Lão Sư, Ta Thật Sự Không Phải Học Sinh Nghèo!

Chương 574: xé rách

Chương 574: Xé rách
Sáng sớm tỉnh giấc. Ánh nắng rực rỡ, trong không khí tràn ngập hương thơm cơm chín.
Trần Căn Sinh xoay người nhìn, Bạch Nga đã rời khỏi gường. Vệt màu ấm trên gường đơn để lại một vòng đỏ ửng.
Trần Căn Sinh kinh ngạc tột độ, Bạch lão sư vậy mà lần đầu tiên sao?
Trần Căn Sinh lại hối hận lại xấu hổ. Hôm qua uống chút rượu không để ý gì, đầu nóng lên liền nhào vào. Trần Căn Sinh hung hăng tự cho mình một cái bạt tai.
Bạch Nga vừa mở cửa liền thấy cảnh này, nàng ảm đạm buồn bã: “Có phải hay không cảm thấy sau khi làm chuyện này với ta thì có lỗi với Thắng Nguyệt?”
Trần Căn Sinh vội vàng đứng dậy: “Đừng hiểu lầm, Bạch lão sư, ta chỉ là cho rằng ta đã hại cô, ta không thể cho cô một danh phận chính thức, giống như Ảnh muội mà vậy.”
Đôi mắt đẹp của Bạch Nga nhìn xuống, lập tức đỏ bừng mặt: “Mặc quần áo vào đi, ăn cơm.”
Bạch Nga ra khỏi phòng ngủ, tim đập loạn như hươu con. Nhớ lại chuyện tối qua, mặt Bạch Nga lại nóng ran.
Trần Căn Sinh đi vào toilet thấy Bạch Nga đã mua cho hắn bàn chải đánh răng, kem đánh răng mới. Rửa mặt qua loa.
Trần Căn Sinh đi ra cười hỏi: “Cái kia kem đánh răng với bàn chải đánh răng là mua cho ta sao?”
“Sáng sớm đi mua bữa sáng, tiện mua luôn, ăn cơm đi.”
Bạch Nga múc cho Trần Căn Sinh thêm một chén cháo, rồi đẩy đồ ăn về phía trước mặt Trần Căn Sinh: “Ngươi, ngươi sau này trở về thì làm sao nói với Thắng Nguyệt đây?”
Thực ra Bạch Nga luôn tự trách mình, lo lắng cho Trần Căn Sinh. Nếu chuyện này để Hiên Viên Thắng Nguyệt biết thì chắc chắn sẽ làm to chuyện. Bạch Nga cảm thấy mình là tội đồ chia rẽ hạnh phúc người khác.
Trần Căn Sinh cười nói: “Ta bình thường đều làm việc đến rạng sáng, có khi cũng không về nhà ngủ, không sao đâu.”
Bạch Nga cắn đũa nói: “Thực ra tôi cũng tự nguyện, anh đừng tự trách quá, chúng ta coi như chuyện này chưa từng xảy ra đi.”
“Sao có thể như thế được, làm sao có thể coi như không có phát sinh chứ.” Trần Căn Sinh nghiêm túc hỏi: “Bạch lão sư, cô có muốn cùng ta ở bên nhau không?”
“Tình cảm của ta dành cho anh, ở Tử Kim Quốc Tế Học Giáo anh chắc cũng đã biết rồi.”
“Vậy là muốn rồi?”
Bạch Nga khẽ gật đầu.
“Nghiêm túc mà nói, cô là người phụ nữ thứ hai của tôi, tuy tôi không thể cho cô một danh phận chính thức, nhưng tôi tuyệt đối sẽ có trách nhiệm.”
Bạch Nga hơi bất ngờ: “Cái gì? Tôi là người phụ nữ thứ hai của anh sao? Còn Ảnh muội mà thì sao?”
“Ảnh muội mà chỉ là mượn giống sinh con thôi, là ống nghiệm hài nhi, người phụ nữ thực sự làm chuyện đó với tôi, chỉ có cô và Thắng Nguyệt thôi.”
Câu nói này khiến trong lòng Bạch Nga có chút vui mừng thầm, người phụ nữ thứ hai của Trần Căn Sinh, đối với Bạch Nga mà nói, coi như rất vinh hạnh rồi.
Bạch Nga lại hỏi: “Vậy nếu tôi mang thai thì sao?”
“Đương nhiên là sinh rồi, có bao nhiêu đứa, ta đều có thể nuôi nổi.” Nếu như nói Ảnh muội mà, Mạch Đan tiểu vương phi các nàng mượn giống sinh con, Trần Căn Sinh không muốn. Mà Bạch Nga sinh con cho Trần Căn Sinh thì Trần Căn Sinh rất nguyện ý.
Bạch Nga hạnh phúc cười, cúi đầu ăn cháo.
“Đinh Linh Linh......” Đúng lúc này, Hiên Viên Thắng Nguyệt gọi điện tới.
Tim Trần Căn Sinh lập tức nhảy lên tận cổ họng. Hắn không sợ Hiên Viên Thắng Nguyệt, chỉ sợ Hiên Viên Thắng Nguyệt giết Bạch Nga.
“Alo, sao thế?”
“Anh ăn sáng chưa? Em giúp anh mang đi.”
“Tôi ăn qua loa là được.”
“Lão công báo cho anh một tin tốt này.”
“Tin tốt gì?”
“Chắc hôm nay em tới tháng, mà vẫn chưa tới, em cảm thấy có khả năng là có thai.”
“Hả?! Nghi ngờ thôi, nghi ngờ...... Tí nữa gặp rồi nói sau.” Trần Căn Sinh không dám nói ra, sợ sẽ làm Bạch Nga buồn.
Tắt điện thoại, Trần Căn Sinh ngước mắt nhìn Bạch Nga đang cúi đầu ăn cháo. Trần Căn Sinh muốn nói rồi lại thôi.
Bạch Nga cười nói: “Có phải mang thai rồi không?”
“Có lẽ thế, nói là hôm nay tới tháng nhưng vẫn chưa thấy.”
“Ừ, có thể lắm, anh về xem một chút đi.”
Trần Căn Sinh biết lúc này rời đi sẽ làm Bạch Nga buồn, vì thế cầm bát lên: “Cũng không vội, chỉ là chưa tới tháng thôi, ăn cơm trước đi.”
Trần Căn Sinh gắp dưa muối bỏ vào chén của Bạch Nga. Miếng dưa muối đó chính là sự an ủi của Trần Căn Sinh dành cho Bạch Nga.
Ăn xong, Bạch Nga tiễn Trần Căn Sinh ra ngoài. Trần Căn Sinh ôm cổ Bạch Nga, cúi xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp của nàng. Một lát sau. Trần Căn Sinh rời khỏi đôi môi Bạch Nga: “Ta đi trước đây.”
“Ừm.” Bạch Nga đỏ bừng mặt.
Trần Căn Sinh lái chiếc Cách Ni Tái Cách trở về tòa nhà tổng bộ Ba Thục. Trần Căn Sinh vừa đến văn phòng không bao lâu, Hiên Viên Thắng Nguyệt đã đến.
Hôm nay Hiên Viên Thắng Nguyệt đặc biệt vui vẻ, không có tới tháng chứng tỏ khả năng mang thai rất cao.
“Lão công, hì hì ha ha, lần này em thấy xác suất có thai là rất lớn đấy.”
Trần Căn Sinh cười nói: “Trong lòng em có nhiều gánh nặng, anh đã nói với em rồi, dù mang thai hay không mang thai thì anh vẫn thích em, em vẫn là vợ của anh.”
“Khó nói lắm, nếu không thể sinh cho anh đứa con thì cái chức phu nhân tộc trưởng này của em ngồi cũng không yên.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt trước đây cũng không để ý đến mấy chuyện này, cho đến khi Ảnh muội mà sinh con, thêm cả Hiên Viên Lão Thái tiêm nhiễm tư tưởng vào Hiên Viên Thắng Nguyệt, dần dần Hiên Viên Thắng Nguyệt nhận ra rằng nếu như không sinh được con thì nàng làm cũng vô ích. Kiếm nhiều tiền như vậy, cuối cùng lại để con của người khác thừa kế, Hiên Viên Thắng Nguyệt không thể chấp nhận được chuyện này.
Trần Căn Sinh bảo Hiên Viên Thắng Nguyệt ngồi xuống: “Có đi bệnh viện kiểm tra chưa?”
“Còn chưa, em đặt lịch hẹn bác sĩ rồi, đợi bệnh viện đi làm thì em đi khám.”
“Vậy được, anh đi với em.”
Trần Chi Hoa gõ cửa đi vào.
“Tiểu gia, tiểu nãi nãi, ta có tin tức, nhà Rowle có hành động mới.”
Trần Căn Sinh nhíu mày nói: “Muốn gây sự gì nữa?”
“Công nghệ internet.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt nói: “Công nghệ internet, công ty Trần gia chúng ta không có nhiều công nghệ internet, mà lại cũng không có thành tựu gì.”
Trần Căn Sinh nói: “Bọn họ nhắm vào chắc là Ngũ Kiếm Khách Truyền Thông Công Ty.”
Ngũ Kiếm Khách Truyền Thông Công Ty hiện tại là xí nghiệp đầu tàu về công nghệ internet trong nước, mới đây không lâu đã chi hàng chục tỷ thu mua nền tảng mua bán online lớn nhất trong nước, mua bán và sáp nhập nhiều app phát sóng trực tiếp. Có thể nói Ngũ Kiếm Khách Truyền Thông Công Ty hiện giờ đang chiếm 70% thị trường trong ngành phát sóng trực tiếp.
Hiên Viên Thắng Nguyệt nói: “Nhà Rowle muốn tấn công công nghệ internet, chẳng phải đang tự tìm đường chết sao?”
Trần Căn Sinh sắc mặt nghiêm trọng nói: “Bọn họ thừa biết tình hình mà vẫn muốn tấn công ngành công nghệ Hỗ Liên Võng của Hoa Hạ, chứng tỏ bọn họ đã có chuẩn bị, ta đang nghĩ bọn họ dựa vào công ty internet nào?”
Trần Chi Hoa nói: “Mặt nạ, INS, đường ống dầu các loại mấy cái này so với Ngũ Kiếm Khách Hỏa Âm thì vững chắc hơn chút, dù sao cũng xuất hiện sớm hơn Hỏa Âm, người dùng cũng rất nhiều.”
“Ba cái này mà tới Hoa Hạ thì căn bản không có chỗ sống.”
Hiên Viên Thắng Nguyệt nói: “Công nghệ internet có rất nhiều loại, bọn họ không nhất định phải ra tay ở lĩnh vực phát sóng trực tiếp, trò chuyện, giao tiếp.”
Trần Căn Sinh hỏi: “Tên chó săn Trần Căn Dung dạo gần đây có động tĩnh gì không?”
“Kinh đô thị Tương Lai Thành khai trương, đang bận rộn chuẩn bị cho phiên giao dịch.”
“Lượng tiêu thụ như thế nào?”
“Ngày đầu khai trương bán được hơn 50 căn hộ nhỏ.”
“Không đáng lo, cứ để hắn tự sinh tự diệt đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận