Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 385: nam nhân lời khó nói

Chương 385: Nỗi khổ khó nói của đàn ông Trần Căn Sinh lửa giận vẫn còn chưa nguôi, đối với đám người nhà họ Phác này không hề có một chút hảo cảm nào. Phác Đại Kim trong lòng cũng rất giận, hắn tại Bổng tử Quốc là người được vạn người kính ngưỡng, ai gặp hắn cũng đều phải cúi đầu khom lưng, bây giờ ở Hoa Hạ lại phải đối với người khác cúi đầu khom lưng. Mấu chốt là, Toa Mã lại đứng về phía Trần Căn Sinh. Phác Đại Kim muốn ngẩng cao đầu cũng không dám. Phác gia lão tam, nói một cách đầy ẩn ý sâu xa: "Chúng ta đều là một trong tứ đại gia tộc trên thế giới, thực lực tương đương, ai cũng đừng coi thường ai? Ai cũng không nên làm khó dễ ai." Trần Tiểu Tam ngước mắt nhìn hắn: "Đều là tứ đại gia tộc thế giới, nhưng thực lực cũng có mạnh yếu, nhà họ Phác các ngươi từ trước đến nay là dùng độc quyền kinh doanh, cũng chỉ là ở quốc gia của các ngươi mà thôi, Trần Gia Hoa Hạ chúng ta không chỉ ở riêng Hoa Hạ, luận về tài phú, Trần Gia chúng ta là số một, nhà họ Phác các ngươi lấy cái gì để so sánh với chúng ta?" Một câu này, khiến cho Phác gia lão tam không phản bác được. Tràn ngập mùi thuốc súng. Phác Đại Kim trách mắng: "Tam đệ, chúng ta là đến bàn chuyện hợp tác, phải đưa ra thái độ của chúng ta." Trần Tiểu Tam lạnh lùng nói: "Không cần thái độ gì hết, về phần chuyện hợp tác, ta đang quản lý Trần Thị Tập Đoàn sẽ không hợp tác với các ngươi." Trần Lão Đại lại nói: "Nếu là tiệc tùng, thì nên có không khí của tiệc tùng, cái bàn này quá vướng víu." Trần Lão Đại vừa dứt lời, một đám các cô gái ăn mặc diêm dúa bước vào biệt thự. "Mấy vị này đều là bạn thân của ta, biết tối nay có tiệc nên cố ý trang điểm lộng lẫy tới tham dự." Trần Lão Đại bảo người hầu kê một chiếc bàn dài ở đình viện, bày biện bên trên những món ngon mỹ vị. Còn có đầu bếp đang nướng thịt. Đây mới thật sự là tiệc tùng, không khí lập tức trở nên sôi động. Trần Lão Đại đối với đám bạn thân nói: "Còn thất thần làm gì? Bắt đầu đi." "Tốt." Đám bạn thân này cởi bỏ áo khoác, bộ bikini khêu gợi hiện ra trước mắt mọi người. Vóc dáng nóng bỏng, từng người đều là người mẫu, khiến cho các nam nhân nhà họ Phác lòng dạ xao động, thèm nhỏ dãi. Phác Đại Kim lại tỏ vẻ rất thống khổ, rất bất đắc dĩ, hắn đã nhìn ra, Trần Lão Đại là thật sự không muốn đàm phán nghiêm túc, cho nên cố ý gọi một đám mỹ nữ tới. Lúc này, một cô gái xinh đẹp bưng Champagne đi về phía Phác Đại Kim. "Xin chào, Phác thiếu gia, có thể làm quen được chứ?" Phác Đại Kim cố gượng cười: "Xin lỗi, thân thể của tôi không được khỏe." Phác Đại Kim uyển chuyển cự tuyệt cô nàng. Trần Lão Đại cười hỏi: "Phác thiếu gia sao lại câu nệ vậy? Ngươi cứ yên tâm, chỗ này tuyệt đối an toàn." "Lời của ngươi nói, ta thật sự không dám tin, ngay cả Phác Long cũng bị ngươi tính kế." "Cũng đúng, nếu như chúng ta không phản kích, thì nhà họ Phác các ngươi cũng sẽ làm cho ta vào chỗ chết." "Đại tiểu thư nói đùa rồi, tôi Phác Đại Kim không phải loại người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn." Trần Lão Đại nghi ngờ nhìn Phác Đại Kim: "Ta rất hiếu kỳ, đối diện với những cô gái xinh đẹp như vậy, ngươi cũng không động lòng, mà nhiều năm như vậy cũng không có một chút xíu chuyện xấu nào, ngươi làm thế nào vậy?" Sắc mặt Phác Đại Kim khẽ giật mình, gượng cười nói: "Làm gia tộc trưởng tử trưởng tôn, nhất định phải làm gương mẫu." "Gương mẫu thì là gương mẫu, nhưng ngươi không có khả năng không có một chút hứng thú nào với phụ nữ chứ? Chẳng lẽ nói..." Câu nói này lập tức khiến cho Phác Đại Kim hoảng hốt, chuyển chủ đề: "Đại tiểu thư quá thích đùa, ta là một người rất bình thường." Thực chất Phác Đại Kim không hề bình thường, làm một người đàn ông, hắn đã mất đi chức năng của đàn ông, chuyện này xảy ra vào năm hắn 18 tuổi, khi vừa mới có được chiếc xe đầu tiên trong đời, ngày đó bởi vì lái xe quá nhanh nên đã gặp tai nạn. Vụ tai nạn xe kia tuy nói không cướp đi tính mạng của hắn, lại làm cho hắn mất đi chức năng đàn ông. Mà chuyện này, không ai biết, chỉ là vì để bảo vệ vị trí người thừa kế của hắn. Một khi cha của hắn biết hắn không có khả năng sinh con, chắc chắn sẽ bãi bỏ thân phận người thừa kế của hắn. Trần Lão Đại dường như đã phát giác ra điều gì, quyết định điều tra manh mối, có thể nắm chắc nhược điểm của Phác Đại Kim, đó chính là biện pháp chiến thắng. Trần Lão Đại bảo người hầu mang tới hai ly Whisky thêm đá: "Phác đại thiếu, trước đây hai chúng ta chưa từng có mối quan hệ, đây là lần đầu gặp mặt, uống một ly." Phác Đại Kim nhận lấy Whisky, cười nói: "Nếu hai nhà chúng ta có thể hợp tác, toàn bộ thị trường điện tử Đông Nam Á, chúng ta có thể chiếm 70% ngươi tin không?" "Ta tin, ta đương nhiên tin chứ." Kỳ thực Ba Thục Trần Gia không có ngành kinh doanh điện tử nào, đây chỉ là lời nói suông. Trần Lão Đại cùng Phác Đại Kim uống cạn một hơi. Tiếp đó, người hầu lại mang lên một ly nữa. Mấy huynh đệ của Phác Đại Kim đã chơi tới bến, nhiều mỹ nữ như vậy, chủ động tiếp cận, người đàn ông nào chịu cho nổi. Trần Căn Sinh ngồi một bên lò nướng, ăn thịt nướng đã chín. Trần Căn Sinh vừa quay mặt, Toa Mã liền che mắt hắn lại: "Không cho phép nhìn, bên kia là không thích hợp với trẻ con." Trần Căn Sinh nói: "Cho dù các cô ấy ở trước mặt ta xoay như chong chóng, ta cũng không thèm nhìn, ta xem mấy cô gái nhà họ Phác kia đang làm cái gì." "Các cô ấy thật đáng thương, chỉ là vật hy sinh của nhà họ Phác, là lá bài cho cuộc hôn nhân thương mại." Đúng như Toa Mã nói, tương lai các cô gái này cũng sẽ vì việc kinh doanh của gia tộc mà kết hôn, tuyệt đối sẽ không gả cho một người đàn ông bình thường. Mấy cô gái kia đều muốn tìm Trần Căn Sinh bắt chuyện, bởi vì Trần Căn Sinh không giống những phú nhị đại bình thường, Trần Căn Sinh là người có mị lực nhất trong đám siêu cấp phú nhị đại. Thế nhưng, Toa Mã đang ngồi bên cạnh Trần Căn Sinh, mấy cô tiểu thư thiên kim của Phác gia kia cũng không dám qua quấy rầy. Phác Tuấn Hi đi đến trước mặt Trần Căn Sinh: "Chào anh, Trần tiên sinh." "Ồ, chào anh, chơi có vui không?" Trần Căn Sinh đối với Phác Tuấn Hi không có cảm giác gì, trước kia cũng không quen biết người này, lại càng không biết về kế hoạch giữa Phác Tuấn Hi cùng Trần Lão Đại. "Tôi có thể ngồi xuống được không?" "Đương nhiên." Ngồi xuống, Phác Tuấn Hi nhỏ giọng nói: "Ta và ngươi hiện tại xem như là người một nhà." Trần Căn Sinh nghi hoặc hỏi: "Người một nhà? Ta không cùng người Bổng tử Quốc làm bạn." Phác Tuấn Hi cười ngượng ngùng: "Đại tỷ của ngươi và ta đã đạt được hợp tác, kỳ thực ta không nói, ngươi hẳn là cũng biết." Trần Căn Sinh không nói gì. Phác Tuấn Hi quyết định đưa cho Trần Căn Sinh một món quà gặp mặt: "Trần tiên sinh chắc hẳn rất tò mò Phác Long bây giờ đang ở đâu nhỉ?" "Chẳng phải là đang bị cấm túc sao?" "Ha ha, sao có thể chứ, hắn bây giờ đang ở Bali tận hưởng cuộc sống xa hoa." Trần Căn Sinh cũng không lấy làm lạ: "Dù sao vì gia tộc mà có công lao to lớn, nhà các ngươi cũng sẽ không nỡ đem hắn cấm túc thật, chờ khi sóng yên biển lặng lại thả ra thôi." Giờ phút này, Trần Căn Sinh trong lòng đã âm thầm ghi nhớ. Trực tiếp để nữ thần điện ra tay giết chết, vì xã hội này trừ hại. Bữa tiệc diễn ra đến khoảng mười một giờ đêm, Phác Đại Kim đã say. Mấy nam nhân khác nhà họ Phác cũng đều say ngã trong vòng tay Ôn Nhu. Trần Lão Đại mặt không đổi sắc đỡ lấy Phác Đại Kim ra biệt thự: "Uống nhiều quá rồi, đưa đến khách sạn đi." Người nhà họ Phác đỡ một đám con cháu nhà họ Phác say khướt lên xe. Còn có hai tên con cháu nhà họ Phác vừa ý hai cô mỹ nữ, nhất định phải cùng nhau về khách sạn. Trần Lão Đại liếc mắt ra hiệu cho hai cô mỹ nữ kia. Hai cô gái xinh đẹp lên xe đi theo bọn chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận