Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1086: Đá Thành Thục

"Bởi vì phụ thân ta vẫn luôn theo đuổi giấc mộng Vu Sư nên ông đã học xong loại ngôn ngữ này. Từ nhỏ ta đã sớm tiếp xúc với nó… "
Mai Qua giải thích:
"Ban đầu, ông dạy ta ngữ pháp nhưng ta học quá chậm sau một năm mới nắm giữ cách phát âm sơ bộ của ngôn ngữ Vu Sư."
"Nhưng về sau, phụ thân bắt đầu dùng ngôn ngữ Vu Sư để nói chuyện với ta. Chỉ cần ta dùng tiếng Trung Thổ trả lời, ông sẽ đánh ta. Sau ba tháng, ta đã có thể dùng ngôn ngữ Vu Sư nói chuyện với ông… "
Mai Qua nói:
"Kỳ thật, loại ngôn ngữ này cũng không khó học, nhất là cách nói, mà sử dụng Vu Thuật thì chỉ cần niệm chú ngữ là được, không cần học cách viết."
Nhâm Tiểu Túc nghiêm túc gật đầu:
"Giống như mấy đứa nhỏ học nói vậy, không cần viết những trao đổi được là tốt rồi. Cứ thế đi, Mai Qua phụ trách dạy, ta phụ trách giám sát hai người họ."
Mai Qua tự nhủ, tiểu tử này bây giờ dứt khoát bỏ qua luôn hai chữ đại nhân rồi. Hắn bất đắc dĩ hỏi:
"Ngươi giám sát hai người bọn họ? Giám sát thế nào?"
"Không phải ngươi nói phụ thân ngươi sẽ đánh nếu ngươi nói sai sao. Ta cũng vậy… "
Nhâm Tiểu Túc nghiêm túc nói.
Lưu Đình nổi giận:
"Ngươi tính chiếm tiện nghi ai đó?"
"Ta chỉ bắt chước phụ thân hắn thôi mà?"
Nhâm Tiểu Túc không vui nói:
"Nếu không ai buộc các ngươi học, biết khi nào các ngươi mới có thể trở thành Vu Sư?"
"Vậy ngươi thì sao, ai sẽ giám sát ngươi?"
Lưu Đình cao giọng nói:
"Không phải ngươi cũng muốn trở thành Vu Sư sao? Nếu ngươi nói tiếng Trung Thổ, chúng ta cũng có thể đánh ngươi!"
Nhâm Tiểu Túc kính nể nói:
"Như vậy ngươi cũng dám nói, Miên Dương Nhân ngươi cũng rất có dũng khí nha!”
Lưu Đình cảm thấy cả người không được tốt, đây là đang khen hắn?
Hắn còn tính nói gì đó nhưng bị Lý Thành Quả kéo tay áo rồi chỉ chỉ đôi mắt gấu trúc trên mắt. Bấy giờ Lưu Đình lại nhất thời nhụt chí.
Mai Qua lên tiếng, hắn kiên nhẫn nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Ngươi cũng phải cố gắng học.”
"Được rồi…. "
Nhâm Tiểu Túc miễn cưỡng nói:
"Ta cũng vậy, khi nào bắt đầu? Mai nhé.”
Mai Qua cười:
"Kỳ thật chú ngữ cũng sử dụng rất nhiều từ thông thường. Ví dụ đống lửa trước mắt chúng ta nè, ngôn ngữ Vu Sư gọi nó là bonfires, mà fire là Vu Thuật triệu hồi tiểu hỏa cầu."
"Vậy đại hỏa cầu thì sao?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói.
Mai Qua thấy Nhâm Tiểu Túc có tinh thần học hỏi thì cười nói:
"Đại hỏa cầu thì gọi là The Fire Is Raging.”
"Thì ra là thế…. "
Nhâm Tiểu Túc gật đầu. Hắn thầm nghĩ, đọc chú ngữ phải mất vài giây mới có thể tung chiêu. Khó trách Kỵ Sĩ đã đánh tơi bời tác giả viết cuốn sách kia.
Hiện tại Vu Sư nào để thừa cho Nhâm Tiểu Túc một giây thôi, vậy cũng đủ để hắn giết đối phương ba bốn lần. Nếu thời gian dài hơn, ngay cả tòa thành hắn cũng có thể hủy…
Nhâm Tiểu Túc đột nhiên hỏi:
"Ngươi có thể thi triển Vu Thuật tiểu hỏa cầu cho chúng ta xem không?"
Nhâm Tiểu Túc nói vậy là muốn xem thử trình độ Vu Thuật của Mai Qua thế nào. Không phải trong sách có nói, không đọc chú ngữ sẽ khó lòng khống chế Vu Thuật, dẫn tới tiêu hoa quá nhiều tinh thần lực đó à.
Cho nên Nhâm Tiểu Túc muốn biết tiểu hỏa cầu bình thường có dạng gì, mới biết hắn có khống chế được không...
Mai Qua nghĩ nghĩ rồi làm mẫu một chút. Mai Qua cầm Chân Thị Chi Nhãn trong tay đọc chú ngữ, một hỏa cầu lớn chừng nắm tay bay ra ngoài.
Mắt Lý Thành Quả và Lưu Đình lóe sáng, nhìn theo hướng hỏa cầu lập loè bay đi. Cả hai thầm nghĩ, nếu họ cũng làm được như vậy thì tốt biết bao.
Nhưng mà Nhâm Tiểu Túc nghĩ khác, vừa rồi hắn cũng cảm nhận được một chút nhiệt độ từ tiểu hỏa cầu, cơ mà nếu tiểu hỏa cầu đó đánh vào người hắn cũng chẳng sao.
Hơn nữa tốc độ của tiểu hỏa cầu quá chậm, chẳng khác nào một người bình thường ném một hòn đá đi xa cả. Bất kỳ siêu phàm giả nào ở Trung Nguyên đều ném được như vậy. Chung quy người Trung Nguyên đều dùng súng để so mạnh yếu.
Đương nhiên, họ có tránh cũng là tránh đạn.
Nhâm Tiểu Túc vẫn chưa thỏa mãn:
"Vậy đại hỏa cầu thì sao?"
Kết quả, Mai Qua lắc đầu:
"Ta không tạo ra được đại hỏa cầu.”
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt:
"Lúc đi học ngươi chỉ toàn ngủ thôi hả. Trong sách bảo đại hỏa cầu đâu phải Vu Thuật gì cao siêu, sao ngươi không làm được?”
Mai Qua đỏ mặt nhưng vẫn nghiêm túc nói:
"Mỗi Vu Sư đều có hướng tu hành riêng, không phải Vu Thuật nào cũng học.”
Nhâm Tiểu Túc kỳ quái nói:
"Nghĩa là sao?"
"Ngươi phải biết, ta là học Phong Phược Thuật và Địa Trói Chi Thuật. Phải luyện hơn cả năm mới có thể thi pháp đó…. "
Mai Qua giải thích:
"Ngươi biết trong một năm đó ta đã luyện bao nhiêu lần không? Hơn một ngàn lần! Ban đầu luyện chừng hai lần đã kiệt sức. Thế nhưng theo thời gian minh tưởng càng dài, tình trạng này mới được cải thiện. Khi trở thành Vu Sư, mỗi người phải lựa chọn loại hình riêng, dần dà đi theo mới có thể trở thành Đại Vu Sư lúc còn sống."
“Luyện tập Địa Trói Chi Thuật mấy chục năm sẽ đem tới kết quả gì?”
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói.
"Đủ để trói buộc mười mấy giác đấu sĩ… "
Mai Qua ngạo nghễ nói.
Nhâm Tiểu Túc bừng tỉnh đại ngộ, không ngờ trừ học Vu Thuật và có được Chân Thị Chi Nhãn thì phải luyện tập thật nhiều mới có thể sử dụng được Vu Thuật.
Khó trách hắn cảm thấy Địa Trói Chi Thuật của Mai Qua hơi yếu, thiếu chút nữa là hắn đã thoát ra. không ngờ Mai Qua chỉ mới trở thành Vu Sư không lâu, thuật pháp không nhiều, luyện tập cũng ít.
Cho nên, Vu Thuật phải càng luyện mới càng mạnh.
Tinh thần lực Vu Sư có hạn, luyện 10 lần sẽ thành Vu Sư, luyện một trăm một vạn lần sẽ thành Đại Vu Sư.
Mai Qua kiên nhẫn nói:
"Ta chọn trở thành Vu Sư chuyên về khống chế. Vu Thuật cũng có tương tác với nhau, ví dụ ta luyện Phong Phược Thuật một ngàn lần sẽ bằng với luyện 800 lần Địa Trói Chi Thuật, đại khái là vậy. Nếu có một ngày các ngươi trở thành Vu Sư, nhớ hãy lựa chọn thật kỹ.”
"Sinh mệnh có hạn, trong tổ chức Vu Sư có rất nhiều người chỉ biết một hai Vu Thuật nhưng đều là Đại Vu Sư… "
Mai Qua nói tiếp:
"Theo cách nói của Trung Thổ các ngươi, đây gọi là cái gì mà đánh khắp thiên hạ không địch thủ!”
Giờ khắc này, Nhâm Tiểu Túc đã nhận ra tác dụng của Thuần Thục Thạch rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận