Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 787: Bạch lão sư cũng rất tuyệt

Chương 787: Bạch lão sư cũng rất tuyệt Toa Mã cùng Bạch Nga ăn tối. Chỉ có hai người. Hai người đều đang mang thai, không còn uống rượu. Toa Mã đi thẳng vào vấn đề, muốn cùng Bạch Nga hợp tác. Bạch Nga biết ý Toa Mã, lại cố ý giả bộ hồ đồ: “Chúng ta không phải luôn hợp tác sao? Ngươi bây giờ là cổ đông Lão tử Điện, đầu tư nhiều tiền như vậy, ngươi là ông chủ của ta đấy.” Toa Mã nói: “Ngươi biết ý ta mà.” “Toa Mã, xin tha thứ cho ta, ta không muốn bàn luận cái đề tài này, càng không muốn dính vào chuyện của Trần gia.” “Nhưng mà ngươi đã rơi vào rồi, từ khi ngươi mang thai con của Trần Căn Sinh, ngươi chính là một phần tử của Trần gia.” Toa Mã uống một ngụm đồ uống, rồi lại nói “Ngươi và Ảnh muội đứng trên cùng một chiến tuyến, chẳng lẽ đây không phải dính vào sao?” “Ta chỉ là cho nàng một chút đề nghị thôi, ta không có ý định để con trai ta kế thừa tộc trưởng, càng không muốn một xu của Trần gia.” Vừa nhắc đến điều này, Bạch Nga liền rất kích động. Nàng quá hoảng sợ. Thật sự sợ con của mình sẽ bị giết. Một khi Hiên Viên Thắng Nguyệt muốn giết con của nàng, nàng không có khả năng bảo vệ con. Toa Mã nói: “Ngươi và ta mới xứng đôi nhất, ngươi không có công phu, ta không có công phu, khởi điểm của ta trước đây rất cao, nhưng bây giờ còn không bằng điểm xuất phát của ngươi đâu, ta ở Ba Thục Truân chẳng là gì cả.” Từng là địch Bái tù trưởng, đến Ba Thục Truân cũng phải làm lại từ đầu, ở Hoa Hạ nàng một người cũng không quen biết, có thể nói là không nơi nương tựa. Thái độ của Bạch Nga vẫn rất kiên quyết: “Toa Mã, nếu như ngươi và ta làm bạn bè, ta rất sẵn lòng, đồng thời ta cũng có thể cho ngươi một vài lời khuyên, chứ không phải cùng ngươi đối phó Ảnh muội và Hiên Viên Thắng Nguyệt.” “Ảnh muội, ngươi cho rằng mình có thể không bị vấy bẩn sao? Không thể đâu, Hiên Viên Thắng Nguyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi, Ảnh muội càng không, cho dù giết Hiên Viên Thắng Nguyệt, ngược lại nàng cũng sẽ giết ngươi.” Bạch Nga đương nhiên biết những điều này, nhưng nàng sẽ tỏ ra đối với các nàng không có bất kỳ hành động uy hiếp gì. Để chính cung và Đông cung biết, Bạch Nga không có bất kỳ ý đồ nào. “Toa Mã, ta khuyên ngươi cũng đừng chống cự, ở Hoa Hạ kiếm nhiều tiền chút, đợi các con lớn lên, mang chúng rời khỏi Ba Thục Truân, đến lúc đó vẫn có thể cho chúng sống tốt thôi.” Bạch Nga là vô dục vô cầu, khối tài sản trăm tỷ của Trần gia, Bạch Nga có thể không hề động lòng. Điều này khiến Toa Mã cảm thấy rất bất ngờ. Toa Mã cười cười, lắc đầu nói: “Ta không làm được vô dục vô cầu, chỉ khi ta mạnh mẽ, ta mới có thể bảo vệ được mình, Bạch lão sư, đừng ngây thơ nữa, Hiên Viên Thắng Nguyệt thuê những bà cốt, thần công muốn giết Tiểu Lang, chuyện này ngươi e là còn chưa biết phải không?” Bạch Nga thực sự không biết, dù sao chuyện này mới xảy ra chưa được mấy ngày. “Chuyện gì vậy? Thần công bà cốt? Là gì?” “Bọn chúng sẽ chiêu hư, tinh thuật, tức là chiêu hồn, quỷ quấn thân, bám lấy Tiểu Lang, khiến nó sinh bệnh, cơ thể yếu ớt, dần dà sẽ chết mất.” Bạch Nga hoảng sợ che miệng: “Lại còn có loại hại người kiểu này, Hiên Viên Thắng Nguyệt sao còn chưa từ bỏ ý định vậy? Nếu như Trần Căn Sinh biết những chuyện này, nhất định sẽ đuổi Hiên Viên Thắng Nguyệt ra ngoài.” “Ha, Hiên Viên Thắng Nguyệt là cưới hỏi đàng hoàng, mẹ nó lại là cô của Hiên Viên Thắng Nguyệt, Trần Căn Sinh chắc chắn không đuổi được nàng ta đi đâu.” Lòng Bạch Nga rối loạn. Nàng sợ hãi nếu Hiên Viên Thắng Nguyệt dùng biện pháp này đối phó con của mình, chỉ sợ nàng không có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn con chết đi. Vì nàng không quen biết bất kỳ dị nhân kỳ sĩ nào. Toa Mã thấy Bạch Nga do dự, liền tiếp thêm mắm thêm muối: “Hiên Viên Thắng Nguyệt là một người đàn bà lòng dạ hẹp hòi, trong mắt nàng không chứa nổi hạt cát, con của ngươi và ta còn chưa chào đời, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng cho con mình, để chúng sinh sống trong một môi trường không bị tổn thương.” Lời này chạm trúng tim Bạch Nga. Bạch Nga chỉ muốn cho con mình một môi trường sống an toàn. Mà Hiên Viên Thắng Nguyệt lại lòng dạ hẹp hòi, Ảnh muội chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt, nàng ta có thể trở mặt thành thù với Ảnh muội. Huống chi Bạch Nga. “Ngươi muốn làm gì?” Nghe câu này, Toa Mã tươi cười: “Hợp tác, hai chúng ta hợp tác, mới có thể cùng Hiên Viên Thắng Nguyệt hoặc Ảnh muội có sức đánh một trận, hơn nữa phải hợp tác sâu sắc, cả hai phải tin tưởng nhau.” Bạch Nga hiển nhiên cũng không tin tưởng Toa Mã, nàng dứt khoát nói: “Ta có thể hợp tác với ngươi, nếu như ta giúp ngươi thắng, ta hi vọng ngươi có thể cho ta và con một con đường sống, hai mẹ con chúng ta có thể rời khỏi Ba Thục Truân, đến Hỗ Thị sinh sống, đến Kinh Đô sinh sống.” Toa Mã hơi giật mình, vẻ mặt nghiêm túc nắm chặt tay Bạch Nga: “Bạch Nga, ta là dùng một tấm chân tình để kết bạn với ngươi, ta thắng thì ngươi thắng, ta và ngươi đều chỉ muốn cho con một môi trường sống an toàn, ngoài ra ta không nghĩ thêm.” Lời Toa Mã nói rất rõ ràng. Bạch Nga cũng tin lời Toa Mã. “Được, ta tin ngươi.” Toa Mã chuyển sang chủ đề chính: “Hiện tại mấu chốt nhất là chúng ta phải thành lập thế lực của mình, ngươi là người Hoa, lại hiểu rõ Trần Gia, ngươi thấy chúng ta nên bắt đầu từ phương diện nào?” Bạch Nga không chút do dự nói: “Hội đồng cổ đông Lão Tử Điện!” “Hội đồng cổ đông?” Người khác không biết, Bạch Nga lại rất rõ. Các cổ đông trong hội Lão Tử Điện đều là phú nhị đại, con của các đại thần, trong Tứ đại gia tộc của Hương Thành, có ba gia tộc đều có con là thành viên của hội đồng cổ đông Lão Tử Điện. Con của các thủ phủ thành phố, tranh nhau sứt đầu mẻ trán, thà bỏ mấy trăm triệu, cũng muốn chen chân vào Lão Tử Điện, có thể vào hội đồng cổ đông hay không lại là chuyện khác. Bạch Nga nói tiếp “Hội đồng cổ đông mới là trung tâm, dù là người của chi nhánh hay chính tông của Ba Thục Truân, cũng không bằng hội đồng cổ đông, việc ngươi cần làm chính là lôi kéo thành viên hội đồng cổ đông, thêm thân phận của ngươi, ta tin ngươi rất nhanh sẽ xây dựng được quan hệ tốt với bọn họ.” Bạch Nga vốn đã quen biết các thành viên trong hội đồng cổ đông, rất nhiều người là học sinh của Bạch Nga. Bạch Nga không muốn dính vào chuyện ở Ba Thục Truân, cho nên cũng không nghĩ đến việc lôi kéo những cổ đông này, một khi có chỗ dựa, địa vị của Bạch Nga ở Ba Thục Truân sẽ tăng vọt. Thậm chí còn trực tiếp uy hiếp được Hiên Viên Thắng Nguyệt. Toa Mã gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Ta nghe ngươi, ngươi bảo ta làm gì, ta sẽ làm như vậy, đúng lúc ta cũng là một thành viên của hội đồng cổ đông.” Bạch Nga lại nói “Thứ yếu, sau khi kết giao với những cổ đông đó, việc ngươi cần là tìm cách góp cổ phần vào Tập đoàn Ngũ Kiếm Khách.” Ngũ Kiếm Khách theo nước lên thì thuyền lên, đã trở thành một trong năm doanh nghiệp hàng đầu Hoa Hạ, bây giờ cũng đổi tên thành Tập đoàn Ngũ Kiếm Khách, có vô số công ty chi nhánh. Ngũ Kiếm Khách không bao giờ thiếu tiền, rất nhiều đại gia muốn góp cổ phần, đều bị cự tuyệt. “Góp cổ phần vào Ngũ Kiếm Khách? Có lợi ích gì?” “Trở thành CEO Tập đoàn Ngũ Kiếm Khách!” “Hả...... Cái này có phải hơi không thực tế không?” “Thủy Ngọc là CEO Tập đoàn Ngũ Kiếm Khách, đó là người của Ảnh muội, chỉ khi ngươi trở thành CEO Tập đoàn Ngũ Kiếm Khách, ta là CEO Lão Tử Điện, nếu chúng ta đồng thời trở thành CEO của hai tập đoàn lớn này, thì Hiên Viên Thắng Nguyệt và Ảnh muội cũng không dám tùy tiện động đến chúng ta.” Một câu nói, khiến Toa Mã bừng tỉnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận