Đệ Nhất Danh Sách

Chương 636: Chuyện Xưa Của Hứa Gia

Nhâm Tiểu Túc từng nghe tên Hứa Khác nhiều lần, hắn là người đứng đầu tập đoàn Thanh Hòa. Danh dương thiên hạ cũng là chuyện bình thường.
Nhâm Tiểu Túc vốn tưởng người đứng đầu tập đoàn sẽ cao cao tại thượng nên không thích giao tiếp cùng lại người này, vì thế mới tính thất hẹn với Tần Sanh.
Lúc trước, Dương thị mời hắn tới tiệc tối, kết quả tiệc tối kia đã khiến Nhâm Tiểu Túc hoàn toàn mất hết hứng thú với những thứ gọi là “tiệc tối” rồi.
Trong mắt Nhâm Tiểu Túc, những thứ trò chơi này của đám nhân vật thượng lưu thật sự không đáng nhắc tới.
Mà bây giờ, Hứa Khác mặc áo lông cừu màu xám, đeo tạp dề có hoa văn ô vuông, tay cầm cá sốt thịt băm, tay còn lại thì cầm chảo. Trông bộ dáng chỉ chừng 30 tuổi, cực kỳ trẻ.
Hình tượng này không giống hình tượng của người đứng đầu tập đoàn mà giống một người đàn ông của gia đình hơn.
Tần Sanh và Hứa Khác giới thiệu với Nhâm Tiểu Túc:
- Vị này là Nhâm Tiểu Túc ta đã nhắc tới.
- Hạnh ngộ. Mau tới ngồi đi, ta đem thức ăn lên ngay…
Hứa Khác nói:
- Vì để giữ bí mật nên đã chọn nơi kín đáo này. Cũng không có nguyên liệu tốt để nấu ăn, mong ngươi bỏ qua cho.
- Được rồi…
Nhâm Tiểu Túc nhìn một bàn thịt cá đủ sắc đủ vị, trông rất bắt cơm.
Tần Sanh ngồi bên cạnh nói:
- Không cần khách khí. Đây là nơi bí mật của Kỵ Sĩ. Bình thường đều là Hứa Khác đại ca nấu cơm đấy.
Bấy giờ, lão Lục đang lục tìm thứ gì đó. Hứa Khác buồn bực:
- Ngươi tìm cái gì vậy?
- Tìm rượu ngươi giấu trong nhà…
Lão Lý nói.
- Ngươi quên rồi hả…
Hứa Khác dở khóc dở cười:
- Lần trước đã bị các ngươi uống hết rồi. Hơn nữa hiện tại không được uống rượu, uống rượu hỏng việc.
- Khục khục…
Trương Thanh Khê nói:
- Hắn uống nhiều hơn ta, ta chỉ uống có một tí thôi….
Mọi người ngồi xuống bàn. Hứa Khác nâng chung mời Nhâm Tiểu Túc:
- Cám ơn Tiểu Túc huynh đệ đã tương trợ trong lúc Lạc thành nguy nan này. Vốn định mời ngươi uống một chén rượu nhưng hiện tại ta cần bảo trì thanh tỉnh. Cho nên chỉ đành lấy trà thay rượu, trò chuyện bình thường.
Nói xong, Hứa Khác uống một ngụm nước trà.
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói:
- Đến cùng là chuyện gì đã xảy ra, không tới mức có người muốn chiếm vệ tinh của tập đoàn các ngươi nên đánh tới cửa luôn chứ.
- Nguyên nhân là do Hứa thị muốn tiếp quản Thanh Hòa…
Hứa Khác giải thích:
- Hẳn ngươi cũng nghe được tin đồn chúng ta đang tìm người thừa kế tập đoàn. Trên thực tế, Hứa thị chỉ chiếm 3% cổ phần Thanh Hòa mà thôi, còn lại đều là của đại cổ đông.
- Ta biết…
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ:
- Nhưng quan hệ gì tới nguy cơ lần này
- Tổ tông Hứa gia ta tên là Hứa Nặc, từng đi theo người sáng lập Thanh Hòa. Nhất mạch chúng ta luôn có con một và tuân thủ nghiêm ngặt gia huấn của tổ tông, không được tham thứ không thuộc về mình…
Hứa Khác giận dữ:
- Đây cũng xem như là việc xấu trong nhà. Tuy nhất mạch chúng ta không mơ mộng hão huyền nhưng những thân thích khác thì không.
Theo lời của Hứa Khác, Nhâm Tiểu Túc mới nhận ra hắn và phụ thân đều là con một. Từ trước tới nay đều để tiền dùng cho việc kinh doanh của Thanh Hòa.
Hứa gia nắm quyền nên một ít thân thích của Hứa gia bắt đầu làm những chức vụ quan trọng trong Thanh Hòa.
Ban đầu, biểu hiện mọi người không tệ lắm. Thời gian dài, những người này dần xem Thanh Hòa là tài sản của Hứa gia. Không ít người bắt đầu khuyên bảo Hứa Khác đừng tìm người thừa kế của đại cổ đông nữa.
Nhiều năm như thế, Hứa gia dần muốn khống chế Thanh Hòa, than phiền kể khổ, bảo Thanh Hòa phải thuộc về Hứa gia mới đúng.
Không ít vị trí dần trở thành người của Hứa gia thừa kế, trước kia sẽ tìm người phù hợp nhận chức. Bây giờ cha truyền con nối, mặc kệ con họ có đủ năng lực không.
Khi Hứa Khác phát hiện manh mối này, lập tức ra tay quét sạch tai họa ngầm trong nội bộ, tránh đám người kia dần khai chi tán diệp, chiếm mất Thanh Hòa.
Trong trận nội đấu này, Hứa Khác vẫn là người chiến thắng như cũ. Chung quy Kỵ Sĩ cũng đứng về phía Hứa Khác.
Thế nhưng trận nội đấu khiến thân thích Hứa gia ý thức được lực lượng của họ vô pháp tạo thành áp lực cho Hứa Khác. Hiện tại họ không cần hư danh mà dần hợp tác, tìm ngoại lực trợ giúp bản thân lần nữa đoạt quyền.
Trong một bước này, quan trọng nhất vẫn là đối phó với Kỵ Sĩ.
Sau khi tìm được ngoại lực hỗ trợ, đám thân thích không chủ động động thủ, ngược lại trải qua nhiều năm tình cách, cứng rắn đưa một lượng lớn gián điệp, hơn nữa còn là siêu phàm giả có thân phận không rõ ràng.
Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc:
- Chẳng lẽ họ không sợ những ngoại lực đó sẽ chiếm luôn Lạc thành à?
Hứa Khác nở nụ cười:
- Họ tự cho bản thân thông minh tìm viện binh bên ngoài. Mục đích để các thế lực đấu đá nhau, không ai chiếm được nơi này. Cuối cùng, họ sẽ giao quyền khống chế vệ tinh Thanh Hòa ra, chỉ cần tài phú tích góp nhiều năm của tập đoàn. Thậm chí còn có người muốn bán Thanh Hòa, tới nơi khác làm người nhà giàu nhàn rỗi.
- Vậy kẻ địch chủ yếu trong lần này là ai?
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
- Vương thị…
Trương Thanh Khê trầm giọng nói:
- Bất quá chúng ta không có chứng cớ gì, chỉ là hoài nghi đơn phương mà thôi. Vương thi muốn dùng bảy vệ tinh của chúng ta bổ sinh một tầng cuối trong quá tình xây dựng trí thông minh nhân tạo của họ.
Sau bữa cơm này, Nhâm Tiểu Túc đã hiểu được một phần chuyện Lạc thành. Có lẽ vì cảm tạ Nhâm Tiểu Túc tới hỗ trợ nên Hứa Khác biết gì nói nấy.
Hứa Khác cười nói:
- Không nói mấy đề tải nặng nề này nữa. Các ngươi muốn ăn thêm điểm tâm ngọt không? Tiểu Túc huynh đệ muốn ăn gì?
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt, sau khi ăn tối hắn chưa từng ăn tráng miệng.
Nhâm Tiểu Túc im lặng một lát rồi nói:
- Vậy cho ta một dĩa tỏi đường đi.
Hứa Khác:
- ? ? ?
Lý Ứng cạn lời:
- ? ? ?
Tần Sanh:
- ? ? ?
...
Cuối cùng Nhâm Tiểu Túc cũng không ăn tỏi đường. Không phải vì trong phòng không có, ngược lại Hứa Khác vừa ngâm xong một hủ
Thế nhưng khi Hứa Khác còn đang lấy tỏi đường thì Trương Thanh Khê nhận được điện thoại:
- Phía bên Khải Toàn đang xảy ra hỗn chiến, vẫn chưa rõ là thế lực nào ra tay. Cảnh vệ đang trên đường tới. Tốt nhất chúng ta nên qua đó ngay.
Hứa Khác gật đầu:
- Cực khổ cho mọi người, hiện tại ta cũng phải quay về tổng bộ của tập đoàn.
Nói xong, mọi người mặc quần áo tử tế rời đi. Mỗi người đi một hướng khác nhau. Nhâm Tiểu Túc thấy rõ, phương tiện di chuyển của Hứa Khác là xe đẹp.
Dùng loại phương tiện giao thông này khá dễ tránh sự theo dõi của người khác.
Nhâm Tiểu Túc hỏi Tần Sanh bên cạnh:
- Đêm nay có siêu phàm giả ra tay à?
- Có…
Tần Sanh gật đầu:
- Nhưng dáng vẻ đối phương có phần đặc biệt. Dường như chỉ đi có một mình, cũng không biết là tập đoàn nào chiêu dụ hắn, để hắn bán mạng lấy tiền.
- Đi một mình?
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi:
- Năng lực của hắn là gì?
- À, nghe nói bong bóng hắn thổi ra có thể phát nổ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận