Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 36: Mở ra bốn ngàn vạn xe thể thao đi đón việc

Chương 36: Mở siêu xe bốn chục triệu đi đón dâu Mỗi lần Trần Diệp Hào có việc muốn nhờ, Trần Căn Sinh đều muốn đập hắn một phát chết tươi.
Vô Nại, ai bảo Trần Diệp Hào là cháu đích tôn của hắn chứ.
Dù sao cũng là người một nhà.
"Nói đi."
"Có thằng bạn muốn cưới vợ, xe hoa không đủ, tao định nhờ mày đi hỗ trợ một chiếc, được không?"
Trần Căn Sinh không vui nói: "Ông đây không muốn đi, ông đây còn phải đi học."
"Không phải cho không mày đi đâu, mày phụ trách lái một chiếc xe, đến lúc đó sẽ có một ngàn tệ tiền lì xì, còn có cơm ăn."
Trần Căn Sinh lắc đầu nói: "Chỉ có một ngàn tệ tiền lì xì, ông đây không đi."
"Dù sao cũng là xe của người ta, xe của ai thì người đó kiếm chác, việc này đáng lẽ người khác làm, tự nhiên tao lại nghĩ tới mày."
Trần Diệp Hào biết rõ tình cảnh của Trần Căn Sinh, người nhà không cho Trần Căn Sinh một xu nào, toàn là tiền tự hắn kiếm.
Cho nên Trần Căn Sinh mới nghèo đến thế.
Trần Căn Sinh hỏi: "Vậy nếu là tao tự lái xe đi thì sao?"
"Xe khác thì giá khác."
"Lamborghini."
"Bò con hay Bò tót?"
Trần Căn Sinh lắc đầu: "Tao không biết, tam tỷ của tao cho."
"Vậy thì là Bò tót rồi." Trần Diệp Hào không cần nhìn cũng biết, bà cô tặng xe thì chắc chắn không phải loại thường: "Ít nhất cũng năm ngàn tệ."
"Nhiều vậy sao? Vậy thì tao đi."
"Vậy quyết định thế đi, để tao gọi điện cho bạn tao."
"Được."
Trần Diệp Hào vừa đi, Trần Tĩnh Tư liền đặt bát canh gà trước mặt Trần Căn Sinh.
"Anh biết Trần Diệp Hào?"
"Ừ, lát nữa em đi với anh đến văn phòng hiệu trưởng một chuyến nhé?"
"Sao thế?"
"Có chuyện muốn nói cho em biết."
"Vâng." Trần Tĩnh Tư ngượng ngùng nói: "Thực ra nếu anh tỏ tình với em, thì chúng ta có thể đi công viên hẹn hò, hoặc là lên sân thượng."
"Ờ, thôi, anh sợ em nghe xong sẽ nhảy lầu đấy, chúng ta cứ đến phòng hiệu trưởng đi."
Trần Căn Sinh biết rõ tâm hồn Trần Tĩnh Tư thuần khiết và yếu đuối đến mức nào.
Ăn cơm xong, Trần Căn Sinh cùng Trần Tĩnh Tư đi đến văn phòng.
Trên đường đi Trần Tĩnh Tư cứ kéo tay Trần Căn Sinh, cố tình thể hiện tình cảm với người ngoài.
Vào văn phòng, Trần Căn Sinh tiện tay đóng cửa lại.
Trần Thụ Kiến trịnh trọng nói: "Diệp Diệp, có chuyện con nhất định phải rõ, con và Trần Căn Sinh không thể nào ở bên nhau được."
Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Tĩnh Tư khẽ động, hốc mắt hơi đỏ: "Tại sao chứ?"
"Bởi vì ông nội con phải gọi Trần Căn Sinh một tiếng chú."
Trần Tĩnh Tư kinh ngạc nhìn Trần Căn Sinh, môi run rẩy: "Anh, anh và em cùng một gia tộc sao?"
Trần Căn Sinh gật đầu.
"Chuyện này không thể nào, em còn cố ý hỏi mẹ, gia tộc họ Trần của chúng ta không có ai nghèo như thế mà, lại còn ở dưới quê lên nữa chứ."
Trần Thụ Kiến nói: "Ba Thục Truân là quê hương của chúng ta, chúng ta đều từ Ba Thục Truân đi ra."
Trần Tĩnh Tư nhất thời không thể tiếp nhận được sự thật này.
Tức khắc mắt đẫm lệ.
Tức khắc nức nở khóc.
Tức khắc gào khóc.
Trần Thụ Kiến đưa cho cô mấy tờ khăn giấy: "Nó không phải người định mệnh của con, nó là ông cố của con."
Trần Căn Sinh trợn mắt.
Trần Tĩnh Tư gào khóc: "Vì sao chứ? Ô ô ô, ghét anh chết đi được."
"Sau này tập đoàn An Bình thương mậu sẽ do con kế thừa, sau này có gì không giải quyết được cứ đến tìm ta."
Nói xong Trần Căn Sinh liền ra khỏi văn phòng.
……………… Sáng thứ bảy.
Trần Diệp Hào gọi điện cho Trần Căn Sinh hẹn đến một khu chung cư cao cấp ở Thượng Hải để tập trung.
Trần Căn Sinh rửa mặt xong, bắt taxi đến khu biệt thự Đàn Cung ở Thượng Hải.
Khu biệt thự này chỉ có 18 căn!
Là khu nhà giàu hạng nhất Thượng Hải.
Mở gara, một chiếc Lamborghini Độc dược mới tinh hiện ra trước mắt.
Trần Căn Sinh ngồi lên xe, nổ máy.
"Lấy bằng lái chưa được bốn tháng nữa, hơi run."
Trần Căn Sinh lái chiếc Lamborghini Độc dược đến một khu chung cư cao cấp ở Thượng Hải.
Khi anh tới thì xe của người ta đã đỗ hết ở đó.
"Trần Diệp Hào, kia có phải chiếc Lamborghini mà mày nói không?"
"Độc dược?! Chắc vậy rồi."
Mọi người xúm lại xem.
Trần Căn Sinh xuống xe, hỏi: "Không tới muộn chứ?"
"Không muộn." Trần Diệp Hào thèm thuồng nhìn chiếc Lamborghini Độc dược màu đỏ, muốn lái thử quá.
"Mấy ông anh, mở xe xịn thế này đến kéo c·ô·ng việc, em đây mới thấy lần đầu."
"Tao nhớ toàn cầu chỉ có bốn chiếc Độc dược này, chiếc này của mày hình như còn là xe mới, không phải đồ cũ."
"Đúng đó, tao mới để ý."
Trần Căn Sinh gãi đầu cười nói: "Tôi cũng không biết, tam tỷ của tôi cho."
"Ghê gớm vậy, xem cái logo này kìa, đây là Độc dược bản chế tác riêng đấy."
"Ngọa Tào! Để tao xem xem."
Mấy cậu ấm cô chiêu này đều là dân chơi xe chuyên nghiệp, đối với các loại xe sang thuộc làu làu.
Khi nhìn thấy bản chế tác riêng thì từng người đều ao ước kinh ngạc thốt lên.
"Mấy ông anh, nhà ai đây?"
"Làm quen chút đi."
"Không phải tao đã bảo với mấy người rồi mà, đây là em họ tao, ở quê lên, cũng họ Trần."
Trần Diệp Hào vẫn muốn chen vào cái vòng này của bọn họ, thường ngày nó lái xe cũng không ra gì, không được chào đón.
Hôm nay Trần Căn Sinh lại lái chiếc Lamborghini Độc dược bốn chục triệu đến, quả thực làm hắn nở mày nở mặt, cố tình khoác vai Trần Căn Sinh.
"Được đấy Trần Diệp Hào, em họ nhà mày oách thật đấy."
"Trần Diệp Hào, sau này nhớ bảo em họ mày đi chơi cùng, chúng ta đều là bạn bè, quen biết thêm cũng tốt."
"Anh đây là Hàn Tinh, thuộc Thiên Hà Tập Đoàn."
Trần Căn Sinh cảm thấy cái tên này quen quen, nghĩ một lúc rồi nói: "À, cậu chính là cái người sau này muốn cưới Trần Tĩnh Tư đúng không?"
Hàn Tinh hơi giật mình: "Sao chuyện này cậu biết?"
Trần Căn Sinh đánh giá hắn, thẳng thừng lắc đầu: "Hai người chênh nhau nhiều tuổi quá, chắc phải tám tuổi ấy nhỉ? Hơn nữa diện mạo của cậu cũng bình thường thôi, cô ấy không thích cậu đâu."
Tên Hàn Tinh này dáng người hơi mập, mặt mũi bình thường, ăn mặc cũng chẳng có gu.
Trần Căn Sinh khiến cho Hàn Tinh rất tức giận: "Mày là cái thá gì chứ? Ở đó mà nói này nói nọ, vừa rồi cho mày sắc mặt tốt, có phải được đà lấn tới không?"
"Thôi đi, mọi người bớt lời một chút đi, chú rể sắp ra rồi."
Hàn Tinh chỉ vào Trần Căn Sinh: "Mày liệu hồn đấy."
Trần Căn Sinh nhìn Trần Diệp Hào, hỏi: "Mày thấy hắn ta có xứng với Trần Tĩnh Tư không?"
Trần Diệp Hào lắc đầu: "Không xứng."
"Tao cũng không thể để một cô gái tốt như Trần Tĩnh Tư lấy cái tên này được."
Trần Căn Sinh hoàn toàn có năng lực đó, Trần Diệp Hào không hề nghi ngờ.
Chú rể mặc vest, giày da bước ra, lái chiếc xe hoa Mercedes S600, cả đoàn xe sang nối đuôi nhau tiến về một khu chung cư khác.
Chính là nhà cô dâu.
Trên đường, xe Porsche của Hàn Tinh cố ý ép xe của Trần Căn Sinh, nhiều lần vượt mặt chiếc Lamborghini Độc dược của Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh cũng không quen lắm với việc lái xe thể thao, chỉ có thể cẩn thận điều khiển từng chút một.
Việc này càng làm Hàn Tinh được thể làm tới.
Một đường chèn ép nhau đến khu chung cư nhà cô dâu.
Trần Căn Sinh vừa xuống xe đã muốn đánh Hàn Tinh rồi, Trần Diệp Hào vội vàng ngăn cản hắn: "Cậu hai à, hôm nay không đánh được đâu, nếu mà đánh nhau thì không những ảnh hưởng đến đám cưới, mà năm ngàn tệ của cậu cũng mất."
"Ờ, vậy ta lại nhịn một tí, lũ tép riu đó, để cho hắn ta đắc ý thêm một đoạn thời gian."
——Lời của tác giả:
Cầu lời khen nha, cảm ơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận