Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 634: Bạch lão sư cũng có dã tâm

Chương 634: Bạch lão sư cũng có dã tâm.
Trước kia Trần Căn Sinh chưa từng gặp người nhà họ Hiên Viên. Không ngờ lần này ra ngoài dạo phố lại có thể gặp đường đệ của Hiên Viên Thắng Nguyệt. Hiên Viên Thắng Nguyệt mắng cho tên đường đệ này một trận rồi đuổi hắn đi. Trần Căn Sinh hỏi: “Nhà họ Hiên Viên hiện giờ có bao nhiêu người?”
“Chắc khoảng hơn 100 người thì phải, sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là muốn dặn dò người nhà các ngươi bớt khoa trương lại một chút, nếu chuyện này bị truyền thông phanh phui, có liên quan đến ta thì cổ phiếu của tập đoàn sẽ rớt giá.”
“Ừ, ta nhất định sẽ căn dặn bọn họ cẩn thận.”
Thật ra nhà họ Hiên Viên mấy năm trước cũng không đến nỗi thế này, nhiều nhất cũng chỉ là một gia tộc nhỏ ở Hoa Hạ thôi. Gần đây mới dần dần đi lên nhờ có được nhiều dự án từ các công ty trực thuộc Ba Thục Trần Gia. Mà chuyện này xảy ra cũng là từ khi Hiên Viên Thắng Nguyệt trở thành vợ của Trần Căn Sinh. Trước kia nhà họ Hiên Viên ít được mọi người chú ý đến.

Sau khi đi thị sát ở Kinh Đô Thị, bọn họ lại bay đến Hỗ Thị. Điểm đến đầu tiên là trụ sở chính của Lão Tử Điện. Bạch Nga nhìn thấy Trần Căn Sinh vốn rất vui mừng, nhưng khi thấy Hiên Viên Thắng Nguyệt, vẻ mặt tươi cười liền khôi phục vẻ bình thường. Trong lòng nàng vẫn rất kiêng dè Hiên Viên Thắng Nguyệt.
Trong văn phòng của Bạch Nga.
“Bạch lão sư, thời gian này vất vả cho ngươi rồi.”
“Ta đúng là rất vất vả, A Liên Tù và A Phú Quốc đều không lo việc của Lão Tử Điện, các cổ đông đều có ý kiến.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt cười nói: “Lần này chúng tôi đến là để đưa dự án.”
“Vậy thì tốt, là dự án gì?”
Trần Căn Sinh nói: “Lão Tử Điện muốn đăng ký một công ty cá độ ở Lạp Tư Duy Gia, sau này sòng bạc ở Long Thành sẽ do các ngươi phụ trách, trong đó còn có Ngũ Kiếm Khách Truyền Môi công ty và Ba Thục Trần Gia góp vốn.”
Bạch Nga ngạc nhiên nói: “Ta không hiểu về cái này.”
“Thì thuê người có kinh nghiệm về quản lý mà dùng, mặt khác ngươi phải nói với các cổ đông của Lão Tử Điện là ngày khai trương ở Long Thành, tất cả cổ đông phải có mặt, hơn nữa phải sử dụng hết tất cả các mối quan hệ có được để mời khách đến, được càng nhiều càng tốt.”
Sở dĩ Trần Căn Sinh giao việc cá độ cho Lão Tử Điện là vì các cổ đông của Lão Tử Điện đều là những phú nhị đại, tùy tiện một cổ đông nào đó cũng đều có bối cảnh không hề tầm thường. Thậm chí có cả cháu trai đời thứ ba của Lý gia ở Hương Thành, rồi cả các phú nhị đại thổ dân ở Hỗ Thị, Kinh Đô Thị, và các phú nhị đại tỉnh lớn ở phương Nam.
Trần Căn Sinh lại hỏi: “Giá gạo trên thị trường thế nào rồi?”
“Ta định mượn thế của ngươi để cho cả khu Đông Tr·u·ng đều ăn gạo của chúng ta, thấy sao?”
Trần Căn Sinh gật đầu: “Cũng được đấy, có chí lớn đấy, cứ vậy mà làm.”
Bạch Nga nói tiếp: “Ta cần một vùng đất rộng lớn để xây dựng nông trường, trồng các loại lúa, có cách nào không?”
“Đương nhiên là có, lúc nào cũng được.”
Hiện nay, trên thị trường nông sản Đông Nam Á, Lão Tử Điện gần như chiếm đến 70% từ các loại lương thực, dầu ăn, bột mì cho đến các loại máy móc nông nghiệp. Lão Tử Điện đã một mình nâng giá nông sản trong nước lên rất cao, giúp thu nhập của người nông dân tăng gấp mấy lần.
Trần Căn Sinh cười hỏi: “Nếu Lão Tử Điện có tiền nhàn rỗi thì có thể đầu tư vào A Liên Tù và A Phú Quốc đấy.”
“A Liên Tù thì thôi đi, A Phú Quốc dạo này náo nhiệt lắm, ta cũng không muốn đi góp vui, Đông Tr·u·ng còn có mấy quốc gia nữa, khi nào thì ngươi đàm phán xong vậy? Ta không có hứng thú làm ăn gì ở Đông Tr·u·ng cả, chỉ có nông trường là khiến ta hứng thú thôi.”
Trần Căn Sinh giật mình: “Bây giờ ngươi bị nghiện làm nông nghiệp rồi hả?”
“Ừ, ta thấy rất tốt, vừa kéo giá nông sản trong nước lên, vừa giúp nông dân kiếm tiền.”
Bạch Nga đưa cho Trần Căn Sinh một bản kế hoạch thiết kế tương lai: “Đây là những việc lớn mà Lão Tử Điện sẽ làm sau này.”
Trần Căn Sinh cẩn thận xem qua một lượt, kinh ngạc đến trợn mắt há mồm: “Cái này... Cái này có phải hơi quá không? Ta thấy ít nhất cũng phải 5 năm mới hoàn thành được đấy.”
“Đây là quyết định sau khi ta đã bàn bạc với tất cả cổ đông, ba năm là có thể hoàn thành.”
Bản kế hoạch thiết kế này vô cùng hoành tráng. Lão Tử Điện muốn thầu hết ruộng đồng trên cả nước!
“Bây giờ ít người trẻ tuổi chọn làm nông lắm, người già thì làm không nổi, chúng ta sẽ thành lập các công ty nông vụ ở mỗi thành phố trên cả nước, các công ty này sẽ quản lý thống nhất, trả lương cho thanh niên ở nông thôn để họ đi làm nông.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt hỏi: “Trước đó ngươi nói là thanh niên ở nông thôn ít làm nông, vậy mà bây giờ lại nhận thầu ruộng của họ rồi thuê lại để họ làm, chuyện này có thực hiện được không?”
“Thực hiện được chứ, dù sao thì chúng ta trả lương mà, tiền lương lại còn cao hơn làm công nhân ở nhà máy, đương nhiên là họ sẽ bằng lòng đi làm thôi.”
Trần Căn Sinh hỏi: “Ngươi đã tính thử có bao nhiêu thành phố chưa?”
“661 thành phố, trong đó mỗi thành phố quản lý bao nhiêu huyện thành, bao nhiêu thôn làng, chúng ta đều đã tính toán kỹ rồi, tức là phải xây 661 công ty nông vụ, sẽ tuyển nhân viên ngay tại chỗ.”
Trần Căn Sinh hài lòng gật đầu: “Ta thấy trong bản kế hoạch của ngươi còn có 100 nông trường?”
“Ừ, chủ yếu là nuôi các loại dê, hơn nữa chúng ta đã đạt được thỏa thuận hợp tác với các thảo nguyên, chỉ cần ngươi làm ăn ở khu Đông Tr·u·ng càng ngày càng lớn thì dự án nông nghiệp của Lão Tử Điện cũng sẽ càng lúc càng lớn, người ta ăn thịt dê, gạo, dầu ăn đều là của chúng ta cả.”
Trần Căn Sinh không kìm được giơ ngón tay cái lên: “Bạch lão sư, bây giờ cô càng lúc càng khiến tôi bội phục, không biết bộ này cô nghĩ ra kiểu gì vậy?”
Bạch Nga oán giận nói: “Còn không phải là do bị ép à, anh cho người khác nhiều dự án ở A Phú Quốc với A Liên Tù như thế, các cổ đông của Lão Tử Điện thấy mà đỏ mắt, mà chúng ta lại không dám đi làm mấy cái ngành xây dựng, thế là tôi mới nghĩ ra cái cách này.”
“Tốt, bộ kế hoạch này phải nhanh chóng triển khai, nếu thiếu tiền thì cứ nói, tôi giúp cô giải quyết.”
“Tiền thì không thiếu, cho dù không đủ thì các cổ đông sẽ lại góp vốn, hoặc là đi vay ngân hàng, chủ yếu là phải đi bàn bạc với từng thành phố, chuyện này thật tốn sức, vị chủ tịch như anh có cách nào nhanh gọn hơn không?”
“Vậy để tôi gọi điện thoại cho mấy đại thần ở mấy tỉnh đó, cho họ biết ý mình, như vậy thì công việc của cô sẽ triển khai thuận lợi hơn rất nhiều.”
Trần Căn Sinh nghĩ ngợi rồi nói tiếp: “Mặt khác, cô phải thành lập 34 đội, mỗi đội không dưới 30 người, trong đó phải có kỹ thuật viên, đi đến 34 tỉnh để đàm phán và mở công ty.”
“Ừm, biện pháp này ngược lại rất nhanh đấy.”
Trần Căn Sinh lại nói: “Sau khi phái 34 đội này đi, sau khi thuê xong ruộng đất thì chọn ra những người có năng lực trong đội để làm chủ nhiệm quản lý ở các công ty nông vụ tại từng thành phố.”
“Ừm, nếu vậy thì tôi nghĩ chắc không bao lâu sẽ mở được 661 công ty nông vụ, nhưng 661 người quản lý thì tìm ở đâu ra bây giờ?”
“Cái này phải xem năng lực của Bạch lão sư rồi, đất nước chúng ta không bao giờ thiếu người tài cả.”
“Được, hôm nay tôi sẽ cho bộ phận nhân sự đăng thông báo tuyển dụng luôn.”
Trần Căn Sinh cười hỏi: “Còn có gì cần tôi giúp không?”
“Anh cũng bận rộn lắm rồi, Lão Tử Điện chúng tôi có thể tự làm được thì sẽ không làm phiền đến anh.”
“Đúng là người của Lão Tử Điện biết thương người.”
Trần Căn Sinh vốn định cùng Bạch Nga và Trần Tĩnh Tư đi ăn một bữa cơm. Nhưng có Hiên Viên Thắng Nguyệt ở đây, chắc chắn các nàng không được tự nhiên. Cho nên Trần Căn Sinh cũng không nói gì, chỉ hàn huyên với Bạch Nga một lúc rồi lái xe đến Trần Thị Tập Đoàn. Hôn lễ của Trần Tiểu Tam sắp tới rồi, đây là hỷ sự lớn nhất năm nay của Ba Thục Trần Gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận