Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 1180 người Địa Cầu quá nhỏ bé

Chương 1180 người Địa Cầu quá nhỏ bé
Trần Căn Sinh đi vào phòng tác chiến, cùng đến còn có Hiên Viên Thắng Nguyệt, Hải Lạp, cùng 1 triệu người rừng rậm kim loại mà Hải Lạp mang đến.
Lý Mãn Đăng cười nói: “Đã an bài ổn thỏa, 1 triệu người rừng rậm kim loại này sẽ đóng quân ngay tại khu vực lân cận, có thể bảo vệ an toàn cho các ngươi.”
Hải Lạp nói: “Tốc độ phi hành của các nàng có thể so với tốc độ của máy bay chiến đấu siêu âm đấy.”
“Cũng bởi vì như vậy, mới muốn đóng quân ở đây, bảo hộ an toàn cho các ngươi, nếu máy bay của Lam Giới đột nhiên xuất hiện trên không, vậy phải làm thế nào?”
Trần Căn Sinh nói với Hải Lạp: “Cứ nghe theo sắp xếp của hắn đi, 1 triệu người rừng rậm kim loại này ta còn có việc dùng.”
“Được, nghe ngươi.”
Trần Thụ Miêu lúc này đi tới: “Cha, con muốn tham chiến.”
Trần Căn Sinh rất vui mừng: “Mầm nhỏ, lần này con nhất định phải tự chăm sóc tốt bản thân, không được hành động một mình, ta sẽ phái 10.000 danh tướng sĩ đến trợ giúp con.”
“Vâng!”
Trần Thụ Miêu nói: “Cha, chiến tranh bây giờ tàn khốc như vậy, con không muốn lãng phí một vạn người này ở chỗ con, quân đoàn mãnh thú của con đã có hơn 8 triệu con, số côn trùng khống chế còn nhiều hơn nữa, con muốn lên tuyến phòng thủ đầu tiên, chỉ cần chúng ta có thể đánh nổ một lỗ hổng trên kết giới của Lam Giới, con có thể để mấy tỷ con côn trùng của con tiến vào bên trong Lam Giới.”
Biện pháp này có thể thực hiện, cũng không biết có thể nổ được một lỗ hổng hay không.
Trần Căn Sinh dặn dò: “Lần này đi, nhất định phải cẩn thận.”
“Cha, con sẽ tự chăm sóc tốt cho mình.”
Nhận lệnh, Trần Thụ Miêu dẫn đầu đám Tuần Thú Viên của nàng, Lý Mãn Đăng dùng khí tế bào co giãn thừa số, trong vòng một giờ vận chuyển 8 triệu mãnh thú đại quân của nàng đến tuyến đầu phòng thủ.
Trần Căn Sinh nhìn hình ảnh do máy bay chiến đấu truyền về: “Bây giờ chúng ta đã sắp xếp mọi thứ gần như hoàn tất, không biết người Lam Giới khi nào sẽ tấn công nữa.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt nói: “Tốt nhất là không tấn công, cuộc chiến tranh này, ta thật không dám tưởng tượng sẽ thảm liệt đến mức nào.”
Hải Lạp hỏi: “Chẳng lẽ chúng ta không thể chủ động tấn công?”
Hiên Viên Thắng Nguyệt tức giận nói: “Chúng ta không có năng lực chủ động khai chiến, nếu Lam Giới không khai chiến, chúng ta còn có thể có thời gian phát triển thêm vài năm, đến lúc đó chúng ta sẽ càng mạnh hơn, đối mặt với Lam Giới, rốt cuộc không cần phải sợ hãi.”
Trần Căn Sinh ngắt lời cãi nhau của các nàng: “Lúc này rồi cũng đừng tranh cãi những chuyện vô ích nữa.”
Trải qua hơn 100 giờ, mọi sự bố trí đã hoàn thành.
Nhưng Lam Giới lại không có một chút động tĩnh nào.
Bọn hắn càng như vậy, Trần Căn Sinh càng ngủ không yên, không biết Lam Giới muốn giở trò quỷ gì nữa?
Mọi người không dám thả lỏng, lo sợ Lam Giới lại đột nhiên tập kích.
Trần Căn Sinh gọi thủ lĩnh người chuột là Khảo Địch đến.
“Khảo Địch, tiến triển thế nào rồi?”
“Chúng ta đã đào được đến kết giới màu lam, bên dưới sâu đến 500 mét, kết giới màu lam vẫn còn, ta nghĩ cái kết giới này có phải cứ liên tục kéo dài mãi không?”
Trần Căn Sinh giận dữ nói: “Xem ra chiêu này vô dụng, người Lam Giới vẫn rất mạnh, lại có thể làm cái loại kết giới kéo dài xuống sâu 500 mét.”
Lúc này, Trần Căn Sinh cảm thấy có một chấn động nhẹ.
Trần Căn Sinh lập tức chạy vào phòng tác chiến, nhìn qua hình ảnh thấy tuyến đầu phòng ngự phía Bắc đã khai chiến, số lượng lớn phi thuyền của Lam Giới đã tiến vào không phận Hắc Giới.
Điều khiến Trần Căn Sinh kinh ngạc là, những chiếc phi thuyền này có thể dễ dàng bay ra từ kết giới Lam Giới, tựa như mặt nước xuất hiện gợn sóng, còn bọn Trần Căn Sinh thì lại không thể làm được điều này.
Những phi thuyền này bắn ra từng đạo chùm sáng, trong chùm sáng xuất hiện rất nhiều người Lam Giới mặc áo giáp màu đỏ.
Càng ngày càng nhiều, dù hỏa lực liên tục oanh kích vào phi thuyền Lam Giới.
Phi thuyền của bọn họ có một lớp bình chướng, có thể trong thời gian ngắn ngăn cản được pháo kích của Đại Trần Quốc.
Tăng cường độ tấn công trực tiếp.
Ầm ầm......
Từng chiếc phi thuyền bị phá hủy.
Phái ra hàng vạn chiếc máy bay chiến đấu, điên cuồng oanh tạc phi thuyền trên không trung.
Kết giới màu lam đột nhiên rung chuyển.
Từng chiếc chiến hạm trên không trung vô cùng to lớn tiến vào không phận Hắc Giới.
Từ trong những chiến hạm trên không trung này lại bay ra đại lượng máy bay hình thoi, tốc độ cực nhanh.
Đại lượng chiến sĩ mặc áo giáp màu bạc nhảy xuống từ chiến hạm.
Mỗi một chiến sĩ mặc áo giáp màu bạc có thể tích lớn hơn một chút so với chiến sĩ mặc áo giáp màu đỏ, so với bộ đội cơ giáp của Trần Căn Sinh càng thêm biến hóa đa đoan, càng thêm linh hoạt.
Bởi vì bọn họ sử dụng siêu kỹ thuật nano, tùy thời có thể biến hóa ra bất kỳ vật thể nào để tấn công, giống như vảy cá, lực phòng ngự cực mạnh.
Mấy triệu khẩu pháo cao xạ tự động điên cuồng bắn phá.
Mỗi giây bắn ra hàng triệu viên đạn pháo, từng chiếc chiến hạm khổng lồ bị bắn rơi.
Kim Chiến bên kia cũng khởi động hệ thống đánh chặn tên lửa đạn đạo, một lần phóng ra 10 vạn quả tên lửa đạn đạo cỡ nhỏ để truy đuổi máy bay chiến đấu hình thoi bay ra của Lam Giới, có rất nhiều đã bị đánh chặn, rơi xuống.
Đại Trần Quốc hiện có mấy chục triệu hệ thống đánh chặn tên lửa đạn đạo, cho dù là có phát triển đến mức nào, chỉ cần không đạt tới tốc độ ánh sáng thì vẫn có xác suất lớn đánh chặn được.
Đồng thời, tại khu vực kết giới cấp S, cũng bắt đầu xuất hiện số lượng lớn chiến sĩ cùng máy bay chiến đấu hình thoi.
Tuyến phòng thủ đầu tiên gần như khai chiến toàn diện.
Trần Căn Sinh liên lạc với máy bộ đàm của Kim Chiến: “Đừng do dự, nã trước 10 vạn tên lửa xuyên lục địa lên kết giới, thử xem cái kết giới này đến cùng cứng đến mức nào.”
“Vâng.”
Ngay sau khi cúp máy một phút.
Trên không trung bỗng xuất hiện dày đặc tên lửa xuyên lục địa, điên cuồng oanh tạc vào chỗ kết giới.
Trong chốc lát thiên địa biến sắc, ngay cả Thiên Cung Lý cũng cảm nhận được sự rung chuyển kịch liệt.
Trần Căn Sinh chăm chú nhìn màn hình, hắn hy vọng có thể một lần phá vỡ cái kết giới này.
Vụ nổ kéo dài một giờ.
Khói lửa tan đi, nhưng kết giới của Lam Giới không hề có chỗ nào bị hư hại.
Trần Căn Sinh thất vọng ngồi trên ghế: “Kết giới của Lam Giới này thực sự quá kinh khủng, không có biện pháp nào.”
Lý Mãn Đăng nói: “Trước mắt chúng ta chỉ có thể lấy phòng thủ làm tấn công, đến bao nhiêu thì ta diệt bấy nhiêu.”
100.000 quả tên lửa xuyên lục địa mà còn không đánh tan được một lớp bình chướng, Trần Căn Sinh lập tức cảm thấy Đại Trần Quốc của hắn thật quá nhỏ bé trước Lam Giới.
Liên tục không ngừng máy bay hình thoi lao ra từ Lam Giới, đối với Đại Trần Quốc chính là một trận càn quét điên cuồng.
Bình chướng không khí của Đại Trần Quốc trước mặt người Lam Giới chỉ là một trò cười, dễ như trở bàn tay là phá hủy được.
Nhìn những thành phố mà bọn họ vất vả xây dựng, bị oanh tạc từng tòa thành phế tích, tâm trạng của Trần Căn Sinh có chút sụp đổ.
Mới khai chiến chưa bao lâu, liên tiếp ba tòa thành phố đã thành phế tích.
Những máy bay hình thoi này có tính nhắm mục tiêu, bọn chúng cũng oanh tạc cả nhà máy.
Trước đó, Trần Căn Sinh đã để Kim Chiến thành lập nhiều hệ thống đánh chặn tên lửa đạn đạo trong khu công nghiệp, hơn nữa còn đồn trú quân đội, tạm thời khu công nghiệp vẫn chưa bị thiệt hại chí mạng.
Tên lửa đạn đạo bọn họ bắn trên không trung đều sẽ nhanh chóng bị đánh chặn.
Trần Căn Sinh giận dữ nói: “Điều động, phái 50.000 máy bay hình tròn để bao vây đánh chặn bọn chúng.”
“Vâng!”
Nhưng mà, lực tấn công của những chiến sĩ Ngân Giáp quá kinh khủng, bọn họ tùy ý tấn công vào doanh địa ở tuyến đầu, cho dù là trúng đạn pháo, áo giáp bạc bọn họ mặc vẫn có thể triệt tiêu được sức nổ này, không hề bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận