Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 484: sôi trào hôn lễ

Chương 484: Hôn lễ sôi trào Nhiều cô em vợ như vậy, mỗi người kính một chén rượu, Trần Căn Sinh liền chịu không nổi.
Trần Căn Sinh cầu xin tha thứ: “Có thể hay không đổi thành rượu đỏ, rượu trắng này quá mạnh.”
Một cô em vợ 15 tuổi nói: “Đổi thành rượu đỏ cũng được, nhưng ngươi phải chính thức thổ lộ với ta là Thắng Nguyệt Tả một lần.”
“Không có vấn đề.”
“Nói ngươi yêu Thắng Nguyệt Tả.”
“Ta yêu Thắng Nguyệt Tả.”
“Không đúng, chúng ta gọi Thắng Nguyệt Tả, ngươi không thể gọi.”
“Ta yêu Hiên Viên Thắng Nguyệt, được chưa?”
Trần Căn Sinh triệt để sợ, nhiều cô em vợ như vậy, mỗi người rót một ly, vậy thì cũng phải bốn năm cân rượu trắng.
Cuối cùng, Trần Căn Sinh phải nói hết lời ngon ngọt, các cô em vợ cuối cùng cũng đổi rượu đỏ.
Trần Căn Sinh uống hết nhiều rượu đỏ như vậy cũng có chút choáng váng.
Cuối cùng thì cũng vào được biệt thự.
Trong phòng ngủ, Trần Căn Sinh thấy Hiên Viên Thắng Nguyệt đẹp khuynh nước khuynh thành, giờ phút này nàng đang nở nụ cười hạnh phúc nhìn hắn.
“Thổ lộ! Thổ lộ!”
Các cô em vợ bắt đầu ồn ào.
May mà vừa rồi uống một chút rượu, nếu không Trần Căn Sinh thật đúng là không kéo được mặt.
Trần Căn Sinh đưa một bó hoa hồng lớn cho Hiên Viên Thắng Nguyệt: “Tuy hai ta đã định hôn ước từ nhỏ, nhưng ta chưa bao giờ thổ lộ với ngươi, trước đây ta còn rất phản đối cuộc hôn sự này, mãi đến khi ta xem nhật ký hồi bé của ngươi, khoảnh khắc đó ta liền nhận định ngươi chính là bà xã của ta, gả cho ta nhé, Thắng Nguyệt.”
Một phen này khiến Hiên Viên Thắng Nguyệt hai mắt đẫm lệ, đưa tay ôm cổ Trần Căn Sinh.
“Ta rất nguyện ý gả cho ngươi.”
Trần Căn Sinh ôm Hiên Viên Thắng Nguyệt ra biệt thự, những người xung quanh của cả hai bên đều điên cuồng tung những cánh hoa hồng.
Ong ong.
Trên bầu trời, một chiếc máy bay trực thăng bay qua, một lượng lớn cánh hoa hồng rơi xuống, giống như tuyết lông ngỗng bình thường, xung quanh không khí đều tràn ngập hương hoa hồng.
Trần Căn Sinh ôm Hiên Viên Thắng Nguyệt vào xe, chở nàng cùng nhau đến quảng trường từ đường.
Trên không, máy bay trực thăng một đường tung cánh hoa hồng đến quảng trường từ đường.
Bọn họ di chuyển trên cánh hoa một cách chậm rãi.
Dọc đường người dân đông nghịt, chụp ảnh, reo hò.
Ngũ Kiếm Khách Truyện Media Company trực tiếp toàn bộ quá trình hôn lễ đặc sắc có một không hai này.
Ở nơi xa ngàn dặm, có mấy người phụ nữ đang theo dõi đám cưới này qua điện thoại.
Ảnh muội mà, Chu Tể Tể, Bạch Nga, công chúa Địch Bái Toa Mã.
Buổi phát sóng trực tiếp có một không hai này, kết nối với các phiên bản Lửa Âm ở các quốc gia trên toàn thế giới, một buổi phát sóng trực tiếp hoành tráng mang đến lợi ích to lớn cho Ngũ Kiếm Khách Truyện Media Company.
Trước từ đường, trên quảng trường, người người tấp nập.
Xe dừng lại, Trần Căn Sinh nắm tay Hiên Viên Thắng Nguyệt đi về phía đám người.
Hiên Viên Thắng Nguyệt dưới sự vây quanh của một đám phụ nữ tiến vào phòng thay đồ tạm thời bên cạnh, thay một bộ váy cưới càng thêm kinh diễm.
Lúc này, sáu người mặc trang phục truyền thống của Địch Bái đi về phía này.
Tiểu Hạc thấy thế, lập tức dùng tai nghe thông báo cho các thành viên Nữ Thần Điện xung quanh ngăn bọn họ lại.
Các cô gái của Nữ Thần Điện từ trước đến giờ ở Ba Thục Truân luôn tỏ ra bộ dạng như lâm đại địch, chỉ là muốn phòng ngừa một số người phụ nữ đến gây rối trong đám cưới.
Nhất là công chúa Địch Bái.
Tiểu Hạc nheo mắt, lộ sát ý: “Quả nhiên vẫn tới.”
Lý Mãn Đăng vội vã đi đến bên cạnh Trần Căn Sinh nói: “Bên kia gặp chút tình huống, cần ngươi ra mặt giải quyết.”
“Sao thế?”
“Người do công chúa Toa Mã phái đến bị ngăn cản.”
Trần Căn Sinh liếc nhìn Tiểu Hạc: “Cho bọn họ vào đi, tới đều là tân khách.”
Tiểu Hạc nói: “Ta muốn xin phép Thắng Nguyệt Tả một chút.”
Trần Căn Sinh chỉ vào cô ấy, quát: “Nói bậy, nhanh cho người ta vào!”
Tiểu Hạc thấy Trần Căn Sinh tức giận, cũng không dám không nghe, đành phải để thành viên Nữ Thần Điện thả mấy người Địch Bái vào.
Trần Căn Sinh tươi cười nghênh đón, người đi đầu là tổng quản lý công ty đầu tư của Địch Bái ở Hoa Hạ.
“Trần tiên sinh, xin chào.”
“Thật ngại quá, tiếp đãi không chu đáo.”
Vị tổng quản lý Địch Bái này để tùy tùng mang hai chiếc vali mã số đến: “Đây là hạ lễ Tù Trưởng Toa Mã gửi đến.”
Trần Căn Sinh nói: “Thay ta cảm ơn Toa Mã, nàng ở Địch Bái vẫn khỏe chứ?”
“Tù Trưởng Toa Mã dặn dò tôi chuyển lời tới ngài, nàng lên ngôi đến nay, mỗi ngày đều rất bận, hiện tại không có thời gian đến Hoa Hạ thăm hỏi ngài, sang năm giữa năm nàng sẽ viếng thăm Hoa Hạ, đến lúc đó sẽ gặp mặt ngài.”
“Tốt, Hoa Hạ hoan nghênh nàng đến, mọi người cũng ở lại ăn cơm nhé.”
“Không được, chúng tôi phải về ngay, chúc ngài tân hôn vui vẻ.”
Những người này không hề dây dưa, đưa quà xong là rời đi.
Trần Căn Sinh trừng mắt liếc Tiểu Hạc: “Các người không nên quá nhạy cảm, bọn họ không có ác ý gì cả.”
“Vâng, biết rồi.”
Mở vali ra, mọi người ngây người.
Bên trong không phải tiền, cũng không phải vàng, mà là từng chồng văn bản tài liệu.
Trần Chi Hoa cầm văn kiện lên xem, kinh hãi nói: “Tất cả đều là hợp đồng, hợp đồng xây dựng cơ sở hạ tầng của Tù Trưởng A Liên, dự án tàu đệm từ sa mạc, dự án điện gió, dự án tấm năng lượng mặt trời, trời ơi, cái này, cái này đầy hai vali toàn là hợp đồng.”
Mắt Trần Căn Sinh hơi ướt, hắn biết đây là Toa Mã báo đáp cho hắn.
“Cùng Cao thúc chỉnh lý lại, ngày mai báo cáo với ta.”
“Vâng.”
Hai vali đầy hợp đồng này, vậy đơn giản là hàng trăm tỷ rồi.
Giờ phút này, Hiên Viên Thắng Nguyệt thay một bộ váy cưới càng thêm kinh diễm bước ra, cả khán phòng kinh hô không ngớt.
Trần Căn Sinh đứng trên sân khấu nhìn về phía Hiên Viên Thắng Nguyệt, cũng hai mắt tỏa sáng, trông nàng tựa tiên nữ giáng trần.
Hiên Viên Thắng Nguyệt nắm tay cha mình đi lên sân khấu.
Đến trước mặt Trần Căn Sinh, cha cô giao tay Hiên Viên Thắng Nguyệt cho Trần Căn Sinh, nói một câu: “Về sau phải có trách nhiệm, mong hai con sẽ hạnh phúc dài lâu.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt đỏ vành mắt.
Trần Căn Sinh nhận lấy tay Hiên Viên Thắng Nguyệt, trịnh trọng nói: “Cha, người yên tâm, con sẽ cho Thắng Nguyệt hạnh phúc.”
Theo tục lệ gia tộc, mỗi người trong tộc khi kết hôn, đều phải vào từ đường dập đầu, mời rượu.
Trần Căn Sinh cũng không ngoại lệ.
Hiên Viên Thắng Nguyệt kéo tay Trần Căn Sinh đi vào từ đường.
Trần Thổ Hùng và Từ Uẩn quỳ lạy trước chư vị tiền bối trong từ đường.
Trần Căn Sinh và Hiên Viên Thắng Nguyệt sau khi dập đầu bái tế.
Tứ trưởng lão rót hai chén rượu đưa cho Trần Căn Sinh và Hiên Viên Thắng Nguyệt, đổ rượu xuống đất.
Rồi châm hương hỏa đưa cho họ, hai người đứng dậy cắm hương hỏa vào lư hương, lần nữa quỳ lạy.
Đại trưởng lão cất cao giọng nói: “Hôm nay, Trần Thị tử tôn Trần Căn Sinh và Hiên Viên Thị Hiên Viên Thắng Nguyệt vui kết tơ duyên, ghi vào gia phả.”
Lần nữa quỳ lạy dập đầu.
Hoàn thành nghi lễ, phía sau liền tiến hành hôn lễ.
Lúc trao nhẫn cưới, Trần Căn Sinh móc từ trong túi ra chiếc nhẫn cưới đắt giá đeo lên ngón tay Hiên Viên Thắng Nguyệt.
Hiên Viên Thắng Nguyệt cũng đeo nhẫn cưới lên ngón tay Trần Căn Sinh.
“Này, các ngươi nghe nói chưa? Nhẫn cưới của bọn họ không đơn giản đâu.”
“Nghe nói rồi, tựa như được chế tác từ một loại nguyên tố nào đó, mỗi gram muốn mấy chục triệu đô la.”
“Thật hả, mỗi năm trên toàn cầu mới sản xuất được nửa gram.”
“Ghê gớm quá, mỗi chiếc nhẫn ít nhất có năm gram.”
Lúc này, sau khi trao nhẫn xong, hai người hôn nhau một chút.
Lập tức pháo nổ vang rền, pháo hoa rợp trời, dải lụa màu bay lượn trên không trung.
Hai chiếc máy bay trực thăng bay lướt trên không trung, một lượng lớn bao lì xì rơi xuống như mưa rào dày đặc.
Trong mỗi bao lì xì thấp nhất cũng có 500 đồng.
Giờ phút này, toàn bộ Ba Thục Truân đều sôi trào.
——Lời tác giả: Tuy rằng nhân vật chính nam nữ ở một triệu chữ mới kết thành vợ chồng, nhưng phía sau sẽ còn đặc sắc hơn, vợ chồng đồng lòng, cùng nhau xây dựng huy hoàng của gia tộc, xem nhân vật chính sẽ sủng ái nàng như thế nào nhé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận