Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 416: liên quan tới như thế nào sinh con vấn đề

Chương 416: Liên quan đến vấn đề sinh con như thế nào
Trong yến tiệc tại nhà.
Hiên Viên Lão Thái bảo đầu bếp làm những món ăn Ba Thục chính gốc mà Trần Căn Sinh thích nhất.
Nhìn cháu trai ăn từng miếng ngon lành, Hiên Viên Lão Thái vui mừng ra mặt.
Trần Lão Quái dặn dò: “Con tuy lập được thành tích lớn, nhưng trong gia tộc không được kiêu ngạo, phải khiêm tốn một chút.”
“Con hiểu rồi.”
Trần Lão Quái lại nói: “Sớm cùng Thắng Nguyệt kết hôn đi, giải quyết xong tâm nguyện của chúng ta, nếu có thể sớm sinh thêm đứa bé, vậy thì ta chẳng làm gì nữa, mỗi ngày giúp các con trông nom cháu.”
Nói rồi, Trần Lão Quái liếc trộm Ảnh Muội Nhi.
Ảnh Muội Nhi lên tiếng: “Tiên sinh.”
“Ặc......” Trần Căn Sinh ngượng ngùng nói: “Ngươi có thể đừng táo tợn như vậy không?”
Trần Lão Quái tâm tình rất vui vẻ: “Sinh một đứa con trai, thưởng một tỷ.”
Ảnh Muội Nhi vội hỏi: “Nếu sinh con gái thì sao?”
Hiên Viên Lão Thái tiếp lời ngay: “Sinh con trai hay con gái đều thế, đều thưởng một tỷ, con gái nhà ta đều là kén rể.”
Ảnh Muội Nhi có chút khó xử, bởi vì nàng đã nói với Hiên Viên Thắng Nguyệt là chỉ cần làm thụ tinh ống nghiệm một đứa là được rồi.
Trần Căn Sinh đổi chủ đề: “Đừng nói chuyện này nữa, hay là bàn công chuyện của công ty đi.”
Hiên Viên Lão Thái nói: “Còn hai tháng nữa con kết hôn, ta đã bắt đầu sắp xếp chuyện cưới xin rồi.”
“Hả?! Giờ đã sắp xếp sao?”
Trần Căn Sinh trong lòng có chút bối rối, chớp mắt một cái đã kết hôn, cũng quá nhanh rồi.
Ảnh Muội Nhi có vẻ suy tư.
Ăn uống xong xuôi, Trần Căn Sinh cùng bà nội cùng nhau đi dạo.
Không khí ở Ba Thục Truân hài hòa nhất, trẻ con có công viên vui chơi, còn có nhà hàng, siêu thị, công viên, đều do tộc nhân mở.
“Tiểu gia, ngài về rồi! Chúc mừng chúc mừng.”
“Tiểu gia, ta thật sự quá bội phục ngài rồi.”
“Cậu út, tộc nhân ở Ba Thục Truân đều mua cổ phiếu Lão Tử Điện.”
Cổ phiếu Lão Tử Điện tăng nhanh như vậy, cũng là nhờ tộc nhân Ba Thục Truân, ngay khi Lão Tử Điện niêm yết, các tộc nhân đã nhao nhao mua cổ phiếu Lão Tử Điện.
Hiên Viên Lão Thái nói: “Đợi đến khi con kết hôn, sẽ tổ chức tiệc tại hội trường Ba Thục Truân, ta định đặt 300 bàn, không biết có đủ không.”
“Bà nội, đừng nóng vội, Thắng Nguyệt còn chưa biết có về không nữa, lần nào cô ấy cũng không đúng giờ.”
Nói đi nói lại nhiều lần, Hiên Viên Thắng Nguyệt vẫn chưa về.
“Lần này ta ra thông báo cuối cùng cho nó rồi, nếu không về thì đừng về nữa, nó cũng muốn về lắm, chỉ là nữ thần điện của nó vẫn còn một mối làm ăn muốn hoàn thành, nhưng chắc chắn hai tháng sau nó sẽ về thôi.”
Trần Căn Sinh vừa mong chờ vừa hồi hộp, đã nhiều năm không gặp Hiên Viên Thắng Nguyệt, không biết có thể hòa hợp ở chung một chỗ không.
Hiên Viên Lão Thái nhỏ giọng hỏi: “Con với Ảnh Muội Nhi tính sao đây? Làm ống nghiệm hả?”
“Dạ, đương nhiên là ống nghiệm rồi, đây cũng là giới hạn của Hiên Viên Thắng Nguyệt mà?”
Hiên Viên Thắng Nguyệt không thể nào để Ảnh Muội Nhi và Trần Căn Sinh mang thai tự nhiên.
“Ôi, con bé đáng thương này, tình nguyện không cần danh phận cũng phải sinh con cho con.”
Trần Căn Sinh ngượng ngùng: “Bà nội, bà hiểu lầm rồi, nàng nói là sinh cho nàng, không phải cho con, về sau đứa bé đó cũng là nàng tự nuôi.”
Hiên Viên Lão Thái không vui nói: “Vậy làm sao có thể, ta với ông nội con chắc chắn sẽ không đồng ý, con sinh ra nhất định phải họ Trần.”
Trần Căn Sinh vừa nghe đến chuyện này liền thấy đau đầu.
Trước đây cảm thấy đau đầu về chuyện làm ăn, bây giờ xem ra chuyện trong gia tộc càng khiến hắn đau đầu hơn.
Đi dạo một vòng, Hiên Viên Lão Thái trở về tổ trạch.
Trần Căn Sinh đi đến căn cứ của Nhị tỷ.
Hiện tại Trần Tiểu Nhị có một căn cứ hacker của riêng mình ở Ba Thục Truân.
Đây là một cái sân nhỏ ở Lâm Sơn, trông như hoang vu, nhưng bên trong lại vô cùng ồn ào náo động.
Hai mươi mấy thành viên hacker, hơn trăm máy tính, các loại đường dây phức tạp rối rắm, Trần Căn Sinh nhìn mà hoa mắt.
“Nhị tỷ, căn cứ hacker này của tỷ ít quá, còn được xưng là liên minh hacker toàn cầu đấy.”
“Chú hiểu cái gì, chỗ của ta chỉ là một cứ điểm thôi, các nước trên thế giới đều có thành viên của chúng ta.” Trần Tiểu Nhị u oán nói: “Tiền lương chi tiêu mỗi tháng của ta còn nhiều gấp mấy chục lần của Lão Tử Điện các chú đấy.”
“Hả?! Tỷ phát lương cho đám hacker à?”
“Chắc chắn rồi, không trả lương thì bọn chúng làm sao làm việc cho tỷ được? Hơn nữa liên minh của bọn tỷ là lợi ích tập thể, lấy buôn bán bí mật làm lợi nhuận, còn có là máy đào coin, bán tiền ảo này kia.”
Trần Tiểu Nhị là cao thủ hacker, đối với blockchain cũng tương đối rành, phát hành tiền ảo kiếm được không ít tiền, còn có mấy trăm nghìn máy đào coin ở các nước trên thế giới, mỗi ngày tiền đào coin cũng đủ cho tỷ ấy trả lương.
Trần Tiểu Nhị lại nói: “Hôm nay tâm trạng của Ảnh Muội Nhi không ổn, vừa rồi còn đến chỗ của ta dạo một vòng rồi lại về, có thể là vì chuyện sinh con.”
Trần Căn Sinh cười khổ: “Nhị tỷ, bây giờ ta đau đầu lắm, ta còn không dám gặp Ảnh Muội Nhi.”
“Chú đã hứa với người ta rồi, lẽ nào không muốn thực hiện?”
“Chắc chắn ta sẽ thực hiện, chỉ là trong lòng vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng thôi.”
Trần Tiểu Nhị đánh vào người hắn một cái: “Chú là đàn ông đấy, khó chịu nhăn nhó làm bộ cho ai xem, bây giờ đi đến biệt thự của Ảnh Muội Nhi tìm nàng đi, hai người nói chuyện cho đàng hoàng.”
Trần Căn Sinh muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là đi đến biệt thự tìm Ảnh Muội Nhi.
Biệt thự của Ảnh Muội Nhi là một tòa biệt thự ba tầng, có bể bơi, có vườn hoa, ở gần đó còn có một vườn thú, bên trong nuôi các loài bò sát mà Ảnh Muội Nhi mua.
Trong biệt thự không có ai, Trần Căn Sinh lại đi đến vườn thú.
Ảnh Muội Nhi đang cầm đèn pin đi dạo trong vườn thú.
Thỉnh thoảng lại cho các con vật nhỏ ăn.
Trần Căn Sinh hỏi: “Nàng, nàng ăn no chưa? Chúng ta đi ăn gì nữa nhé?”
“Ta ăn no rồi.” Ảnh Muội Nhi lại nói: “Vườn thú vẫn thiếu một loài động vật.”
“Cái gì?”
“Gấu trúc lớn.”
“Ặc... Đừng đùa nữa, mỗi tháng chi phí của gấu trúc lớn là cả một khoản tiền lớn đấy.”
Với sức ảnh hưởng của Trần gia ở Ba Thục, chắc chắn có thể thuê được gấu trúc lớn, chỉ là phải có vườn thú theo quy chuẩn, nhất định phải đảm bảo việc ăn uống và sức khỏe của gấu trúc lớn, còn phải thuê chuyên viên chăm sóc gấu trúc từ các trung tâm chăn nuôi đến chăm sóc.
Ảnh Muội Nhi lại nhìn về phía Trần Căn Sinh: “Còn hai tháng nữa Thắng Nguyệt sẽ trở về, chúng ta phải nắm chắc thời gian thôi.”
“Trán...... Sao mà gấp thế?”
“Ngày mai về kinh đô, chúng ta đến Trung tâm Y tế Ái Âm hỏi một chút.”
“Ừm, vậy cũng được.”
Trần Căn Sinh rất hồi hộp, nhưng lại không thể từ chối Ảnh Muội Nhi, sợ nàng buồn.
Ảnh Muội Nhi đột nhiên bắt lấy một con rắn trên cành cây, bàn tay vừa dùng lực, bóp dẹp đầu nó.
“Không phải nàng còn chưa ăn no sao? Ta mời nàng ăn canh rắn.”
“Không ăn! Nàng đừng làm thế, đáng sợ chết đi được.”
Trần Căn Sinh vội vàng chạy trốn.
“Ngon lắm đó, trước kia ta đều ăn như thế, ta đã nghiên cứu cách làm món này ngon nhất rồi, nàng tin ta đi.”
“Không tin, ta vẫn là đi mua đồ ăn khuya thì hơn.”
“Để ta về làm cho nàng.”
Ảnh Muội Nhi không biết nấu ăn, trước đây trong núi sâu chỉ toàn ăn đồ nướng, chẳng thêm chút gia vị nào.
Canh rắn cũng là món ăn mà Ảnh Muội Nhi thích nhất trong rừng sâu núi thẳm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận