Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 73: Võng hồng đại phái đối

Chương 73: Đại hội võng hồng đối đầu
Dương Thải Phi ngồi xuống, vẻ mặt buồn bã, đôi mắt đẹp rơm rớm nhìn Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh bị nhìn đến toàn thân không được tự nhiên: "Có chuyện gì ngươi cứ nói đi."
"Ta mặc kệ ngươi tìm ai uy hiếp tỷ tỷ ta, ta cầu xin ngươi tha cho nàng."
Dương Thải Phi từ chỗ tỷ tỷ Dương Thải Linh biết được, người phụ nữ kia ngay cả chuyện khi nào nàng đến kỳ kinh nguyệt cũng biết, khi nào tắm rửa cũng tường tận.
Cho nên, Dương Thải Phi mới sợ hãi.
Không biết tên Trần Căn Sinh này từ đâu mời được kỳ nhân dị sĩ đến vậy.
"Ta không có ý định giết nàng, ta xưa nay không giết người."
Dương Thải Phi không vui nói: "Ừ, ngươi là không giết người, nhưng ngươi có thể đánh người thành tàn phế."
Dương Thải Phi ý thức được việc Chiến Thần Điện, Long Vương điện tru sát không có tác dụng gì với Trần Căn Sinh, chuyện này phảng phất không thể giải quyết được rồi.
Dương Thải Phi lại nói: "Ngươi nhận được thư mời tham gia tụ hội võng hồng chưa?"
"Chưa có, cái gì vậy?"
"Ngươi chắc chắn nhận được rồi."
Dương Thải Phi đảo mắt nhìn xung quanh, tìm thấy phần thư mời trên bàn học của Cao Sóc rồi đưa cho Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh ngạc nhiên nói: "Sao ta không biết gì hết?"
"Chiều mai chúng ta cùng đi."
"Ta không có chân à? Tại sao phải đi cùng ngươi? Lão tử không thèm đi, ngày mai ta có việc."
Ngày mai Trần Căn Sinh tiếp tục đến thăm Bạch Nga, ở bệnh viện bầu bạn với Bạch Nga.
"Không được, phải đi, chuyện này rất quan trọng." Dương Thải Phi cũng muốn có thể đi cùng Trần Căn Sinh, còn có thể ké độ nổi tiếng: "Ngày mai ta sẽ đến đón ngươi."
Nói xong Dương Thải Phi rời khỏi ký túc xá.
Cao Sóc cẩn thận từng chút trở về: "Không ngờ Dương Thải Phi lại theo đuổi mạnh mẽ như vậy."
"Mạnh mẽ cái đầu."
Trần Căn Sinh cởi áo khoác chuẩn bị đi tắm.
Cao Sóc nói: "Cái thư mời này sáng nay tôi mới nhận được, còn chưa kịp đưa cho cậu đâu, Dương Thải Phi đã xông vào rồi, tôi cũng muốn đi."
Trần Căn Sinh đưa thư mời cho Cao Sóc: "Vậy cậu đi thay tôi."
"Thôi đi, Dương Thải Phi sẽ chơi chết tôi."
......
Hôm sau buổi chiều, Dương Thải Phi liền lái chiếc Ferrari màu đỏ đến đón Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh ngay từ đầu là từ chối.
Dương Thải Phi nói: "Đồ ăn ở bên trong tha hồ mà ăn, còn có cúp nữa."
Câu nói này đánh trúng vào điểm yếu của Trần Căn Sinh, liền lên chiếc Ferrari màu đỏ của Dương Thải Phi.
Đến nơi tổ chức buổi lễ vinh danh các võng hồng.
Cổng tập trung đủ loại xe sang đắt tiền.
Các loại võng hồng tề tựu đông đủ.
Có võng hồng giả ngốc giả điên, có võng hồng livestream cuộc sống thôn quê, có võng hồng thể hình, có Chim Nhỏ Vodka, có ASMR Mạc Lạp, có võng hồng đá chân, có người chủ trì chuyển sang làm võng hồng, có võng hồng mukbang.
Còn có một số võng hồng nổi lên nhờ bán hàng giá rẻ, còn có các loại võng hồng chuyên đi ăn vạ trên mạng, tóm lại là đủ mọi ngành nghề, hình thù kỳ quái.
Trong sảnh lớn, trên từng dãy ghế đều có ghi tên.
Là một streamer tùy hứng, tên Trần Căn Sinh lại ở hàng ghế đầu tiên.
Trần Căn Sinh đã mấy tháng không livestream, cũng không đăng video.
Mặc dù vậy, số lượng người hâm mộ của hắn hiện tại đã tăng lên đến 20 triệu.
Đăng đại một cái video thôi là đã có thể kiếm được hơn mười vạn tệ.
Tên của Dương Thải Phi thì lại ở vị trí thứ bảy, khiến Dương Thải Phi tức muốn nổ đom đóm mắt.
"Đổi chỗ nhé."
Trần Căn Sinh chủ động muốn đổi chỗ với Dương Thải Phi.
Dương Thải Phi ngạc nhiên nói: "Cậu xác định chứ?"
"Xác định, nhanh lên đi."
"Cậu tốt quá."
Dương Thải Phi vừa ngồi xuống hàng ghế đầu, lập tức thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người.
Trần Căn Sinh ngồi ở hàng thứ bảy nhìn thấy đám võng hồng hai bên đều đang cầm điện thoại di động quay video.
"Mấy người rùa bò, có gì hay mà quay chứ." Trần Căn Sinh lén lút bỏ đi, đến khu đồ ăn.
Đây là một chiếc bàn dài 20 mét, bên trên bày đủ loại món ngon, rượu hảo hạng.
Trần Căn Sinh tìm một cái ghế ngồi xuống, ăn một bữa thật đã.
Một nhân viên công tác nhìn hắn bằng ánh mắt ghét bỏ.
Trần Căn Sinh hỏi nhân viên công tác: "Có túi không?"
"Có ạ."
Nhân viên công tác tìm cho hắn một cái túi, Trần Căn Sinh thấy món nào ngon liền lấy một ít, đều mang về cho cô Bạch nếm thử.
"Này... tiên sinh, ở đây chúng ta chỉ được ăn tại chỗ thôi, không được mang đi."
"Tôi trả tiền cho cô."
"Xin lỗi, chúng tôi có quy định rồi."
"Tôi cho thêm cô chút tiền nữa được không?"
Lúc này, một người phụ nữ trung niên mặc đồ LO xuất hiện: "Tiểu Vương, có chuyện gì vậy?"
"Quản lý, người này ăn xong còn muốn mang về."
Quản lý trung niên nói: "Để anh ta mang đi, muốn mang bao nhiêu thì cứ mang."
Trần Căn Sinh vui mừng nói: "Thật sao?"
"Thật, ngài thích ăn gì thì cứ lấy, Tiểu Vương, đi lấy mấy hộp đựng thức ăn tới đây."
"Vâng."
Trần Căn Sinh giơ ngón tay cái lên: "Chị vẫn là tốt nhất, cảm ơn nhé."
Lấy hộp đựng thức ăn, Trần Căn Sinh đem những món hắn cho là ngon đều gói lại, còn có một chút bánh ngọt nữa, đựng đến hơn hai mươi hộp đồ ăn.
"Mang về cho cô Bạch nếm thử, những thứ này chắc tốn nhiều tiền lắm?"
"Không cần tiền."
"Tôi có thể trả tiền cho chị."
Quản lý cười nói: "Tiên sinh, thật sự không cần một xu nào."
"Mời võng hồng chuyên mukbang và thể hình, tiên sinh Trần Căn Sinh lên đài nhận thưởng."
Trần Căn Sinh đang ăn say sưa, cũng không nghe thấy tên mình được gọi.
Quản lý nhắc nhở hắn một câu: "Tiên sinh, người ta gọi anh lên đài nhận thưởng kìa."
"Có người nhận giúp tôi."
Trần Căn Sinh vừa dứt lời, Dương Thải Phi liền bước đôi giày cao gót kiêu ngạo đi lên bục nhận thưởng.
"Chào mọi người, tôi là Dương Thải Phi, tôi là bạn tốt của Trần Căn Sinh, tôi thay mặt anh ấy lên đài nhận thưởng, cảm ơn rất nhiều người hâm mộ đã ủng hộ, nếu không có sự ủng hộ của mọi người, sẽ không có giải thưởng này ngày hôm nay, cũng sẽ không có thành tựu của Trần Căn Sinh ngày hôm nay, cảm ơn mọi người, cảm ơn những người thân yêu của tôi."
Lời cảm ơn này nói ra trôi chảy như dòng nước, không một chút dừng lại hay bối rối.
Nữ quản lý trung niên cảm thán một tiếng, cậu chủ đúng là xem tiền tài danh lợi như cặn bã mà, cơ hội tốt như vậy mà lại không lên đài thể hiện một chút bản thân.
Lễ trao giải kết thúc, đám võng hồng liền tan cuộc, đây là cơ hội để họ trao đổi làm quen với nhau, rất nhiều võng hồng kém danh tiếng đều muốn quen biết những người nổi tiếng, có lượng fan lớn.
Và nền tảng Hỏa Âm đã tạo cho họ một nơi chốn như vậy.
Dương Thải Phi đặt chiếc cúp trước mặt Trần Căn Sinh, có chút cảm động: "Cảm ơn cậu đã cho tôi cơ hội lần này."
"Không khách khí, ăn đi."
"Trần Căn Sinh, có thể cùng anh quay một đoạn video không?"
Một cô gái cao gầy mặc đồ tập gợi cảm tiến đến bên cạnh Trần Căn Sinh, cầm điện thoại di động lên muốn quay.
Không đợi Trần Căn Sinh lên tiếng, Dương Thải Phi đã gạt tay cô ta ra, chán ghét nói: "Người ta còn chưa đồng ý đâu, cô quay cái gì mà quay?"
Cô gái đồ tập ra vẻ tủi thân, ngọt ngào đáng yêu: "Anh trai à, quay một đoạn thôi mà."
"Không quay."
Dương Thải Phi giúp Trần Căn Sinh từ chối cô gái đồ tập.
Dương Thải Phi đứng cạnh Trần Căn Sinh, giống như một con chó đang canh đồ ăn vậy, hễ có mỹ nữ streamer nào đến bắt chuyện với Trần Căn Sinh, cô đều giúp Trần Căn Sinh từ chối.
Trần Căn Sinh ăn no, ợ một cái: "Hả hê quá, còn bao nhiêu đồ ăn, cậu không ăn sao?"
"Tôi đi chào hỏi mấy người bạn, cậu đừng quay video với mấy nữ streamer kia, bọn họ chỉ muốn ké độ hot của cậu thôi." Dương Thải Phi dặn dò Trần Căn Sinh một câu, rồi đi về phía mấy streamer nổi tiếng đang đứng không xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận