Đệ Nhất Danh Sách

Chương 808: Liếc Mắt Nhìn Cũng Không Chết


Vốn hàng rào 31 đang yên tĩnh nay bỗng náo nhiệt hẳn lên. Cùng lúc đó vô số binh sĩ chạy về phía đường Hồng Hồ.
Hiện tại vốn đang trong thời điểm chiến tranh, thần kinh binh sĩ đồn trú trong hàng rào lúc nào cũng căng thẳng. Chỉ hơi có chút gió lay cây thổi thì dư luận lập tức xôn xao.
Nếu phát hiện mục tiêu mà không bắt được thì e rằng toàn bộ binh sĩ tuần tra đêm nay đều bị xử phạt.
Xe việt dã chạy qua trên đường, vài chi đội cơ động còn bày ra chướng ngại trong giao lộ.
Cư dân hàng rào cũng bị đánh thức, rất nhiều người không biết chuyện gì xảy ra, cứ tưởng Hỏa Chủng đã đánh tới hàng rào 31!
Thần kỳ nhất là cư dân hàng rào không biết chuyện gì xảy ra lại mặc đồ ngủ chạy tới tiệm tạp hóa gần nhất muốn cướp một ít lương thực và đồ dùng sinh hoạt.
Khi cư dân hàng rào chạy ra lại đụng phải binh sĩ tuần tra, mắt to trừng mắt nhỏ một hồi họ lại chạy vào nhà…
Nhâm Tiểu Túc không ham chiến. Hắn điên cuồng chạy về phía bắc. Đi một vòng lớn mới chạy về biệt thự.
Lúc này, hai nhân viên của Trật tự tư đang chạy tới đường Hồng Hồ. Một trong hai người nói:
- Ta khẳng định vừa rồi thấy một bóng đi xẹt ngang qua đầu. Ta nói ngươi còn không tin. Ngươi nhìn đi, hiện tại xảy ra chuyện rồi.
Một người khác chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà đánh vào đầu đối phương một cái:
- Ngươi nói mấy lời vô nghĩa này làm gì. Ta cũng thấy nhưng ta không muốn chết!
Người vừa nói chuyện sửng sốt một chút:
- Có ý gì?
- Trật tự tư chúng ta có nhận được tiền lương như binh sĩ không? Loại người có thể thản nhiên bay qua bay lại thế kia, hai chúng ta đọ nổi sao?
Người này nói tiếp:
- Ngươi không nghĩ xem, vạn nhất ngươi hô to lên, hắn nhảy xuống giết người diệt khẩu thì hai ta chạy thoát chắc?
- Nói cũng đúng lắm…
Nói được một người, toàn thân người này rét lạnh, run rẩy nói:
- Ngươi nhìn người phía trước đi…
Nhâm Tiểu Túc đang dừng bước phân biệt phương hướng thì nghe tiếng người trò chuyện. Vì thế hắn dừng lại, dùng đôi mắt được che phủ dưới bóng tối của nón hoodie nhìn hai người kia một cái. Hai người này nhất thời quay về hướng khác:
- Ha ha ha, đêm nay trời tối quá.
- Đúng vậy nha, sao tự nhiên ta thấy mờ mờ, cái gì cũng không thấy hết…
Nhâm Tiểu Túc nhìn hai người nọ một cái, thầm đo đạc tính toán cự ly.
Đêm nay việc truy sát xuất hiện quá đột ngột, bất quá Nhâm Tiểu Túc cũng không hoảng.
Bấy giờ, hai người thấy Nhâm Tiểu Túc đang đứng đưa lưng về phía hắn, thì thầm to nhỏ:
- Hắn đi chưa, ngươi quay lại nhìn cái xem?
- Sao ngươi không quay lại nhìn đi?
Tên còn lại tức giận:
- Lỡ hắn đang đứng sau lưng chúng ta thì sao?
- Ngươi nhìn đi, nhìn cái chắc không chết đâu…
Trong lúc bất chợt, âm thanh của Nhâm Tiểu Túc vang lên từ phía sau:
- Đừng cãi nữa, hay cả hai cùng quay lại nhìn cái đi?!
Hai người này phản ứng cũng nhanh, vừa nghe được âm thanh vang lên đã co giò tính chạy trốn. thế nhưng không kịp đợi họ chạy thành công thì hai mắt đã tối sầm, bị đánh ngất xỉu.
Nhâm Tiểu Túc yên lặng lấy bộ đàm trên người đối phương, siết cuống họng nói:
- Số 172 đường Hùng Sơn phát hiện nhân vật khả nghi. Lặp lại, phát hiện nhân vật khả nghi!
Nói xong, đầu dây bên kia vang lên tiếng người ầm ĩ. Nhâm Tiểu Túc lập tức leo lên nóc một tòa cao ốc, yên lặng nhìn về phía đường Hùng Sơn.
Lúc này hắn cách nơi đó chừng 400 mét, trong giao tranh đường phố thì khoảng cách này nơi khá xa.
Sở dĩ Nhâm Tiểu Túc làm thế là vì tầm mắt ở đây tốt nhất, hắn có thể xem thử phản ứng của binh sĩ hàng rào 31.
Chỉ thấy trong bộ đàm vang lên âm thanh tập hợp binh sĩ tuần tra. Lúc trước còn có một ít binh sĩ án binh bất động, nay không ngừng tiến về đường Hùng Sơn.
Nhâm Tiểu Túc lấy súng ngắm ra, nhắm vào một cỗ xe việt dã cách đó chừng 60m, bóp còi. Viên đạn xuyên qua không khí đánh trúng bình xăng, một tiếng ầm vang thật lớn vang lên. Dưới tác dụng của đạn lửa, chiếc xe việt dã nhanh chóng hóa thành một đoàn hỏa cầu thật lớn.
Nhâm Tiểu Túc quát lớn trong bộ đàm:
- Một chiếc xe ở đường Hùng Sơn bị tập kích. Lặp lại, một chiếc xe ở đường Hùng Sơn bị tập kích. Đối phương chỉ có một người!
Tiếng xe nổ như một tổ ong, mà binh sĩ cơ động là ong vò vẽ. Sau khi xe nổ, họ không ngừng ùn ùn kéo tới.
Người khởi xướng là Nhâm Tiểu Túc thì lặng yên không tiếng động quay về biệt thự.
Binh sĩ phụ trách truy sát gần như đều chạy về phía đường Hùng Sơn.
Thế nhưng vào lúc Nhâm Tiểu Túc cho rằng binh sĩ Khổng thị chỉ có vậy thì hắn thấy được vẫn có một ít binh sĩ cơ động án binh bất động. Hơn nữa không ngừng canh gác và cảnh giới, ngay cả nói chuyện phiếm hay hút thuốc cũng chẳng có.
May mà trên đường trở hắn cẩn thận, bằng không đã đụng phải truy sát nữa rồi!
Nhâm Tiểu Túc yên lặng nhớ kỹ vị trí những người này để tránh sau này thuyền lật trong mương.
Sau đó Nhâm Tiểu Túc thầm thở dài. Binh sĩ đồng trú ở hàng rào 31 quả nhiên rất tinh nhuệ, muốn cứu hơn 200 người an toàn trở ra khó vô cùng.
Bất quá đêm nay vẫn có thu hoạch, Nhâm Tiểu Túc xác định trong hàng rào 31 có ít nhất một binh đoàn. Tính cả chỗ tối nói không chừng còn nhiều hơn, có thể còn có một chi đội được tăng cường thêm.
Sau khi Nhâm Tiểu Túc về biệt thự không được bao lâu thì chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Nhâm Tiểu Túc thông qua cửa sổ thấy bên ngoài sáng trưng. Mấy chục chiếc xe đậu trước biệt thự. Đám người này không vội tới gõ cửa mà vòng qua vao vây căn nhà!
Qua biến cố này, mọi người rời khỏi phòng. Dương Tiểu Cận yên lặng nhìn Nhâm Tiểu Túc: Ngươi bị theo dõi?
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu, ý là không phải.
Dương Tiểu Cận yên lặng đứng bên cạnh, thông qua khe hở đánh giá bên ngoài. Nàng nhỏ giọng nói:
- Không phải cảnh vệ, hẳn là tổ chức tình báo. Với binh lực thế này chúng ta có thể xông ra từ phương bắc. Ta xác định xong chỉ huy của họ, giết người này rồi lại đột phá vòng vây.
- Ừ…
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Một khi đánh nhau ta sẽ để lão Hứa phân tán sự chú ý của họ rồi xông khỏi vòng vây. Bất quá trước hết chờ một chút. Ta cho rằng họ chỉ đang nghi ngờ thôi.
Chỉ vài câu, hai người đã định ra xong kế hoạch tác chiến. Vì sự tín nhiệm giữa hai bên mà họ không cần tính toán quá kỹ càng, chỉ cần tùy cơ ứng biến mà thôi.
Nói thật, nếu không phải kiêng kỵ tiếp viện của Khổng thị, hai người họ có thể giết sạch đám người này rồi rời khỏi.
Binh sĩ phía dưới bao quanh biệt thự, một người trẻ tuổi mặc tây trang đi tới gõ cửa. Sau lưng hắn là binh sĩ được trang bị vũ trang đầy đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận