Đệ Nhất Danh Sách

Chương 892: Chiến Xa

Hiện tại, P5092 muốn bắt đầu chạy đua với thời gian.
Nếu như hết thảy suy đoán đều là thật sự, hắn muốn trước khi binh sĩ Hỏa Chủng, bộ binh đã hoàn thành phòng tuyến trong rừng.
Nhưng mà, điều này cũng có nghĩa hắn tự đặt mình vào nguy hiểm.
Khi mọi rợ truy kích binh sĩ Hỏa Chủng, sư đoàn số 3 sẽ bọc hậu cho binh sĩ Hỏa Chủng tan tác.
Nếu không phải vì bảo tồn lực lượng cho Hỏa Chủng, P5092 hoàn toàn có thể lùi về trấn giữ Trường Thành, ở đó an toàn hơn.
Cũng chính vì hành động này của P5092, Nhâm Tiểu Túc đã xác định được đối phương là đang muốn bảo tồn lý tưởng của Hỏa Chủng dành cho Trung Nguyên chứ không chỉ là lời nói ngoài miệng.
Trên thế giới này có quá nhiều người hô lớn hành động vì lý tưởng nhưng cuối cùng vẫn là bo bo giữ lấy mình.
Trên thế giới này cũng có rất nhiều người hô lớn đấu tranh vì đạo nghĩa, nhưng trên lưng họ là rùi bọ nhung nhúc.
Nhâm Tiểu Túc khâm phục những người sống vì lý tưởng lại chịu trả giá lớn cho lý tưởng của mình.
Cho nên, đây cũng là lý do hắn trợ giúp Giang Tự, Vương Kinh, P5092.
Chẳng qua là khi Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận đi tới phía bắc thì các binh sĩ trong sư đoàn số 3 thật sự không biết đứng trước trận chiến quy mô ngàn vạn người, chỉ hai người họ thì làm được gì.
Trước khi Nhâm Tiểu Túc đi, P5092 nghiêm túc dặn dò Nhâm Tiểu Túc:
"Ta biết ngươi vô cùng lợi hại, thậm chí so với đại đa số Siêu phàm giả ta từng gặp còn lợi hại hơn, siêu phàm giả sẽ trở thành một phần trong lịch sử, mà ngươi chắc chắn có mặt ở đó.
Nhưng trong chiến tranh quy mô mấy vạn người, sự hữu dụng của cá thể trở nên cực kỳ nhỏ bé, cho nên ngàn vạn đừng cậy mạnh, sống sót mới là chuyện trọng yếu nhất."

Nhâm Tiểu Túc gật đầu trả lời:
"Yên tâm, ta sẽ không cậy mạnh, không phải chỉ đi điều tra một chút thôi hả, không có gì nguy hiểm đâu."

"Ừ, chúc ngươi an toàn trở về…"
P5092 nói:
"Từ góc độ nào đó mà nói, ngươi là người Trung Nguyên Hỏa Chủng muốn bảo tồn nhất.
Cấp ưu tiên tuyệt đối cao hơn người bình thường, hi vọng ngươi có thể hiểu rõ đạo lý này."

Nói xong, Nhâm Tiểu Túc liền lên đường.
Trên đường đi hắn cùng Dương Tiểu Cận cảm khái, vốn dĩ mọi người nên ngang hàng với nhau, thế nhưng trong mắt Hỏa Chủng, con người lại được phân ra thành nhiều cấp bậc.
Có lẽ siêu phàm giả, nhà khoa học... đều là đối tượng Hỏa Chủng ưu tiên bảo hộ.
Loại chấp niệm này làm cho người ta cảm thấy là lạ, dường như khác hẳn với quan niệm của những người khác.
Thế nhưng sau khi Nhâm Tiểu Túc tiếp xúc với đối phương thời gian dài, hắn lại dần cảm thấy cũng không có gì là lạ.
Chỉ có thể trên mảnh đất chết này, mỗi người đều có lý tưởng riêng, có nguyên tắc riêng, đi trên con đường riêng của mình mà thôi.
Lúc này, nếu như quan sát từ trên không trung sẽ thấy được năm chi binh sĩ chủ lực của Hỏa Chủng đang hành quân rất nhanh.
Đội cơ giới xe bọc thép cùng xe tăng tiến hành yểm hộ phía trước, chúng như từng tòa thành di động không ngừng đẩy chiến tuyến về phía trước.
Mà đội bộ binh thì theo thật sát đội cơ giới.
Đây là phương thức tác chiến thông thường của đội cơ giới cùng bộ binh.
Một khi phát hiện tình hình quân địch, những chiếc xe bọc thép cùng xe tăng kia sẽ nhanh chóng trở thành công sự che chắn cùng phòng tuyến hỏa lực hữu hiệu.
Bánh xích xe tăng xoay tròn trên bùn đất tạo thành vệt dài trên mặt đất, khiến mặt đất dần trở nên gồ ghề hơn.
Ở phía bắc, mọi rợ đang thục mạng chạy trốn.
Thỉnh thoảng tiếng nổ do xe tăng và súng máy hạng nặng vang ra.
Hai bên đan xen, mọi rợ không thể dựa vào tố chất thân thể cường đại mà bỏ qua Hỏa Chủng.
Tướng lãnh cao cấp của Hỏa Chủng thấy vậy thì thầm mừng trong lòng.
Chỉ cần tình trạng này kéo dài, đoàn diệt đám mọi rợ chỉ là vấn đề thời gian
Trận chiến hôm nay thuận lợi hơn hẳn họ nghĩ.
Bất quá các tướng lãnh cao cấp của năm chi đội kia cũng không bị thắng lợi trước mắt che mờ.
Lúc này tiết tấu hành quân của sư đoàn số một và số bốn đã dần chậm lại, dần rơi về phía sau.
P5092 vì không để đám tướng lãnh này sinh ra tâm lý phản nghịch mà làm chuyện dại dột nên chẳng liên lạc gì với họ nữa, hắn biết cách đó không có tác dụng.
Thế nhưng hắn có thể cố gắng hết sức, ví dụ để người của sư đoàn số 3 liên hệ với người quen ở những sư đoàn khác, lý giải về cạm bẫy kia.
Phải biết, quan quân Hỏa Chủng đều được tốt nghiệp từ học viện quân sự.
Có đôi khi đồng học của một quan quân trải rộng ra khắp các chi đội.
Hiện tại chưa quản chế việc liên lạc, cấp bậc đội trưởng đều có máy liên lạc riêng của mình, gọi cho nhau không phải việc khó gì.
Cho nên lời đồng về cạm bẫy dần lan tràn.
Có vài P5 lần nữa nhìn nhận lại tình hình trận chiến.
Mấy chốt ở chỗ, họ cảm thấy đêm nay thật sự quá thuận lợi.
Nhưng vào lúc này ở phương bắc, một chi quân viễn chinh đang đứng đợi, bên cạnh họ là mười lồng sắt làm bằng kim loại vô cùng to lớn.
Trong lồng là từng con gấu nâu to lớn như vừa tỉnh ngủ.
Đó cũng không phải gấu nâu đã thuần hóa qua, chúng tỉnh lại trong lồng to lớn, bắt đầu phẫn nộ gầm thét với đám mọi rợ ở ngoài lồng.
Binh sĩ tại quân viễn chinh đoàn cầm một vật thể hình cầu ở phía sau lồng sắt, vật thể này có cấu tạo bề mặt thô ráp.
Mười mấy tên mọi rợ cầm bó đuốc đốt những viên bi đen kia.
Chỉ trong chớp mắt, bi đen đã bị thiêu đốt thải ra một lượng lớn khói trắng mang theo mùi gay mũi.
Có gió thổi tới hướng nam, mọi rợ đứng ở đầu ngọn gió, khói trắng bị thổi vào lồng.
Gấu nâu trong lồng hít khói trắng thì như nổi điên không ngừng va chạm lồng sắt, lồng sắt dần biến dạng!
Trước tai biến, gấu nâu chính là động vật nặng nhất lục địa, thân có thể dài tới 2,8 mét, thể trọng có thể đạt tới 800 kg, khứu giác là gấp 7 lần chó săn.
Khi đó, gấu nâu chính là mãnh thú cấp bá chủ trên đất bằng.
Sau khi phía bắc bị oanh tạc bởi vũ khí hạt nhân, trình độ biến dị của gấu nâu đã đến tình trạng cực kỳ kinh khủng.
Rất ít người biết, nơi quân viễn chinh sống là nơi nhận phải thiệt hại nặng nề nhất.
Cao tầng Hỏa Chủng từng suy đoán, đại khái đây cũng là lý do khiến nền văn minh của mọi rợ suy thoái, cũng là nguyên nhân khiến tố chất thân thể tập thể của chúng tăng mạnh.
Trong lúc bất chợt, rốt cục một đầu gấu nâu đã phá tan lồng giam kim loại.
Một mọi rợ không kịp chạy đã bị nghiền ép ngay dưới móng vuốt của gấu nâu.
Thế nhưng khứu giác của gấu nâu rất bén nhạy, nó khó lòng chống cự lại bản năng từ khói trắng.
Lúc này, phía nam truyền đến tiếng kêu hấp dẫn gấu nâu tới.
Cuối cùng, tất cả kim loại lồng giam gấu nâu đã bị phá tan dưới làn khói trắng.
Gấu nâu được thả ra và chạy như điên về phía nam, chẳng khác nào từng chiếc chiến xa di chuyển hết tốc lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận