Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1080: Phí Cả Đời Đổi Lấy Thân Phận Vu Sư


"Ngươi mất cái gì?"
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ nói:
"Những ngày này ta phát hiện ngươi đều mất ngủ. Hiện tại đột nhiên nói như vậy với ta, đến cùng ngươi đã trải qua cái gì?"
"Không ngại nói cho các ngươi biết, Chân Thị Chi Nhãn không phải ta tìm được… "
Mai Qua nói:
"Mà là thuộc về phụ thân của ta."
"Đợi một chút…"
Nhâm Tiểu Túc phát hiện câu nói này có gì sai sai:
"Hai Miên Dương Nhân từng nói cho ta biết, nếu trưởng bối qua đời, Chân Thị Chi Nhãn trong tay hắn sẽ bị tổ chức Vu Sư thu hồi, sao có thể như ngươi nói được?”
Nói xong, Nhâm Tiểu Túc không chút hảo ý nhìn về hai Miên Dương Nhân:
"Là ngươi tại lừa gạt ta, hay hắn lừa ta?"
Hai Miên Dương Nhân bị Nhâm Tiểu Túc đánh cho mỗi người một quyền thì ngủ không được nữa. Cả hai đi tới bên đống lửa, thấy ánh mắt Nhâm Tiểu Túc nhìn mình thì giật thót người:
"Mai Qua đại nhân, ngươi đừng nói một nửa được không, ngươi giải thích rõ ràng cho hắn đi!"
Mai Qua vội vàng kéo Nhâm Tiểu Túc:
"Ngươi nghe ta nói tỉ mỉ!"
Lúc này Mai Qua dở khóc dở cười, người hầu cận mới nhậm chức của hắn rốt cục bị gì mà ngang tàng thế này?!
"Ta từng nói có người vì giấc mộng Vu Sư mà phí thời gian cả đời, kỳ thật là nói phụ thân của ta… "
Mai Qua giải thích:
"Nhà của ta ở đô thành của vương quốc Đô Thành. Khi còn bé trong nhà của ta rất giàu có, cũng xem là vọng tộc của Đô Thành.”
Nhâm Tiểu Túc nhất thời như bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai thân phận Vu Sư sau lưng Mai Qua ẩn chứa chuyện xưa.
Hắn không cắt ngang lời Mai Qua mà lẳng lặng lắng nghe.
Mai Qua nói tiếp:
"Khi còn bé, nhà của ta có một trang to lớn ở ngoại thành. Nội thành cũng có rất nhiều sản nghiệp, mùa hè sẽ có người lấy hầm băng để trong nhà tránh nóng. Mùa đông trong nhà sẽ có rất nhiều lò than để dưới đất cho ấm. Trong nhà người hầu nhiều vô số, mỗi tiến sĩ phụ trách dạy học cho ta cũng đã có sáu người.”
Trong vương quốc Vu Sư , tiến sĩ không phải một danh xưng thiên về học thuật mà để chỉ những người có địa vị xã hội cao, học thức uyên bác.
Mai Qua nhớ lại, thần sắc mập mờ bất định:
"Ta đặc biệt nhớ rõ lúc nhỏ phụ thân thường dẫn ta ra ngoại thành cưỡi ngựa, dạy ta đánh ngựa cầu, còn dẫn ta vào trường giác đấu, xem các giác đấu sĩ thi đấu với nhau. Khi giác đấu sĩ nào dành được chiến thắng sẽ nhận được tiếng hoan hô của toàn trường. Khi ấy ta cũng nhịn không được mà hùa theo. Đó là tiết mục mà các Vu Sư cũng rất thích xem.”
"Sở dĩ ta muốn ngươi làm người hầu cận cho ta vì ngươi có cơ hội trở thành giác đấu sĩ. Nói thẳng ra, ta cần dựa vào đó để gặp thật nhiều Vu Sư có tiếng tâm, từ đó gia nhập và hạch tâm của tổ chức, rời khỏi mảnh đất phong bây giờ…”
Mai Qua nói.
"Về sau, mọi thứ dần thay đổi… "
Mai Qua thở dài:
"Cha ta lúc còn trẻ đã muốn trở thành Vu Sư. Đây đại khái còn mộng tưởng của đa số thiếu niên trong vương quốc. Tổ chức Vu Sư cường đại lại thần bí, thậm chí còn trên cả hoàng quyền, có thiếu niên nào mà không động tâm.”
"Chỉ là muốn trở thành Vu Sư không phải cố gắng là được, mà Chân Thị Chi Nhãn cũng không phải có tiền là mua được…. "
Mai Qua nhìn Nhâm Tiểu Túc:
"Ngươi cần có vận khí, vận khí rất rất tốt."
"Ta có chỗ khó hiểu… "
Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc:
"Chẳng lẽ muốn mua Chân Thị Chi Nhãn còn cần may mắn. Đó chẳng phải phải một tay giao tiền, một tay giao hàng là được à?"
"Đương nhiên không phải…. "
Mai Qua lắc đầu:
"Chân Thị Chi Nhãn lúc mới mua về được bọc trong tảng đó. Phải phá vỡ lớp đá, lấy được Chân Thị Chi Nhãn bên trong mới xem như thành công, có khi nó chỉ là tảng đá bình thường mà thôi.”
Nhâm Tiểu Túc chấn kinh rồi. Này có khác nào đổ thạch ở Tây Nam đâu?!
Mai Qua giải thích:
"Việc buôn bán này được gia tộc một Đại Vu Sư nắm giữ. Người bình thường chỉ có thể dựa vào vận khí mà mua Chân Thị Chi Nhãn thôi. Tổ chức Vu Sư khi ấy vẫn thừa nhận địa vị Vu Sư của ngươi. Chợ đêm ở ngoài Đô Thành là nơi có đổ thạch nhiều nhất vương quốc Vu Sư. Từng có rất nhiều người mua được Chân Thị Chi Nhãn ở đây. Vì thế nó hấp dẫn vô số dân chơi đổ thạch.”
"Xác suất thành công bao nhiêu?”
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ:
"Có bao nhiêu người có thể trở thành Vu Sư nhờ việc này?"
"Rất thấp rất thấp… "
Mai Qua nói:
"Ít nhất phụ thân ta hao hết gia tài cũng không thể trở thành một Vu Sư chân chính."
Nhâm Tiểu Túc nghe xong thì nghĩ thầm, thủ đoạn cướp đoạt tài phú của tổ chức Vu Sư cũng quá hung ác đi. Bọn họ rõ ràng đã nắm giữ cả vương quốc trong tay, sao còn dùng loại thủ đoạn này để cướp tiền của dân chúng bình thường chứ. Đổ thạch đâu mang tới cho họ nguồn lợi đáng kể gì cho cam?
Không đúng, Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ một chút về kết cấu tập đoàn ở Trung Nguyên. Trên thực tế thị trường son môi lớn nhất chính là Vương thị.
Vương thị lớn như vậy sao lại đẩy mạnh thị trường son môi? Chút tiền ấy họ sẽ để vào mắt? Sự thật chứng minh, chỉ cần là tiền thì ít nhiều gì họ cũng chẳng chê.
Nhâm Tiểu Túc nhìn Mai Qua:
"Vậy Chân Thị Chi Nhãn này ngươi lấy từ đâu?"
"Lúc cha ta bốn mươi tuổi thì bị bệnh. Nếu cố gắng chữa trị có thể sống lâu thêm ba năm nhưng cần hao phí rất nhiều của cải…. "
Mai Qua chán nản nói:
"Ta thì muốn dùng tiền chữa bệnh cho ông, nhưng phụ thân lại không đồng ý. Ông dùng cả gia sản tới Chợ Đêm đánh cược một lần, một lần cuối cùng. Ông bảo nếu dùng tiền chữa bệnh, nhà chúng ta sẽ không còn cơ hội trở mình.”
"Ta không quan tâm tới giấc mơ Vu Sư, vì thế kiên trì muốn dùng tiền chữa bệnh cho ông. Cuối cùng cha quyết lôi ta tới Chợ đêm, bảo ta chọn một tảng đá, bằng không ông sẽ tự sát…”
Mai Qua nói:
"Rơi vào đường cùng, ta chỉ tiện tay chọn một viên nhưng ai ngờ nó lại là Chân Thị Chi Nhãn. Cùng ngày, cha ta liền tại thế, ta thậm chí không trước khi đi, trong lòng ông là hối hận hay vui mừng."
Nhâm Tiểu Túc bỗng cảm giác chuyện này quá mức có châm chọc. Thứ vị phụ thân kia hao hết gia tài truy tìm cả đời không được, tới phiên Mai Qua, người không có ước mơ trở thành Vu Sư, chỉ tiện tay đã chọn trúng Chân Thị Chi Nhãn, là một tân quý.
Khó trách Mai Qua từng nói, người bình thường muốn trở thành Vu Sư sẽ mất đi rất nhiều thứ.
"Dùng cả gia tời và cuộc sống của mình đối lấy thân phận Vu Sư ở biên giới…. "
Mai Qua cười khổ:
"Hơn nữa còn là nơi ngay cả chim cũng chẳng thèm ị thì đáng giá sao? Ta thật sự không biết nó có đáng giá không. Kỳ thật về sau ta mới biết được, Vu Sư mua được Chân Thị Chi Nhãn sẽ bị đuổi tới nơi gian khổ nhất hai năm. Đây không phải muốn tôi luyện ý chí của ngươi mà vì tổ chức Vu Sư muốn nói cho ngươi biết, dù ngươi trở thành Vu Sư thì vận mệnh của ngươi vẫn bị họ nắm trong tay thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận