Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1162: Rượt Đuổi


Đương nhiên Vu Sư của gia tộc Winston không dễ bị đánh tan như vậy. Tuy trước mặt Berkeley, Tudor, Normand, Winston chỉ là gia tộc Vu Sư hạng hai nhưng Vu Sư cũng là có hơn trăm người.
Chỉ là, tốc độ tử vong của Vu Sư trong đêm nay thật sự quá nhanh, nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi.
Ngắn ngủn hơn mười phút đồng hồ đã có tám Vu Sư tiêu tùng. Mà ngay cả hung thủ là ai họ cũng không biết, có người đuổi theo hỏi người chứng kiến, mọi người đều nói hung thủ là một người đeo mặt nạ bạc, đối phương tới vô ảnh đi vô tung, dưới trời mưa người này vẫn hành động tự nhiên. Đối đầu với kẻ địch khó giải quyết như thế, gia tộc Winston thật sự có chút sợ.
Đại Vu Sư lợi hại hơn Hill trong tộc cũng chỉ có 3 người. Ngay cả Hill cũng bị ám toán thì những Vu Sư còn lại tính là gì?
Người của Winston có phần nghĩ mãi mà không thông. Dựa theo lời của binh sĩ tuần tra và một ít thuộc dân, cuộc rượt đuổi của hai người xa lạ này không có chút quan hệ gì với gia tộc Winston cả.
Kết quả hai người rượt đuổi này chả sao mà gia tộc Winston lại thương vong thảm trọng.
Hai người các ngươi đặc biệt tới phá gia tộc Winston chúng ta đúng khôn?
Nói lý lẽ đi chứ!
"Để Vu Sư trong gia tộc trở lại trang viên đi, đừng đơn độc đi đối ứng với địch nhân nữa. Lần này kẻ địch chúng ta phải đối mặt không đơn giản. Hiện tại ta có lý do hoài nghi đây là người do Tudor sai khiến, mục đích để ngăn trở chúng ta phối hợp với gia tộc Berkeley, bắc phạt!”
Trong trang viên, một người khác nói:
"Trong lãnh địa Winston làm ra chuyện ác đại nghịch bất đạo như thế, căn bản không thể nào tha thứ được. Để Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn tiếp tục đuổi theo họ, triệu hồi hai Đại Vu Sư là Abell và Ouston qua. Đêm nay cần ba người chúng ta liên thủ!"
Abell cùng Ouston là hai Vu Sư còn lại trong tam đại Đại Vu Sư của Winston. Địa vị chỉ đứng sau gia chủ Matthews của Winston. Dưới liên thủ của ba người họ, dù gia chủ Tudor tự mình đến cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi gì.
Thời điểm các Vu Sư nhận được tin, gia chủ đã thật sự nổi giận, bảo nhất định phải giết chết hai tên phá hoại này.
Lúc này, Vương Tùng Dương đứng trong đoàn tàu hơi nước nhìn ra ngoài cửa sổ. Kỳ thật hắn biết rõ, tinh thần lực của Nhâm Tiểu Túc mạnh hơn mình nhiều, từ số toa tàu đã có thể nhìn ra điểm này.
Cho nên, dù hắn có dùng đoàn tàu hơi nước cũng không có khả năng nào để thoát khỏi tên hung ác sau lưng kia.
Muốn đào thoát thì nhất định phải nhờ vào ngoại lực!
Trong thành này còn ngoại lực gì đủ để ngăn cản Nhâm Tiểu Túc chứ. Trong lòng Vương Tùng Dương đã sớm có đáp án: gia tộc Winston.
Thành Winston là trung tâm chính trị của gia tộc Winston, cho nên nơi này hội tụ80% Đại Vu Sư trong cả lãnh địa Winston. Các thành trấn còn lại chỉ có vài Tiểu Vu Sư tọa trấn mà thôi.
Giờ này khắc này, hẳn một lượng lớn Vu Sư đã tụ tập ở trang viên phương bắc Winston? Đó chính là mấu chốt thoát thân của Vương Tùng Dương.
Đoàn tàu hơi nước ầm ầm chạy tới phương bắc, Vương Tùng Dương biết làm vậy rất nguy hiểm nhưng hắn còn có thể làm sao? Hắn cũng rất tuyệt vọng a!
Trong lúc bất chợt, Vương Tùng Dương quay đầu đánh giá sau lưng. Chẳng biết lúc nào lão Hứa đã hội hợp cùng Nhâm Tiểu Túc.
Lão Hứa đứng lặng trên đầu tàu, y phục bị gió thổi bay phất phới, Hắc đao trong tay nghiêng nghiêng, bất kỳ lúc nào cũng có thể chém ra.
Trên mui xe là lão Hứa tùy thời hành động, dưới mui xe là Nhâm Tiểu Túc thong thả, một màn này nhìn qua dị thường hài hòa nhưng thật chất lại rất kinh khủng.
Thời điểm này, Vương Tùng Dương bừng tỉnh đại ngộ, kỳ thật Nhâm Tiểu Túc không giết hắn ngay. Chỉ sợ vì muốn hắn tạo ra hỗn loạn rồi dẫn đối phương tới trang viên Winston!
Nhâm Tiểu Túc không quen thuộc thành Winston, thậm chí không biết nơi đóng quân của Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn và địa chỉ trang viên Winston.
Cho nên, lúc hỗn loạn mới bắt đầu, Nhâm Tiểu Túc cũng không biết nên tránh né sự vây công của Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn như thế nào. Càng không biết nên tới đâu để nhân lúc cháy nhà mà hôi của.
Thế nhưng không sao, Vương Tùng Dương nhất định biết.
Dựa vào sự hiểu biết của Nhâm Tiểu Túc về Vương Tùng Dương, người này tương đối rất thâm hiểm. Hắn vương quốc Vu Sư lâu như vậy, điều đầu tiên hắn làm nhất định là tìm hiểu rõ hoàn cảnh nơi này. Sau đó suy nghĩ tới chuyện, nếu gặp chuyện không may sẽ xử lý như thế nào.
Nhâm Tiểu Túc chỉ cần đi theo Vương Tùng Dương, ít nhất Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn tuyệt đối đuổi không kịp họ. Tiếp theo, Vương Tùng Dương vì thoát khỏi hắn nhất định sẽ lựa chọn mượn lực, về phần mượn ai thì không cần nhiều lời nữa.
Giữa vai diễn thợ săn và con mồi, từ trước đến nay Nhâm Tiểu Túc đều là thợ săn.
Muốn lùng bắt con mồi, việc đầu tiên phải làm là hiểu rõ con mồi đang suy nghĩ gì. Tựa như hắn đối phó với mọi rợ vậy. Ngươi chỉ cần suy nghĩ nhiều hơn con mồi một bước thì vĩnh viễn sẽ không thua.
Lúc này Vương Tùng Dương vô cùng nhức trứng, dù hắn đoán được Nhâm Tiểu Túc muốn lợi dụng mình nhưng vẫn phải nghe theo.
Chung quy sau khi xông vào trang viên Winston, nói không chừng còn có một con đường sống. Lúc này đối đầu với Nhâm Tiểu Túc thì chỉ có thập tử vô sinh.
Mắt thấy hai đoàn tàu hơi nước ngày càng gần trang viên Winston, Vương Tùng Dương vô cùng nhức trứng.
Nhưng nhức trứng nhất khả năng vẫn không phải Vương Tùng Dương mà là Mai Qua...
Sau khi Tiểu Mai bị vứt bỏ, hắn phải tìm đường về dịch trạm. Trên đường đi hắn còn nghe được âm thanh hỗn loạn vô cùng.
Không cần suy nghĩ hắn cũng có thể biết chuyện này nhất định do Nhâm Tiểu Túc làm ra.
Nhâm Tiểu Túc ở ngay trước hắn chạy đi. Sau đó nội thành Winston lập tức loạn lên, điều này thật sự chỉ là trùng hợp sao?
Cũng chính lúc này, Tiểu Mai hiểu sâu sắc tên quái vật bị hắn kéo về hung hãn cỡ nào.
Thì ra những gì đối phương từng nói đều là thật, chưa bao giờ khoác lác.
Điều này khiến Mai Qua nhịn không được mà suy nghĩ, đối phương nói sẽ giúp hắn đi lên con đường đỉnh phong của nhân sinh, đỉnh phong đó rốt cuộc là đỉnh phong kiểu gì…
Ngay sau đó, hắn liền thấy được hai đoàn tàu hơi nước gào thét chạy qua. Mai Qua thông qua cửa sổ xe thấy được Nhâm Tiểu Túc đang đứng trên đoàn tàu thứ hai, đối phương thậm chí còn vụng trộm phất ta chào hắn nữa!
Chào cái qq, Mai Qua sợ tới mức vội kéo thấp mũ áo lại, sợ cư dân xung quanh nhận ra mình. Mãi tới khi hắn phát hiện không có ai rốt cục mới yên lòng.
Không được, phải nhanh chóng quay về dịch trạm mới được, thế giới bên ngoài quá dọa người a!
Lúc này, Mai Qua đột nhiên ngây ngẩn cả người, hình như trên nóc tàu của Nhâm Tiểu Túc có thấp thoáng bóng dáng một người cầm đao?
Người kia còn đeo mặt nạ bạc?
Mai Qua vô thức thầm kêu không tốt, có người đã mai phục sẵn trên nóc tàu muốn xuống tay với Nhâm Tiểu Túc!
Thế nhưng rất nhanh Mai Qua đã kịp nhận ra, đây không phải kẻ địch mà là đồng bạn a!
Khó trách trước kia bị đuổi giết, Nhâm Tiểu Túc không hoảng hốt chút nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận