Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 384: hai đại gia tộc thông gia tiệc tối

Chương 384: Tiệc tối thông gia giữa hai đại gia tộc
Ảnh Muội Nhi nội tâm đang dần dần xảy ra biến đổi. Khi nàng hỏi Trần Căn Sinh có phải đang ghen không, chứng tỏ nàng quan tâm đến cảm xúc của Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh cũng bị câu hỏi này làm cho bất ngờ. Bởi vì từ trước đến giờ hắn chưa từng nghĩ đến khía cạnh này. Cảm giác khi còn bé hắn cùng Ảnh Muội Nhi tắm chung, ngủ chung, đối đãi chân thành, không cảm thấy có gì cả.
Toa Mã đứng bên cạnh nghe rõ, không thể tin được nói: “Nói như vậy, ngươi cũng thích Trần Căn Sinh? Ngươi cũng giống ta, đều là tình địch của Hiên Viên Thắng Nguyệt?”
Trong lòng Ảnh Muội Nhi có chút bối rối, nàng cũng không biết tại sao lại bối rối, chẳng lẽ là do câu nói này của Toa Mã?
Trần Căn Sinh nói: “Đừng có nói bậy, quan hệ giữa nàng và Thắng Nguyệt còn tốt hơn cả ta.”
Ảnh Muội Nhi cúi đầu gặm thịt nướng, vẻ mặt suy tư.
Cảm giác này có chút vi diệu.
Trong lòng Trần Căn Sinh cũng có chút bối rối, chẳng lẽ Ảnh Muội Nhi thích ta? Không nên thế chứ.
Trần Lão Đại gọi điện thoại đến.
"Ngày mai 10 giờ sáng, đến biệt thự của ta."
"Làm gì?"
"Mấy người thuộc dòng dõi Pác gia ở Hàn Quốc muốn tổ chức một buổi tiệc với dòng dõi Trần gia ở Ba Thục."
"Ý gì? Bọn họ muốn nhận thua sao?"
"Ta cũng không chấp nhận chuyện nhận thua đâu, tóm lại ngày mai ngươi cứ đến là được, dù sao ngươi mới là nhân vật chính."
"Hiểu rồi."
Cúp điện thoại, Trần Căn Sinh cảm thấy lần này Pác gia đến Hoa Hạ là để cầu hòa.
Trần Căn Sinh nhìn Toa Mã: "Ngày mai ngươi cùng đi chứ, dù sao ngươi là công chúa hoàng thất, có tầm ảnh hưởng rất lớn."
"Vừa hay ta cũng muốn chất vấn bọn họ, xem bây giờ bọn họ có dám hợp tác với Hạp Mạn Đan nữa không."
Pác gia là một trong tứ đại gia tộc thế giới, Pác Bất Cú làm tộc trưởng đã hoàn toàn đánh giá thấp mấy đứa con của Trần Thổ Hùng.
Hắn vốn cho rằng con của Trần Thổ Hùng cũng không gây ra sóng gió gì, để giờ hối hận xanh ruột, con gái lớn của Trần Thổ Hùng lại có nhiều mưu kế như vậy, khiến Pác gia tổn thất hàng trăm tỷ trong mấy ngày qua.
Pác Bất Cú buộc phải phái con trai trưởng tộc cùng các tộc nhân khác đến Hoa Hạ tổ chức tiệc, xoa dịu không khí căng thẳng.
Trần Gia ở Ba Thục chỉ có ba đứa con là Trần Lão Đại, Trần Tiểu Tam và Trần Căn Sinh.
Còn Pác gia thì đến cả đám, khoảng 12 người, nam nhiều nữ ít.
Trưởng tử đời thứ ba của Pác gia, cũng chính là người thừa kế, Pác Đại Kim dẫn đầu đến, người này có uy tín rất lớn trong Pác gia, năng lực bình thường, nhưng làm việc cực kỳ khiêm tốn, cẩn thận, chưa từng gây ra chuyện xấu nào.
Pác Đại Kim có đôi mắt nhỏ hẹp dài, đeo kính cận, ăn mặc rất chỉnh tề, trước tiên là bắt tay, rồi đưa ra đặc sản Hàn Quốc, sâm Cao Ly hoang dại quý giá.
Trên khuôn mặt Trần Lão Đại nở một nụ cười giả tạo: “Đã để anh tốn kém rồi, mời vào ngồi.”
Trong 12 người của Pác gia, Pác Tuấn Hi cũng có mặt, chỉ thiếu Pác Long.
Pác Đại Kim trong lòng có chút không vui, bởi vì Trần Gia chỉ phái ba người đến, tỏ ra không coi trọng buổi gặp mặt lần này.
Pác Đại Kim bóng gió nói: "Gia tộc của các ngài thật là nhân tài đông đúc, chắc hẳn đều đang làm việc ở Tập đoàn nòng cốt Trần gia Ba Thục phải không? Hôm nay không phải Chủ nhật, chắc hẳn đều đang bận làm việc cả rồi."
Trần Lão Đại cười nói: "Giới thiệu cho anh một chút, vị này là công chúa Địch Bái của hoàng thất, Toa Mã."
Pác Đại Kim hơi giật mình, sau đó vội vàng bắt tay Toa Mã: “Chào ngài, rất vui khi được gặp ngài, tôi là trưởng tử của Pác gia, Pác Đại Kim.”
Toa Mã chán ghét rút tay ra: "Ta không được khỏe chút nào, cái tên Pác Long gia tộc các ngươi liên kết với anh trai ta nhắm vào người ta yêu nhất, có phải là không coi ta ra gì hay không? Không coi ai ra gì nhỉ."
Trần Căn Sinh nhỏ giọng chỉnh lại: "Không coi ai ra gì."
Pác Đại Kim sợ hãi nói: “Việc này sau khi cha ta biết đã khiển trách nghiêm khắc Pác Long, đồng thời cấm túc hắn nửa năm ở nhà tự kiểm điểm, xin công chúa đừng giận.”
“Hừ! Dám động vào người ta yêu nhất chính là đụng vào ta, liệu mà cẩn thận, ta xem ngành điện tử của Pác gia ở Địch Bái không được tốt đâu, ta xem quốc gia của ta muốn cân nhắc sử dụng trạm cơ sở của Hoa Hạ đấy."
Trần Căn Sinh không khỏi nghi ngờ, bộ dạng ngốc nghếch đáng yêu của Toa Mã chỉ là bề ngoài, nàng ấy vậy mà nắm rõ như lòng bàn tay chuyện làm ăn của từng gia tộc ở Địch Bái.
Câu nói này dọa Pác Đại Kim phát sợ, hoàng thất Địch Bái, dù là Trần Gia Ba Thục cũng không dám đắc tội.
Dù sao bọn họ cũng chỉ là một gia tộc, còn họ là một quốc gia.
“Công chúa, chúng tôi tuyệt đối không có ý mạo phạm ngài, việc làm của Pác Long không thể đại diện cho toàn bộ Pác gia, tôi đại diện cho gia tộc gửi đến ngài lời xin lỗi chân thành nhất, xin lỗi ngài."
Nói xong, Pác Đại Kim cùng đám tộc đệ tộc muội cúi người xin lỗi Toa Mã.
Toa Mã khoát tay nói: "Hôm nay ta không phải là nhân vật chính, ta chỉ đi cùng Căn Sinh mà thôi."
Câu nói này của Toa Mã có thể nói là đã nể mặt Trần Căn Sinh hết mực, vừa rồi mỗi lời Toa Mã nói đều xuất phát từ lợi ích của Trần Căn Sinh.
Đây chính là nói cho Pác gia biết, đừng có ý định gì với Trần Căn Sinh nữa, đó chính là đối đầu với hoàng thất Địch Bái.
Trần Lão Đại nói: "Mời vào chỗ, vừa ăn vừa nói chuyện."
Pác Đại Kim lại nói "Trần tiểu thư, lần này đến không chỉ là để hòa giải với các vị, mà còn dự định thông gia với Trần gia Ba Thục."
"Thông gia?" Trần Lão Đại có chút bất ngờ: "Thông gia với ai trong gia tộc chúng ta?"
Pác Đại Kim chỉ vào những người phía sau: "Đây đều là những người con ưu tú nhất của gia tộc chúng tôi, ai cũng làm ở tập đoàn nòng cốt, hơn nữa đều là những vị trí quan trọng."
Trần Căn Sinh nói: “Con gái nhà ta đều kén rể, không gả ra ngoài."
Trần Lão Đại gật đầu nói: “Không sai, con gái Trần gia Ba Thục không gả ra ngoài, chỉ kén rể, không biết các anh có muốn đến ở rể nhà chúng tôi không?"
Pác Đại Kim ngây người ra, vốn dĩ cho rằng thông qua việc thông gia sẽ giúp hai đại gia tộc có quan hệ làm ăn, hợp tác tốt hơn.
Nhưng thái độ của Trần Căn Sinh rõ ràng là không muốn làm thân.
Pác gia của bọn họ cũng là một trong tứ đại gia tộc, không thể ở rể nhà Trần gia Ba Thục.
Trần gia Ba Thục có rất nhiều người ở rể, phàm là con gái sinh ra ở Ba Thục, đều sẽ không gả ra ngoài, đều cố gắng chọn rể về.
Bởi vì phúc lợi được hưởng ở Ba Thục là không có ở bên ngoài xã hội.
Trần Lão Đại cười nói: "Mời ngồi xuống đi, khui rượu."
Người hầu bắt đầu rót rượu vang đỏ cho họ.
"Ta cũng hiểu ý của các vị, hiểu lầm giữa hai nhà là do Pác Long gây ra, chỉ cần các vị thật lòng muốn hợp tác với Trần Gia Ba Thục, vậy thì đừng giở trò sau lưng."
Pác Đại Kim cười ngượng ngùng: “Sao lại thế được, lần này chúng tôi là thật lòng muốn hợp tác với Trần Gia Ba Thục mà.”
Pác Tuấn Hi bên cạnh có chút sốt ruột, bởi vì Trần Lão Đại đã hứa với anh ta là sẽ giúp anh ta lên vị trí người thừa kế, nhưng bây giờ Trần Lão Đại cùng Pác Đại Kim nói chuyện vui vẻ hòa thuận, bầu không khí rất vui vẻ.
Anh ta lo lắng Trần Lão Đại sẽ quên mất chuyện hợp tác giữa hai người.
Pác Đại Kim lại nói: "Tôi hy vọng quan hệ giữa hai nhà không bị ảnh hưởng vì Pác Long."
Trần Căn Sinh nói, vẻ mặt không chút biểu cảm: "Hai nhà chúng ta vốn không có mấy dịp gặp nhau, các anh nên trông chừng Pác Long cho cẩn thận, còn dám chạy đến thì nó sẽ mất mạng đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận