Đệ Nhất Danh Sách

Chương 710: Động Cơ Giết Người

Đêm hôm qua là Nhâm Tiểu Túc và đại lừa dối canh gác. Đầu hôm, Nhâm Tiểu Túc xác định tượng thần vẫn chưa xuất hiện.
Thiếu niên tới hỏi đại lừa dối:
- Nửa đêm sau ngươi có nghe được động tĩnh gì không?
- Không có gì…
Đại lừa dối lắc đầu:
- Đừng thấy bình thường ta thích nói dối mà lầm.
Khi ra ngoài ta rất cẩn thận, không tới mức có một miếu thờ được dời tới mà cũng không biết.
Nói thật, đêm qua ta cũng không thấy có ai đi lại.
- Ngươi ngồi gác đêm ở đâu?
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
- Ở bên kia…
Đại lừa dối chỉ tay, là hướng ba giờ lấy đống lửa của họ làm trung tâm.
Nhâm Tiểu Túc đi tới bên cạnh đống lửa ngồi xuống.
Bấy giờ, hắn mới phát hiện chỗ của đại lừa dối ngồi rất gần với nơi đặt tượng thần.
Gần như có thể nhìn rõ xung quanh.
Bất quá tầm nhìn vừa vặn bị một cái lều khác ở giữa ngăn lại.
- Được rồi, hiện tại nói thêm cũng không có ý nghĩa gì…
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
- Ta cũng không tin quỷ thần.
Tin tưởng trừ đại lừa dối ra các vị cũng chẳng ai tin.
Vì thế ta giả thuyết chuyện này hẳn là do ai đó gây ra.
Trước tiên nên suy nghĩ về động cơ của hắn.
Đại lừa dối ở một bên vô lực nói:
- Ta cũng không tin quỷ thần...
Dương Tiểu Cận nhìn hắn một cái:
- Ngươi là thầy bói mà không tin quỷ thần?
- Ta cũng chỉ lừa người khác thôi…
Đại lừa dối xấu hổ giải thích.
- Trước là động cơ…
Nhâm Tiểu Túc cao giọng hỏi:
- Ai trong các vị biết gì về người chết không?
- Ta từng chú ý tới hắn…
Dương Tiểu Cận nói:
- Hắn và nữ nhân phát hiện thi thể quen biết nhau.
Trước kia ta từng thấy họ liếc mắt nói chuyện với nhau, ở cùng với họ còn có ba người nữa.
- Có đoán được là người của tập đoàn nào không?
Nhâm Tiểu Túc cảm thấy khả năng cao người này không liên quan tới Thánh sơn và tập đoàn.
La Lam nhỏ giọng:
- Hiện tại những người này đều che giấu rất tốt.
Hơn nữa, lần này tập đoàn phái tới toàn là cao thủ đã giấu mặt từ lâu.
Vì để tránh phiền toái nên họ luôn giấu bản thân thuộc thế lực nào.
Hơn nữa, thế giới ngầm không chỉ có tập đoàn, trong Chợ đêm còn có rất nhiều đội ngũ thập phần cường hãn, không cống hiến cho tập đoàn cũng chẳng tham dự vào giữa các bên.
Chỉ thu thập tin tức hoặc nhận nhiệm vụ để đổi lấy thù lao.
Hôm nay họ có thể giúp Chu thị giết Vương thị nhưng ngày mai vẫn có thể giúp Vương thị giết Khổng thị.
Bất quá loại người này càng thích đứng giữa nhận nhiệm vụ hơn.
Tỷ như nhiệm vụ tới Thánh sơn này cũng có rất nhiều người cảm thấy hứng thú.
- Nhiệm vụ này sẽ đắc tội Hỏa Chủng, sao gọi là trung lập được?
Nhâm Tiểu Túc khó hiểu hỏi.
- Có ít người tới không phải để cướp vật thí nghiệm 01 mà chỉ muốn đo đạc rồi vẽ bản đồ Thánh sơn để bán lấy tiền.
Hơn nữa trên đường họ cũng có thể lợi dụng người của tập đoàn để làm nhiều việc.
Vì thế trong Chợ đêm có không ít người cảm thấy hứng thú với chuyện này…
La Lam giải thích:
- Loại người này không có ý định tranh giành cùng tập đoàn, chỉ muốn vào Thánh sơn hái ít kỳ hoa dị thảo, đo đạc bản đồ rồi rút lui.
- Vậy khả năng người chết không phải loại này đâu…
Nhâm Tiểu Túc ung dung nói:
- Ta nghi ngờ chuyện tối nay là người trong đội ngũ làm.
Hai bên có xung đột lợi ích gì đó, chỉ là chúng ta không biết mà thôi.
Hai ngày tới các ngươi quan sát nhiều chút.
Nhìn thử nữ nhân phát hiện xác hiện xác chết xem nàng ta hay nhìn ai nhất.
Chứng kiến người yêu chết rất dễ khiến bản thân mất đi lý trí, nhất là nữ nhân.
Hẳn sẽ có vài nam nhân lạnh lùng giả bộ điềm nhiên như không có gì.
Thế nhưng sáng nay nữ nhân này có phần mất kiểm soát.
Hai ngày nay nàng nhìn ai nhiều nhất chỉ sợ là là nàng hoài nghi nhất.
Sau một ngày, nữ nhân kia mời siêu phàm giả hệ hỏa kia giúp nàng hỏa táng người yêu.
Dù phải đợi tới chưa nhưng mọi người không ai nói gì.
Tới chiều đoàn người tiếp tục lên đường, vì là mùa đông nên mặt trời lặn rất sớm, cả đám cũng chẳng đi được bao xa.
Tối hôm đó, đám Nhâm Tiểu Túc tụ họp lại cùng một chỗ, nhỏ giọng bàn tán.
La Lam nói:
- Ta phát hiện chiều nay ánh mắt nàng nhìn một người trẻ tuổi cực kỳ ngoan độc.
- Lúc mấy đi lý trí rất dễ khiến người ta lộ ra sơ hở…
Nhâm Tiểu Túc thở dài.
Lúc này hắn có phần cảm tạ Dương Tiểu Cận, lúc trước khi hắn mới biết Nhan Lục Nguyên có thể bị bắt, chỉ sợ cũng thiếu lý trí như thế.
May nhờ có Dương Tiểu Cận nhắc hắn.
- Có ai biết thanh niên đó không?
La Lam nói:
- Ta cảm thấy những người xung quanh phục vụ hắn như cấp dưới phục vụ cấp trên vậy.
Tên này hẳn là siêu phàm giả trong tập đoàn.
Hơn nữa ta thấy tác phong làm việc của họ rất nhanh gọn.
Khả năng cao là quân nhân trong tập đoàn.
Đại lừa dối ngồi bên cạnh đột nhiên cười nói:
- Đúng dịp ta biết hắn là ai.
Người này là Vương Uẩn, trưởng phòng phòng tin báo của Khổng thị.
Tuổi còn trẻ đã ngồi lên vị trí cao, rất lợi hại.
- Ta từng nghe qua người này.
Hắn là siêu phàm giả nhưng không rõ năng lực là gì…
La Lam gật đầu, nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc:
- Ngươi cảm thấy có khi nào chuyện tối qua là do hắn là không?
- Khó nói…
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Đầu tiên, người thứ nhất cô gái kia hoài nghi là Vương Uẩn chứng tỏ hắn nhất định có động cơ giết người.
Các ngươi có biết gì về Khổng thị không, Vương Uẩn có kẻ thù gì?
- Kẻ thù thế nào ta không rõ nhưng ta biết một đoạn thời gian trước lão đại phòng tình báo Khổng Nhĩ Đông của Khổng thị vừa chết ngoài ý muốn…
Đại lừa dối nói:
- Lúc ta thấy Vương Uẩn ở đây còn rất hiếu kỳ.
Rõ ràng hắn là một trong những người có thể cạnh tranh để ngồi vừa chức vụ đó.
Sao tự nhiên chạy tới đây làm gì?
- Vậy thì hợp lý rồi…
Chu Kỳ cười nói:
- Nói không chừng người chết là người của đối thủ cạnh tranh với Vương Uẩn.
Kết quả bị Vương Uẩn phát hiện nên tiên hạ thủ vi cường.
- Hắc hắc, ta đã nói rồi, trên đời này là gì có quỷ thần…
La Lam nói.
Lúc này, Vương Uẩn đã khôi phục tinh thần.
Hắn lạnh lùng ngồi bên cạnh đống lửa, nhìn cấp dưới dọn cỏ.
Hôm qua, khi Nhâm Tiểu Túc cần dọn sạch cỏ thì không ai thèm quan tâm.
Hôm nay mọi người đều dành thời gian để dọn cỏ, sợ nửa đêm bị độc trùng cắn chết.
Nhâm Tiểu Túc đánh giá Vương Uẩn từ xa.
Vương Uẩn như cảm nhận được ánh mắt của Nhâm Tiểu Túc, ngẩng đầu nhìn thiếu niên cười cười xem như chào hỏi.
Nhâm Tiểu Túc nói với đại lừa dối:
- Đêm nay ngươi nghỉ ngơi đi, cả đêm để ta canh.
- Như vậy sao được…
Đại lừa dối nói:
- Vậy thì làm sao mai ngươi đủ sức đi được?
- Được chứ…
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Yên tâm, tinh lực ta tốt hơn các ngươi nhiều.
Hơn nữa, ta gác đêm sẽ biết rõ hơn về thật hư tại Thánh sơn.
Mấy hôm sau để các ngươi canh gác cũng chưa muộn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận