Đệ Nhất Danh Sách

Chương 700: Mê Cục Của Người Quyền Mưu

Trong hoàn cảnh tăm tối tại nơi quỷ dị thế này, đột nhiên có một người vừa nhảy vừa hát xuất hiện thật khó lòng lý giải được.
Không trách người của Hỏa Chủng sợ như thế, đổi lại là người khác cũng sẽ sợ hãi mà thôi, không khí lúc này thật sự rất quái gỡ.
Nhâm Tiểu Túc nhìn thành viên Hỏa Chủng, vừa nhảy dây vừa nói:
- Các ngươi đợi lát chút, ta nhảy xong rồi tính tiếp.
Thành viên Hỏa Chủng như lâm vào đại dịch nhưng thật sự nghe không hiểu đến cùng Nhâm Tiểu Túc có ý gì.
Một người nói:
- Rốt cuộc ngươi là ai, sao lại ở đây.
Chúng ta là thành viên Lăng Thần.
Nếu ngươi tới từ trong núi thì hẳn là bằng hữu của chúng ta…
Lúc trước từng có thành viên Hỏa Chủng từng bị quái vật trên núi tàn sát. Đây cũng chẳng phải chuyện hiếm lạ gì nên khi tới đây họ cũng sợ đụng phải quái vật không phân biệt được địch ta.
Kết quả, lúc này Nhâm Tiểu Túc im lặng một lúc rồi thở dài:
- Khoan hãy nói, để ta tập trung nhảy xong đã, nếu không ta sẽ giết người đấy.
Lần này hắn phải nhảy 200 lần, người của Hỏa Chủng tới nói chuyện khiến hắn quên mất mình vừa đếm tới bao nhiêu.
Chỉ có thể lần nữa đếm lại, tránh để nhiệm vụ không hoàn thành.
Người của Hỏa Chủng nháy mắt câm như hến.
Họ chỉ tới đây thu thập con mồi của nhện khổng lồ thôi.
Tuy từng được huấn luyện qua nhưng chẳng khác nào tạp dịch trong núi.
Lỡ mà đụng phải quái vật trong truyền thuyết thì chẳng có tí dũng khí phản kháng nào cả.
Bấy giờ, họ đã khẳng định thiếu niên trước mắt là quái thai được nghiên cứu thành.
Bên ngoài nhìn như người bình thường nhưng thật chất lại khác…
Nếu lời này để Trình Vũ nghe được, e rằng hắn sẽ kích động tới bắt tay năm người Hỏa Chủng…
Hơn 10 giây sau, lúc này Nhâm Tiểu Túc mới dừng lại.
Hắn phát hiện thành viên Hỏa Chủng đã buông đao trên tay xuống. Đây là hành động quy phục trong tiềm thức, không chống cự nữa.
Nhâm Tiểu Túc im lặng một lát rồi hỏi:
- Rốt cục cái hộp đen kia của các ngươi là gì?
- Đây là bán ao âm thanh, được nghiên cứu nhắm vào nhện khổng lồ.
Hơn nữa đám nhện rất sợ âm thanh này.
Nghe thấy sẽ bỏ chạy ngay…
Một thành viên Hỏa Chủng giải thích.
- Đám nhện này được thả tới đây từ khi nào?
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
- Năm ngoái.
- Này là để nhắm vào người ngoài à…
Nhâm Tiểu Túc giải bộ là người cùng phe với đối phương:
- Nhằm vào An Kinh tự?
- Này thì chúng ta không rõ lắm.
Thông tin thành viên T3 chúng ta biết được rất ít.
Không bằng ngài quay về núi hỏi những quản lý trong đó xem…
Thành viên Hỏa Chủng nói:
- Một tháng trước phía trên nói với chúng ta mỗi ba ngày tới xem một lần, sẽ có rất nhiều người tự dâng mình tới cửa.
Không riêng gì nhện khổng lồ ở đây mà những nơi khác cũng vậy.
Chỉ là T3 chúng ta là nhóm người ở gần Thần Trì nhất mà thôi.
Nhâm Tiểu Túc nhíu mày.
Mấy tháng trước Hỏa Chủng đã biết sẽ có người tới cửa. Điều này nói lên, kỳ thật kế hoạch của An Kinh tự như cố tình hỗ trợ cho Hỏa Chủng.
Suy đoán của hắn không sai, Hỏa Chủng rất hi vọng siêu phàm giả tự chui đầu vào lưới!
Vì thế, An Kinh tự và Hỏa Chủng tự bẫy nhau, nhìn như cả hai tổ chức đều tổn thất nhưng lớn nhất vẫn là đám tập đoàn cố tình châm ngòi thổi lửa kia.
Lần này bị bắt tới ổ nhện chẳng phải đều là người của tập đoàn à…
Bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc nghĩ tới, nếu mục tiêu của Vương thị là Trung Nguyên, thậm chí là Tây nam và Tây bắc hay liên minh hàng rào thì hẳn An Kinh tự và Vương thị đã hợp thành quan hệ hợp tác.
Mục đích của lần hành động này không phải dụ cao thủ tập đoàn tới mà giúp Vương thị diệt trừ uy hiếp tiềm ẩn chăng?
Không thể không nói, tâm tư đám người quyền mưu này thật sự rất phức tạp.
Nhâm Tiểu Túc không phải người “trong nghề”, so ra vẫn kém hơn người khác rất nhiều.
Trên thực tế, mặc kệ người nào, một khi bước vào vũng nước đục này thì bất kỳ việc gì họ làm đều có mục đích.
Nhâm Tiểu Túc mặc cảm.
Lúc này, thành viên Hỏa Chủng đột nhiên hỏi:
- Ngài là người của phòng thí nghiệm nào?
Nhâm Tiểu Túc vì để bảo đảm ngụy trang nên đáp:
- Số 1.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc phát hiện, sau khi hắn nói xong thì sắc mặt đám người này lập tức thay đổi.
Một thành viên Hỏa Chủng lần nữa giơ đao lên:
- Trên núi của có phòng thí nghiệm số 2 và 7, ở đâu ra số 1!
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút:
- Phòng thí nghiệm số 1 ở đâu?
- Đã bị hủy từ sau tai biến rồi.
Người của Hỏa Chủng cười lạnh.
Vừa rồi Nhâm Tiểu Túc hỏi quá nhiều vấn đề mà nếu là đám quái vật trên núi thì chắc chắn phải biết rõ mới đúng.
Khi nãy mọi người bị hành động quỷ dị của Nhâm Tiểu Túc mê hoặc.
Hiện tại họ mới kịp phản ứng, Nhâm Tiểu Túc căn bản không phải đám quái thai của phòng thí nghiệm.
Trừ việc vừa nhảy dây vừa hát ra thì những chỗ khác y như người bình thường.
Đây là người từ bên ngoài vào Thần Trì!
Nói xong, người của Hỏa Chủng chậm rãi bao vây Nhâm Tiểu Túc, sau đó bị Nhâm Tiểu Túc giết chết…
- Người thông minh không sống lâu được…
Nhâm Tiểu Túc nhìn thi thể năm người cảm khái.
Bất quá cũng chẳng biết năm người này lấy dũng khí từ đâu mà dám vây giết hắn.
Dù là người của Hoàng Hôn cũng chưa làm được.
Người của đội Bình Minh thì nói không chừng còn có chút hi vọng.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu nhìn 10 kén tơ được treo trên vách đá.
Hắn khống chế lão Hứa rời đi, giơ tay chặt mấy cái kém đó, cứu đám người kia ra.
Sau khi cắt kén xong, Nhâm Tiểu Túc phát hiện đám người này vẫn còn sống, sắc mặt cũng chẳng có gì thay đổi, hẳn là vẫn cứu được.
Nhâm Tiểu Túc nhớ rõ, đám nhện này có độc.
Bất quá chúng sẽ đợi con mồi tử vong rồi mới tiêm chất độc khiến con mồi mềm đi.
Hiện tại vẫn chưa tới một bước kia.
Nhâm Tiểu Túc dùng dây thừng buộc mấy cái kéo lại rồi một đường kéo đi.
Trong tay cầm cái hộp đen để tránh đám nhện truy sát.
Lúc về, Nhâm Tiểu Túc không tự kéo đám người mà đưa cho lão Hứa giao cho Trình Vũ sau đó lão Hứa biến mất trong màn sương trắng.
Trình Vũ nhìn bóng lưng mặt nạ bạc rời đi, thầm nghĩ bản thân còn chưa kịp chào hỏi mà đối phương đã rời đi rồi.
Hình tượng mặt nạ bạc thần bí mà cường đại không hề phai mờ trong mắt Trình Vũ.
Đôi khi hắn cảm khái, sao mà siêu phàm giả so với siêu phàm giả lại chênh lệch thế chứ.
Hắn đứng ở đây chẳng dám động đậy, đối phương đuổi theo nhện về sào huyệt còn cứu những người khác về nữa.
Mãi tới khi người được cứu dần tỉnh lại, Nhâm Tiểu Túc mới chậm rãi trở về.
Trình Vũ tức giận hỏi:
- Ngươi đi đâu đó?
- Đi nhảy dây.
Nhâm Tiểu Túc khí khái hùng hồn trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận