Đệ Nhất Danh Sách

Chương 685: Ánh Mắt


Nhâm Tiểu Túc không còn gì để mất nữa, hắn đoán được trong sáu ngày tới chắc chắn còn rất nhiều phiền toái tìm tới.
Cho nên, khi thiếu niên kia hỏi, Nhâm Tiểu Túc đã trả lời như thế.
Sở dĩ thiếu niên kia chọn Nhâm Tiểu Túc là người đầu tiên chủ yếu vì muốn thăm dò Nhâm Tiểu Túc. Sau đó có thể hỏi tiếp những người khác, có thêm hiểu biết về đội ngũ này.
Cơ mà, Nhâm Tiểu Túc vừa trả lời như thế thì còn gì để nói nữa!
Thiếu niên có hơi xấu hổ hỏi đại lừa dối am hiểu nhất là cái gì. Nhâm Tiểu Túc nói thế, đại lừa dối liền đáp hắn nhào đất rất giỏi. Nếu không phải mọi người bận chuẩn bị cơm tối, hắn còn biết cách gãy chân rất đã nữa.
Chuyện nói tới đây không còn theo đúng kế hoạch ban đầu của thiếu niên nữa. Trình Vũ quay về ngồi bên cạnh đống lửa của hắn, nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc.
Hắn có phần khó hiểu, rốt cục thiếu niên này là giả ngốc hay thật sự có đam mê kỳ quái?
Trình Vũ có thể khẳng định Nhâm Tiểu Túc không ngốc. Kẻ đần sao có thể trở thành siêu phàm giả cấp C. Quá trình Nhâm Tiểu Túc và Chu Nghênh Tuyết trở thành sát thủ cấp A không giống người thời. Nhưng con đường mà Trịnh Vũ đi phải đi từng bước, thu thập điểm thưởng để đạt được cấp bậc như bây giờ.
Hắn biết rõ, kẻ đần chỉ dựa vào may mắn nhặt được di động không thể nào trở thành sát thủ cấp D và C.
Bất quá, nghĩ tới trợ thủ bảo hắn chiều nay Nhâm Tiểu Túc ra ngoài nhảy dây, Trình Vũ lại bắt đầu phân vân…
Vốn Trình Vũ cảm thấy mọi người cần chia ra gác đêm, cơ mà hiện tại thì không cần nữa.
Vì giảm bớt bầu không khí xấu hổ, Nhâm Tiểu Túc đi một mình ra ngoài bắt thỏ về nướng ăn.
Hắn vừa bắt đầu chế biến thì người trong khu cắm trại lần lượt rời đi săn mồi. Người rời đi quá nhiều, cũng không rõ đến cùng là ai thật sự đi săn thú, ai lại mượn cơ hội ra ngoài làm trò mờ ám.
Nhâm Tiểu Túc bôi mật ong lên con thỏ nướng, nói với Dương Tiểu Cận:
- Cười đi, không cần nhịn.
Dương Tiểu Cận đáp:
- Rất dễ nghe.
Đại lừa dối ngồi bên cạnh nói:
- Ta biết mà, nhất định là Thiếu soái muốn đánh lạc hướng đám người kia, không để họ đoán được ngươi là ai nên mới đột nhiên làm trò ngu ngốc đó!
Đại ngu ngốc chế tiệt!
Nhâm Tiểu Túc đen mặt cầm con thỏ đưa đại lừa dối:
- Ta cần sự yên tĩnh!
Ban đêm, đại lừa dối nói bản thân muốn được gác đêm. Tinh lực của hắn không tệ, có thể trụ được. Có điều Nhâm Tiểu Túc không đồng ý.
Về sau, đại lừa dối bảo muốn thay phiên canh gác, Dương Tiểu Cận nên không cần tham gia vào. Chung quy nàng là con gái, ra ngoài cần được chăm sóc tốt.
Kết quả Dương Tiểu Cận không đồng ý. Theo nàng, thân là người trong đội, mọi người cần phải chia đều việc ra mà làm. Lúc này không cần tính nam nữ gì cả, chỉ có đồng đội mà thôi.
Về sau mọi người bàn bạc, hôm nay Nhâm Tiểu Túc và đại lừa dối chia ra gác đêm. Ngày mai là Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận. Ngày kia là Dương Tiểu Cận và đại lừa đối. Thay phiên nhau như thế là vì mọi người cần được dưỡng sức để ứng phó nếu có chuyện không hay xảy ra.
Buổi tối, Nhâm Tiểu Túc canh gác ca đầu quan sát xung quanh. Quả đúng như lời đại lừa dối nói, những cao thủ tưởng như đi riêng kia đã sớm có sự phân công rạch ròi. Từng nhóm đều có người gác đêm.
Ban ngày Nhâm Tiểu Túc từng nghĩ, trong đây sẽ có bao nhiêu người thật sự đi một mình. Kết quả bây giờ hắn phát hiện, một người cũng không có…
Lúc trước hắn còn lo, tuy An Kinh tự phân ra vài nhóm tới Thánh sơn nhưng những người này chưa chắc có thể tạo nên ảnh hưởng gì với Hỏa Chủng.
Nhưng bây giờ nhìn tình cảnh trước mắt. E rằng những tập đoàn đó thật sự để tâm tới vật thí nghiệm 01…
Trường sinh bất tử a….
Từ trước tới nay, Nhâm Tiểu Túc chưa từng nghĩ tới chuyện này. Chung quy hắn cảm thấy sống lâu quá chưa chắc là chuyện tốt.
Nếu như mèo sống không sung sướng thì 9 mạng của nó chỉ là sự bi ai.
Trong mắt Nhâm Tiểu Túc, những người có địa vị cao kia liệu có thật sự hạnh phúc.
Đêm nay Nhâm Tiểu Túc canh ca đầu. Lần này hắn ngồi trước lều vải của Dương Tiểu Cận, Dương Tiểu Cận vẫn cầm súng lục chỉ về phía cần đề phòng. Chỉ là hơi thở nàng đều đều, ngủ có phần an tâm hơn.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu nhìn thoáng qua Dương Tiểu Cận đang ngủ say. Cô nương này vì trước giờ không thể dựa vào ai nên mới có lòng đề phòng nặng như thế.
So với tình trạng hiện nay của Dương Tiểu Cận, kỳ thật nàng cũng không hoàn toàn tin tưởng Lạc Hinh Vũ. Chung quy lúc ở Cảnh sơn, Lạc Hinh Vũ ở bên cạnh nàng nhưng Nhâm Tiểu Túc thấy rõ, cô nàng này chưa bao giờ ngủ thật sự an tâm.
Vào lúc này, người trẻ tuổi từng hỏi Nhâm Tiểu Túc am hiểu chuyện gì nhất đứng dậy đi vào rừng, hẳn là đi vệ sinh.
Vốn Nhâm Tiểu Túc cũng không để ý lắm, thế nhưng cung điện đột nhiên thông báo một câu khiến biểu tình Nhâm Tiểu Túc thay đổi.
Nhâm Tiểu Túc xanh mặt ngồi trong lều.
Mười phút sau, người trẻ tuổi quay lại chỗ cắm trại. Nhâm Tiểu Túc ngẩng đầu hỏi:
- Sao ngươi đi lâu vậy. Có bị bắn lên người không?
Thiếu niên kia:
- ???
Thằng điên!
Thiếu niên thẹn quá hóa giận:
- Có gì kỳ quái đâu, bộ ngươi chưa từng bị nước tiểu dính vào tay hả?
Nhâm Tiểu Túc cảm khái, nhìn phản ứng này hẳn là hắn nói trúng rồi.
Hắn cũng chẳng muốn hỏi vấn đề kỳ quái này đâu. Nhưng mà cung điện lại bắt!
Hơn nữa, sau nhiệm vụ này, cung điện bỗng dưng bổ sung:
“Vì hoàn thành hoàn mỹ nhiệm vụ trừng phạt ba lần nên mở ra nhiệm vụ phụ tuyến. Nếu nhiệm vụ trừng phạt đều đạt cấp độ hoàn mỹ sau 7 ngày sẽ được thưởng kỹ năng mới.”
Nhâm Tiểu Túc ngây người, thiếu niên kia nói xong cũng không hỏi gì tiếp.
Cho nên, vì ba nhiệm vụ hôm nay hắn hoàn thành rất tốt nên mở ra nhiệm vụ nhánh, có thể đạt được kỹ năng mới?
Nghe tới sắp có kỹ năng mới, Nhâm Tiểu Túc thật sự kích động. Phải biết những thứ cung điện đưa cho hắn, dù là khoai tây xạ thủ có thể ăn được thì thời khắc mấu chốt vẫn phát huy công dụng rất tốt.
Nhâm Tiểu Túc không phải người sĩ diện, chỉ cần có được kỹ năng mới, chút mặt mũi gì đó chả làm gì!
Vào lúc này, Nhâm Tiểu Túc nghe được âm thanh lá mục bị dẫm lên từ phía sau. Thế nhưng khi quay đầu lại, hắn chẳng thấy gì cả.
Nhâm Tiểu Túc đếm lại nhân số trong khu cắm trại một chút. Rõ ràng mọi người đang ở dây mà, rốt cục tiếng vang vừa rồi là do ai gây ra?
Hắn bỗng nhớ tới vô số chuyện quỷ dị bản thân từng gặp ở Cảnh sơn.
Âm thanh kia không chỉ kinh động Nhâm Tiểu Túc còn khiến rất nhiều người đang ngủ tỉnh dậy. Dường như người ở đây không ai là đơn giản.
Dương Tiểu Cận thấp giọng hỏi:
- Có người tập kích?
Bạn cần đăng nhập để bình luận