Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 621: cầm xuống Ảnh Muội Nhi

Chương 621: Tóm gọn Ảnh Muội Nhi
Hôm sau, sáng sớm. Trần Căn Sinh bị đánh thức. Trần Căn Sinh mở mắt ra nhìn thấy Ảnh Muội Nhi đã xuống giường. Ảnh Muội Nhi nói: “Dậy ăn cơm đi.” Ảnh Muội Nhi quay người định ra khỏi phòng. Vừa đi một cái khập khiễng. Trần Căn Sinh cười cợt nói: “Ngại quá ha, tối hôm qua mạnh bạo quá.” Phục vụ viên đẩy xe đồ ăn vào phòng. Ảnh Muội Nhi cau mày nói: “Không đủ, 20 phần bít tết bò.” “Vâng, vâng.” Tối qua quá nhiều lần, Ảnh Muội Nhi chỉ thấy cả người sưng phù lên. Toàn thân đau ê ẩm. Trần Căn Sinh rửa mặt xong, ngồi xuống ăn cơm cùng Ảnh Muội Nhi. Ảnh Muội Nhi đã chia xong, mỗi người 10 phần bít tết bò. Trần Căn Sinh cười nói: “Lâu lắm rồi không cùng nàng ăn cơm ha.” Lúc nhỏ hai người bọn họ thường xuyên cùng nhau thi ăn cơm. Xem ai ăn được nhiều hơn. Đây là chỗ duy nhất Trần Căn Sinh có thể thắng được Ảnh Muội Nhi. Hiện tại Ảnh Muội Nhi còn không dám nhìn thẳng vào mắt Trần Căn Sinh. Nhớ lại Trần Căn Sinh tối qua, nàng có chút sợ hãi. May là Ảnh Muội Nhi là người luyện võ, nếu không đã sớm đầu hàng rồi. Trần Căn Sinh thấy Ảnh Muội Nhi không nói gì, tưởng nàng giận dỗi. “Đừng giận, ta biết sai rồi, lần sau nhẹ nhàng chút.” “Không sao, ăn cơm đi, lát nữa mua chút thuốc giảm đau về uống sẽ ổn thôi.” Trần Căn Sinh hỏi: “Ta còn muốn...” “Không được đâu! Đi còn không nổi nữa đây.” “Ừm vậy.”
Lúc này, Trần Chi Hoa gõ cửa đi vào. Ảnh Muội Nhi sáng sớm đã ở trong phòng Trần Căn Sinh, nàng cũng không thấy kinh ngạc, đều biết hai nàng là cởi truồng lớn lên cùng nhau. Coi như hai người không mảnh vải che thân, Trần Chi Hoa cũng không hoài nghi gì. “Ảnh Cô cô về rồi.” “Ừ.” Trần Chi Hoa lại nói: “Tiểu gia, Mãn Đăng đã bố trí xong rồi, Tổng Giáo Ba Thục Tinh Võ phái đến 100 cao thủ, tất cả đều do Lý Mãn Đăng dẫn đầu.” Trần Căn Sinh nói: “Hắn không phải muốn về nước sao? Đừng để hắn đảm nhiệm, để Chiến Thần làm đi.” “Rõ.” Trần Chi Hoa lại nói: “Ảnh Cô cô đã về, vậy khi nào xuất phát đến A Phú Quốc?” Trần Căn Sinh xấu hổ cười một tiếng: “Hai ngày nữa đi.” Ảnh Muội Nhi vừa trải qua một đêm đại chiến, bây giờ đi lại cũng là vấn đề. “Được, tất cả vốn ta đã chuẩn bị xong, hiện tại là 14 tỷ đô la, không biết đủ không?” “Chỉ đi khảo sát thôi, hiện tại tình hình A Phú Quốc vẫn còn hơi biến động.” “Rõ.” Trần Căn Sinh hỏi: “Bên chỗ Tiên Lộ sao rồi? Có đàm phán xong chưa?” “Nàng đã chuẩn bị đầy đủ rồi, trước khi đến A Liên Tù đã mua xong thiết bị nhà máy dược phẩm rồi, ngày mai sẽ vận chuyển đến A Liên Tù, việc xây nhà máy giao cho Trần Diệp Chiếu.” Làm dự án ở A Liên Tù có thể nói là trọn bộ luôn. Không có tiền thì có tài chính của Ba Thục, thiếu mái che thì có kiến trúc Ba Thục, thiếu người thì có Công ty Lao vụ Ba Thục. Hiện tại công nhân người Hoa ở A Liên Tù đã có hơn 7 vạn người. Trần Căn Sinh hỏi: “Công ty du lịch thì sao?” “Văn Lữ Hiệp Hội trong nước đã đồng ý hợp tác với chúng ta, quy hoạch chi tiết cũng đã làm xong.” Mọi thứ đều theo kế hoạch phát triển của Trần Căn Sinh. Cho dù có chút khó khăn cũng có thể giải quyết rất nhanh...
Ba ngày sau, Trần Căn Sinh dẫn theo 15 người tiến về A Phú Quốc. Ở sân bay thủ đô A Phú Quốc, đã có phóng viên các nước chờ sẵn từ lâu. Trần Căn Sinh vừa xuống máy bay, phóng viên các nước liền ùa lên. “Thưa ông Trần, xin hỏi lần này ông đến A Phú Quốc muốn đầu tư gì?” “Thưa ông Trần, A Phú Quốc nguy hiểm như vậy, sao ông vẫn muốn đến đầu tư?” “Thưa ông Trần, có phải ông đã đạt được một thỏa thuận bẩn thỉu nào đó với A Phú Quốc rồi không?” Những phóng viên này đều mang ác ý, phía sau đương nhiên là Ưng Quốc và gia tộc Rowle. Gia tộc Rowle vẫn đang xem xét tình hình, còn Trần Căn Sinh đã mang theo vốn đến A Phú Quốc rồi. Trần Căn Sinh khoát tay ra hiệu mọi người im lặng: “Các người nói gì ta cũng không hiểu, ta nói cho mọi người biết, các người phải đưa tin từng chữ cho ta, dám cắt xén lời nói, chỗ ta có chỗ dành riêng đấy.” Bên cạnh, cũng có phóng viên Hoa Hạ, phóng viên A Liên Tù. “Lần này ta mang theo 14 tỷ đô la đến A Phú Quốc đầu tư, sau chiến tranh trùng kiến, người dân A Phú Quốc đã vượt qua gian khó, giờ thứ họ cần nhất là hòa bình, không muốn chiến loạn nữa, ta biết 14 tỷ đô la này không giúp ích được nhiều cho A Phú Quốc, nhưng chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, các xí nghiệp gia Hoa Hạ chắc chắn sẽ theo ta cùng chung tay giúp A Phú Quốc một chút nhỏ bé.” Một phen lời nói dõng dạc, khiến các phóng viên có chút ngỡ ngàng. Quan chức, quyền quý A Phú Quốc đến đón Trần Căn Sinh đều lộ vẻ hài lòng mỉm cười. Mấy thành viên nữ thần điện đẩy các phóng viên ra, để Trần Căn Sinh đi trước. Trần Căn Sinh cùng các nguyên thủ A Phú Quốc lần lượt bắt tay. “Chúng tôi mong chờ Trần tiên sinh đến A Phú Quốc từ lâu rồi, mong được Trần gia Hoa Hạ đầu tư.” “Ta chỉ làm chút việc nhỏ thôi.” “Mời lên xe của tôi, chúng ta có thể nói chuyện trên đường.” “Được.” Lên xe chống đạn của nguyên thủ, Tháp Cơ, đoàn xe tiến về quốc phủ. Tháp Cơ lần nữa bắt tay Trần Căn Sinh: “Chúng tôi đều đã thấy được những đầu tư của Trần tiên sinh ở A Liên Tù, rất mong chờ ạ.” “Thưa đại nhân Tháp Cơ, lần này chúng ta đến A Phú Quốc chỉ mang tính khảo sát, tình hình nội bộ A Phú Quốc hiện tại không ổn định, nhiều doanh nghiệp muốn đến đầu tư đều đang quan sát.” “Đúng vậy, chỉ có Trần gia Hoa Hạ, Trần tiên sinh mới dám đến đây thôi, lần này ông đến đây làm tấm gương cho thương nhân toàn cầu.” “Làm gương mẫu thì không dám nhận, chỉ là đi tìm hiểu một chút thôi.”
Đến quốc phủ, đối phương tham gia hội nghị chỉ có 5 người. Có thể thấy được sự sơ sài của chính phủ vừa thành lập. Giới thiệu Bộ trưởng Bộ Công Thương mới nhậm chức. “Tất cả các ngành nghề ở A Phú Quốc đều do Trần tiên sinh chọn, bất kể là khoáng sản, hay ngân hàng, chúng tôi đều sẵn lòng giao cho ngài.” Trần Căn Sinh cười, thứ hắn nhắm đến chính là ngân hàng! “Ngân hàng, lưới điện, viễn thông, chữa bệnh, ta muốn rót vốn vào những thứ này, ngoài ra ta sẽ quyên tặng 200 km đường, lại quyên tặng các ngài một tòa cao ốc quốc phủ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận