Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1133: Bia Đỡ Đạn


"Hỏi ngươi hai vấn đề… "
Nhâm Tiểu Túc ngồi trên lưng ngựa chậm rì hỏi.
Kết quả Trần Trình cùng An An chỉ nhìn mà không trả lời.
Chỉ thấy miệng hai người lẩm bẩm, vẫn đang đọc chú ngữ tu Vu Thuật.
Nhâm Tiểu Túc nhướng mày:
"Ta thật sự có chuyện muốn hỏi."
Thế nhưng Trần Trình cùng An An vẫn như trước không có ý định đáp lời, chỉ tiếp tục đọc thuộc lòng chú ngữ.
Thương đội đã rời khỏi Vaduz được hai ngày, toàn bộ hành trình Trần Trình cùng An An đều chăm chỉ tập luyện. Dựa theo yêu cầu của Nhâm Tiểu Túc, mặc kệ Nhâm Tiểu Túc có quấy nhiễu thế nào thì bọn họ cũng không được ngưng niệm ngữ.
Một khi gián đoạn sẽ bị trừng phạt, thí dụ như cho Nhâm Tiểu Túc nấu cơm, ví dụ như tìm cỏ khô trải giường chiếu cho Nhâm Tiểu Túc.
Ban đầu hai người thường xuyên bị cắt đứt, có đôi khi Nhâm Tiểu Túc đột ngột xuất hiện dọa bọn họ giật mình. Hoặc là hơn nửa đêm đánh thức hai người yêu cầu cả hai đọc một đoạn chú ngữ.
Không nói gì khác, hai ngày này Trần Trình cùng An An đã cảm nhận sâu sắc được sự khinh người của Nhâm Tiểu Túc.
Hiện giờ bọn họ phát hiện bản thân chẳng khác nào tôi tớ miễn phí của tên này, phải chăm sóc cuộc sống hằng ngày của Nhâm Tiểu Túc...
Bất quá chỗ tốt cũng có, hai ngày này An An phát hiện, quá trình đọc chú ngữ của mình không dễ bị cắt đứt như lúc trước nữa. Dọc đường có hai đứa nhỏ chạy giỡn đụng phải nàng, kết quả An An phát hiện tuy bị đụng nhưng nàng vẫn đọc chú ngữ như cũ.
Đây là một dấu hiệu tốt!
Chỉ là, thời điểm Nhâm Tiểu Túc thật sự muốn hỏi hai người này một ít chuyện, Trần Trình cùng An An căn bản không để ý hắn.
"Khục khục, chúng ta ngưng một chút. Hai ngươi yên tâm, bây giờ hai ngươi dừng lại ta tuyệt đối không trừng phạt… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
Trần Trình cùng An An nhìn hắn một cái, ánh mắt biểu lộ sự không tin tưởng!
Nhâm Tiểu Túc vô cùng đau đớn nói:
"Chẳng lẽ ta không đáng tin như vậy?"
Trần Trình cùng An An vừa đọc chú ngữ vừa điên cuồng gật đầu.
"Được rồi, hai ngươi tiếp tục đi. Ta còn tưởng chúng ta là tình nghĩa thầy trò thâm hậu, là ta nhầm rồi…”
Nhâm Tiểu Túc thở dài.
Nói xong, hắn khống chế ngựa đi về phía Mai Qua. Tới nơi, Nhâm Tiểu Túc phát hiện Mai Qua đang dạy ngôn ngữ Vu Sư cho hai Miên Dương trong xe.
Mai Qua thấy hắn thì ngạc nhiên hỏi:
"Sao vậy?"
"Có tương đối chuyện quan trọng muốn nói với ngươi… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
Lúc này, Mai Qua nhảy xuống xe ngựa, đi tới một chỗ không người cùng Nhâm Tiểu Túc:
"Chuyện gì?"
"Ta cảm thấy có chút không thích hợp. Hiện tại chúng ta đã tiến vào lãnh địa của gia tộc Winston, còn bao lâu nữa sẽ tới Đô Thành?”
Nhâm Tiểu Túc nói.
"Đại khái nửa tháng a… "
Mai Qua nói:
"Lần này tốc độ thương đội xem như khá nhanh đó."
"Một khi rời khỏi lãnh địa gia tộc Winston, chúng ta phải lập tức tách khỏi thương đội… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Đây là vì an toàn của ngươi. Tiễn Vệ Ninh muốn bắt ngươi làm bia đỡ đạn, mà ngươi không đi theo thương đội vẫn có thể đến Đô Thành."
"Nghiêm trọng như vậy sao?"
Mai Qua nghi hoặc:
"Ngươi là phát hiện cái gì rồi?"
"Ngươi quá dễ lừa nên ta không thể nói với ngươi… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Ngươi chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng là được. Một khi đến biên cảnh Winston, ngươi lập tức dẫn theo hai Miên Dương Nhân đi theo ta. Nếu hai Miên Dương Nhân không chịu thì chứng tỏ hai người bọn họ cũng có vấn đề. Ngươi phải vứt bỏ hai người bọn họ, theo ta đi tới Đô Thành. Yên tâm, có ta ở đây ngươi sẽ không có việc gì."
Mai Qua có chút khó hiểu, vì sao Nhâm Tiểu Túc lại cảnh giác như thế, hiện giờ có Thần Xạ Thủ Tiễn Vệ Ninh bảo hộ vẫn tốt hơn tự mình đi chứ?
Mai Qua do dự nửa ngày, cuối cùng cũng đồng ý:
"Đi."
Cũng không biết vì sao, Mai Qua đã có thói quen tin tưởng Nhâm Tiểu Túc. Hắn cảm thấy người Trung Thổ tha hương này sẽ không lừa gạt hắn...
Nhâm Tiểu Túc thấy Mai Qua đồng ý thì liền yên lòng. Vừa rồi, khi lão Hứa tuần tra xung quanh thương đội, phát hiện thổ phỉ ở những sơn mạch gần đây đều bị giết sạch.
Không chừa một ai.
Trong mùa hạ nóng bức này, thi thể nhanh chóng bị ruồi bọ bâu vào.
Nhâm Tiểu Túc không xác định rốt cuộc là ai làm, nhưng hắn cảm thấy mọi chuyện đã dần nghiêm trọng hơn. Kế hoạch của Tiễn Vệ Ninh chưa chắc thành công, số thùng gỗ kia tuyệt đối không phải rượu nho.
Gia tộc Berkeley đã tỏ ý muốn tạo phản, gia tộc Tudor cùng gia tộc Normand sao có thể để thương đội của thế lực đối địch tới Đô Thành?
Đến lúc đó e rằng Mai Qua sẽ bị xem là Vu Sư do gia tộc Berkeley phái đi, sau đó tất cả bọn họ đều bị nhốt lại rồi nghiêm hình tra tấn.
Trong lúc nói chuyện, vị Tiền hội trưởng nọ đột nhiên đi đến trước mặt hai người cười nói:
"Tôn kính Mai Qua đại nhân, người hầu cận đại nhân, các ngươi đang thảo luận gì vậy. Ta thấy dáng vẻ hai vị khá là lo lắng."
"À, không có việc gì… "
Nhâm Tiểu Túc cười một cách vô hại:
"Chúng ta đang thảo luận buổi tối ăn gì."
"Vừa vặn ta cũng có chuyện muốn thương lượng cùng hai vị… "
Tiễn Vệ Ninh mỉm cười:
"Từ khi chúng ta rời khỏi Yorkshire đã bị thổ phỉ tập kích hai lần, vì bảo hộ an toàn Mai Qua của đại nhân, ta sẽ phái một ít hộ vệ bảo hộ nhị vị. Đây là thành ý của thương hội Yorkshire chúng ta, hi vọng hai vị đừng cự tuyệt."
Mai Qua sửng sốt nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc, mà Nhâm Tiểu Túc thì thầm cười lạnh. Sớm không phái muộn không phái, hết lần này tới lần khác bây giờ lại phái?
Đây rõ ràng là muốn phái người tới trông coi bọn hắn a, Tiễn Vệ Ninh sợ Mai Qua chạy a!
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc nghĩ không thông, Mai Qua chỉ là một tiểu Vu Sư, có giá trị gì để họ lợi dụng chứ?
Buổi tối hạ trại, Tiễn Vệ Ninh đặc biệt cho người của mình đứng canh bên cạnh đám Mai Qua.
Vì thế mà bên trái Mai Qua là Tiễn Vệ Ninh, bên phải là hộ vệ thương đội, canh phòng thật sự rất nghiêm ngặt.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc không nhiều lời. Chỉ bằng ngần này người muốn cản hắn chẳng khác nào nằm mơ.
Mai Qua ngốc nghếch vẫn chưa nhận ra tình thế của họ đã dần trở nên nguy hiểm, hắn lại cảm thấy có hộ vệ bảo vệ mình rất tốt.
Hắn ngồi bên đống lửa tò mò nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc, thấp giọng:
"Đúng rồi, lúc trước vẫn chưa có dịp hỏi ngươi về chuyện ở Trung Thổ, ngươi nói ta nghe một chút đi."
"Ngươi muốn nghe cái gì?"
Nhâm Tiểu Túc nhìn hắn một cái.
"Ví dụ như..."
Mai Qua nghĩ nửa ngày:
"Tất cả Trung Thổ đều được cứ điểm 178 quản lý sao?"
"Không phải… "
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
“Cứ điểm 178 chỉ quản lý Tây Bắc thôi."
"Còn có thế lực khác sao?"
Mai Qua hiếu kỳ:
"Vậy cứ điểm 178 trừ vương quốc Vu Sư còn những địch nhân khác không?"
Nhâm Tiểu Túc trầm tư trong chốc lát rồi nói:
"Có."
Bạn cần đăng nhập để bình luận