Đệ Nhất Danh Sách

Chương 564: Bình Yên Ngắn Ngủi

Nhâm Tiểu Túc cũng không muốn dính dáng gì tới binh sĩ Chu thị hay phía Hỏa Chủng.
Chung quy trong sự kiện Đông Hồ lần trước, hắn đã khống chế lão Hứa giết chết không ít thành viên Hỏa Chủng, thù này thật sự rất lớn a.
Cho nên, khi binh sĩ Chu thị chạy tới thì Nhâm Tiểu Túc đã rời đi.
Sau 3 lần tiến công lẫn thăm dò, cuối cùng vật thí nghiệm cũng đã lui quân.
Cái gọi là bất quá tam nghĩa là sau ba lần tấn công liên tục, vật thí nghiệm không công phá được hàng rào thì chúng cũng không cần hao tổn nhân lực làm gì nữa. Về sau tìm cơ hội đánh tiếp là được.
Thế nhưng vật thí nghiệm cũng không rút đi quá xa, chỉ rút về rừng cây bên ngoài hàng rào 74 mà thôi.
Binh sĩ Chu thị cũng không dám vào rừng cây dò xét.
Nói thật, binh sĩ phòng thủ hàng rào 74 thật sự không ngờ, trong suy nghĩ của họ, vật thí nghiệm chỉ là một đám dã thú mà lại đem tới nguy hiểm cấp độ cao cho họ. Thiếu chút nữa là hàng rào bị công phá rồi.
Nếu không nhờ nam nhân đeo mặt nạ bỗng nhiên xuất hiện, chặn đứng cái động lớn thì lấy tốc độ di chuyển của binh sĩ Chu thị, chỉ sợ hiện tại hàng rào 74 đã lâm nguy.
Phải biết, tổn hại sau lần tấn công của vật thí nghiệm không chỉ khiến cư dân khủng hoảng và hỗn loạn.
Đối phương còn phá hủy rất nhiều công sự phòng ngự của hàng rào.
Bất quá, e rằng vật thí nghiệm cũng không ngờ được tam liên hoàn kế của chúng lại thất bại ở khâu cuối cùng.
Sau khi vật thí nghiệm rút lui, bình yên ngắn ngủi trở lại với hàng rào 74.
Trận chiến với vật thí nghiệm kéo dài từ tối tới sáng. Lão Lý và Tần Sanh mệt mỏi ngồi trên tường thành nhìn mặt trời mọc. Gió rét thổi tới khiến lão Lý và Tần Sanh nhận ra bản thân đã ướt đẫm mồ hôi, ngồi trước gió rét lạnh vô cùng.
Lúc này, tham mưu của Chu thị tới chào hỏi họ:
- Trước mời bằng hữu Kỵ sĩ và Hỏa Chủng tắm rửa thay đồ, nghỉ ngơi một lúc xin mời các vị tham gia hội nghị tổng kết. Vật thí nghiệm nhất định quay lại, chúng ta cần tổng kết lại sai lầm trong cuộc chiến lần này.
Lão Lý giãy giụa đứng dậy, trên tay hắn là vết thương trong quá trình chiến đấu với vật thí nghiệm gây nên. Hắn cười nói:
- Vết thương này hẳn sẽ không khiến ta biến thành chúng đâu nhỉ?
Tham mưu lắc đầu:
- Sẽ không, muốn đồng hóa nhân loại, vật thí nghiệm cần phải tiêm thuốc vào người chúng ta.
- Dường như các ngươi hiểu rất rõ về vật thí nghiệm?
Tần Sanh hỏi.
- Là tư liệu Khánh thị gửi tới…
Sĩ quan tham mưu nói:
- Lần này cũng nhờ Khánh thị sớm báo cho chúng ta biết về hành tung của vật thí nghiệm, Chu thị mới có thể chuẩn bị kịp thời. Bằng không tối qua thật sự khó mà qua khỏi.
- Thì ra là thế…
Lão Lý nói thầm:
- Khánh thị… không giống trong lời đồn.
Người của Kỵ Sĩ và Hỏa Chủng đều vào hàng rào tắm rửa nghỉ ngơi. Lần này có tổng cộng 15 thành viên Hỏa Chủng tới.
Sau một hồi đại chiến, 4 người đã bỏ mình. Bất quá những người còn lại cũng không quá thương tâm, phảng phất như đó chẳng phải đồng đội quen thuộc của họ vậy.
Đợi mọi người ngồi vào phòng họp, Chỉ Huy Sứ tại hàng rào 74 của công ty Hỏa Chủng dứt khoát nói:
- Người đeo mặt nạ bạc kia là ai, là người Chu thị các ngươi? Hai lần đều xuất hiện tại hàng rào Chu thị. Lúc trước chúng ta cứ tưởng hắn là người của An Kinh tự, nhưng hiện tại, xem ra có quan hệ gần với Chu thị các ngươi hơn.
Trưởng quan Chu Hành Văn của Chu thị bình tĩnh nói:
- Hắn không liên quan tới Chu thị chúng ta. Chỉ ngẫu nhiên xuất hiện ở hàng rào 74 thôi. Hiện tại chúng ta vẫn nên nói về kế hoạch thủ thành cho trận chiến tiếp theo thì hơn. Đầu tiên xin cảm tạ các vị đã tương trợ. Không có các vị, hàng rào 74 khó lòng thủ thành thành công.
Chỉ Huy Sứ bình tĩnh nói:
- Không cần cám ơn chúng ta. Đó là kẻ địch ngoại lai của loài người, bất kỳ ai cũng có trách nhiệm đối đầu với chúng. Nhân viên Hỏa Chủng tại hàng rào 73 sẽ theo quân tiếp viện tới đây.
Lão Lý bỗng nói:
- Bất quá quân đội Chu thị các ngươi nên tăng cường cảnh giác và hành động nhanh hơn. Vật thí nghiệm có thể đào một hàng rào cũng sẽ đào được thêm mười cái nữa.
Tố chất thân thể đám quái vật kia tốt thế nào các vị cũng thấy được. Đào một hang động chỉ cần hai ba ngày là xong.
Chu Hành Văn gật đầu:
- Lần này là lực lượng khẩn cấp của chúng ta tất trách. Hơn nữa chúng ta cũng đã xem thường đám vật thí nghiệm kia rồi.
Sau một thời gian thương thảo ngắn ngủi, nội dung chủ yếu của hội nghị là tối ưu hóa phương án phòng ngự hiện tại.
Đợi hội nghị kết thúc, đám lão Lý đi theo binh sĩ về trụ sở Chu thị nghỉ ngơi, chung quy sau một đêm dài chiến đấu, họ cũng đã mệt lắm rồi.
Bấy giờ, Hỏa Chủng nhắc lại chuyện cũ.
- Ta đề nghị Chu thị nên mau chóng tìm ra người đeo mặt nạ bạc kia đi. Hỏa Chủng hứa sẽ tạm thời buông bỏ cừu hận, phối hợp chống địch với hắn.
Có người như vậy ở đây, nếu vật thí nghiệm đột phá nội thành, chúng ta sẽ được đỡ đần hơn nhiều.
Chu Hành Văn thở dài lắc đầu:
- Rất khó tìm.
Lão Lý vô tư nói:
- Yên tâm, nếu lần này hắn ra mặt, lần sau nhất định cũng sẽ như thế.
...
Lúc Nhâm Tiểu Túc quay lại khách sạn thì thấy một đám người lê lết ở chỗ đại sảnh. Chu Nghênh Tuyết vẫn rất tỉnh táo, luôn cầm súng đề phòng. Mà quan quân mặc thường phục của Vương thị cũng không ngủ. Tìm đao và côn sắt để phòng thân.
Nhâm Tiểu Túc tự nhủ trong lòng, kỳ thật đám quan quân kia cũng không phải phế vật, chỉ là làm việc có chút hà khắc mà thôi.
Nói thật, Nhâm Tiểu Túc thật sự hoài nghi những binh sĩ Vương thị kia chưa từng lên chiến trường. Chung quy những năm gần đây Trung Nguyên không có chiến sự. Họ chưa có kinh nghiệm thực chiến cũng là chuyện bình thường mà thôi.
Hơn nữa, cũng không có tập đoàn nào lại phái tinh binh cường tướng đi bảo vệ một nữ minh tinh cả.
Một binh sĩ mặc thường phục thấy Nhâm Tiểu Túc quay lại thì nhíu mày hỏi:
- Bên ngoài đánh nhau một đêm, ngươi cũng đi một đêm. Ngươi đi đâu đấy?
Nhâm Tiểu Túc liếc mắt nhìn đối phương:
- Ta đi hỗ trợ thủ thành, liên quan gì tới ngươi không?
- Trên người ngươi không có dấu vết chiến đấu nào cả. Vậy mà ngươi cũng dám nói ngươi đi thủ thành?
Quân nhân mặc thường phục cười lạnh, nói.
Kết quả Nhâm Tiểu Túc không nói nữa, hắn đi tới bên cạnh Chu Nghênh Tuyết:
- Tối qua có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra không?
- Không có, tất cả đều rất trung thực…
Chu Nghênh Tuyết lắc đầu:
- Vật thí nghiệm tấn công hàng rào à?
- Đúng thế….
Nhâm Tiểu Túc gật đầu:
- Ta tận mắt nhìn thấy.
Hơn nữa chỉ số thông minh của vật thí nghiệm không thấp.
Số lượng lại luôn được tăng cường.
Nếu lúc trước hàng rào 113 có thể tiêu diệt sạch chúng thì bây giờ cũng đâu có chuyện này.
- Khi ấy Tây nam loạn thành một đoàn, ai rảnh mà đi quản chúng…
Chu Nghênh Tuyết thở dài.
- Được rồi, về phòng nghỉ ngơi đi. Ta thấy trong thời gian ngắn, vật thí nghiệm sẽ không tấn công hàng rào nữa đâu.
Nhâm Tiểu Túc nói.
Chu Nghênh Tuyết trả lời:
- Ngươi mau đi nghỉ ngơi đi. Ta ngồi đây cả đêm, không mệt.
Ngược lại ngươi phải chiến đấu với vật thí nghiệm đấy.
Hai binh sĩ mặc thường phục nhìn Nhâm Tiểu Túc và Chu Nghênh Tuyết một cái, không nói gì mà chỉ cười lạnh.
Lời nói lúc trước của Nhâm Tiểu Túc với họ thật sự rất khó nghe, họ không có thiện cảm gì với thiếu niên này cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận