Đệ Nhất Danh Sách

Chương 759: Chủ Nhân Của An Kinh Tự

Thế giới này thật sự có thần linh à?
Lý Thần Đàn nghĩ là không, dù cho hắn được người khác gọi là bán thần.
Theo Lý Thần Đàn, trên thế giới này căn bản không có thần linh chân chính.
Cái gọi là thần linh bất quá chỉ là một cá thể cường đại.
Thế nhưng họ vẫn phải ăn uống, có tình cảm, cảm xúc như người bình thường.
Trừ đánh nhau giỏi ra, bộ dáng không hề giống thần linh mà mọi người vẫn thường nghĩ.
Ví dụ như Trần Lục Tại tự nghĩ bản thân là thần linh.
Kết quả còn giả bộ dùng cái nhìn lạnh nhạt quan sát thế nhân nữa.
Cơ mà trong mắt Lý Thần Đàn, diễn xuất này có phần ngu ngốc, cũng không biết bình thường Hỏa Chủng lừa thằng ngốc kia kiểu gì nữa…
Hiện tại nghe Khánh Thận nói, năng lực siêu phàm của Trần Lục Tại và bản sao Lý Thần Đàn đều nhờ một giọt máu liền khiến Lý Thần Đàn bỗng nhiên sửng sốt.
Chẳng lẽ trên đời thật sự còn có thần linh?
Hắn nghi ngờ hỏi Khánh Thận:
- Ngươi nói đó là máu của vật thí nghiệm 01 được giữ lại từ trước tai biến? Đã trăm năm chẳng lẽ huyết dịch không bị biến đổi.
Khi tai biến, toàn bộ thế giới bị mất điện.
Khoảng 99% đồ điện tử đều hư hao, họ làm cách nào bảo tồn được chứ?
Khánh Thận nói:
- Nó được chứa trong một cái thùng, không cần bất kỳ biện pháp bảo tồn nào vẫn có thể giữ nguyên đặc tính ban đầu.
- Ta không tin lắm…
Lý Thần Đàn lắc đầu.
- Sao không nói ngay từ đầu….
Khánh Thận nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Kỳ thật vật thí nghiệm 01 được đưa tới Hỏa Chủng điều trị ung thư.
Ban đầu không có bất kỳ cách nào cứu được hắn cả.
Cuối cùng trong khi hắn đang hấp hối, Hỏa Chủng bất đắc dĩ phải sử dụng dược vật TSX001 còn đang trong quá trình thí nghiệm.
Kết quả chuyện kỳ quái xảy ra, chỉ một tuần sau, không chỉ hắn khỏi hẳn mà còn trở thành tân nhân loại, mạnh mẽ hơn người bình thường nhiều.
- Có bằng chứng gì không?
La Lam hỏi:
- Có bằng chứng thì chúng ta mới tin được lời ngươi nói chứ.
- Không có, tất cả tư liệu đều bị hủy đi trong tai biến.
Ngay cả việc nghiên cứu chế tạo TSX001 cũng không còn.
Bằng không Hỏa Chủng cũng không tới mức phải đi nhiều đường quanh co như thế….
Khánh Thận nói:
- Bất quá trước tai biến có ngừng từng đưa huyết dịch của vật thí nghiệm 01 tới phòng thí nghiệm số 9.
Vài năm trước, Hỏa Chủng phát hiện ra thứ đó.
Điều tương đối kỳ quái là qua hơn 200 năm, dưới tình cảnh không được bảo vệ mà tới nay nó vẫn giữ được hoạt tính ban đầu.
Khánh Thận nhớ rõ hắn từng đọc qua một đoạn văn bản ngắn.
Nội dung nói về quá trình vật thí nghiệm sử dụng thuốc cùng một vài biểu hiện lâm sàng sau đó.
Văn bản kia nói, mắt của vật thí nghiệm sáng như sao, trong giây lát có thể biến hóa giữa mắt của con người thành mắt của loài vật.
Hơn nữa, hắn có thể nhìn thấy những thứ cách mình rất xa, muốn nghe được gì là nghe thấy đó, có thể thay đổi tư duy con người.
Thậm chí có thể biến, hóa thành một dạng tồn tại trên tinh thần.
Nhưng dường như sau khi tiêu tán rồi hợp nhất lại, vật thí nghiệm 01 sẽ lâm vào hôn mê.
Khánh Thận thầm nghĩ, ngoài từ thần linh ra thì còn từ nào có thể nói về tân nhân loại đây.
- Nếu thứ thuốc kia có tác dụng, vì sao những vật thí nghiệm khác không được chữa lành, ngược lại còn biến thành quái vật?
La Lam nghi ngờ hỏi.
Bấy giờ, Khánh Thận nghiêm túc nhìn La Lam:
- Đây là chỗ đặc biệt của vật thí nghiệm 01.
Vì hắn có thể lột xác hoàn toàn nên mới được gọi là thần linh.
Sở dĩ Hỏa Chủng tin chắc kỹ thuật của mình cải biến được nhân loại đều vì họ đã từng tự tay tạo ra thần linh!
Điều khiến Hỏa Chủng ngoài ý muốn là, tuy họ đã thành công nhưng chưa kịp công bố với thế giới thì tai biến đã đổ xuống.
Nếu không vì trận tai biến này, có lẽ họ đã tạo ra được một thế giới mới!
Mà vật thí nghiệm 01 chính là chìa khóa để bước vào thế giới đó!
Cơ mà vật thí nghiệm biến mất cũng không sao.
Hỏa Chủng cảm thấy, nếu họ có thể tạo ra vật thí nghiệm 01 thì họ vẫn có thể tạo ra vật thí nghiệm 02!
Thế nhưng họ đã trải qua không biết bao nhiêu năm.
Xuân đi thu đến, rất nhiều học giả từ thiếu niên trở thành lão già tóc bạc trắng mà vĩnh viễn không đi tới cuối con đường.
Hỏa Chủng phải công nhận, kỳ thật vật thí nghiệm 01 chính là một lần ngẫu nhiên chứ không phải Hỏa Chủng họ có bao nhiêu lợi hại.
La Lam bĩu môi:
- Đến bây giờ bộ dáng vật thí nghiệm 01 thế nào cũng chẳng ai biết thì tìm kiểu gì? Dù người ta đứng trước mặt ngươi, ngươi có thể nhận ra không?
- Đi thôi…
Khánh Thận nhìn mọi người:
- Bên ngoài chắc đã loạn lên hết rồi, đây là cơ hội tốt cho chúng ta rời đi.
Nói xong, Khánh Thận tìm một bộ đồ, che kỹ bản thân, phảng phất như sợ người khác nhìn thấy bộ dạng thật của hắn.
La Lam bĩu môi:
- Cũng kín lắm nha.
Khánh Thận cười nói:
- Người muốn giết em trai ngươi quá nhiều.
Ta và hắn giống y chang nhau, tất nhiên phải cẩn thận hơn một chút.
La Lam tức giận:
- Lời này của ngươi sao nghe cứ kỳ kỳ?
- Bất quá ngươi yên tâm, không ai có thể giết được hắn đâu…
Khánh Thận cười, mở cửa bước lên cầu thang.
Lúc này, mọi người đã sớm rời khỏi cao ốc, muốn đi tới một tòa nhà khác để xem có tư liệu gì quý giá không.
Vương Uẩn đi tới một tòa nhà.
Hắn thấy tòa nhà này có một thiết bị đặc biệt, trông rất giống nơi cất giữ máy chủ và thiết bị điện tử của Hỏa Chủng.
Thế nhưng không chờ hắn tới gần thì một cỗ khói đen bay ra từ tòa nhà kia!
Sương đen bay được chừng năm sáu mét thì không cách nào di chuyển được nữa.
Vương Uẩn cười lạnh:
- Vương Văn Yến, còn không dừng lại? Lần này rốt cục cũng bắt được ngươi!
Trong trận chiến ở Lạc thành, Vương Văn Yến là người phụ trách phòng tình báo đã xuất thủ gài bẫy Khổng thị và Chu thị.
Hiện tại đối phương xuất hiện tại đây chứng tỏ nơi này có tin tức cực kỳ quan trọng.
Những người khác có thể không trị được Vương Văn Yến nhưng năng lực của Vương Uẩn chính là khắc tinh của đối phương!
Năng lực của Vương Văn Yến là hóa thành sương đen, ra vào bất kỳ nơi nào cũng chẳng chút trở hại.
Dù là lỗ cây kim cực nhỏ cũng vật.
Mà năng lực của Vương Uẩn lại là… khống chế không khí…
Chỉ thấy đoàn sương đen biến hóa không ngừng giữa không trung nhưng vẫn chẳng thể nào thoát khỏi lồng giam của Vương Uẩn.
Sau một khắc, bản thể của Vương Văn Yến xuất hiện một cách chật vật.
Một cái ổ cứng rơi ra từ trong túi quần của Vương Văn Yến.
Vương Uẩn cười lạnh:
- Vương Văn Yến, e rằng chính ngươi cũng không ngờ mình sẽ có ngày hôm nay.
Giết người của Khổng thị ta, ngươi phải đền mạng.
Nói xong, hắn nhặt ổ cứng lên, chuẩn bị động thủ giết người.
Thế nhưng vào lúc này, hơn 10 con hạc giấy bay xuống từ trên trời.
Tròng mắt Vương Uẩn co rút, thân hình nhanh chóng lùi lại!
Chủ nhân An Kinh tự đích thân tới, Vương Uẩn hắn không phải đối thủ của đối phương.
Bất quá đám hạc giấy cũng không công kích hắn mà bay đi chỗ khác.
Vương Uẩn quay đầu nhìn lại, không biết Vương Văn Yến đã biến mất từ khi nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận