Đệ Nhất Danh Sách

Chương 995: Diễn Kịch

"Cái này hành động chỉ lệnh, phải thực hiện trong vòng hai tháng…."

La Tông Nhân suy yếu nói:
"Lúc đó Giang Tự vừa mới ra bài bố nhắm vào Vương thị chúng ta, bất quá ban đầu chỉ lệnh chỉ đặt ra kế hoạch chứ không thông báo chấp hành."

La Tông Nhân tiếp tục nói:
"Về sau, vào ngày 21 tháng 3, phía trên đột nhiên truyền lệnh chuẩn bị ám sát Giang Tự, vì hắn cự tuyệt đoàn đại biểu của chúng ta nên hai bên không còn gì để nói nữa.”

"Tổng số người ở ẩn để hành động là 381 người, đại bộ phận trong đó đều là binh sĩ được Vương thị bí mật bồi dưỡng."

"Trước khi hành động trước kia, vì không để Vương thị bị hoài nghi nên Vương Văn Yến đặc biệt lệnh cho ta cùng với Hương Thảo phối hợp diễn trò…"
La Tông Nhân nói:
"Binh sĩ phía dưới cũng không biết, nhưng hai người Hương Thảo cùng Đường Họa Long đã sớm nhận lệnh, giả trang như lâm vào hiểm cảnh, thậm chí còn cố ý bị thương.
Sau đó mọi người trao đổi ở góc khuất camera.
Như vậy mới khiến Vương thị không bị hiềm nghi.”

"Nhưng hết thảy những điều này đều đã được an bày trước, để diễn cho các ngươi thấy!"
Nhâm Tiểu Túc yên lặng lắng nghe hết thảy, nếu đúng như lời đối phương nói.
Vậy hắn nhất định phải đi một chuyến tới Vương thị.
Hơn nữa, phải lần nữa làm rõ mối quan hệ của hắn và Vương thị.
Với chuyện Giang Tự bị ám sát, không có bất kỳ thứ gì có thể khiến Nhâm Tiểu Túc thỏa hiệp.
Có điều Nhâm Tiểu Túc cảm thấy những điều La Tông Nhân nói có chút kỳ quái, hắn suy nghĩ, nhớ lại những gì đối phương vừa nói.
Nếu Vương Uẩn ở đây thì tốt rồi, Vương Uẩn là chuyên gia trong chuyện này, hắn rất giỏi tìm ra lỗ thủng trong lời nói của người khác.
Bấy giờ, La Lam ở bên cạnh hỏi La Tông Nhân:
"Ngươi thuộc bộ phận nào của Vương thị?"
La Tông Nhân thản nhiên đáp:
"Không cần cố ý thử ta, ta là cấp dưới trực thuộc của Vương Văn Yến, đương nhiên ở phòng tình báo."

"Hắc hắc, không thú vị gì cả…"
La Lam cười nói:
"E rằng ngươi không nghĩ tới, Vương thị sợ có người vu oan hãm hại cho bọn họ nên đặc biệt phái người tới Lạc thành, vừa vặn cũng là người của tổ tình báo.
Người tới, dẫn người Vương thị vào!"
Trong lúc nói chuyện, bên ngoài có một người trẻ tuổi mặc âu phục bị binh sĩ Khánh thị kẹp tay hai bên dẫn vào hầm ngầm.
Âm thanh lạnh lùng của người tuổi trẻ vang lên:
"Chúng ta tới là để phối hợp điều tra, các ngươi đối xử với khác như vậy à?"
La Lam cười tủm tỉm đi đến trước mặt người trẻ tuổi, sau đó không chút đề phòng tán đối phương một cái:
"Nếu chúng ta tra ra cái chết của Giang Tự có quan hệ cùng Vương thị các người thì ngươi đừng nghĩ còn sống mà rời khỏi Lạc thành.
Bớt dạy đời ta đi, tới nhìn một chút đây có phải người của phòng tình báo các ngươi không.
Bây giờ có nhân chứng, để xem các ngươi còn có thể giảo biện cái gì.”

Người tuổi trẻ nhìn về phía La Tông Nhân, càng phẫn nộ hơn:
"Đây căn bản không phải người của phòng tình báo chúng ta.
Hắn đang vu oan cho chúng ta, các ngươi có chứng cớ gì nói là chúng ta Vương thị làm? Chứng cớ đâu?"
La Lam nhìn về phía La Tông Nhân:
"Chứng cớ, đừng lo lắng, ở chỗ này Vương thị không cách nào diệt khẩu ngươi đâu.”

La Tông Nhân ngậm miệng không nói.
Người tuổi trẻ kia cười lạnh:
"Xem đi, hắn đang nói láo.
Hắn không dám đối chất cùng ta.
Phòng tình báo căn bản không có người này.”

Nhưng lúc này, La Tông Nhân bỗng nhìn người trẻ tuổi nói:
"Các ngươi tính bỏ vỏ giữ ruột à? Chính Vương Văn Yến đã hứa hẹn với ta, chỉ cần ta hoàn thành nhiệm vụ quan trọng sẽ cho ta chức phó phòng chức.
Lúc ấy ngươi cũng ở đó.
Thế nào, bây giờ muốn vứt bỏ ta?"
Người tuổi trẻ kia phẫn nộ nói:
"Đừng nói chuyện không có bằng chứng.
Ta chưa từng gặp ngươi!”
"Ngươi không dám thừa nhận à!"
La Tông Nhân giận dữ hét lớn.
Bộ dáng tức giận như người bị bệnh tâm thần, thậm chí còn có chút điên cuồng.
"Ba."

"Ba."

"Ba."

La Lam vỗ tay:
"Màn biểu diễn này quá đặc sắc.
Nếu không phải ta sớm biết chân tướng, hẳn đã bị hành động lần này của ngươi cho lừa dối rồi.
Bất quá thật ngại, đây căn bản không phải người của phòng tình báo Vương thị.
Đây là người của Khánh thị ta.
Còn bộ âu phục này là mới mượn của cư dân Lạc thành đấy.”
La Lam cười lên ha hả, Chu Kỳ như trêu tức nhìn chằm chằm đối phương, thưởng thức biểu tình kinh ngạc trên mặt La Tông Nhân.
Trong lúc nhất thời La Tông Nhân có chút hoảng hốt, nét mặt hiện giờ Chu Kỳ nhìn hắn chẳng khác nào nét mặt của hắn khi nhìn đám “người bình thường” kia cả.
Hắn vốn xem những người bình thường đó là cừu non ngu xuẩn.
Còn bây giờ, bản thân hắn trong mắt người khác lại trở thành cừu non ngu xuẩn rồi.
La Lam đi đến trước mặt binh sĩ Khánh thị giả trang làm Vương thị hỏi:
"Mặt có đau không?"
"Không đau…"
Người trẻ tuổi đứng thẳng người nói.
La Lam vỗ vỗ vai của hắn:
"Tiểu tử ngốc, ta ra tay nặng như vậy sao có thể không đau.
Nghỉ ngơi đi, lần này vất vả cho ngươi rồi, diễn rất tốt."
Vừa rồi vì diễn cho giống thật, La Lam ra tay căn bản không chút lưu tình, mặt người tuổi trẻ cũng bị La Lam đánh cho sưng lên, nhưng giờ khắc này đối phương lại cười vô cùng vui vẻ:
"Nhiệm vụ được hoàn thành là tốt rồi."

Nói xong, binh sĩ rời khỏi hầm ngầm.
La Tông Nhân ngu ngốc ngồi trên ghế dựa, La Lam đi đến trước mặt hắn, xoay người nhìn thẳng mắt đối phương:
"Vì để ngươi khai thật mà ta đã ra tay đánh lính nhà mình.
Hiện tại chắc ngươi cũng rõ, mấy cái âm mưu quỷ kế gì đó trước mặt ta ấu trĩ như một đứa trẻ vậy.
Ngươi không chơi nổi chúng ta đâu! Nếu không nói thật, lát nữa ta sẽ kéo ngươi ra ngoài diễu phố thị chúng.
Tin ta đi, Khánh thị ta có biện pháp khiến ngươi sống mười năm những mồi ngày đều sống không bằng chết.”

"Các ngươi muốn biết cái gì, hỏi đi…"
La Tông Nhân bình tĩnh nói.
Giờ khắc này Chu Kỳ đã xác định, phòng tuyến tâm lý của La Tông Nhân rốt cục đã hoàn toàn bị phá hủy, lòng tự tôn và cao ngạo của đối phương đã bị đánh nát.
Nhâm Tiểu Túc nhìn khuôn mặt La Lam suy nghĩ, bình thường tên béo này trông tùy tiện, không người cũng là người có tâm tư như vậy.
Thì ra hắn là cố ý che giấu bản thân.
Nhưng mà, vì sao phải che giấu?
Nhắc tới loại người hung ác như La Tông Nhân, vừa bị bắt hắn đã giội nước bẩn lên người Vương thị.
Mà 27 tiếng hắn chịu đựng cũng vì kế hoạch của hắn sắp thành công.
Mà 27 tiếng đồng hồ đó cũng chỉ vì giờ khắc này.
Vì kế hoạch của hắn chưa hoàn thành, hắn mới có thể chống đỡ tiếp.
Hơn nữa, cách nói chuyện của đối phương cực kỳ logic, thậm chí ngay cả Hương Thảo và Đường Họa Long cũng nằm hết thảy trong kế hoạch của hắn.
Tất cả đều để đổ oan cho Vương thị, khiến Vương thị chịu tội!
La Tông Nhân nói:
"Ta là người của tổ chức tình báo Chu thị, là chỉ huy tối cao độc lập.
Chuyên xử lý các công việc mang tính tối mật bên ngoài.
Cấp bậc của ta chỉ đứng sau trưởng quan phòng tình báo mà thôi.
Số hiệu trong tổ chức của ta là 019002, vốn tên là Dương Ngạn Bang."

La Lam và Nhâm Tiểu Túc liếc nhìn nhau, thành công!
Bạn cần đăng nhập để bình luận