Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 187: Tiến đoàn làm phim tìm Tiểu Long Nữ

Chương 187: Tiến đoàn làm phim tìm Tiểu Long Nữ Trần Căn Sinh tỉnh dậy sau giấc ngủ phát hiện mình đang ở nhà Ảnh muội nhi. Mà lại trong phòng công trình khiến Trần Căn Sinh mở rộng tầm mắt. Tất cả đều dùng để giám thị hắn, đây cũng là lý do vì sao Trần Căn Sinh một khi gặp nguy hiểm, Ảnh muội nhi sẽ ngay lập tức xuất hiện. Trần Căn Sinh uống xong canh cà chua trứng, rời giường đi toilet rửa mặt.
Ảnh muội nhi nói: “Ngươi biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì không?” “Không biết, đã xảy ra chuyện gì?” “Tối hôm qua ngươi bị Chu Tể Tể mang vào tửu điếm.” “A!” Trần Căn Sinh chạy ra toilet, kinh ngạc hỏi: “Vậy ta có bị nàng chiếm được không?” “Không có.” Trần Căn Sinh như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, ai, con nhỏ Chu Tể Tể này, lão tử đã sớm nói với nàng rồi, sẽ hại nàng, chính là không nghe.” “Còn có cả Lưu Phi Phi, ngươi đừng có mà làm cao điệu với nàng, nếu bị Thắng Nguyệt biết, nàng cũng sẽ nhận uy hiếp đấy.” Trần Căn Sinh bĩu môi nói: “Bên cạnh lão tử số đào hoa không ngừng, ta cũng không thể từ chối tất cả chứ? Vì Hiên Viên Thắng Nguyệt mà thủ thân như ngọc, ta có phải là có chút thiệt thòi không?” Ảnh muội nhi buông tay nói: “Ngươi muốn chơi thế nào cũng được, ta không có ý kiến, dù sao ai đùa với ngươi, người đó xui xẻo, tự ngươi liệu mà xem.” “Ta đói rồi, chỗ ngươi có gì ăn ngon không?” “Ta toàn đi quán ăn Ba Thục ăn thôi, ta gọi điện thoại bảo bọn họ đưa tới.” Trần Căn Sinh rất lâu rồi không có cùng Ảnh muội nhi cùng ăn cơm. Hai người gặm đầu thỏ cay tê, phảng phất lại trở về thuở nhỏ, nhìn nhau cười một tiếng. Trần Căn Sinh hỏi: “Ngươi còn nhớ hồi đưa ngươi đi học tiểu học không? Ngươi khóc đòi ăn đầu thỏ cay tê, ông nội của ta làm xong đầu thỏ cay tê, bảo ta đưa qua cho ngươi, đến nơi thì chỉ còn một cái.” “Đương nhiên nhớ chứ, để ta hành hung một trận.” Bữa cơm này ăn thật sự vui vẻ, hai người trò chuyện rất nhiều chuyện. Ảnh muội nhi cũng đã rất lâu rồi không có nhiều lời như vậy.
Ăn cơm xong xuôi, Trần Căn Sinh về Học hiệu. Trở lại ký túc xá, mấy bạn cùng phòng trên dưới quan sát Trần Căn Sinh. Trương Đức soái trêu chọc nói: “Tối qua rong ruổi nơi màu mỡ bao nhiêu lần rồi?” “Cút, lão tử có đụng vào nàng đâu.” Đông Tử bĩu môi nói: “Nói điêu, tối qua chính chúng ta đưa ngươi đến tửu điếm, Chu Tể Tể còn đuổi bọn ta ra.” Trần Căn Sinh biết tối qua hết đường chối cãi, bọn họ đều tận mắt thấy rồi. “Ta nói cho các ngươi nghe này, là Ảnh muội nhi mang ta đi.” Hoàng Hải cảm khái nói: “Căn Sinh, hiện tại ta mẹ nó đặc biệt bội phục ngươi, trước khi ngươi đến Kinh Đô đại học, mấy em gái nhỏ ở kinh thành căn bản không xem nam sinh toàn trường ra gì, thậm chí là vị học trưởng phong vân đứng đầu, nàng cũng chẳng để vào mắt.” Đông Tử tiếp lời: “Bây giờ người ta muốn cùng ngươi phát sinh chút gì, còn phải phí hết tâm tư chuốc say ngươi.” “Ngươi còn không lấy làm vinh hạnh đi.” “Nói với các ngươi cũng không hiểu, dù sao lão tử không có đụng vào nàng.” Trần Căn Sinh thu dọn một chút, đi thư viện học.
Tối qua không được thỏa mãn, hôm nay Chu Tể Tể ngay tại dưới lầu ký túc xá nam sinh ôm cây đợi thỏ. Thấy Trần Căn Sinh xuống lầu, lập tức tiến lên đón: “Căn Sinh, em có chuyện muốn nói.” “Cái gì cũng đừng nói, ta rất thất vọng về ngươi, ta xem ngươi là bạn bè, mà ngươi lại có ý với ta.” Chu Tể Tể cắn môi nói: “Một đứa con gái như em còn không sợ, anh một đấng mày râu thì sợ gì chứ?” “Ta sợ em sẽ gặp phải bất công, em đã hiểu rõ gia cảnh của ta, thì em nên hiểu là chúng ta thực sự không hợp nhau.” Chu Tể Tể giận: “Phải, em không xứng với anh, nhưng nhà em cũng không phải dạng vừa đâu, nhà em tiệm cơm Chu Gia đại viện ở Kinh Đô này cũng rất nổi tiếng, bố anh cũng từng đến ăn rồi đấy, mỗi năm cũng có thể kiếm được vài chục triệu.” “Đây không phải vấn đề tiền bạc, ta nói thật cho em biết đi, ta có vị hôn thê, một nhân vật rất lợi hại, nàng tên là Hiên Viên Thắng Nguyệt, nhà Hiên Viên em biết không?” Chu Tể Tể khẽ giật mình: “Ý anh là nhà Hiên Viên tập đoàn vận tải Thần Phong?” “Là nhà của nàng.” Chu Tể Tể lập tức tự ti.
Bởi vì tập đoàn vận tải Thần Phong là một trong 500 doanh nghiệp lớn mạnh toàn cầu, giá trị thị trường đột phá 10895 tỷ đô la Mỹ. Các thành phố ven biển trong nước đều có cảng của bọn họ, hơn vạn chiếc thuyền vận tải, còn có máy bay tư nhân, công ty cho thuê du thuyền, xe đạp dùng chung, xe hơi, xe điện, xe taxi trên toàn quốc, vân vân. Chỉ cần có liên quan đến vận chuyển, tập đoàn vận tải Thần Phong đều có.
Có một đặc điểm chính là, bọn họ không liên quan đến những ngành khác, chỉ tập trung vào ngành dịch vụ vận tải.
Trần Căn Sinh sờ đầu Chu Tể Tể: “Hay là em làm em gái nuôi của anh đi, anh còn chưa có muội muội.” “Nhưng mà, em thích anh.” Chu Tể Tể ủy khuất mắt đẫm lệ.
“Chúng ta cuối cùng không thể ở bên nhau, ta rất thưởng thức tài hoa của em, cho nên quyết định nâng đỡ em, sau này em cứ gọi ta Căn ca, anh gọi em Chu muội.” Chu Tể Tể hiếu kỳ hỏi: “Vị hôn thê của anh có xinh đẹp bằng em không?” “Đây không phải vấn đề có xinh đẹp hay không, nàng rất lợi hại, còn lợi hại hơn ta gấp mấy chục lần, ta lo là sau khi nàng trở về sẽ đánh chết em.” Chu Tể Tể bĩu môi nói: “Có phải anh đang nói quá lên không vậy?” “Em biết chiến thần không?” “Biết chứ, mấy chiến thần hay thích mai danh ẩn tích, thích làm người ở rể ấy, sao thế?” “Chiến thần toàn cầu, một nửa trong số đó đều là đồ đệ của nàng.” Chu Tể Tể hoảng sợ nói: “Anh đừng đùa được không? Sao có thể như vậy được?” “Anh không cần thiết phải lừa em.” Trần Căn Sinh cười cười, rồi nói: “Em thu âm hết ca khúc chưa?” “Còn chưa, em không có tâm trạng.” “Đi thu âm ca khúc đi, anh rất mong chờ album của em ra mắt.” Cuối cùng Trần Căn Sinh cũng nói rõ ràng với Chu Tể Tể chuyện này, nói nhiều như vậy chỉ là muốn cho Chu Tể Tể biết khó mà lui thôi.
……………… Chớp mắt mấy tháng đã trôi qua. Kịch bản «Thần Điêu Hiệp Lữ» đã được quyết định. Đến từ một nhà biên kịch chuyên nghiệp, Ba Thục tập đoàn liền chi ra 5 triệu tiền thù lao, đồng thời sắp xếp tên biên kịch này đi cùng cả đoàn, trong quá trình quay chụp sẽ có sửa đổi kịch bản. Trần lão đại đích thân mời Từ Hiệp Khách làm đạo diễn bộ phim này, đồng thời mời đội ngũ kỹ xảo hàng đầu từ Hollywood về.
Ba Thục tập đoàn cũng vì lần này quay phim mà mở cửa các cảnh điểm trên cả nước để thoải mái lựa chọn, còn để công ty kiến trúc thuộc Ba Thục tập đoàn dựng lên kiến trúc Cổ Mộ phái trong vòng gần hai tháng.
Nhà sản xuất chính là Trần Căn Sinh, về các diễn viên khác thì do Từ Hiệp Khách đi tìm.
Công ty điện ảnh truyền hình thuộc Ba Thục tập đoàn có đội ngũ chuyên nghiệp, nhân viên, đạo cụ, thợ trang điểm, vân vân, cái gì cần đều có, lại còn thuộc loại hàng đầu trong nước.
Để quay bộ phim này, lần này Trần Căn Sinh đã huy động thế lực gia tộc, ra sức bảo đảm bộ phim này vừa công chiếu liền gây chấn động cả nước, thậm chí có thể tấn công Oscar.
Bộ phim tiên hiệp cỡ lớn cứ thế mà bắt đầu. Trần Căn Sinh nhân lúc nghỉ đến nơi quay chụp.
Lần này còn có cả Chu Tể Tể, Hoàng Hải và đám bạn cùng phòng.
“Cảnh tượng này hoành tráng thật đấy.” “Đương nhiên rồi, đầu tư cả tỷ bạc mà.” “Nhiều ngôi sao quá, lần đầu tiên đến nơi làm phim, thấy có chút bối rối.” “Tao muốn đi gặp nữ thần.” Tại một chiếc xe bảo mẫu, Lưu Phi Phi bước xuống xe, nhanh chóng tiến lên đón: “Căn Sinh, biết anh đến, em cố ý đặt trước đồ ăn rồi, mời mọi người ăn tối.” Trần Căn Sinh cười hỏi: “Hôm nay không có lịch quay sao?” “Một lát nữa còn hai cảnh nữa, nhưng không sao, chúng ta ăn trước đã.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận