúng tôi đều có thể làm được, có thể đưa ngành du lịch của Liên đoàn các Tiểu vương quốc Ả Rập tăng gấp 10 lần.”
Lúc Trần Căn Sinh nói, ngữ khí rất hào hùng, khiến cho bọn họ nghe cũng thấy nhiệt huyết sôi trào.
“Ta muốn chư vị đều biết, Trần Gia Hoa Hạ chúng ta không có gì khác, chỉ có nhiều tiền, tập đoàn Ngũ Kiếm Khách Truyền Môi của ta có thể làm được như ngày hôm nay, mọi người hẳn là rõ ràng năng lực của Trần Căn Sinh ta, mặt khác không nói nhiều, ta nói một câu, nếu ta đạt được hợp tác của các tù trưởng của Liên đoàn các Tiểu vương quốc Ả Rập, ta sẽ đầu tư lần lượt 800 tỷ đô la trong vòng 5 năm.”
Cả đám thoáng cái liền sôi trào. 800 tỷ đô la, đây chính là một con số khổng lồ. Ai dám cam đoan đầu tư 800 tỷ trong vòng 5 năm. Đến cả Hải Vi Nhi cũng nhíu mày.
Gã Trần Căn Sinh này có phải bị điên rồi hay không? 800 tỷ đô la, cân nhắc cũng không cân nhắc, đầu óc chưa suy nghĩ kỹ đã nói ra rồi. Đầu tư 800 tỷ đô la, thì biết đến năm tháng nào mới có thể thu hồi vốn đây? Nếu kinh tế mà trì trệ thì coi như số 800 tỷ này ném xuống sông xuống biển.
Đến cả Trần Chi Hoa, Thủy Ngọc, Bạch Nga cũng giật mình. Bởi vì trước đó Trần Căn Sinh đều không nói với các cô.
Toa Mã Đại Mi cau mày, sắc mặt không vui nói: “Trần tiên sinh, không cần phải xúc động nhất thời, những lời anh nói không phù hợp thực tế, xin anh rút lại lời nói vừa rồi.”
Thái độ của Trần Căn Sinh rất kiên quyết: “Ta không có xúc động, ta đã trải qua suy nghĩ kỹ lưỡng rồi mới quyết định.”
Hải Vi Nhi tức giận đến nắm chặt tay, bởi vì gia tộc Rowle không dám nói như vậy, cũng không thể nói như vậy. Bọn họ chỉ có thể cân nhắc như thế nào để Liên đoàn các Tiểu vương quốc Ả Rập có được kết quả đôi bên cùng có lợi. Chứ không phải mù quáng ném tiền đầu tư.
Trần Căn Sinh nhìn Hải Vi Nhi, cười hỏi: “Tộc trưởng Rowle, không biết gia tộc Rowle của các người có thể làm gì cho Liên đoàn các Tiểu vương quốc Ả Rập?”
Tất cả các tù trưởng đều nhìn về phía Hải Vi Nhi.
Hải Vi Nhi nói: “Chúng tôi nguyện ý giúp Liên đoàn các Tiểu vương quốc Ả Rập phát triển khoa học kỹ thuật và thực nghiệp, để cho các vị trong vòng 3 năm có thể thực hiện lợi nhuận.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận