Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 455: phung phí ngày đầu tiên

Chương 455: Phung phí ngày đầu tiên Bắc Kinh Thủy Trang.
Trần Căn Sinh cảm thấy cái tên này quá không phù hợp với mảnh lâm viên biệt thự này.
Người quản lý tiêu thụ cười rạng rỡ nói: “Tùy thời có thể đổi tên.”
Trong lúc mọi người cùng đi, Trần Căn Sinh đi dạo một vòng trong biệt thự.
Nơi này phong cảnh tuyệt đẹp, chú trọng trồng nhiều cây xanh, mỗi một tấc đất đều được tận dụng một cách hợp lý.
Người quản lý cười nói: “Nếu như Trần tiên sinh ưng ý căn biệt thự này, về giá cả vẫn có ưu đãi.”
“Không cần ưu đãi, chỗ duy nhất chưa đủ chính là thiếu một cái sân bay.”
“Chúng tôi sẽ cho xây lại một cái, chi phí công ty chúng tôi chịu.”
Trần Căn Sinh móc ra thẻ có hạn mức vô tận đưa cho người quản lý: “Tôi mua.”
“Ngài muốn trả góp sao?”
“Trả góp? Có thêm 20 căn biệt thự như thế này, tôi cũng không cần trả góp.”
“Được, tôi sẽ làm thủ tục ngay tại chỗ cho ngài.”
Người quản lý gọi tới một đám nhân viên công tác, trực tiếp làm thủ tục sang tên bất động sản cho Trần Căn Sinh, các loại thủ tục hợp đồng rườm rà.
Trần Căn Sinh lấy điện thoại di động ra gọi cho Trương Đức Soái: “Tối nay ta dọn đến nhà mới, đến ăn cơm.”
“Ở đâu?”
“Khu Kinh Đô Thủy Trang trước kia, ta thấy cái tên không hay nên đổi thành nhà Trần Căn Sinh rồi.”
“Ta thao! Ta biết, cái giá 20 tỷ đó à.”
“Đừng nhiều lời, tan học thì gọi bọn họ đến.”
“Nhất định.”
Trần Căn Sinh bảo nhân viên công tác tháo biển tên xuống, thay bằng “Nhà Trần Căn Sinh”.
Trần Căn Sinh lại bảo Tiểu Hạc cầm thẻ tín dụng đến tiệm vàng gần đó mua 20 cân trang sức vàng, toàn bộ nấu chảy, làm thành năm chữ này.
Đồng thời tìm đến một vị giảng viên thư pháp nổi tiếng của Kinh Đại viết năm chữ này, dựa theo phong cách chữ của người đó mà làm.
Tiểu Hạc hỏi: “Tôi bảo công ty vận chuyển đồ điện gia dụng của chúng ta đến nhé?”
“Đem toàn bộ đóng gói bán hết đi, đã là nhà mới thì toàn bộ đều phải mới.”
Tiểu Hạc kinh ngạc thốt lên: “Cô gia, việc này khác hẳn với con người tiết kiệm trước đây của anh.”
“Đương nhiên rồi, bây giờ ta kiếm được tiền rồi, phải biết hưởng thụ chứ.”
Trần Căn Sinh nghĩ nghĩ, lại gọi một cú điện thoại, cuộc gọi này gọi cho nhà hàng Ba Thục, bảo bọn họ cử một đầu bếp đến, nhất định phải là người làm được món ăn Ba Thục chính hiệu, trả lương tháng 50.000 tệ.
Trần Căn Sinh nói với Tiểu Hạc: “Bây giờ ta nói, ngươi nhớ cho kỹ.”
“Ta ở lầu hai của căn nhà này, biến phòng khách lầu hai thành phòng tập thể thao.”
“Vâng.”
“Chăn nệm, thảm, đồ điện gia dụng phải loại tốt nhất, thuê 5 người bảo mẫu, tốt nghiệp chính quy, giới tính nữ.”
“Anh đây là đang tuyển bảo mẫu đó hả?” Tiểu Hạc bĩu môi nói: “Cái này không được, tôi giúp anh sắp xếp cho.”
“Sắp xếp cái gì?”
“Bảo mẫu đó, thành viên của Điện Nữ Thần, từng người đều là tinh binh cường tướng.”
Tiểu Hạc bèn gọi một cuộc điện thoại, mười nữ tử có dung mạo khác nhau bước vào biệt thự.
“Cô gia tốt!”
“Ờ...... Các ngươi cũng tốt.”
Tiểu Hạc dặn dò: “Sau này các cô ở lại căn biệt thự này, bảo vệ cô gia, chăm sóc cô gia ăn mặc sinh hoạt hàng ngày, nếu không biết làm việc nhà thì lên mạng học.”
“Dạ!”
Làm bảo mẫu cho Trần Căn Sinh, dù sao cũng tốt hơn làm nhiệm vụ, dù sao bảo mẫu này cũng không nguy hiểm.
Tiểu Hạc bắt đầu phân công cho các cô, có người liên hệ với thương gia đồ điện gia dụng, có người liên hệ sửa sang lại nhà cửa, tất cả mọi người đều bắt tay vào làm.
Đầu bếp mang theo hai đồ đệ cũng đến.
“Thiếu gia, xin ngài phân phó.”
“Đi mua thức ăn đi, tối nay ta muốn mở tiệc chiêu đãi bạn bè.”
Đầu bếp hỏi: “Có thực đơn gì không?”
Trần Căn Sinh nghĩ nghĩ, lại nói: “Các món ăn Ba Thục chính hiệu, có bao nhiêu làm bấy nhiêu.”
Trần Căn Sinh đưa cho đầu bếp 5 triệu.
Đầu bếp giật mình: “Không dùng đến nhiều vậy đâu.”
“Ờ, đây là tiền ăn một tháng, cuối tháng tìm ta thanh toán, đi đi.”
“Vâng, thiếu gia.” đầu bếp vừa định đi thì quay lại hỏi: “Thiếu gia, chúng ta không có xe đi mua thức ăn à.”
Trần Căn Sinh nói với Tiểu Hạc: “Gọi điện cho cửa hàng 4S, đưa đến hai chiếc xe Cadilac Escalade, một chiếc cho đầu bếp, một chiếc cho bảo mẫu.”
“Hiểu rồi.”
Tiểu Hạc gọi điện thoại cho cửa hàng 4S, yêu cầu nửa tiếng nhất định phải có xe.
Trần Căn Sinh nhìn xung quanh, phong cảnh dễ chịu, ngồi xuống một cái đình cổ, trên mặt hồ từng đàn cá cảnh đủ màu sắc đang bơi lội.
Sau lưng Trần Căn Sinh là một ao sen lá xanh mát.
Trần Căn Sinh lại nói: “Nếu có thêm một bộ bàn trà thì tốt.”
Tiểu Hạc nói: “Mua trên mạng đi.”
Lúc này Trần Căn Sinh mới nhớ tới mua hàng qua mạng.
Lấy điện thoại di động ra, mở app mua sắm trực tuyến, thứ đắt nhất chính là một bộ bàn trà gỗ kim tơ nam, dài khoảng năm mét, chạm khắc hình rồng phượng, vô cùng tinh xảo, lại điểm xuyết thêm núi giả, như dòng nước chảy.
Giá cả khoảng 4 triệu, Trần Căn Sinh trực tiếp đặt hàng.
Trần Căn Sinh hỏi: “Nghĩ xem, còn thiếu gì nữa không?”
“Ta cũng không biết anh cần gì đâu.”
Trần Căn Sinh lại nhớ đến một chuyện rất quan trọng: “Máy bay trực thăng! Nơi này cách trường học quá xa, cách công ty cũng quá xa, lái xe chắc phải mất hơn một tiếng.”
Tiểu Hạc bó tay nói: “Chuyện này tôi chịu, tôi không biết người trong lĩnh vực này.”
“Ta sẽ nhờ đại tỷ đi mua giúp một chiếc.”
Trần Căn Sinh cảm nhận không khí trong lành, môi trường thoải mái dễ chịu, giờ phút này hắn mới cảm thấy có tiền chính là phải hưởng thụ.
Tiểu Hạc hỏi: “Cô gia, căn biệt thự này có phải là phòng tân hôn của anh và Thắng Nguyệt sau này không?”
“Coi như vậy đi, sau này hai ta sẽ ở đây.”
Tiểu Hạc vui mừng hỏi: “Vậy tôi có thể ở đây luôn không?”
“Phòng còn rất nhiều, đi chọn một cái đi.”
Đến buổi tối, những người được Trần Căn Sinh mời lần lượt đến.
“Ngọa tào! Quá ghê gớm, Căn Ca.”
“Nơi đây giữa ồn ào mà vẫn tĩnh lặng, thoát tục không nhiễm bụi trần, rất thích hợp để ở.”
“Căn Ca, chúng ta có thể chuyển đến không?”
Trần Căn Sinh nói: “Đây là phòng tân hôn của lão tử.”
“20 tỷ đó nha, Căn Ca anh đúng là chịu chi.”
“Căn Ca bây giờ kiếm được mấy trăm tỷ, một căn biệt thự này cũng chẳng là gì.”
“Đừng có mà than vãn nữa, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi.”
Trong phòng ăn rộng rãi, từng món ăn Ba Thục được bưng lên.
Triệu Dũng mang tới hai bình Mao Đài lâu năm: “Hôm nay nhất định phải làm một ly, Căn Ca của chúng ta cuối cùng cũng biết hưởng thụ.”
“Nào, làm một chén.”
Một chén rượu vào bụng, mọi người bắt đầu dùng bữa.
Triệu Dũng nhân lúc ăn cơm, báo cáo một chuyện với Trần Căn Sinh: “Căn Ca, thị trường Uy Quốc cực kỳ tốt, vượt xa tưởng tượng của chúng ta.”
“Ồ? Tốt thế à?”
“Số lượt tải xuống app Ngũ Kiếm Khách của chúng ta đã tăng lên đến 700 triệu.”
Phạm Thu Diệp bĩu môi nói: “Nói dối, Uy Quốc cả thảy mới có hơn trăm triệu dân thôi.”
Triệu Dũng nói: “Hàn Quốc, A Tam quốc các loại những nước phim Uy Quốc là không hợp pháp, dân chúng ở những nước đó đều sẽ tải xuống bản app Ngũ Kiếm Khách của Uy Quốc.”
Phạm Thu Diệp cảm thấy xấu hổ vì cái app Ngũ Kiếm Khách bản Uy Quốc của Trần Căn Sinh, một siêu cấp phú nhị đại, lại làm cái ngành nghề này.
Thủy Ngọc lại nói: “App Ngũ Kiếm Khách của chúng ta đứng đầu bảng xếp hạng tải xuống trên thế giới đó.”
“Cũng không tầm thường đấy.” Trần Căn Sinh đắc ý lại nâng chén rượu: “Nào, uống thêm một chén nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận