Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 419: kẻ có tiền phiền não

Chương 419: Nỗi phiền não của kẻ có tiền 500 triệu, không cần phải đoạt cúp Champions League cũng có thể thu được năm bộ skin đặc biệt của đội lão tử.
Đây chính là năng lực “tiền giấy” của Trần Căn Sinh.
Trận chiến đầu tiên của đội lão tử, 3-0, dễ dàng thắng trận đấu.
Trần Căn Sinh hài lòng đứng lên rời đi.
Khán giả xung quanh lấy điện thoại ra quay chụp Trần Căn Sinh.
Bây giờ, video về Trần Căn Sinh đăng lên nền tảng âm nhạc là có thể kiếm tiền.
Chuyện Trần Căn Sinh mời toàn bộ khán giả xem đấu ăn gà rán uống Coca Cola nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trên mạng, hiện tại, mỗi lời nói cử động của Trần Căn Sinh đều có thể tạo ra nhiệt độ.
Tiềm lực viên thuốc khiến cho danh tiếng Trần Căn Sinh vang xa, giá trị bản thân tăng vọt, đơn giản chính là một núi vàng di động.
Xung quanh đấu trường đều là đám đông vây xem, đông nghìn nghịt, chiếc xe Rolls-Royce của Trần Căn Sinh căn bản không thể đi ra.
"Mọi người tránh ra một chút, để chúng tôi đi qua."
Một cô gái đột nhiên chen đến ôm lấy Trần Căn Sinh.
Tiểu Hạc lập tức tóm được vai cô ta, đẩy ra.
"Trần Căn Sinh, tôi cầu xin anh một chuyện có được không? Có thể cho tôi mượn 10 vạn tệ không? Tôi bị lừa đảo, còn có vay nặng lãi, nếu không trả nợ thì bọn họ sẽ tung ảnh n.u.d.e của tôi, tôi van xin anh giúp tôi một chút đi? Mười vạn tệ đối với anh mà nói chẳng là gì, với tôi lại là tiền cứu mạng."
Cô gái này nói hết câu đó với tốc độ nhanh nhất, giọng nói rất nhỏ, sợ người xung quanh nghe thấy mấy lời này.
Tiểu Hạc chỉ vào cô ta: "Cút cho ta, có nghe không, đừng có ở đây mà bắt cóc đạo đức."
"Tôi không có bắt cóc đạo đức, tôi thật sự gặp khó khăn, tôi van xin anh, cho tôi mượn mười vạn tệ, sau này tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho anh kiếm tiền, anh bảo tôi làm gì cũng được."
Tiểu Hạc mở cửa xe, để Trần Căn Sinh ngồi vào.
Trần Căn Sinh chưa từng gặp loại tình huống này, có chút trở tay không kịp.
Tiểu Hạc lái xe bấm còi, đám người nhường ra một lối đi rời đi.
Tiểu Hạc nói: "Đừng để trong lòng, về sau ngươi sẽ gặp nhiều chuyện như vậy, bọn họ chỉ thích bắt cóc đạo đức ngươi thôi."
Trần Căn Sinh trong lòng cảm thấy khó chịu: "Thật ra mười vạn tệ đối với ta mà nói không là gì."
"Ngươi không thể mở đầu, ngươi chỉ cần mở đầu, phía sau còn có rất nhiều người tìm ngươi vay tiền, ngươi cho dù có nhiều tiền hơn nữa cũng giúp không hết."
Trần Căn Sinh không nói gì thêm, rơi vào trầm tư.
Tiểu Hạc lại nói "Sau này gặp chuyện như vậy thì né tránh, tránh bị mấy tay truyền thông vô lương chụp ảnh, làm lớn chuyện, thiếu gia, bây giờ mỗi cử chỉ của ngươi đều phải chú ý, rất dễ kích thích đến giá cổ phiếu của Lão Tử Điện."
"Ừm, hiểu rồi."
Trần Căn Sinh bây giờ làm việc đã rất chín chắn, không giống như trước đây, không hợp ý là đánh nhau, không cần biết ngươi là phú nhị đại hay quyền quý.
Điều khiến Trần Căn Sinh không thể ngờ là cô gái chặn đường hắn ở đấu trường kia lại đứng trước cổng trường kinh đại để cầu kiến Trần Căn Sinh.
Cô gái này mang khẩu trang, đeo ba lô, đội mũ lưỡi trai màu ấm, ngụy trang kín mít sợ người khác nhận ra, cô ta còn giơ một tấm bảng: cầu kiến Trần Căn Sinh.
Trần Căn Sinh đang trong giờ học thì nhận được tin nhắn của Hoàng Hải, Hoàng Hải còn gửi cho hắn một tấm ảnh, đã có rất nhiều người vây xem.
Có vài kẻ thích hóng hớt quay lại video, biên tập đoạn văn đầy thù hận: “siêu cấp phú nhị đại nợ tình bùng nổ” Đoạn video này có lượt xem lên đến hơn trăm triệu.
Một chiếc xe thương vụ màu đen dừng trước mặt cô gái, mấy thanh niên đi giày tây ngăn cô gái lại, để những người xung quanh không thấy gì xảy ra.
"Vị tiểu thư này, cô tìm thiếu gia nhà chúng tôi có chuyện gì? Cô có quen thiếu gia nhà tôi không?"
Cô gái đáng thương nói: "Tôi chỉ muốn gặp hắn, tôi muốn cầu cạnh hắn, nếu không tôi thật sự không có cách nào sống sót."
"Nói cách khác cô không quen biết thiếu gia nhà ta?"
"Không quen, tôi muốn cầu xin hắn giúp đỡ."
"Giúp đỡ cái gì?"
"Tôi muốn mượn hắn mười vạn tệ, tôi cần khoản tiền này để trả nợ, tôi có thể cả đời làm trâu làm ngựa cho hắn."
Cô gái này có chút nhan sắc, chỉ là lòng hư vinh rất lớn, tiêu tiền như rác.
Có người muốn hỏi, vì sao nhất định phải tìm Trần Căn Sinh? Có nhan sắc tìm một người bạn trai có chút tiền là có thể trả hết nợ rồi.
Cô gái cũng có chút tính toán nhỏ nhặt, quen Trần Căn Sinh là thỏa mãn lòng hư vinh rất lớn của cô ta, lại càng có thể giúp cô ta kiếm tiền đủ ăn cả đời không lo.
Đây là điều mà mọi người thường cho rằng, bạn bè của Trần Căn Sinh đều đã kiếm được rất nhiều tiền.
Rất nhiều cô gái đều muốn làm quen Trần Căn Sinh, chỉ có điều cô gái này có vẻ táo bạo hơn một chút.
Mấy người đàn ông giày tây ghi hình lại để làm chứng, không hỏi gì thêm nữa, ngược lại lên xe rồi rời đi.
Chưa đến mười phút sau, trên nền tảng âm nhạc đã xuất hiện video này, cộng thêm Trần Tiểu Nhị cho thêm lượng truy cập lớn nhất trong thời gian này, lượt thích vượt quá ngàn vạn, trực tiếp thành xu hướng.
Đây bất quá chỉ là một màn kịch nhỏ, nhanh chóng ngăn cản xu thế trượt dốc của cổ phiếu Lão Tử Điện.
Đoạn video này giúp Trần Căn Sinh tẩy trắng, giải thích rõ ràng.
Thế nhưng mà, sau khi xem được video, cô gái lại hỏng mất.
Cô ta lập tức quay lại video khác, đồng thời gắn thẻ Trần Căn Sinh.
Đoạn video này có thể nói là than khóc, lên án tội trạng của Trần Căn Sinh.
Tuyên bố Trần Căn Sinh hại cô ta không có nhà để về, mang tiếng xấu, chỉ có cái chết mới giải thoát được.
Trong phần bình luận của video đều là tag Trần Căn Sinh, bảo Trần Căn Sinh ra mặt chịu trách nhiệm.
"Nếu cô gái này vì Trần Căn Sinh mà chết, Trần Căn Sinh nhất định phải chịu trách nhiệm hoàn toàn."
"Đây chính là sự ưu ái mà có tiền có sắc được nhận."
"Cô nương, Trần Căn Sinh còn không thèm phản ứng ngươi, ngươi lo cho mình đi."
"Chết rồi cũng chẳng bằng sống."
"Hoàn toàn chuyển từ fan sang anti Trần Căn Sinh."
"Lúc Trần Căn Sinh phát video có nghĩ đến cảm xúc của người khác không?"
"Hắn chỉ lo cho giá cổ phiếu của Lão Tử Điện và danh dự của mình thôi."
Phần bình luận của video có tốt có xấu, phần lớn đều đứng về phía cô gái công kích Trần Căn Sinh.
Tan học, các bạn học nhìn Trần Căn Sinh với ánh mắt không được bình thường.
Hoàng Hải, Đông Tử tìm đến Trần Căn Sinh để nói rõ tình hình, đồng thời cho Trần Căn Sinh xem đoạn video này.
Thật ra hắn căn bản không biết một ngày này đã xảy ra chuyện gì, càng không phải do hắn sai đám người giày tây đi bắt nạt cô gái kia, rất hiển nhiên là đại tỷ đang giúp nàng dẹp chuyện này.
Trần Căn Sinh mặt mày u ám: "Sao lại gặp phải loại chuyện này vậy, haizzz."
Trương Đức Soái nói: "Không cần để ý đến nàng ta, một con cá muối nhỏ có thể làm nên sóng gió gì chứ?"
Triệu Dũng nói: "Ngươi không thể coi thường cô ta được, cô ta có thể không làm nổi sóng lớn, thế nhưng mà có rất nhiều kẻ thích hóng hớt hoặc mấy tay truyền thông vô lương chỉ muốn làm to chuyện, bây giờ có đến 50,000 bình luận rồi."
Những học sinh đi ngang qua xung quanh cũng đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Trần Căn Sinh.
Trương Đức Soái chửi ầm lên: "Mẹ nó, các ngươi thi vào kinh đại kiểu gì vậy? Ngay cả năng lực phân biệt tối thiểu cũng không có sao? Nghe sao nói vậy à? Không có chút suy nghĩ nào sao? Lúc trước bảo các ngươi vay tiền đầu tư cổ phiếu thì các ngươi có bản lĩnh đừng có ham đi? Mẹ kiếp."
Trần Căn Sinh cũng cảm thấy bực bội: "Thôi về hết đi, ta muốn đi trung tâm trị liệu bằng âm nhạc."
Chuyện tày đình cũng không thể ngăn được Trần Căn Sinh đến bệnh viện thăm Ảnh muội được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận