Đệ Nhất Danh Sách

Chương 483: Ra Vẻ Cái Giề


Từ trước tới nay, giá của nhiệm vụ trong tập đoàn Vương thị cao hơn sao với những hàng rào khác là vì sự nguy hiểm tiềm ẩn bên trong. Hơn nữa, trên cơ bản, một khi hoàn thành nhiệm vụ, sát thủ phải chạy khỏi hàng rào của Vương thị. Một khi bị trí thông minh nhân tạo bắt được sẽ bị truy lùng ngay.
Nhâm Tiểu Túc phát hiện, trên sân thượng các tòa nhà cao tầng thỉnh thoảng cũng sẽ có camera. Dường như tập đoàn Vương thị cũng nghĩ tới việc siêu phàm giả sẽ di chuyển qua lại giữa các tòa nhà, cho nên Nhâm Tiểu Túc chỉ có thể cẩn thận tránh né.
Nhưng Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, chỉ cần không phải camera đầy đất, 360 độ không góc chết thì hắn vẫn còn cơ hội.
Trong tin nhắn nhiệm vụ có đính kèm bản đồ đi tới số 476 phố Hàm Dương, rất dễ tìm.
Giữa ánh đèn lấp lóe, Nhâm Tiểu Túc uyển chuyển tiến lên. Rất nhiều lần thiếu chút nữa là hắn bị camera bắt được nhưng may mà tốc độ di chuyển của camera khá chậm. Bây giờ mới xem như hữu kinh vô hiểm tiếp cận xung quanh mục tiêu nhiệm vụ.
Nhâm Tiểu Túc tìm được một tòa nhà cao 12 từ, tay không leo lên đỉnh tòa nhà. Sau khi xác định sân thượng không có camera mới cẩn thận từng li từng tí chờ đợi.
Dựa theo vị trí mà nói, đây không phải vị trí tốt nhất để quan sáng số 476 phố Hàm Dương. Vì tầm nhìn sẽ bị mấy toàn nhà khác chặn lại, hơn nữa cự ly tầm 900 mét. Nếu là tay súng bắn tỉa bình thường, đối phương cũng không chọn khoảng cách này mà ngắm bắn. Hơn nữa, mục tiêu còn là tiểu đội Lăng Thần vượt xa người thường.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc không muốn quan sát ở vị trí tốt nhất. Vì hắn đoán được những sát thủ cấp A nhận nhiệm vụ nhất định sẽ chọn chỗ đó, nói không chừng lúc này đã có người tới rồi cũng nên.
Số 476 là một tòa nhà cao năm tầng. Nhâm Tiểu Túc không cách nào đoán được mục tiêu đang ở tầng nào, chỉ có thể âm thầm chờ đợi.
Nói thật, hiện tại Nhâm Tiểu Túc có phần bội phục An Kinh tự. Cũng không biết đối phương làm cách nào mà phát hiện được mục tiêu trong biển người mênh mông, chưa kể mục tiêu còn hoạt động cực kỳ kín kẽ.
Nhâm Tiểu Túc lấy Hắc thương ra, thông qua kính ngắm quan sát xung quanh tòa nhà 476. Nhưng khiến hắn khó hiểu là xung quanh không có ai khả nghi cả. Chỉ có người đi đường tới lui mà thôi, một khuôn mặt lặp lại cũng chẳng có, càng không ai dừng chân ở gần đó cả.
Kỳ quái, chẳng lẽ di hắn gần mục tiêu quá nên trở thành người đầu tiên tới hiện trường?
Nhâm Tiểu Túc ôm Hắc thương ngồi trên tòa nhà, tiếp tục yên lặng chờ đợi.
Trong nhiệm vụ cấp A nguy hiểm này, e rằng không ai nghĩ tới sẽ có một thiếu niên kỳ quái tham gia vào, hắn không làm nhiệm vụ là chỉ tới xem náo nhiệt thôi.
Đột nhiên có năm người đi ra từ tòa nhà năm tầng kia. Sắc mặt Nhâm Tiểu Túc trở nên nghiêm túc hơn. Khí chất của tiểu đội Lăng Thần khác với cư dân bình thường. Người bình thường hẳn nhìn không ra nhưng Nhâm Tiểu Túc đã lăn lộn qua không biết bao nhiêu siêu phàm giả và các chiến binh tinh nhuệ thì khác.
Hơn nữa, từ trước tới nay tiểu đội này luôn có năm người. Mà đối phương cũng vừa vặn là năm người.
Nhâm Tiểu Túc lắp đặt súng ngắm xong thì bắt đầu thả chậm hơi thở.
Dương Tiểu Cận từng nói, hơi thở chính là chìa khóa mở ra gông xiềng bí ẩn với thân thể.
Nếu không ai trong An Kinh tự nhận nhiệm vụ, vậy Nhâm Tiểu Túc sẽ không để ý mà giúp Dương Tiểu Cận giải quyết một ít người của công ty Hỏa Chủng.
Dù sao bây giờ hắn cũng đang rảnh rỗi.
Vào lúc này, không biết vì sao mà ở phía tây bỗng có pháo hoa. Pháo hoa tuyệt mỹ nổ tung trên bầu trời đêm, phóng ra vô số ánh sáng đầu màu sáng. Một tiếng nổ vang này gần như thu hút toàn một ánh mắt của cư dân hàng rào.
Mà ở một tòa cao tầng cách nơi đó không xa, trong nháy mắt pháo hoa xuất hiện, một thành viên của tiểu đội Lăng Thần đang đứng trên đường Hàm Dương chết bất đắc kỳ tử.
Nhâm Tiểu Túc nhanh chóng điều khiển súng nhắm tới hướng khác. Đo là một toàn nhà cách mục tiêu 600m và có tầm nhìn bao quát.
Lúc này, có một thanh niên đang nằm sấp trên mái nhà. Dường như hắn bắt đầu nhắm bắn mục tiêu tiếp theo. Thậm chí Nhâm Tiểu Túc còn thấy được súng bắn tỉa mà đối phương dùng là loại laser. Đặc điểm lớn nhất của thanh súng này là thiết kế giúp phát bắn ổn định hơn.
Bành, lại một phát bắn nữa hướng tới thành viên không được che chắn gì của tiểu đội Lăng Thần.
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, thì ra bên trong nhóm sát thủ cấp A có tay súng bắn tỉa. Phải biết, kinh phí bồi dưỡng tay súng bắn tỉa tương đối đắt đỏ. Mà tay súng bắn tỉa này có thể bắn liên tiếp với độ chính xác cao chứng tỏ không phải hạng xoàng. Nói không chừng đây là vương bài trong một tổ đội chiến binh tinh nhuệ nào đó không chừng.
Bất quá, người của công ty Hỏa Chủng dễ đối phó như vậy à? Tuy một tay súng bắn tỉa có lợi hại và xảo trá thế nào cũng không thể một mình tiêu diệt cả một tiểu đội?
Không chờ Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ thêm, bỗng nhiên hắn thấy có một người dùng tay không bò tới tòa cao ốc của tay súng bắn tỉa kia, trong nháy mắt tấn công thanh niên nọ.
Tốc độ cùng sức mạnh của đối phương vượt xa nhân loại, khác hẳn với tiểu đội Lăng Thần Nhâm Tiểu Túc từng giao thủ trước kia!
Nhâm Tiểu Túc cả kinh, tình báo An Kinh tự không sai. Lực lượng của công ty Hỏa Chủng ở nơi này không hề yếu. Đối phương có hậu thủ, hơn nữa còn là tổ đội có cấp bậc cao.
Người vừa bị bắn chết chỉ là mồi nhử mà thôi.
Mắt thấy người của Hỏa Chủng sắp tấn công thành công tay súng bắn tỉa kia thì Nhâm Tiểu Túc nhất thời có dự cảm chẳng lành. Không phải nói tổ đội của Hỏa Chủng có 5 người à.
Còn những người khác đâu?
Thông qua kính ngắm, Nhâm Tiểu Túc thấy được thành viên Hỏa Chủng ở phía đối diện bỗng nhiên nhếch miệng cười với mình rồi làm động tác dùng tay cắt yết hầu.
Trong chớp mắt, một người nhào tới Nhâm Tiểu Túc từ chỗ biên giới mái nhà. Đối phương mặc đồ màu đen như hòa cùng với bóng đêm.
Kết quả vào lúc này, một cái bóng đen đặc xuất hiện, cái bóng nọ cầm Hắc đao chém thành viên Hỏa Chủng thành hai nửa.
Từ đầu tới cuối, Nhâm Tiểu Túc không hề quay đầu lại mà tốc độ hô hấp vẫn vững vàng.
Cự ly 617m, tốc độ gió 15, độ ẩm…
Trong nháy mắt đối phương làm động tác cắt yết hầu, Nhâm Tiểu Túc cười lạnh bóp cò. Với loại cự ly này, hắn đã trừ bỏ độ giật cùng các nhân tố bên ngoài khác, trừ phi gió đột nhiên chuyển hướng mà thôi.
Một kích bắn ra, khói thoát ra từ một cái lỗ trên thân súng khiến cả người Nhâm Tiểu Túc thoáng cái dính bụi bặm nhiều hơn. Mà người của Hỏa Chủng bị quán tính của viên đạn bắn trúng mà văng ra sau.
Nhâm Tiểu Túc sợ đối phương mặc áo chống đạn nên đã dùng đạn xuyên giáp mà ngay cả xe tăng cũng có thể bắn thủng.
Mắt thấy đối phương chết không thể ngờ, Nhâm Tiểu Túc thú súng lại, nói thầm:
- Cho ngươi ra vẻ này!
Nhâm Tiểu Túc vừa nói vừa nhanh chóng di chuyển theo một hướng khác. Tiếng súng vừa rồi thật sự quá vang dội, sẽ dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người.
Tiểu đội Lăng Thần vẫn còn 3 người nữa đang núp trong bóng tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận