Đệ Nhất Danh Sách

Chương 943: Tụ Họp Cùng Đại Lừa Dối!


Trên hoang dã có một chi hơn ngàn binh sĩ vận chuyển của quân đoàn viễn chinh cấu thành đang nam tiến.
Chỉ là, nếu đến gần sẽ phát hiện chín phần thành viên trong đây đều là nạn dân Trung Nguyên.
Y phục những nạn dân này bẩn vô cùng, giày của không ít người đã rách thì một cái lỗ lớn mà chỉ được cột lại bằng dây thừng, không để giày rơi ra là được.
Mấy trăm nạn dân bị quân đoàn viễn chinh mọi rợ áp giải, rõ ràng số nạn dân gấp mấy lần số mọi rợ nhưng chẳng ai dám phản kháng hoặc chạy trốn.
Kỳ thật, tất cả mọi người đều muốn chạy, hơn 100 mọi rợ muốn đuổi theo hơn chín trăm người tối đa cũng chỉ bắt lại được chừng ba bốn trăm người mà thôi, những người khác vẫn có thể chạy được.
Nhưng vấn đề là không ai muốn làm ba bốn trăm kẻ không may kia.
Hiệu suất vận chuyển lương thực của quân đoàn viễn chinh không bằng người Trung Nguyên, chỉ có ba xa vật tư chất chồng lên cao.
Ban đầu họ cũng muốn lợi dụng xe của Trung Nguyên nhưng tài xế quá khó tìm.
Trong thời đại này, xe không phải vật dễ có được, dân chúng bình thường cùng lưu dân ngay cả xe cũng chưa được ngồi qua chứ đừng nói gì tới lái xe.
Cho nên, bọn họ chỉ có thể tiếp tục sử dụng biện pháp thô sơ của mình.
May mà người Trung Nguyên bọn họ bắt được coi như nghe lời, Tả Vân sơn lại bị đại quân bao vây quanh, không cần đề phòng có người bất người tấn công.
Xác thực đúng như P5092 đoán, sau khi quân đoàn viễn chinh vây khốn Tả Vân sơn xong thì binh sĩ vận chuyển cũng lơ là hơn không ít.
Lúc này, một nạn dân bỗng nhiên té lăn trên đất, một mọi rợ bên cạnh đi đến lạnh lùng nói:
"Đứng lên."

Nạn dân xung quanh đều mang theo biểu tình chết lặng nhìn lại, không ai tới đỡ người bị té kia, cũng không ai nói đỡ vài câu.
Mọi rợ thấy nạn dân bị té không có phản ứng thì cười lạnh dẫm lên bàn tay của đối phương:
"Đừng có giả chết, hô hấp của ngươi đã bán rẻ ngươi.
Nếu tiếp tục giả vờ chết, ta không ngại để ngươi thật sự chết ở chỗ này."

Khi mọi rợ giày dẫm tay nạn dân này, nạn dân nhất thời kêu rên thật to:
"Ngài tha cho ta đi, ta thật sự đi nổi nữa rồi!"
Thế nhưng hắn vừa dứt lời, chỉ thấy mọi rợ kia bỗng nhiên nhấc chân lên đậm cho lồng ngực của nạn dân hõm vào một lỗ.
Chỉ một cước này, nạn dân đã chết, đại lượng máu tươi tuôn ra từ miệng hắn.
Âm thanh mọi rợ lạnh lùng:
"Còn ai dám giả chết, kết cục y như hắn."

Trong mắt quân đoàn viễn chinh, tính mạng người Trung Nguyên như cọng rơm cái rác, không đáng nhắc tới.
Trong đội ngũ nạn dân, trong mắt một người người trẻ tuổi xuất hiện thần sắc không cam lòng, hắn nói với một người lão đầu ở phía trước:
"Chúng ta mặc kệ không quản sao?"
Lão đầu phía trước nói:
"Giết chết đám mọi rợ này là được, thế nhưng đám người Thiếu soái vẫn còn bị vây trên núi Tả Vân, chúng ta giết này hơn trăm tên mọi rợ này để làm gì? Mục đích lần này của chúng ta là trà trộn vào quân đoàn viễn chinh, chỉ khi tìm được cơ hội ám sát tướng lãnh cao cấp của bọn họ mới có cơ hội giải vây cho Tả Vân sơn."
Người tuổi trẻ kia suy nghĩ rồi thu liễm vẻ không cam lòng trong mắt, hắn và một lão đầu cùng nhau đẩy xe ba gác tiếp tục đi về phía trước:
"Đám Thiếu soái không phải nên ở Hữu Ngọc Sơn à, sao đột nhiên chạy tới Tả Vân sơn rồi."
"Ngươi thì hiểu cái gì…."
Lão đầu nói nhỏ:
"Tới Tả Vân sơn là một nước cờ thật khéo, thời điểm ta báo việc này cho tư lệnh, tư lệnh cũng nói trong quân có cao thủ.
Biết vì sao không, vì kỳ thật sáu ngàn người ở trên chiến trường chánh diện không có tác dụng gì, nhưng bọn họ tới Tả Vân sơn lại chẳng khác nào một thanh dao găm kẹt lại ở yết hầu của quân đoàn viễn chinh, bức mọi rợ phải đánh công thành chiến.
Như thế, áp lực của Vương thị sẽ nhỏ đi rất nhiều."

"Thế nhưng bọn họ tới Tả Vân sơn quá nguy hiểm a…"
Người trẻ tuổi thầm nói.
"Nguy hiểm gì, có Thiếu soái tại đo thì sợ gì.
Yên tâm, chỉ cần động tác chúng ta nhanh một chút, đám người của Thiếu soái sẽ không sao…"
Lão đầu nói.
"Vậy ngài muốn đi ám sát tướng lãnh cao cấp của mọi rợ kiểu gì, ngài nói cho ta nghe một chút về kế hoạch đi, để ta an lòng hơn… "
Người trẻ tuổi nói.
"Kế hoạch? Lấy thực lực của ta, cần gì kế hoạch?"
Lão đầu nói:
"Yên tâm, hết thảy đều nằm trong trong lòng bàn tay của ta.
Ta đã bói qua rồi, trước khi mặt trời xuống núi hôm nay, đội vận chuyển này sẽ đến Đại Ngưu sơn..."
Vừa dứt lời, lão đầu chợt thấy đầu một mọi rợ nổ tung.
Người trẻ tuổi kinh ngạc nói:
"Ta đoán, trước khi mặt trời xuống núi hôm nay, đội vận chuyển này sẽ không đến được Đại Ngưu sơn đâu..."
Lão đầu nhất thời ngây ngẩn cả người, là ai bắn súng.
Rõ ràng nạn dân không có sức phản kháng gì kia mà.
Sao bỗng dưng có người tấn công mọi rợ thế này?
Không đợi hắn kịp nghĩ nhiều, một mọi rợ khác lại bị bắn trúng.
Đạn đánh lén xuyên thấu ngực của mọi rợ, viên đạn hẹp dài kia lại sau khi xuyên qua thân thể của mọi rợ cũng chưa dừng lại mà xuyên qua rồi ghim vào xe vật tư lão đầu đang kéo!
Lão đầu thừa dịp người khác không chú ý nhanh chóng tìm viên đạn bị ghim ở trên xe kia, lúc thấy được viên đạn kia hắn có chút sửng sốt:
"Đạn xuyên giáp ô tâm thoát xác có đường kính 7mm? Người này tới để giết mọi rợ đó a, chỉ là không biết đối phương có bao nhiêu người."

Đạn xuyên giáp ô tâm thoát xác có đường kính 7mm là một loại đạn xuyên giáp có tính xoay tròn ổn định, có tốc độ cao, đường đạn thấp dài, thời gian bay ngắn, độ chính xác cao, động năng lớn, uy lực xuyên giáp lớn.
Dưới tình huống bình thường, thứ đồ chơi này thường được dùng để bắn tấn công xe tăng.
Hiện tại dùng đến trên người mọi rợ, đương nhiên cực kỳ hiệu quả.
Người trẻ tuổi hỏi:
"Chúng ta làm sao bây giờ?"
"Tiếp tục che giấu, chỉ là một tay súng bắn tỉa mà thôi, hẳn không thể tạo thành uy hiếp quá lớn với đám mọi rợ này… "
Lão đầu nói:
"Nhớ kỹ, mục tiêu của chúng ta không ở đây..."

Nhưng vào đúng lúc này, lão đầu chợt phát hiện viên đạn trong tay đang dần biến mất!
Viên đạn này là năng lực của siêu phàm giả a.
Lão đầu bỗng nhiên nhìn về phía Tay súng bắn tỉa:
"Con mẹ nó, là Thiếu soái? !"
Nói qua, lão đầu mặc kệ che giấu gì đó mà trực tiếp nhảy lên xe ba gác, vẫy tay hô to với tay súng bắn tỉa:
"Thiếu soái a, ta là đại lừa dối a, ta ở chỗ này."
Một màn này khiến người trẻ tuổi nhìn mà choáng váng, không phải vừa bảo cái gì mà tiếp tục che giấu đó à, sao ngài lại đột nhiên phấn khởi như vậy làm gì?!
Mọi rợ bị hành động của đại lừa dối hấp dẫn, khi đại lừa đối thấy đám mọi rợ nhìn mình thì nhe răng cười lên:
"Chỉ một trăm người các ngươi, còn chưa đủ ta để ta nhét kẽ răng, sớm biết Thiếu soái muốn đánh cướp các ngươi, ta còn giả bộ làm gì.
Mần thịt các ngươi từ sớm rồi!”
Nói xong, đại lừa dối chủ động tấn công trăm tên mọi rợ kia.
Nhâm Tiểu Túc thông qua kính ngắm quan sát đoàn xe vận chuyển từ xa.
Nói thật hắn không ngờ bản thân lại gặp được đại lừa dối ở chỗ này a.
Nhâm Tiểu Túc nâng hắc thương lên đi tới đoàn xe.
Lúc này hắn bỗng nghĩ, tự họp với đại lừa dối, mọi chuyện hẳn sẽ thú vị hơn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận