Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 591: hai cái đại mỹ nữ lẫn nhau tương đối

Chương 591: Hai đại mỹ nữ đối đầu
Toa Mã nhất quyết phải có được Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh cũng không còn kiên định được nữa.
Bởi vì Toa Mã có dáng người quá hoàn mỹ.
Đó là dáng người hình chữ S chuẩn mực nhất, bụng phẳng lì với tám múi cơ bụng hơi lộ ra.
Làn da màu lúa mạch lộ rõ vẻ đẹp hoang dã.
Toa Mã vặn vẹo thân thể mềm mại, khẽ cắn môi, ánh mắt quyến rũ hỏi: "Rễ Sinh ca, thân hình của ta thế nào? So với dáng người của Hiên Viên Thắng Nguyệt thì thế nào?"
Trong đầu Trần Căn Sinh hiện lên dáng người của Hiên Viên Thắng Nguyệt.
Tuy nói không đầy đặn như Toa Mã, nhưng cũng rất cao ngạo ưỡn lên.
Toa Mã ngồi trên người Trần Căn Sinh.
Hai tay Trần Căn Sinh không dám vuốt ve làn da căng mịn của Toa Mã.
"Cộc, cộc, cộc."
Một hồi tiếng gõ cửa dồn dập.
Toa Mã sầm mặt lại, khoác áo ngủ, bực bội nói: "Ai đấy? Dám phá hỏng chuyện tốt của lão tử, lão tử không tha cho hắn."
Vừa mở cửa, thấy Trần Chi Hoa đứng ở cửa.
"Là ngươi à, có chuyện gì?"
Trần Chi Hoa cười nói: "Tù trưởng, ta vừa nhận được tin tức từ quê nhà, có chuyện quan trọng muốn nói với tiểu gia nhà chúng ta."
Bất đắc dĩ, Toa Mã chỉ có thể đồng ý để Trần Chi Hoa vào.
Trần Chi Hoa thấy Trần Căn Sinh đang vội vàng mặc quần áo.
Trần Chi Hoa nhỏ giọng nói: "Tiểu gia, ta không có quấy rầy chuyện tốt của ngài chứ?"
"Ngươi tới đúng lúc, cảm ơn ngươi đã cứu ta."
"Vừa rồi thắng Nguyệt nãi nãi gọi điện thoại cho ta, nói điện thoại của ngài bị tắt máy, nên bảo ta đến xem sao."
"Nàng vẫn hiểu ta đấy, cảm ơn ngươi đã cứu ta."
Trần Chi Hoa cảm thán nói: "Tiểu gia, ngài là người đàn ông chung tình nhất mà ta từng gặp."
Trần Căn Sinh cười ngượng ngùng, không nói gì.
Toa Mã rúc vào tường, trong lòng chua xót: "Sao vậy? Có chuyện gì khó khăn lắm à?"
"Đúng vậy, người nhà gọi điện tới, ta muốn đi gặp mẹ ta."
Toa Mã nghe được là Từ Uẩn, liền nói: "Từ Uẩn nữ sĩ hiện giờ không ở Dubai, ngươi gặp làm gì?"
Trần Căn Sinh vẻ mặt thật thà nói: "Mẹ ta sắp tới, ta muốn tiếp đón một chút, chúng ta hôm khác nói chuyện tiếp nhé."
"Ngươi, Trần Căn Sinh, ngươi đúng là không có khí phách mà."
Toa Mã tức giận đuổi Trần Căn Sinh đi, rồi nhào lên giường khóc rống.
Nàng cảm thấy mình rất thất bại, thậm chí không thể cho người đàn ông thích mình nhất lần đầu tiên.
Nghe thấy tiếng khóc, Trần Chi Hoa lại cảm khái: "Tiểu gia, mị lực của ngài thật lớn, ngay cả tù trưởng cũng vì ngài mà khóc, yêu ngài sâu sắc như vậy mà không có được, cảm giác này khó chấp nhận quá."
Nội tâm Trần Căn Sinh cũng ngũ vị tạp trần, hắn cũng muốn vui vẻ một lần với Toa Mã.
Nhưng hắn đã phản bội vợ một lần, không thể lại phản bội nữa.
Thiên hạ nhiều phụ nữ thích Trần Căn Sinh như vậy, Trần Căn Sinh không thể nào thỏa mãn hết tất cả bọn họ.
Trở lại biệt thự, Trần Căn Sinh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lập tức không còn gánh nặng.
Nằm trên chiếc giường lớn thoải mái dễ chịu, Trần Căn Sinh tranh thủ thời gian khởi động điện thoại.
Bạch Nga lúc này gọi điện thoại đến: "Toa Mã không chiếm được anh chứ? Vừa rồi Trần Chi Hoa về nói với em, nói là đã giải cứu anh ra."
Trần Căn Sinh cười khổ: "Nói cứ như là gái chưa chồng không bằng, sao giờ này em còn chưa ngủ?"
"Đây chẳng phải là đang đợi anh sao?"
Trần Căn Sinh nói: "Vậy em đến biệt thự của anh đi."
"Ở gần cửa nhà anh đều có người canh gác."
"Có sao đâu, bọn họ dám ngăn cản không cho em vào à?"
Bạch Nga lo lắng nói: "Vào thì không sao, em chỉ sợ chuyện hai ta ngủ cùng nhau mà bị Toa Mã biết được thì Toa Mã sẽ ghen, ảnh hưởng đến đại hội lần này."
Trần Căn Sinh suy tư hồi lâu, xuống giường, nói: "Vậy em đi ra đi, anh đi đón em."
Trần Căn Sinh mang theo một cái rương lớn đi ra ngoài biệt thự.
Một tên lính cúi chào nói: "Trần tiên sinh, ngài muốn đi đâu?"
"Ta đi biệt thự bên cạnh lấy chút tài liệu."
Trần Căn Sinh đi đến biệt thự bên cạnh, Bạch Nga vừa đúng lúc đi ra.
Trần Căn Sinh mở rương lớn: "Chui vào đi."
"Hả?! Cái này, cái này xấu hổ quá."
Bạch Nga dù sao cũng là một giáo viên, coi trọng sĩ diện, cảm thấy vì ở bên Trần Căn Sinh mà phải vào trong rương lớn thật là mất mặt.
Trần Căn Sinh hỏi: "Vậy em muốn cùng anh như thế nào?"
Mặt Bạch Nga đỏ bừng, cúi đầu chui vào trong rương.
Trần Căn Sinh một tay nhấc chiếc rương lên, nhẹ nhàng đi về biệt thự.
Lính canh xung quanh chỉ nhìn một chút, không dám kiểm tra.
Về đến biệt thự, Bạch Nga chui từ trong rương ra.
Trần Căn Sinh ôm lấy Bạch Nga, đi vào phòng ngủ.
Vừa rồi ở chỗ Toa Mã, nàng ta đã quyến rũ hắn đến sắp chết rồi...
Sáng sớm, Bạch Nga đã rời giường từ rất sớm.
Đầu bếp đã chuẩn bị xong bữa sáng cho Trần Căn Sinh.
Toa Mã gọi điện đến, muốn Trần Căn Sinh ăn sáng xong sẽ cùng nàng tham gia đại hội.
Trần Căn Sinh gọi Trần Chi Hoa, Thủy Ngọc và các nàng cùng ăn sáng.
Trần Chi Hoa thấy Bạch Nga đã đến sớm, cũng không nghi ngờ gì: "Bạch lão sư dậy sớm thế."
Bạch Nga xấu hổ nói: "Đổi múi giờ, nên dậy sớm đi dạo chút."
Các cô gái ngồi xuống.
Trần Căn Sinh nói: "Sáng nay chúng ta đi tham gia đại hội, tất cả những người tham gia đều là những người giàu có nhất thế giới và các công ty lớn, chúng ta phải thể hiện được mặt nổi bật nhất của mình."
Trần Chi Hoa nói: "Tiểu gia, ta chuẩn bị một danh sách, xin báo cáo với ngài một chút."
"Ừ, nói đi."
"Lần này đến tham gia đại hội của tù trưởng A Liên có 26 nhà, trong đó có công ty lớn giá trị thị trường nghìn tỷ, cũng có một số công ty nằm trong top 100 thế giới."
Trần Căn Sinh thở dài: "Lần này là một trận ác chiến rồi, chúng ta còn chưa đình chiến với gia tộc Rowle, bọn chúng sẽ là trở ngại lớn nhất của chúng ta lần này."
Thủy Ngọc nói: "Chủ tịch, ý của tôi là, dù chúng ta muốn làm gì, cũng không tiếc bất cứ giá nào, phải nắm bắt được càng nhiều cổ phần đầu tư của các quốc gia."
"Thủy Ngọc nói đúng, chuẩn bị đầy đủ tiền, lần này chúng ta phải làm cho ra trò ở Dubai."
"Rõ!"
Ăn sáng xong, xe đã đợi sẵn ở ngoài cửa.
Đoàn người lên xe tiến về một trang viên sa mạc ở Dubai.
Trang viên này có chi phí xây dựng là 1 tỷ đô la, vô cùng tráng lệ, do tù trưởng Dubai đời trước xây dựng, chuyên dùng để nghỉ ngơi giải trí.
Từng chiếc máy bay tư nhân đáp xuống gần trang viên.
Đoàn người Trần Căn Sinh đi đến trang viên, thấy những hoàng tử lái xe sang trọng, dắt sư tử, hổ đi lại, Trần Căn Sinh rất ngạc nhiên, ngưỡng mộ.
"Những hoàng tử này bình thường không cần làm gì, mỗi tháng nhận được rất nhiều tiền tiêu vặt, thời gian quá an nhàn."
Bạch Nga cười nhạt nói: "Dựa vào dầu mỏ, giàu đến chảy mỡ, mà rất nhiều hoàng tử đều không có bao nhiêu tài năng thực sự, chỉ có thể sống như vậy."
Xe sang dừng lại ở bãi đậu xe rộng lớn.
Trần Căn Sinh vừa xuống xe liền có rất nhiều hoàng tử đến chào hỏi Trần Căn Sinh.
"Trần tiên sinh, ngài khỏe."
"Ngài khỏe."
Trong suy nghĩ của các hoàng tử, Trần Căn Sinh là người hào phóng, hôm qua lễ gặp mặt đã đầu tư 100 tỷ đô la.
Vào trang viên, nhân viên phục vụ sắp xếp cho Trần Căn Sinh bọn họ một phòng nghỉ.
"Mời Trần tiên sinh chờ một lát, khi hội nghị bắt đầu, ta sẽ đến thông báo với ngài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận