Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 395: sinh con là một cái việc cần kỹ thuật

Chương 395: Sinh con là một việc cần kỹ thuật Lông cừu xuất hiện ở trên thân cừu.
Trần Căn Sinh thu được 10 phiến thuốc, bán cho Tiên Lộ mỗi phiến 10 tỷ.
Bồi tiền cho cư dân xung quanh cũng có.
Cuối cùng tại Tiên Lộ nũng nịu năn nỉ, mỗi phiến lấy giá 500 triệu thành giao.
Trận chiến này, Trần Căn Sinh bồi thường cho cư dân 36 tỷ, còn lại đều là hắn kiếm được.
Trần Căn Sinh rất ngạc nhiên, Ảnh Muội Nhi làm thế nào mà nhanh chóng giải quyết được tên chiến sĩ uống thuốc kia.
Ảnh Muội Nhi lại hời hợt nói: “Khổ người to lớn, uống thuốc cũng chỉ là tăng lực lượng quá nhiều, tốc độ vẫn không tăng bao nhiêu, ở trước mặt ta, lực lượng coi như có thể đục thủng trời, ta cũng có thể giết chết.” Tốc độ của Ảnh Muội Nhi đạt đến một mức kinh khủng, thiên hạ võ công, duy khoái bất phá, chính là nói về Ảnh Muội Nhi.
Trần Căn Sinh lại hỏi: “Đã nghiền sao?” “Cũng được, bất quá chuyện này tốt nhất đừng làm, chậm trễ ta học tập, còn không có gì tính khiêu chiến, ta đề nghị trực tiếp giết chết cái tên Hoàng Khải Phát đó đi.” Trần Căn Sinh gật đầu: “Có lý, chậm trễ ngươi học tập không được.” Lúc này, Trần Lão Đại gọi điện thoại tới.
“Xong việc chưa?” “Ừm...... Xong việc, làm gì?” “Ta bảo Nhị tỷ giám thị Hoàng Khải Phát rồi, tối mai ngươi lại cực khổ chút, cùng Ảnh Muội Nhi bắt Hoàng Khải Phát lại.” “Bắt lại? Làm gì?” “Đương nhiên là làm ăn.” “Làm ăn gì? Ngươi muốn làm ăn với Hoàng Khải Phát sao?” “Làm ăn với Quân Thần điện, cứ làm theo lời ta, đây là đang kiếm tiền cho ngươi đó.” “Ừ.” Trần Căn Sinh cúp điện thoại mới nghĩ ra, đại tỷ muốn bán Hoàng Khải Phát cho Quân Thần điện.
Không thể không nói, đại tỷ thật sự là làm ăn đến cực hạn.
Mà khi biết tin đội viên đội hải báo đột kích đều bị Trần Căn Sinh đánh chết, hai tên bị cất vào xe mang đi, Hoàng Khải Phát hoàn toàn đứng ngồi không yên.
Gã Trần Căn Sinh này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Hoàng Khải Phát hút thuốc, mặt âm trầm: “Nhất định phải giết Trần Căn Sinh, gã này mà còn ở lại Hoa Hạ, còn ở trên đời thì bất lợi cho ai hết, vì gã này vô địch.” “Vàng! Phòng thí nghiệm đã thúc chúng ta trở về, hơn nữa tôi đã báo cáo nhanh việc hai đội viên bị tổn thất cho phòng thí nghiệm.” Hoàng Khải Phát trợn trừng mắt, chỉ vào tên trợ thủ người nước ngoài của hắn, mắng lớn: “Mẹ nó ai muốn mày báo cáo? Tìm đúng vị trí của mày đi, mày chỉ là trợ thủ của tao thôi.” “Xin lỗi, nhưng chúng ta thực sự phải về, hành tung của chúng ta đã bại lộ rồi.” “Bại lộ thì bại lộ, lão tử bây giờ không có tâm trạng gì hết, chỉ muốn giết Trần Căn Sinh.” Hoàng Khải Phát cầm điện thoại lên, chuẩn bị điều thêm mười thành viên đội hải báo đột kích từ Ưng Quốc: “Mẹ nó, tao không tin mười người vây công mà không giết được Trần Căn Sinh.” Mười thành viên đội hải báo đột kích, nếu đều uống loại thuốc này thì Trần Căn Sinh chắc chắn đánh không lại.
Nhưng nếu thêm Ảnh Muội Nhi thì không chắc.
Cộc cộc cộc.
Có tiếng gõ cửa.
Trợ lý vừa mở cửa, liền thấy mắt tối sầm lại, ngất xỉu.
Trần Căn Sinh đeo khẩu trang đen bước vào trước mặt Hoàng Khải Phát: “Hoàng Khải Phát đúng không?” Hoàng Khải Phát liền bắt đầu mò túi, trong túi gã cũng có một bình thuốc viên.
Trần Căn Sinh đấm ngất Hoàng Khải Phát, khiêng gã rồi nhảy xuống lầu.
Trần Căn Sinh giao Hoàng Khải Phát cho đại tỷ.
Trần Lão Đại nhìn Hoàng Khải Phát, ánh mắt y như đang nhìn một núi vàng.
Trần Căn Sinh nghi hoặc hỏi: “Đại tỷ, gã này tỷ muốn bán cho Quân Thần điện, có thể bán bao nhiêu tiền?” “Đây là một món đại bảo bối, ít nhất 100 tỷ.” Trần Căn Sinh kinh ngạc nhìn Hoàng Khải Phát: “Đại tỷ, tỷ không đùa chứ? Gã này trị giá 100 tỷ?” “Ta nói là ít nhất.” “Gã này đáng giá như vậy sao? Nhưng mà đại tỷ không thể nào cái gì tiền cũng kiếm được.” “Thị trường có nhu cầu, chúng ta cứ làm thôi.” Trần Lão Đại chụp mấy tấm hình, gửi cho Tiên Lộ, lại nói tiếp: “Dù sao ngươi giết gã cũng là giết, chi bằng cho quốc gia đóng góp.” Trần Căn Sinh đổ mồ hôi nói: “Cái này coi là đóng góp sao?” “Đương nhiên rồi, gã này là nhân vật số một trong giới sinh vật y học đấy, ngươi cũng thấy gã nghiên cứu ra loại thuốc viên kia rồi đấy, trừ Ưng Quốc ra, cả thế giới đều nghiên cứu chế tạo không nổi.” Trần Căn Sinh cảm thấy việc này không được đạo nghĩa lắm, nhưng trong mắt Trần Lão Đại chỉ có lợi ích, đây là nhân tài hiếm có của thế giới, bán cho Quân Thần điện, vừa kiếm tiền vừa giúp Quân Thần điện nghiên cứu ra loại thuốc viên này.
Nhất cử lưỡng tiện.
Lúc này, Tiên Lộ gửi tin nhắn đến.
Trần Lão Đại nhìn tin nhắn cười: “Thấy chưa, Tiên Lộ báo giá thẳng 80 tỷ luôn kìa.” Trần Căn Sinh sợ hãi than: “Đại tỷ, em xin thua chị luôn, cái này mà cũng kiếm lời được 80 tỷ.” “Xí, chị ra giá 150 tỷ.” “Có người như chị, nhà chúng ta nghèo không nổi.” “Bớt nói nhảm, chuyện này công của ngươi với Ảnh Muội Nhi cũng lớn, mỗi người chia 10 tỷ, có ý kiến gì không?” Trần Căn Sinh cười toe toét: “Đương nhiên không có ý kiến.” Lúc này, mấy thanh niên mặc giày tây bước vào biệt thự.
Trần Lão Đại nói: “Lên xe, theo tôi đi.” Cứ như vậy, Trần Lão Đại nhẹ nhàng kiếm lời 150 tỷ, Quân Thần điện cũng không trả giá, cùng ngày tiền liền vào tài khoản của Trần Lão Đại.
Trần Căn Sinh và Ảnh Muội Nhi mỗi người nhận được 10 tỷ.
Trần Căn Sinh kích động chạy như điên 20 cây số trên thao trường.
“Tối nay ăn tiệc! Nhà hàng Ba Thục!” Trần Căn Sinh hỏi Ảnh Muội Nhi: “10 tỷ này, ngươi dự định tiêu như thế nào?” Ảnh Muội Nhi nói: “Ta định để dành, sau này con cái kết hôn sinh con sẽ cần đến.” “Hả...... Không cần thiết vậy đâu, cũng không phải là không cho ngươi tiền.” “Vậy cũng không được, ta muốn con ta vừa ra đời đã có cuộc sống tốt rồi.” Ảnh Muội Nhi nhìn Trần Căn Sinh, hỏi: “Ngươi thích bé trai hay bé gái?” “Chuyện này đâu phải do ta quyết định.” “Ta thích bé gái.” Ảnh Muội Nhi không chỉ một lần mơ ước có con, nàng sẽ buông bỏ hết tất cả để chăm sóc con cái lớn lên.
Trần Căn Sinh cảm thấy Ảnh Muội Nhi điên rồ: “Chuyện này còn chưa chắc đâu, ngươi đừng nghĩ nhiều quá.” Lời này kích thích Ảnh Muội Nhi, đôi mắt đẹp lạnh lẽo: “Nói gì? Nếu ngươi dám không sinh con cho ta, lão tử đánh chết ngươi.” Trần Căn Sinh rất buồn rầu: “Ngươi thế này làm ta rất lo đó.” “Lo cái đầu, cho ngươi sinh đứa con miễn phí, ngươi còn không chịu hả? Hả?” “Thôi không nói nữa, đi ăn cơm.” Trần Căn Sinh ôm vai Ảnh Muội Nhi hướng nhà ăn đi.
“Ăn cái đầu ngươi.” Ảnh Muội Nhi hất vai ra, tức giận bỏ đi: “Ta quyết định rồi, trong vòng tháng này, ngươi chuẩn bị sẵn sàng.” Trước khi đi, Ảnh Muội Nhi để lại một câu làm Trần Căn Sinh hoảng hồn.
Cái này phải làm sao đây?
Hiên Viên Thắng Nguyệt còn hai ba tháng nữa mới về nhà, mà Ảnh Muội Nhi muốn giải quyết sự việc trước khi Hiên Viên Thắng Nguyệt về.
Trần Căn Sinh cũng không có tâm tư đi ăn tiệc, ngược lại đến nhà ăn, mua đồ ăn 120 tệ, tùy tiện ăn qua loa.
Trần Căn Sinh thấy một người phụ nữ quyến rũ vẫn còn đẹp ngồi một mình ăn cơm.
Trần Căn Sinh biết nàng, vị này là giáo sư đại học.
Hắn muốn hỏi vị lão sư mỹ phụ này một chút về vấn đề sinh con.
Bạn cần đăng nhập để bình luận